Thiên Cực Tử Chỉ Giáo


Người đăng: Thong_Thien

Một đường đi, Quảng Mục hắn trong nội tâm không khỏi dồn dập lên, nghĩ đến
chính mình như vậy đã bị một tên tiên nhân đánh giá qua, dâng lên đáy cảm xúc
hồi hộp vô cùng, nhịn không được nhìn sang Thiên Cực Tử đang khua tay múa
chân.

'' Sư phụ, tu tiên cũng có Quan tiên sao ! '' Quảng Mục vẫn khó nhịn được ,
hỏi một câu, hắn mơ hồ cũng cảm thấy sư phụ chính mình so với cảm nhận của
mấy tên tiên nhân hắn từng gặp qua ở kinh thành thì huyền bí cùng khủng bố hơn
rất nhiều.

Lão giả giật mình một cái, nghe thấy thiếu niên hỏi truyện, không khỏi suy
tư một chút, cái gì là quan tiên, hắn chưa từng nghe qua cổ quái như vậy tên
gọi, không khỏi nhíu mày một cái, trầm tư lại càng lâu !.

'' Chớ hiểu lầm, đệ tử nói đó là, cái cấp bậc trong tu tiên đồng dạng, nó
giống như mệnh quan triều đình '' Quảng Mục cười khổ một cái, cảm thấy chính
mình hơi bất cẩn thì phải, sư phụ hắn không phải người thường mới có thể so
sánh.

'' Ồ, ngươi nói là phân chia cảnh giới sao '' Thiên Cực Tử lập tức liền sáng
tỏ, hắn tưởng hỏi cái gì, về cảnh giới thì cũng quá đơn giản đi, sau đó hắn
ngồi xổm xuống, một mặt vô cùng trí tuệ.

Một bên Quảng Mục không khỏi nội tâm khẩn trương, thấy hành động của lão già
thật sự nghiêm túc, hắn thầm nghĩ, chắc cũng rất là khoa trương sự tình ,
không thể bỏ sót !.

'' Người mới bước vào tu tiên, đầu tiên tu luyện khí, tập trung cảm ngộ bốn
phía thiên địa linh khí, tạo mối quan hệ giữa cơ thể và thiên địa, năng
lượng và tinh thần, từ đó dẫn động bốn phía thiên địa linh khí hấp thu vào
trong cơ thể, chảy xuôi qua kinh mạch, ngưng tụ tại đan điền, được gọi là
luyện khí, cũng gọi là Luyện khí cảnh giới '' Thiên Cực Tử chậm dãi nói, mấy
cái chuyện này có lẽ từ rất lâu rồi, như muốn quên đi đồng dạng, bây giờ
phải nhớ lại, làm hắn có chút nhức đầu.

Quảng Mục nôi tâm chấn động, không ngờ lại huyền ảo như vậy tu tiên, mới
bước đầu tiên mà đã như vậy khó khăn, hắn có thể nghĩ tu tiên khó khăn đến
mức nào !.

Nhưng cũng không phải như vậy cảm ngộ tạo liên kết thiên địa thôi sao, nếu
làm được, thì việc còn lại cũng chỉ cần thổ nạp thiên địa linh khí là xong ,
cái này để hắn dâng lên một chút tinh thân !!.

'' Mà luyện khí cũng chia làm mười tầng cảnh giới, tượng trưng theo trong đan
điền mấy phần linh khí, đan điền đầy đủ, không còn dung nạp được linh khí về
sau thì đột phá cảnh giới, bước vào trúc cơ cảnh '' Thiên Cực Tử nhàn nhạt
nói, trong nội tâm đắc ý vô cùng, nhìn Quảng Mục chăm chú nghe, không khỏi
phấn khích lên.

'' Đột phá ... Trúc Cơ '' Quảng Mục tâm thần chấn động, quả nhiên theo hắn
nghĩ, tu tiên cũng giống như cấp bậc mệnh quan triều đình, cấp bậc càng cao
, quyền lực liền mạnh mẽ, giống như hoàng đế, tuyệt đối cao thượng !, chẳng
lẽ trong tu tiên giới cũng như vậy.

Hắn hai mắt chớp giật quang mang, mặc kệ là như thế nào, hắn chắc chắn cũng
phải mạnh mẽ, đạt đến cấp bậc cao nhất có thể, từ đó, mới có thể thực hiện
đạo tâm !.

