Tha Thứ. Gia Tộc Mercer


Người đăng: AlexMercer

Trên dãy hành lang của trường, Alex vừa đi vừa ngắm cảnh bên ngoài, bỗng bước
chân của cậu dừng lại, cậu nghiêng người nhìn xuống phía dưới sân trường. Ở
dưới sân trường, nơi cậu đang nhìn là một cô gái đang ngồi cúi đầu trên chiếc
ghế đá của trường.

"Ai thế nhỉ, sao giờ mà chưa vào lớp?" Alex nghi hoặc nói thầm. Cậu xoay
người, băng theo dãy hành lang đi xuống sân trường xem thử. Một lúc sau, cậu
đứng trước ghế đá, nơi người con gái đang ngồi.

"Có nên tới hỏi thăm không nhỉ?" Alex dừng chân suy nghĩ một chút, rồi cũng
quyết định bước tới. Dường như nghe thấy tiếng bước chân, người con gái ngẩng
đầu lên, một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp và đáng yêu đập vào mắt Alex. Nhìn thấy
khuôn mặt này, Alex ngạc nhiên nói " Trân, sao bà lại ở đây? Không vào học
hả?"

Thì ra người con gái ngồi đây là Bảo Trân, bạn thời thơ ấu của Alex. Kể từ khi
mà mắng Alex rồi bỏ đi ra khỏi lớp học thì cô ta ngồi đây suốt 1 tiết học. Lúc
này tâm trạng của Bảo Trân rất tức giận và buồn bả, bởi vì người bạn mà mình
thân nhất không giữ được lời hứa giữa 2 đứa.

Nhìn thấy khuôn mặt buồn bả của Bảo Trân, Alex đi tới trước mặt cô ta, khom
người ngồi xuống, ngẩng đầu lên nhìn cô ta, hỏi "Sao bà buồn vậy?"

Bảo Trân thấy vậy càng thêm tức giân " Ông biết rồi mà còn hỏi, ông đang đùa
tui đấy à?"

Alex gải gải đầu một chút, rồi giơ tay nắm lấy tay Bảo Trân xoa xoa nhẹ, ánh
mắt ôn hòa, mỉm cười nói " Thôi được rồi, bà đừng buồn với tức giận nữa, tui
biết lỗi rồi mà, lần sau tui không đánh nhau nữa, bà tha lỗi cho tui nha?"

"Ông lúc nào cũng nói như vậy hết, nhưng có bao giờ ông thực hiện đúng lời hứa
của mình đâu, lần này là lân thứ 3 rồi, lần thứ 1 ông cũng hứa như vậy nhưng
không thực hiện, lần thứ 2 cũng thế, tui nói mà ông không chịu nghe, ông biết
ông làm như vậy làm tui buồn lắm không hả?" Bảo Trân giật tay mình ra, khuôn
mặt tức giận, mở miệng nói

Alex ngẩn người nhìn Bảo Trân một chút, sau đó thì bật cười. Cậu ta đứng dậy,
đưa tay lên xoa xoa nhẹ đầu Bảo Trân, mở miệng nói "Biết rồi, tui làm bà buồn,
tui xin lỗi được chưa, tôi hứa đây là lần cuối cùng tui đánh nhau, lời hứa
danh dự luôn đó, bà tha lỗi cho tui nha?"

"Đừng xoa đầu tui, tui lớn rồi không phải nhỏ như trước nữa" Bảo Trân gạt tay
Alex ra, tức giận nói. Nói xong, Bảo Trân nhẹ nhàng đứng dậy, ngửa mặt nhìn
Alex, nói " Đây là lần cuối cùng đó nghe chưa, lần sau mà ông còn làm như vậy
nữa thì ông đừng gặp mặt tôi nữa"

"Biết rồi, biết rồi" Alex cười nói. Nói xong, Alex kéo tay Bảo Trân, dẫn đi

Bảo Trân ngạc nhiên nhìn Alex, hỏi "Ông kéo tui đi đâu vậy?"

"Thì đi về lớp chứ đi đâu, bộ bà muốn cô mắng à?" Alex cũng không xoay người,
mà vừa đi vừa nói

"Ồ" Bảo Trân gật gật đầu, cũng mặc kệ cho Alex dẫn mình vào lớp học.

Một lúc sau, Alex mở cửa phong học ra, kéo Bảo Trân vào lớp học, đi thẳng
xuống bàn cuối ngồi, mặc kệ ánh mắt ngac nhiên của lớp học và cô giáo.

"Thôi được rồi, lớp học tiếp tục học" Cô giáo nhìn Alex và Bảo Trân một chút
rồi cũng không muốn nói nhiều, quay sang nói với cả lớp đang ngạc nhiên nhìn
Alex và Bảo Trân.

"Ồ, vâng thưa cô" Lớp gật gật đầu rồi cũng xoay người đi lên. Tiết học vẫn
tiếp tục như vậy, mọi thứ lại diễn ra như cũ như bao ngày bình thường, cũng
không vì một vụ đánh nhau mà thay đổi. Alex vẫn tiếp tục úp mặt xuống bàn ngủ,
Bảo Trân vẫn chăm chỉ học bài như bình thường.

