Chết ?


Người đăng: mlrvrom

Màn đêm tĩnh mịch che khuất ngọn núi vắng lặng, chỉ còn những ngọn đèn yếu ớt
dọc theo con đèo hiểm nguy đang cố gắng chống lại cảnh âm u này.

“Ùnnn!!!.”

Tiếng ô tô bất chợt xuất hiện trên con dốc, đè ép lại tiếng gió luồn qua khe
hở và những tiếng lá xào xạc của rừng cây.

“Mày nhớ hết cần làm gì chưa ?” Gã cầm lái hơi lo lắng hỏi người bên cạnh.

“T… Tao nhớ rồi…” Người nọ run rẩy đáp lại, cái cách mà hắn cất tiếng chẳng
thể nào khiến người khác an tâm được.

Gương mặt dữ tợn của gã cầm lái nhăn chặt lại, thân hình to con của hắn trong
phút chốc căng cứng, có vẻ như rất tức giận. Buông hai tay khỏi vô lăng, sau
đó đập mạnh xuống, gã gằn giọng

“Tao đã nói với mày rồi, đây là cơ hội làm giàu, làm giàu đó. Chỉ cần thành
công thì cả cuộc đời của tao và mày, thậm chí đến đời chắt chít cũng chưa chắc
đã xài hết. Tao cũng đã tính kỹ hết rồi, lần này chắc chắn sẽ thành công.”

“Tao biết rồi.” Người vẫn không hết run rẩy nhưng người nọ vẫn cố đáp lưu loát
cho đồng bạn vừa lòng. Tiếp sau đó, cả hai không nói gì nữa, trong xe trở nên
im tĩnh, chỉ có tiếng động cơ xe kêu nhè nhẹ. Xe lại băng qua vài khúc cua
nguy hiểm, người này đột ngột hỏi

“Long, Rốt cuộc lần này mày muốn lấy thứ gì vậy, tao hỏi mãi mà mày cứ úp úp
mở mở.”

“Máy Giả Tưởng.” Gã cầm lái nở nụ cười vui vẻ đáp.

“Máy Giả Tưởng ??????? Ý mày là cái máy chơi game gì đó quảng cáo rầm rộ mấy
hôm nay đó hả ?”

“Đúng là vậy, mỗi máy trị giá 500 triệu, mà lần này lấy hơn 10000 máy, mày
thấy liệu có đủ cho tao với mày xài không.” Long ánh mắt bắn ra từng tia tham
lam nói. Nhưng vừa dứt câu, gã lại tức giận trừng lên mắng

“Tao đã bảo không được gọi tên, xơ xẩy một chút là chết đấy mày hiểu không ?”
Thấy tên kia bị mắng đến co rụt cổ lại, gã âm thầm mắng “Vô dụng” đồng thời
nói tiếp

“Từ giờ, tao không phải là Long mà là số một, còn mày cũng không phải là Tuấn
mà là số hai, được chưa ?”

“Được.” Tuấn hơi sợ đáp.

Vốn, Tuấn cũng chỉ là một tên công nhân làm thuê trong thành phố, xưa giờ xem
như là một công dân mẫu mực, chẳng bao giờ vi phạm cái gì. Đáng lẽ hắn cũng
chẳng tham gia vào vụ này, nhưng một thời gian trước hắn gặp Long, tên này
tính cách phóng khoáng, cả hai chơi với nhau cũng rất hợp. Long dẫn hắn va
chạm đến rất nhiều thứ hay ho như xe, game,… Và hắn đã chìm sâu vào những thú
vui tiêu khiển đó.

Cuối cùng, vấn đề ở đây là những thứ tiêu khiển lại đốt tiền rất nhanh và Long
rủ hắn làm một cuộc làm giàu, thành ra cớ sự như hôm nay.

Mặc kệ Tuấn ngẩn ngơ suy nghĩ cái quái gì, Long vẫn cứ tiếp tục lái xe trên
con đèo. Được một lúc, sau khi qua khỏi một khúc cua, gã tắp xe vào một hốc
núi, cạnh con đường, đây là địa điểm mà gã đã tìm hiểu rất lâu.

Mở cửa, bước xuống xe, Long đi thẳng ra phía sau mở cốp, từ bên trong lấy ra
hai khẩu tiểu liên đầy đạn cùng một bộ quần áo bảo hộ dày cộm.

