Kẻ Không Có Cảnh Giới


Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Thanh Long thành mới sáng sớm đã tấp nập người qua lại, Long Thiên hôm nay hộ
tống ba vị phu nhân dạo chơi.

"Long Thiên, chàng xem cái này có đáng yêu không này"

Uyên Uyên vẻ mặt hớn hở tay cầm một đôi hài nhỏ của trẻ con khoe với Long
Thiên. Long Thiên đối với loại cảm giác ấm áp này chưa từng trải qua, trước
khi xuyên việt tới đây hắn vẫn còn độc thân chưa có thành lập gia đình. Long
Thiên tim khẽ đập mạnh một cái, khuôn mặt hơi ngượng ngùng

"Đúng là rất đáng yêu!"

Nguyệt Tuyết cùng Hồng Duyên vừa rồi cũng một phen ngượng ngùng, cả hai người
cũng là vợ của Long Thiên, trong lòng cũng muốn sớm có một tiểu hài tử đáng
yêu. Long Thiên rất hiểu trong lòng các nàng lúc này đang nghĩ gì nhưng hắn
hiện giờ bá nghiệp chưa hoàn thành, không muốn sớm có con.

Long Thiên là ông trùm hắc đạo, đối với thủ đoạn của đám tiểu nhiên rất là am
hiểu. Bản thân Long Thiên khi còn nhỏ cũng đã từng bị bắt làm con tin. Long
Thiên tất nhiên không muốn lịch sử lặp lại, bởi vậy cho nên chưa hoàn thành bá
nghiệp hắn chưa có ý định có con.

Long Thiên suy tính như vậy không phải là hắn muốn cả đời không có người nối
dõi tông đường mà bởi hắn tự tin bản thân có thể hoàn thành bá nghiệp trước ba
mươi tuổi. Cái tự tin này của hắn là dựa vào tài năng của hắn, cùng với việc
Bá Long Tông hiện tại đang sở hữu năm thiên tài cấp bậc sử thi. Long Thiên tự
tin như vậy đúng là có căn cứ nhưng hắn đối với thế giới này hiểu biết còn quá
hạn hẹp.

Long Thiên hai tay nắm lấy tay Nguyệt Tuyết và Hồng Duyên, hắn cười

"Các nàng yên tâm, tin vui sẽ đến với Bá Long Tông sớm thôi!"

"Vâng!" - cả ba người đỏ mặt cười

...................................................................................................................................

Năm 1978 theo lịch Thần Thiên đại lục, Vạn Liên quốc tuyên chiến Tấn quốc.
Chiến sự nổ ra người chết vô số, trong đó đa số là dân thường. Vạn Liên quốc
tiến đánh Đông Long thành, với quân số áp đảo cùng thực lực mạnh hơn đối
phương, chỉ mất một tháng đã chiếm đánh thành công. Nhưng không lâu sau đó một
tin tức chấn động toàn bộ đại lục, năm vạn quân của Vạn Liên quốc một ngày bị
giết sạch. Đội quân tiến đánh Đông Long thành thực lực đều là Đấu Tôn cảnh
giới trở xuống, tại nơi này các tông môn cũng chỉ toàn Đệ Cửu Tông, thực sự
không có khả năng tiêu diệt đạo quân của Vạn Liên quốc.

Vạn Liên quốc tin tức truyền về liền lập tức phái cao thủ Đấu Đế cảnh giới đến
Đông Long thành, bất quá vị cường giả này đến nơi Đông Long thành đã máu chảy
thành sông, xác chất thành núi. Núi xác này bao gồm của người dân vô tội, quân
Vạn Liên quốc lẫn quân của Tấn quốc.

Đấu Đế cường giả phái người khắp nơi truy tìm dấu vết nhưng cho dù có lật tung
cả tòa thành rộng lớn này lên một chút dấu vết cũng không có.

"Đại nhân! Thuộc hạ vừa mới tìm thấy một người còn chưa chết!" - một binh sĩ
vội vã báo cáo

"Mau dẫn đường!"

Đấu Đế cường giả trên mặt có một tia vui mừng, biết đâu hắn có thể nhờ người
này mà biết được kẻ gây ra toàn bộ chuyện này. Binh sĩ đi trước dẫn đường đưa
Đấu Đế cường giả đi đến chỗ một người đang hấp hối, người này là tướng quân
chỉ huy của đạo quân Vạn Liên quốc tấn công Đông Long thành.

Đấu Đế cường giả chứng kiến người này toàn thân vết thương liền có chút kinh
ngạc. Người này là Đấu Tôn Hậu Kỳ Đỉnh Phong muốn khiến hắn thảm hại thế này
chắc chắn là một kẻ trên cảnh giới Đấu Tôn. Đấu Đế cường giả biết thời hạn
người này còn sống không còn nhiều liền vội vàng hỏi

"Dương tướng quân, kẻ nào đã gây ra chuyện này?"

