Ký Ức


Người đăng: AlexMercer

Người đàn ông trung niên nhìn Alex một chút, một tia sáng lạnh lóe lên trong
con ngươi, ông ta lấy mắt kính xuống, từ trong túi quần lấy ra một chiếc khăn
tay màu trắng, lau nhẹ mắt kính. Một lúc sau, người đàn ông đeo mắt kính lên
lại, sau đó nhìn Alex mở miệng nói " Rốt cuộc là con gây ra chuyện gì hả"

Alex không trả lời mà vẫn cúi đầu xuống. Người đàn ông thấy vậy thì hai hàng
mi nhíu lại " Ngẩng đầu lên, nhìn thẳng mặt bố mà trả lời"

Alex rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt bình tĩnh nhìn ông ta, nhàn nhạt
nói "Không có gì, chỉ là đánh nhập viện một thằng ngu thôi"

Người đàn ông trung niên nghe vậy thì mỉm cười nhẹ một chút "Ồ, chỉ là đánh
nhập viện thôi sao". Nhưng sau đó thì nụ cười tắt, khuôn mặt trở nên băng giá
"Mày đang đùa tao đấy à?"

Giờ phút này, người đàn ông trung niên không gọi Alex là "con" nữa mà gọi là
"mày", sự biến đổi cách xưng hô với khuôn mặt băng giá của ông ta lúc này làm
cho mọi người xung quanh hiểu được rằng ông ta đang rất nóng máu.

Alex không trả lời mà từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt ông ta, sau đó
mới mở miệng " Không, ai mà dám đùa với tổng giám đốc của công ty Gentek chứ"
Vừa nói Alex vừa dang tay ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười châm biếm.

Người đàn ông trung niên nhìn Alex một lát, sau đó đi ngang qua cậu ta đến
trước bàn giám thị, giơ tay ra trước mặt thầy Trần " Tôi xin giới thiệu, tôi
tên là John Mercer, là bố của Alex, còn người đứng bên kìa là vợ tôi - Nguyễn
Mộc Tranh"

Thầy Trần vội vàng đứng dậy, bắt tay với John " Vâng, chào anh, tôi là giám
thị của trường này, rất vui được gặp anh, mời anh ngồi " Thầy Trần giơ tay chỉ
về phía chỗ ngồi.

John ngồi xuống, hai tay đặt lên bàn, không nói với thầy Trần mà quay sang nói
với Alex " Mày đi ra ngoài đi"

Alex gật gật nhẹ đầu, bước chân đi ra ngoài. Mộc Tranh nhìn Alex đi tới, vội
vàng né qua một bên. Alex đi ngang qua cũng không nhìn bà ta một chút nào, đi
thẳng ra ngoài. Mộc Tranh thấy vậy khuôn mặt có chút đắng chát và buồn bả.

John thấy cảnh tượng này cũng không nói gì, quay đầu nói chuyện với thầy Trần.
Một thầy sau thầy Trần mới biết được, John Mercer là CEO của công ty Gentek,
một công ty nổi tiếng trên toàn thế giới, nằm trong top 10 công ty khổng lồ uy
tín nhất thế giới. Công ty Gentek điều hành một nguồn kinh tế khổng lồ của thị
trường bằng cách bán ra thị trường những sản phẩm công nghệ tiên tiến nhất do
hơn 100 tiến sĩ thuộc dạng giỏi của thế giới. John Mercer, năm nay 40 tuổi,
lấy 2 người vợ trong đó người vợ đầu tiên đã chết cách đây 5 năm, người đang
đứng đằng sau là người vợ thứ 2 của ông ta, là một tiểu thư khuê các của một
gia đình giàu có và cũng là đối tác làm ăn với John Mercer. Biết được những
tin này, thầy Trần cũng khá ngạc nhiên về gia cảnh khổng lồ của Alex, nhưng
cũng chỉ là ngạc nhiên thôi cũng không có sợ hãi gì hay muốn nịnh nọt gì.

Trường THPT Lý Tự Trọng là một trong những trường chuẩn quốc gia của nước Việt
Nam, đa số giáo viên trong trường này đều là những giáo viên giỏi có tố chất
tốt được tuyển chọn rất kỹ càng, mặc dù trường khác cũng có nhưng cũng rất ít.
Chính vì thế thầy Trần mới có thái độ bình tĩnh khi nghe về gia cảnh của Alex.

Ngoài phòng giám thị, Alex dựa trên tường, ngửa đầu nhìn trần nhà, con mắt vô
hồn và ưu buồn. Alex suy nghĩ rất nhiều, cậu nghĩ về mẹ của mình trước đây,
nghĩ về cuộc sống trước đây, cuộc sống khi đó của cậu rất bình yên, rất hạnh
phúc, cậu luôn có những ký ức tuổi thơ đầy vẻ tươi đẹp và hồn nhiên. Tính của
Alex khi ấy không như bây giờ, cậu luôn là một đứa trẻ chăm ngoan, vâng lời
trong mắt gia đình và bạn bè, thầy cô, cậu luôn giúp đỡ mọi người mọi lúc mọi
nơi. Mọi người xung quanh ai cũng mến cậu. Tưởng như rằng cuộc sống như thế cứ
diễn ra mãi mãi, nhưng trong một cái đêm định mệnh, mọi thứ đã biến mất.

Khi cậu nghe tin mẹ cậu chết vì một tai nạn giao thông, cả người cậu như chết
lặng. Từ đó, cậu luôn nhốt mình trong căn phòng, không ăn không uống. Khoảng
vài ngày sau đó, khi nghe tin bố mình lấy một người đàn bà khác, cậu sững sờ
một chút rồi sau đó trong cơ thể cậu như một ngọn núi lửa phun trào. Cậu lao
xuống phòng chất vấn ông ta.