----------------------------------------Đường phân
cách---------------------------------------

"Này, Alex, dậy đi, đến giờ về rồi kìa"

Nghe thấy có tiếng người khác gọi, Alex mở cặp mắt của mình ra nhìn xung quanh
một chút thấy cả lớp vắng tanh, xoay sang bên cạnh thì thấy Bảo Trân vẫn đang
làm bài tập. Alex giơ tay lên, nhìn đồng hồ " 12 giờ rồi sao? Thời gian trôi
qua nhanh thật"

Nói xong, Alex vươn vai ngáp dài một cái rồi quay sang nhìn Bảo Trân, hỏi "Nãy
bà kêu tui dậy đó à?"

"Thế ông nghĩ ai kêu, ma kêu à?" Bảo Trân cũng không quay người lại, vẫn tiếp
tục làm bài, trả lời.

Alex cũng không trả lời, mà chồng cằm nhàm chán nhìn ra ngoài, ánh mắt trời
chói chang chiếu vào khuôn mặt của Alex. Alex nhíu mày, lấy tay che mặt lại,
tránh ánh nắng mặt trời. Bỗng nhiên, có một bóng trắng hơi mờ lướt qua, Alex
đứng phắt dậy, hét lên "Ai đó?"

Nghe tiếng hét của Alex, Bảo Trân nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn Alex, nghi hoặc
hỏi "Ông hét cái gì vậy?"

Alex không trả lời, mà chạy ra ngoài cửa lớp, nhìn xung quanh một lát, rồi
xoay người lại, khuôn mặt đầy nghi hoặc, gải gải đầu nói thầm " Không lẽ là
mình nhìn nhầm, lạ thật"

Mang theo khuôn mặt có chút mờ mịt, Alex quay lại chỗ ngồi, ngồi xuống, chống
cằm suy nghĩ. Bảo Trân bên cạnh nhìn thấy hành động kỳ lạ của Alex, càng thêm
khó hiểu, nghiêng đầu tới gần Alex hỏi " Nãy giờ ông đang làm gì thế"

Alex quay mặt qua nhìn Bảo Trân, nói " Không có gì, chắc là do tui nhìn nhầm
thôi, dù sao bị ánh nắng chiếu vào, nên mắt có chút khó chịu, tui nghĩ là vậy"

Bảo Trân nghe vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, ngồi xuống tiếp tục làm bài. Hai
người cứ ngồi như vậy khoảng chừng 15p, một hồi sau, Alex cảm thấy quá nhàm
chán, xoay người qua hỏi Bảo Trân "Bây giờ tui về, bà có muốn về chung không,
tui chở bà về "

Nghe vậy, Bảo Trân nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu. Cô ta cất sách vở vào cặp,
theo Alex đi ra ngoài lớp, đóng cửa lớp lại, rồi băng theo hành lang, xuống
cầu thang, đi ra ngoài đứng trước cồng trường, Tới cồng trường, Alex mở miệng
nói "Bà đứng đây đợi tui một chút, tui đi lấy xe"

Nói xong, Alex quẹo sang trái, đi vào nhà gửi xe, dắt chiếc X - Men từ trong
ra ngoài cổng trườg. Khi đến vị trí của Bảo Trân, Alex lên xe, xoay người nói
với Bảo Trân "Lên xe, tui chở bà về"

Bảo Trân gật đầu, ép váy vào cặp đùi đẫy đà, nhẹ nhàng ngồi lên xe của Alex.
Alex khởi động xe, băng theo con đường về nhà của Bảo Trân mà lao nhanh đi.

Khoảng nửa tiếng sau, Alex dừng xe trước một căn biệt thự rộng lớn màu trắng.
Căn biệt thự cao 5 tầng tính cả tầng trệt, rộng lớn khoảng 1000 m2. Sân vườn
khá nhỏ, nhưng cũng đủ để 2,3 chiếc xe ô tô trong nhà. Mặc dù không rộng bằng
tòa lâu đài cổ kính của nhà Alex, nhưng căn biệt thự này cũng thuộc dạng sang
nhất nhì TP HCM rồi. Alex nhìn căn nhà này một chút, rồi mỉm cười, nghiêng đầu
ra phía sau nói với Bảo Trân " Tới rồi đó, xuống xe đi"

Bảo Trân dịu dàng từ trên xe đi xuống, mở miệng nói "Cảm ơn ông"

"Không có gì, bạn bè lâu năm mà cảm ơn cái gì không biết" Alex mỉm cười nói.

"Vậy thôi, tui vào nhà nha" Bảo Trân nhìn Alex, lấy tay nhẹ nhàng vuốt một bên
tóc ra đằng sau tai, nói

"Ờ, bà vào đi, tui cũng phải về nhà rồi" Alex gật gật đầu

"Ờ, ông đi đi" Nói xong, Bảo Trân xoay người đi tới trước cổng nhà, nhấn
chuông cửa. Một lúc sau, một bà giúp việc chạy ra, nhìn thấy Bảo Trân vội vàng
chạy tới mở cửa

"Con về rồi đó hả, vào nhà đi con" Bà giúp việc mở cửa ra, nhìn Bảo Trân nói

Bảo Trân mỉm cười, gật nhẹ đầu, nói "Cảm ơn vú". Nói xong, Bảo Trân đi vào
nhà.