"L-Là...một đứa trẻ" - Dương tướng quân giọng nói yếu ớt

"Cái gì? Là một đứa trẻ?" - binh sĩ cùng Đấu Đế cường giả tới đây nghe được
liền không khỏi kinh ngạc thốt lên

"Là một đứa trẻ? Khoảng chừng bao nhiêu tuổi?" - Đấu Đế cường giả chau mày

"K-Khoảng tám tuổi" - Dương tướng quân yếu ớt trả lời

"Cảnh giới?" - sắc mặt Đấu Đế cường giả trở nên vô cùng nghiêm trọng

"Nó là đứa con của thần. Kẻ không có cảnh giới"

Vừa nói dứt lời Dương tướng quân liền trút hơi thở cuối cùng. Lời vừa thốt ra
từ miệng Dương tướng quân liền khiến Đấu Đế cường giả một phen kinh hãi, hai
mắt trợn tròn, sắc mặt xanh xao, giọng hơi run run

"Kẻ không có cảnh giới? Tấn quốc làm sao lại có thể có một kẻ không có cảnh
giới làm quân bài chủ lực như vậy? Tin tức này ta phải mau chóng báo cho bệ
hạ!"

.....................................................................................................

Bá Long Tông, vùng trực thuộc thứ sáu (Nhật Nguyệt Tông cũ).

"Tham kiến tông chủ!" - Hàn Phong thi lễ

Long Thiên dẫn theo ba vị phu nhân cùng cửu trưởng lão và thập trưởng lão tới
thăm. Hàn Phong dẫn Long Thiên cùng ba vị phu nhân và hai vị trưởng lão tới
khu vườn trồng linh thảo. Khu vườn trồng linh thảo là khu vực đẹp nhất tại
vùng thuộc địa thứ sáu này, nơi đây có hơn hai mươi loại linh thảo, tất cả đều
là thất phẩm linh thảo và bát phẩm linh thảo. Long Thiên bộ dạng hài lòng

"Đây quả nhiên là vùng đất tốt!"

"Nơi đây đất đai màu mỡ, những cây linh thảo này không cần chăm sóc nhiều vẫn
phát triển rất tốt" - Hàn Phong nói

"Tông chủ, không hay rồi!" - một đệ tử vội vã chạy tới

"Có chuyện gì vậy?" - Long Thiên hỏi

"Bẩm báo tông chủ, bên ngoài có một đứa trẻ không biết từ đâu đến. Trương sư
huynh cùng Ninh sư huynh thấy đứa trẻ đó muốn vào trong tông môn liền chặn
lại, kết quả hai người chỉ trong chớp mắt đã thành hai cái xác mất đầu." - vị
đệ tử kia kể lại

"Cái gì? Để lão phu đi xem sao!" - cửu trưởng lão tức giận

"Lão phu cũng muốn đi xem thử!" - thập trưởng lão nói

Cửu trưởng lão cùng thập trưởng lão thân thể khẽ động liền hóa thành hai đạo
kiếm quang chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu. Có hai vị trưởng
lão xuất thủ, Long Thiên trong lòng vẫn cảm thấy hết sức bất an, hắn không
kiềm được liền đích thân đến xem tình hình thế nào.

"Ngươi ở đây bảo vệ cho ba vị phu nhân đề phòng kẻ địch Dương Đông Kích Tây,
ta đi tới đó xem thử mọi thứ như thế nào"

"Tuân lệnh tông chủ!" - Hàn Phong thi lễ

Long Thiên bất quá hôm nay không có mang Lăng Thiên Hàn cùng đi, nếu có Lăng
Thiên Hàn thì Long Thiên sẽ không cảm thấy bất an như bây giờ. Trên trời xuống
hiện kiếm quang lao xuống, kiếm quang tan biến Long Thiên hiện ra. Long Thiên
hai mắt trợn tròn không thể tin vào mắt mình.

Long Thiên trước mặt hơn một ngàn cái thi thể Bá Long Tông đệ tử, toàn bộ lại
đều là đồng phục đặc biệt chỉ có hạch tâm đệ tử mới mặc. Hơn một ngàn cái thi
thể đệ tử này không khiến Long Thiên ngạc nhiên bằng việc bé gái tám tuổi
không một mảnh vải che thân, đôi mắt tử thần, hai tay mỗi tay cầm một cái thủ
cấp của cửu trưởng lão và thập trưởng lão.

Thập trưởng lão cùng cửu trưởng lão tu vi cũng đã đạt đến Luyện Thần Hậu Kỳ
Đỉnh Phong vậy mà lại chỉ trong khoảng thời gian ngắn Long Thiên từ khi vườn
trồng linh thảo hóa thành kiếm quang phi không bay tới đã trở thành hai cái
xác mất đầu.

