Thu Phục Thăng Long Thương Hội.


Người đăng: ♔︵๖ۣۜŤɦїêɳღ

Lưu Thiên Hương ngồi xuống đối diện Mạc Thần, Cao Trung Nhân thì đứng ở một
bên không dám ngồi cạnh nàng.

Mạc Thần mỉm cười tán dương

_Lưu hội chủ quả nhiên nghiêng nước nghiêng thành chẳng trách lão tông chủ của
Thiên Hạc Tông lại một mực muốn theo đuổi, dung nạp làm tiểu thiếp.

Mạc Thần nói đến hai từ “Tiểu thiếp” thì càng cố ý nhấn mạnh, vẻ mặt có chút
tiếc thương.

Bách Tông Thế giới, mỗi tông môn đều cai quản một vùng đất phạm vi lớn nhỏ phụ
thuộc vào độ lớn mạnh của tông môn. Thiên Hạc Tông tuy chỉ là một tông môn tam
phẩm nhưng bên dưới có tới mấy trăm tông môn nhị phẩm, mấy ngàn tông môn nhất
phẩm phụ thuộc, bên dưới có mấy triệu dân cho nên Thiên Hạc Tông giống như một
tiểu vương quốc, lão tông chủ của Thiên Hạc Tông đương nhiên chính là vua của
tiểu vương quốc đó.

Sắc mặt Lưu Thiên Hương trở nên có chút khó coi biểu thị Mạc Thần đã chọc
trúng cái gai trong lòng nàng.

Kiếm Phong Thành dân số không dưới một triệu người, trong đó già nửa là nữ,
người nào người nấy cũng đều xinh đẹp thế nhưng Lưu Thiên Hương lại chính là
Kiếm Phong Thành đệ nhất mỹ nhân.

Mạc Thần mỉm cười phe phẩy quạt

_Làm tiểu thiếp của tông chủ Thiên Hạc Tông cũng không tệ, thế nhưng ta thấy
Lưu hội chủ đây vẫn còn trẻ chắc hẳn không muốn đêm đêm hầu hạ một lão già
cùng tuổi với gia gia. Về việc này ta có biện pháp giúp Lưu hội chủ, nhưng Lưu
hội chủ phải đồng ý điều kiện của ta.

Lưu Thiên Hương mỉm cười, tiểu tử này quả nhiên như nàng dự đoán rất không đơn
giản.

Bút tích linh phù hoàn hảo vốn đã không còn tồn tại trên thế gian vài trăm
năm, những tấm linh phù có bút tích hoàn hảo còn xót lại trên cả đại lục cũng
chỉ có một hai tấm, vậy mà thiếu niên kia lại một lúc xuất ra mấy ngàn tấm
linh phù tuy chỉ là linh phù nhất phẩm nhưng đều là bút tích hoàn hảo.

Trong suy nghĩ của Lưu Thiên Hương thì Mạc Thần một là con cháu của một gia
tộc cổ nào đó nên có được những linh phù này đã được tạo ra từ mấy trăm năm
trước.
Tuy nhiên trường hợp này không khả thi bởi nét mực in trên linh phù Mạc Thần
mang đến mới khô trong khoảng thời gian không lâu cho nên chỉ có khả năng là
nó mới chỉ được vẽ trong khoảng thời gian hơn một tháng đổ lại mà thôi.

Vậy thì chỉ còn lại trường hợp thứ hai, những tấm linh phù kia là do Mạc Thần
vẽ hoặc một vị cao nhân tiền bối có quan hệ với hắn vẽ. Lưu Thiên Hương cảm
thấy trường hợp này khả thi hơn cả, nàng nghĩ hẳn những tấm linh phù này là do
một vị cao nhân tiền bối có quan hệ với Mạc Thần vẽ ra.

Trong Bách Tông thế giới chức vụ Phù Sư vô cùng cao quý, đức cao vọng trọng,
người người kính nể. Nếu như Mạc Thần có quen biết với một vị cao nhân tiền
bối, lại đặc biệt là người có thể vẽ ra linh phù với nét vẽ hoàn hảo chắc hẳn
người này địa vị cực cao.
Lời Mạc Thần nói có cách giúp nàng giải quyết vấn đề của nàng là có thể tin
được.
Lưu Thiên Hương miệng khẽ mỉm cười, nụ cười của nàng vô cùng động lòng người
khiến cho Mạc Thần phía đối diện không khỏi nuốt nước bọt “ực” một cái.
Nàng hỏi

_Vậy không biết điều kiện để công tử giúp ta giải quyết phiền muộn này là gì?

_Chính là nàng hãy trở thành tiểu thiếp của ta!

Lời Mạc Thần vừa nói ra lập tức khiến Tiểu Hoa và Cao Trung Nhân cằm suýt chút
nữa rớt khỏi quai hàm. Tên này cũng thật quá vô sỉ đi, hắn tuổi tác kém nàng
tới hai tuổi, mồm thì câu trước mở ra nói muốn giúp nàng không phải trở thành
tiểu thiếp của kẻ khác vậy mà câu sau lại nói ra điều kiện muốn nàng trở thành
tiểu thiếp của chính mình.