'' Quá trình đột phá Trúc cơ cũng không dễ dàng gì, phải chịu vô cùng thống
khổ, giống như trong cơ thể người có thứ gì đó bị kéo to ra, đau đớn vô cùng
'' Thiên Cực Tử hắn cũng không biết có nói sai hay không, nhỡ làm hỏng tinh
thần đồ đệ thì chết, nhưng theo những lời hắn nói thì hoàn toàn là sự thật ,
đó là những lần hắn kinh lịch tạo thành, dừng lại một chút sau đó nói tiếp.

'' Khi đan điền hoàn hảo dung nạp linh khí về sau, ngươi sẽ thôi động nguồn
linh lực trong đan điền trùng kích chính đan điền của mình, không phải là tự
phá hủy đan điền đi mà là khuếch đại nó ra, từ một ao nhỏ đan điền, biến
thành rộng lớn hồ nước thức hải, có thể nói thức hải to lớn, trình độ gấp
chín gấp 10 lần đan điền cũng không khoa trương, khi thức hải hoàn chỉnh
ngưng tụ về sau, thành tựu Trúc Cơ '' Thiên Cực Tử âm thành hóa thành vô sô
đạo thiên lôi trùng kích vào tâm thần thiếu niên, như muốn lạc ấn thật sâu
vào đầu hắn.

'' Trúc Cơ cảnh, cũng là lúc ngươi ngưng tụ linh thức, có thể nhờ lực lượng
tự thân đạp không phi hành '' Âm thanh ầm ầm vang lên, quanh quẩn thiên địa.

Mà một bên Quảng Mục trong đầu oanh minh vù vù, đau đớn thống khổ hắn không
sợ, từ nhỏ đến lớn hắn đã chịu không biết bao nhiêu khổ cực, hoàn toàn tin
tưởng hắn có thể vượt qua dễ dàng !.

Đến khi biến đan điền thành thức hải về sau, cũng có nghĩa, lực lượng vô
cùng hùng hậu, mang tính chất gấp mười lần luyện khí, tất nhiên đó là cách
nhau một trời một vực !.

Còn có đạp không bay lượn về sau, như vậy đây mới chân chính là tiên nhân thủ
đoạn, mới có thể gọi là bước vào tu tiên !.

Thậm chí còn có thể ngưng tụ linh thức, mà hắn cũng không biết linh thức là
cái gì, nhưng có thể nhận ra một hai khoa trương vô cùng, không đợi hắn hỏi
, một thanh âm lại vang lên !!.

'' Linh thức đó là nhãn thức do linh hồn tạo thành, có thể gọi nó là con mắt
thứ hai, thủ đoạn này, chính là linh hồn lực, khi ngươi đạt đến Trúc cơ
ngưng tụ ra linh thức về sau, ngươi sẽ hiểu rõ '' Lão giả khó hiểu giải thích
nói, cái này cần phải tự thân đi thử nghiệm, như thế mới có thể sáng tỏ ,
còn nói như vật cũng xem như hơi mờ mịt.

'' Bây giờ có thể nói, Trúc cơ kỳ đã không còn giống với luyện khí, Trúc cơ
đó là chuyển hóa linh khí trở thành chất lỏng, nếu ví linh khí nồng đậm như
đám mây, thì chất lỏng chính là giọt nước !, khi ngươi dung nạp cùng chuyển
hóa toàn bộ thức hải về sau, hoàn mỹ thức hải, viên mãn cảnh giới '' Thiên
Cực Tử hùng hồn nói, không biết từ lúc nào trên mặt hắn xuất hiện nghiêm túc
phi thường hiếm thất, nhưng không ai để ý.

Giờ phút này Quảng Mục hắn đã nội tâm chấn động không ngừng, trong đầu oanh
minh không ngớt, hoàn toàn không có thời gian để ý chuyện khác, cái hắn nghĩ
đến, chỉ có cấu trúc tu luyện, dưới Thiên Cực Tử lời nói, lộ ra vô cùng
sáng tỏ !.

Đây chính là một con đường vô cùng khó khăn, Trúc Cơ không như luyện khí, dễ
dàng như vậy tu luyện, thậm chí cần rất nhiều thời gian cùng tinh lực đi hoàn
thành, từ một đám mây, ngưng tụ ra một giọt nước, sau đó lấp đầy toàn bộ
thức hải, toàn bộ hồ nước, quả thực rất khó thức hiện.