"Cái này thật quá sức tưởng tượng a! Một đứa trẻ tám tuổi lại có thể đem hai
lão giả Luyện Thần Hậu Kỳ cảnh giới đỉnh phong giết chết chỉ trong chớp mắt",
Long Thiên trong lòng có chút kinh hãi. Long Thiên đối với đứa trẻ trước mắt
không những không cảm thấy sợ mà còn cảm thấy rất thú vị, một bản chất khác
của hắn bắt đầu lộ diện.

Long Thiên bình thường vẫn luôn biểu hiện mình là một người có tính cách ôn
hòa, trong chiến đấu liền trở nên lạnh lùng, nhưng cái biểu hiện của hắn hiện
tại còn đáng sợ hơn gấp vạn lần bộ dạng lạnh lùng. Long Thiên sắc mặt vui
sướng, hai mắt tràn ngập sát khí, hắn lúc này chính là bộ dạng hung thần ác
sát, cũng chính là bộ dạng nguyên thủy của hắn, là bản chất thật sự của hắn.
Bộ dạng này của hắn, những kẻ thấy qua chưa có một kẻ nào sống sót.

"Nhóc con, nhìn thật giống như ta khi mới mười hai tuổi. Ta thích nhóc rồi
đấy!"

Long Thiên lời vừa nói ra, bé gái đã ăn ngay một cước mạnh mẽ vào mặt khiến
hai cái răng cửa tạm biệt nó mà đi. Bé gái thân thể còn chưa có chạm đất đã ăn
ngay một cước vào sườn, một cước vừa rồi làm thân thể bé gái bay xuyên qua năm
cái thân cây, miệng ộc ra máu, cảm giác như xương sườn đã bị gãy.

Long Thiên trạng thái này đã vô cùng đáng sợ, khi ở thế giới này, Đấu Tôn cảnh
giới càng khiến hắn trạng thái này càng bá đạo hơn. Bé gái miệng nhổ ra một
ngụm máu, ánh mắt tử thần lạnh đến tận xương tủy nhìn thẳng vào hai con mắt ác
quỷ của Long Thiên. Bé gái thân thể khẽ động, vụt cái liền đỉnh đầu Long Thiên
cùi trỏ đánh xuống. Long Thiên cười lạnh xoay người một cái tung một cước
trúng bụng bé gái, đem bé gái đánh bay hơn mười thước.

Bé gái tám tuổi trúng phải một cước vừa rồi của Long Thiên như vậy vẫn đứng
dậy được, nó so với lúc trước sát khí còn mạnh hơn. Bé gái ngẩng mặt lên trời
hét lớn

"AAAAAAAAAAAAAAAA......................."

Cùng lúc với tiếng hét ấy, bé gái này sức mạnh gia tăng gấp nhiều lần, lần này
có vẻ nó sẽ dốc toàn lực giết Long Thiên. Bé gái chớp mắt biến mất, Long Thiên
vội xoay người một cái quả nhiên may mắn tránh được một quyền từ sau lưng đánh
tới. Cứ như vậy, bé gái liên tiếp xuất chiêu nhanh như điện xẹt, mỗi đòn đều
mang theo một khối linh lực cường đại, nếu là dưới cảnh giới Đấu Tông đảm bảo
trung phải một quyền liền mất mạng.

Đứa trẻ này quyền cước tấn công không tuân theo một cái quy tắc nào, cũng
không phải là một bộ võ kỹ nào, chỉ đơn giản là đánh theo bản năng. Long Thiên
sử dụng tương tự như vậy, thứ mà hắn sử dụng có thể gọi là võ giang hồ, cái
này là do những trận đánh nhau dạy hắn, hắn chẳng có sư phụ nào cả.

Đứa bé gái này thực lực đang phô bày ra đích thị là vượt qua cả Đấu Tôn cảnh
giới nhưng là không bằng Đấu Tông cảnh giới, có thể nói thực lực của đứa bé
này nằm giữa Đấu Tôn Hậu Kỳ Đỉnh Phong và Đấu Tông Tiền Kỳ. Long Thiên bất quá
hiện tại chỉ là Đấu Tôn Trung Kỳ, nếu là ngang về cảnh giới hắn đã không ở thế
bị động như bây giờ.

Long Thiên một giây mất cảnh giác, một cái chân nhỏ nhắn sút thẳng vào bụng
hắn đem hắn đánh bay hơn ba mươi thước, miệng ộc ra một ngụm máu tươi. Long
Thiên trúng phải một cước vừa rồi rất khó khăn mới có thể đứng dậy, vừa mới
đứng dậy đã lĩnh thêm một cước sút thẳng vào mặt đánh văng về sau đập vào một
tảng đá lớn, tảng đá này do lực va chạm cũng ngàn mảnh vỡ ra. Long Thiên trên
đầu máu chảy xuống, một thân máu me, bộ dạng thật thảm hại


Thiên Hạ Đệ Nhất Tông - Chương #17