Điều kiện này Mạc Thần cũng là nghĩ nửa ngày mới ra, hắn cũng không dám chắc
chắn quá ba phần Lưu Thiên Hương sẽ đồng ý với điều kiện này của mình.
Sở dĩ hắn đưa ra điều kiện như vậy cũng chính là tự mình đánh giả tỉ lệ thành
công cao nhất nên mới chọn. Ngạo Thiên Tông dù sao cũng đã suy tàn đến cùng
kiệt hơn nữa là có hai đại tông môn đứng trong hàng ngũ Thập Đại Tông Môn làm
kẻ địch luôn luôn theo dõi không cho phát triển. Nếu như hắn nói hắn muốn nàng
cùng Thăng Long thương hội sát nhập vào Ngạo Thiên Tông, việc nàng đồng ý
giống như mùa hè tuyết rơi.

Thăng Long thương hội là tâm huyết một đời của cha nàng, lại nói phân nửa gia
tài của Lưu gia đều đổ vào đây cố gắng duy trì không để nó sập. Vậy mà giờ đem
Thăng Long thương hội sát nhập Ngạo Thiên tông thì thật giống như đem toàn bộ
số tiền mình có thả vào đống lửa đốt vậy.

Nếu như dùng điều kiện muốn nàng làm thê tử hắn, tuy cùng là lừa nàng gia nhập
Ngạo Thiên Tông nhưng xác xuất thành công vẫn là cao hơn. Nhưng trong kí ức
thân xác này có lưu giữ lại một chuyện, hắn đã đính hôn với Viêm Ngọc của Viêm
gia.

Viêm Ngọc cảnh giới hiện tại cũng đã bước chân vào Võ Sư, trong công cuộc đánh
bại Thiên Hạc Tông, chiếm Kiếm Phong Thành trở thành địa bàn sở hữu của Ngạo
Thiên Tông thì rất cần mượn sức của nàng. Hơn nữa nàng từ nhỏ vẫn luôn tốt với
hắn cho nên hắn không có ý định hủy bỏ hôn ước này, vẫn là nàng là vợ cả.

Lưu Thiên Hương trầm tư một hồi rồi bỗng nhiên phì cười. Nàng dùng một tay ý
tứ che miệng cười lại tạo thành vẻ đẹp giống như tiên nữ đang cười.

_Nếu như công tử thực có thể xóa sổ cái tên Thiên Hạc Tông, ta nguyện gả cho
công tử, làm tiểu thiếp của công tử!

Khắp Kiếm Phong Thành này ai mà không biết việc nguyên do vì sao Thăng Long
thương hội trở nên lụi tàn như thế này. Các thương hội lâu đời không muốn cho
Thăng Long thương hội lớn mạnh nên hợp lực giết từ trong trứng nước. Lại thêm
tông chủ Thiên Hạc Tông nhìn trúng Lưu Thiên Hương cho nên làm ngơ cho những
thương hội kia hoành hành bắt nạt Thăng Long thương hội. Nếu như muốn Thiên
Hạc tông ra mặt giúp đỡ vậy thì rất đơn giản, chỉ cần Lưu Thiên Hương chịu làm
tiểu thiếp của lão sau đó lão liền ra mặt thị uy những thương hội kia.

Tuy nhiên Lưu Thiên Hương là một nữ nhân đầy tham vọng, nàng muốn phát triển
Thăng Long thương hội lên tầm cỡ toàn đại lục. Nam nhân nàng khiến nàng muốn
xuất giá vậy thì còn phải xem bản lãnh tới đâu, có đủ để lọt vào mắt xanh của
nàng hay không.

Tông chủ Thiên Hạc Tông lại muốn nàng gả cho lão, thật đúng là nằm mơ giữa ban
ngày. Tâm kế của bọn họ không phải nàng không biết thế nhưng muốn nàng khuất
phục thì trừ phi nàng chết.

Nay Mạc Thần xuất hiện trước nàng giống như một món binh khí mà nàng có thể
đánh liều cùng món binh khí này đối chọi lại đại địch. Nếu không muốn khuất
phục trước những kẻ mà nàng khinh bỉ, xem thường kia vậy thì trở thành tiểu
thiếp của một thiếu niên trẻ đầy chí khí xem chừng với nàng cũng không tệ.
Một tam phẩm tông môn có quy mô lớn cỡ nào, nếu như dám mở miệng ra nói muốn
sát phạt một tông môn tam phẩm đủ để nói người đó là một người rất có bản
lĩnh, rất chí khí.

Tre già thì măng mọc, biết đâu mầm măng trước mắt nàng lại là một mầm măng
thần, có thể tiêu diệt được Thiên Hạc Tông thì sao? Nếu như vậy cái giá mà
nàng đầu tư ra cũng rất đáng.

Lưu Thiên Hương mỉm cười gật đầu nói

_Được! Ta đồng ý gả cho công tử!


Thiên Hạ Bá Vương Tông - Chương #12