'' Thức hải hoàn mỹ về sau, tiến hành đột phá bước tiếp theo, lấy ý niệm ,
áp xúc thức hải nhỏ dần, từ một hồ nước, hóa thành ao nước, sau đó biến
thành vũng nước, cô đặc vũng nước đó lại, hóa thành kim đan, kim đan thành
hình, đột phá Trúc Cơ, trở thành Kết Đan cảnh giới '' Thiên Cực Tử hiển
nhiên nói.

Từ một đan điền to tầm ao nước tả hữu, trùng kích khuếch đại thành hồ nước to
lớn về sau, cuối cùng lại áp xúc cho nó nhỏ lại, thậm chí nhỏ hơn ao nước ,
biến thành vũng nước !.

Không những thế, còn phải cô đặc vũng nước này lại, hóa thành một viên kim
đan, như vậy trực tiếp trở thành Kết Đan cảnh giới !!.

'' Nếu nói Trúc Cơ mới bắt đầu bước vào con đường tu tiên, thì Kết Đan chính
xác nói là thoát khỏi phàm nhân đồng dạng, cơ thể thoát thai hoán cốt, cũng
không như vậy tầm thường kết đan, khoa trương hơn thì có thể nói, hình thành
Linh thể, hô phong hoán vũ '' Thiên Cực Tử thần sắc kích động nói.

Quảng Mục tầm thần nổ tung, hình thành linh thể, thoát khỏi phàm nhân, đây
mới gọi là chân chính tiên nhân a, hô phong hoán vũ, cực kỳ không khoa
trương chút nào !!.

'' Đến Kết Đan cảnh về sau, muốn đột phá, hiển nhiên cũng cần đến thiên địa
linh khí, mức độ cũng lâu hơn vô số !, những thiên địa linh khí hấp thu vào
thể nội về sau, trực tiếp hút vào Kim Đan, nuôi dưỡng bên trong Linh Anh ,
cuối cùng viên mãn về sau, phá kén Kim Đan, hiển lộ Linh Anh, đột phá Kết
Đan cảnh bước vào Nguyên Anh cảnh giới '' Thiên Cực Tử mặt mo càng nói càng
phấn khích.

Một bên Quảng Mục đã ngây dại từ lâu, hắn không nghĩ đến tu tiên lại như vậy
huyền ảo khó ngộ, theo những lời Thiên Cực Tử nói với hắn như vậy, đã là vô
cùng dễ hiểu, có thể cho hắn một con đường tu luyện sáng hơn, không phải
quanh quẩn truy tìm !!.

'' Đột phá Nguyên Anh cảnh về sau, có thể lĩnh ngộ ngũ hành, có thể mượn đến
thiên địa chi lực, linh hồn, linh thức, thể xác, tu vi lúc đó cũng thuế
biến theo, càng cường đại, càng tinh khiết, thiên địa cộng hưởng phù trợ ,
chấn nhiếp thiên địa '' Thiên Cực Tử như tinh thần sáng chói nói rõ.

'' Còn về phía trên Nguyên Anh, đó chính là Phân Thần cảnh, huyền ảo thần bí
khó lường !..., đến ngay cả ta cũng không thể chạm đến, chỉ có thể ngộ ,
không thể cầu '' Thiên Cực Tử tâm tư cũng có chút thất lạc, hắn sống coi như
cũng tương đối lâu, nhưng chung quy đối với Phân Thần vẫn còn rất mờ mịt.

Cũng đúng lúc này, Quảng Mục tâm thần nổ tung vừa kịp ngưng tụ lại, hắn nhắm
mặt ghi nhớ, tất cả, thật sâu trong linh hồn, đây có lẽ chính là tương lai
hướng đi của hắn, một phần giúp cho đạo tâm khoái hoạt chi ý của hắn được
thành công !.

'' Đa ta sư phụ khai sáng '' Quảng Mục quỳ xuống bái hắn một lạy, tôn kính vô
cùng, hắn xưa này chưa quỳ lạy bái ai, trên đời cha mẹ, sư phụ mới có thể
cho hắn quỳ xuống bái lạy, tuy Thiên Cực Tử là lão già điên, nhưng chung quy
hắn vẫn là sư phụ, ngoài tính tình quái đản, thì trên lực lượng vô cùng mãnh
mẽ.

Nhất thời lão giả khóc lóc thảm thiết vang lên vì cảm động, Quảng Mục không
khỏi cũng ấm áp theo, lập tức trên mặt cũng theo đó mà khóc.


Thiên Địa Vô Nhai - Chương #7