Đêm hôm đó, năm Alex 12 tuổi

Trong căn biệt thự rộng lớn, không, phải nói giống một tòa lâu đài hơn, con
đường chính đên tòa lâu đài rộng thênh thang, hai bên đường là những dải cỏ
xanh mướt được chăm sóc kỹ càng, cùng với những cái cây cổ thụ cao lớn, che
bóng hai bên đường làm cho cả con đường đầy vẻ đẹp thiên nhiên. Kiến trúc lâu
đài được thiết kế theo biệt thự kiểu lâu đài phong cách cổ điển có 3 mặt
thoáng, trong đó các đường nét ngoại thất thiết kế giữa 3 trường phái đó là
Roman của Ý và phong cách Baroque biệt thự cổ điển Pháp nhưng cách tân theo xu
hướng hiện đại nhưng vẫn kế thừa giá trị thẩm mỹ của biệt thự Pháp cổ hình
chóp nón bát giác 8 cạnh tròn khác nhau với các mẫu lâu đài đẹp nhất Việt Nam
với mái Manssard bằng

Trong phòng khách của tòa lâu, Alex đứng đối diện với John, khuôn mặt Alex lúc
này đầy tức giận. Cậu ta nhìn John, nói "Tại sao vậy hả bố"

John nâng kính mắt lên một chút, nghiêng đầu hỏi " Cái gì tại sao?"

"Tại sao bố lại lấy người đàn bà khác?" Alex cố gắng giữ bình tĩnh hỏi

John không trả lời mà đi từ đến chiếc ghế salong sang trọng, được bao phủ bởi
màu đỏ quý phái. John ngồi xuống, từ dưới cái bàn đối diện, lấy ra một chai
rượu đỏ và hai cái ly, rót đầy rượu vào cả 2 ly, sau đó John nhìn Alex lấy tay
chỉ về phía ghế đối diện mở miệng nói "Con người xuống trước đi"

Alex nhìn John một chút rồi cũng đi về phía ghế đối diện John ngồi xuống. John
cầm 1 ly rượu đưa cho Alex " Uống chút rượu đi"

Alex nhíu mày nói "Con không biết uống rượu"

John không nói gì mà để ly rượu xuống, ông ta cũng không ép buộc Alex uống, dù
sao cậu ta còn nhỏ. Cả hai người ngồi im lặng trong sự trầm lắng, một lát sau
Alex không chịu nổi cái không khí này, mở miệng trước " Bố chưa trả lời câu
hỏi của con, tại sao bố lại lấy người đàn bà khác?"

"Thì sao chứ, ai không cho phép người đàn ông không thể tái hôn với người phụ
nữ khác " John nâng ly rượu uống một ngụm nhỏ, dựa lưng trên ghế nhàn nhạt nói

"Bố nói vậy mà được hả, mẹ vừa mới chết mà bố dẫn người đàn bà khác về đây
rồi" Alex đứng phát dậy, tức giận hét lên

"Đó là chuyện của bố, không liên quan gì đến con" John ngẩng đầu nhìn Alex trả
lời

"Tại sao lại không liên quan, đó cũng là mẹ của con đấy"

"Tao đã nói rồi, đó là chuyện của tao" John khuôn mặt đầy băng giá, lạnh lùng
nói với Alex

"Đó cũng là chuyện của tôi" Alex đối chọi gay gắt

"Đó không phải là chuyện của mày, mày cút về phòng cho tao" John mở miệng đuổi
Alex về phòng

Alex nhìn John một chút, gật gật đầu, lấy tay chỉ chỉ John sau đó ngẩng đầu
lên "Ông được lắm" Nói xong Alex, quay người đi về phòng

Bỗng nhiên lúc này John mở miệng " Ngày mai mày chuyển qua trường khác học đi"

"Hả?" Alex quay người lại nhìn ông ta " Ý ông là sao?"

"Tao nói ngày mai mày chuyển qua trường khác học, mày cần học một ngôi trường
tốt hơn" John nhàn nhạt nói

"Tôi không muốn" Alex vung tay nói

"Mày không muốn cũng phải muốn, bắt đầu từ nay về sau, tao nói gì mày phải
nghe"

"Giờ ông còn muốn quyết định cuộc đời của tôi nữa sao" Alex híp măt, giọng nói
băng giá hỏi

"Vẫn câu nói cũ, không phải chuyện của mày "

Alex nhìn John một lát, rồi xoay người tiếp tục đi về phòng. Từ đó về sau,
tính cách của Alex đại biến, cậu trở thành một con người bạo lực, quậy phá,
không bao giờ nghe ai. Tình cảm giữa bố và cậu đã xuất hiện những vết rạn nứt
và càng ngày càng lớn thêm.

------------------------------------Đường phân
cách--------------------------------

"Tch, tại sao mình lại nhớ những chuyện như thế" Alex lấy tay xoa xoa trán nói

"Cạch" Tiếng cửa phòng mở ra, John và Mộc Tranh từ bên trong bước ra. Alex
quay người nhìn lại, John cũng thế. Một lát sau, John mở miệng nói " Mày về
lớp trước đi, khi về nhà tao sẽ xử mày sau" Không đợi Alex trả lời, John xoay
người rời đi.

Alex nhìn bóng hình của John một chút rồi cũng xoay người về lớp. Ánh nắng từ
bên ngoài cửa sổ chiếu vào, hằn lên khuôn mặt đầy băng giá nhưng cũng đầy ưu
buồn của Alex. Nhưng cậu không biết rằng, một bóng hình xinh đẹp đứng đằng sau
cậu cách đây không xa, hai tay đặt trước ngực, nhìn bóng hình tiêu điều của
cậu rời đi


The Prototype Phá Tung Thế Giới - Chương #3