Alex đứng ngoài nhìn thấy Bảo Trân vào nhà thì mới xoay xe lại, chạy theo
hướng nhà mình mà đi.

Một tiếng sau, Alex lái xe dừng trước cửa cổng của tòa lâu đài này, xuống xe,
nhấn chuông cửa. Một lát sau, một đoàn người mặc áo vest đen xếp thành một
hàng trải dài từ tòa lâu đài tới cổng trước, một ông già có khuôn mặt hòa ái
đi tới, ông già này cao khoảng 1m9, trên sóng mũi đeo một cái kính lão tròn,
cả người có vẻ gầy ốm. Xong rồi, ông ta đi qua một bên, cúi đầu trước Alex nói
" Chào cậu chủ, mừng cậu chủ về nhà"

Alex nhìn ông già này một chút. Ông già này là quản gia của gia đình Alex, tên
là Richard Mercer, theo họ của gia đình Alex, ông ta phục vụ cho gia đình cậu
được 2 đời rồi. Đừng nhìn ông ta già yếu như vậy mà khinh thường. Ông ta có
thực lực của một con dã thú. Một mình ông ta có thể đánh chết 100 người lính
đặc chủng chỉ với tay không, nếu cho ông ta thêm một con dao thì ông ta có thể
giết chết 1000 người lính đặc chủng với vũ trang đầy đủ. Còn nếu mà ông ta có
2 khẩu súng lục thì không biết ông ta có thể giết được bao nhiêu người nữa.
Bởi vì sở trường lớn của ông ta là súng lục, chắc ai cũng xem phim Wanted rồi
nhỉ, trong phim những tên sát thủ có thể bắn đạn chuyển hướng, ông ta cũng có
thể, và đặc biệt, thuật đấu súng của ông ta rất mạnh. Ông ta đúng là một cái
quái thú đội lốt người. Và ông ta có một biệt danh là Lucifer - Lord of Hell.

Sức mạnh hiện giờ của cậu cũng là do ông ta rèn luyện mà ra và ông ta cũng là
người mà cậu kính trọng như một người thầy của mình vậy. Ngoại trừ bố mẹ ra
thì ông ta là người chăm sóc cậu từ nhỏ đến giờ.

Alex đi từng bước đến tòa lâu đài, những người mặc áo vest đen xung quanh mỗi
khi cậu tới gần thì đều cúi đầu hô một tiếng " Cậu chủ". Alex đảo qua khuôn
mặt từng người, tất cả những người đang đứng ở đây không một ai là kẻ đơn giản
cả, không, phải nói là toàn bộ ngôi nhà này, kể cả bố cậu, không một ai là
không nguy hiểm cả. Ai cũng đều có bản lĩnh 1 giết 100 cả, nếu có đầy đủ vũ
khí và xuất toàn lực và đặc biệt là bố của cậu, ông ta có thể dùng nắm đấm
giết 500 tên lính đặc chủng, còn mạnh hơn cả Richard. Bản thân cậu ta cũng
thế, mặc dù không mạnh như bố và quản gia nhưng Alex cũng có thể giết chết 100
người lính đặc chủng với 2 con dao quân dụng. Hồi sáng nay, khi đánh nhau với
Duy Long, cậu ta chưa dùng tới 5% sức mạnh của mình, cả lúc mọi người kéo cậu
ra cũng thế.

Gia tộc Mercer và cũng chính là gia tộc của cậu, một trong thập đại gia tộc
Mafia lớn nhất thế giới và đứng thứ 2 trong thập đại gia tộc, người đang điều
hành gia tộc hiện giờ là bố của cậu, Mercer IX(Nono). Gia tộc đứng thứ 1 là
gia tộc Vongola và người đứng đầu là Vongola IX(Nono), gia chủ Timoteo. Còn
những gia tộc khác thì Alex không biết. Đó là những điều cậu biết về gia đình
của mình, và còn một điều nữa, cậu cảm nhận được bố cậu đang che giấu cái gì
đó, không muốn cho cậu biết, nhưng theo cậu nghĩ nó liên quan đến sức mạnh của
gia tộc mình. Theo những gì cậu biết, thì thực lực mà mọi người bày ra cho cậu
xem có vẻ chỉ là một chút sức mạnh của họ mà thôi, tất cả mọi người đang che
dấu sức mạnh của mình.

P/s : Map hiện giờ main đang ở là map Hitman Reborn chen lẫn với bối cảnh hiện
thực và sức mạnh của tất cả nhân vật trong map Hitman Reborrn sẽ được em nâng
lên một cách dữ dội nâng mọi người đừng nghi ngờ gì nhé. Và điều cuối cùng là
ở thế giời của main không có anime Hitman Reborn nên main sẽ không biết được
nhân vật trong ấy.


The Prototype Phá Tung Thế Giới - Chương #4