Gã đóng cốp, vứt một khẩu súng và đồ bảo hộ cho Tuấn vừa bước ra khỏi xe, đồng
thời nói

“Mày mặc đồ bảo hộ vào, một lát xe nọ tới thì mày lái xe lao ra chặn đầu,
không mặc đồ bảo hộ vào tiêu ráng chịu. Còn tao sẽ nhanh chóng khống chế thằng
lái xe, mày cũng phải nhanh hỗ trợ tao, được chưa ?”

“Được.” Tim đập thình thịch như trống, Tuấn run rẩy cầm khẩu súng trên tay mà
như cầm một tờ phán xét đòi mạng. Trước đó Long đã dạy hắn bắn súng, nhưng
chân chính hành động thì cầm súng cảm thấy ớn tay vô cùng.

Im lặng mặc đồ bảo hộ vào, đồng thời đeo lên mũ trùm đầu tựa như những tên
cướp ngân hàng trong phim đã chuẩn bị trước đó, xong xuôi Tuấn quay ngược trở
về xe, quay đầu sẵn sàng lao ra.

“Một lát đạp ga nhẹ thôi, tự nhiên bay xe xuống núi là vụ này tiêu, tao với
mày cũng tiêu luôn.” Long cũng đội mũ trùm đầu lên, đồng thời cười nói.

Tuấn im lặng không đáp……

…………………………………………….

Thời gian dần trôi đi trong sự căng thẳng của hai người thanh niên, ánh đèn
vàng hai bên đường theo cơn gió cứ chớp tắt rồi lại chớp tắt, có lẽ do đã cũ,
nhưng tình cảnh lại vô cùng đáng sợ, đặc biệt là ở một nơi chẳng có người này.

“Tới rồi.” Long đột ngột quát nhẹ. Tuấn giật mình, cả người bỗng chốc căng
thẳng kịch liệt, mồ hôi tuôn như suối.

Tuấn rướn người nhìn lên thì cũng thấy được một chiếc xe container màu đen
đang lượn qua từng khúc cua phía dưới con đèo, chẳng mấy chốc nữa, chiếc xe đó
sẽ đến đây.

“Mày phải bình tĩnh nghe chưa, không được gọi tên tao đâu đó. Mày đừng có làm
trật gì nha.” Long liên tục nhắc nhở, nhưng từ giọng của gã có thể thấy được
gã chẳng bình tĩnh một chút nào.

Lại qua một lúc, chiếc container kia đã đến gần………

“Lao ra!!!” Long quát lớn.

“Ùnnn!.”

“Ầmmmm!!!!”

Tiếng động cơ xe gầm lên cùng tiếng va chạm gần như là đồng thời vang lên.
Chiếc xe của Tuấn sau cú này văng ra một khúc, hắn liên tục không chế xe, cố
gắng không cho xe áp sát hàng rào ngăn với vách núi. Chỉ có điều xe quá khó
điều khiển, cắn răng, Tuấn cho xe chà vào vách núi. Đợi đến khi hắn dừng lại
được thì chiếc xe cũng tiêu.

Cởi bộ đồ bảo hộ, sau đó đùng cán súng đập bể tấm kính phía trước, Tuấn cố
gắng leo ra khỏi chiếc xe nát bấy.

“Tạch tạch tạch.......”

Từng tiếng súng xả liên tục vào chiếc container xấu số, tên tài xế và lơ xe
còn chưa kịp tỉnh lại đã bị bắn chết. Long nhanh chóng phá cửa xe, dùng súng
bắn nát bộ điều khiển đang hiện màn hình đỏ chót trong xe, đây là tín hiệu yêu
cầu cứu viện, chẳng mấy chốc quân đội sẽ kéo đến.

Mồ hôi ướt sũng cả người Long, lúc này, Tuấn cũng đã đến trước xe, thấy đồng
bạn lo lắng như vậy, hắn cũng sợ hãi, vội vàng hỏi

“Mày sao vậy L…. số một ?”

“Qu.. Quân… đ..đội đang t….tơ..tới.” Long run rẩy chỉ màn hình nói.

“Cái gì!!!! Quân đội, cái quái gì lại liên quan tới quân đội ở đây thế.” Tuấn
hoảng sợ thốt lên. Tiếng thốt này khiến Long thoáng tỉnh, gã vứt hai tên trong
xe ra đồng thời tức giận mắng lại

“Mày làm gì mà la to thế, được rồi, mày mau ra sau mở thùng hàng ra coi đúng
cái mình cần không, lần này nó chở mấy chiếc lận, chỉ có một chiếc thật thôi.
Hi vọng tin tức tao lấy là đúng.”

“Được rồi.” Tuấn hậm hực đáp ứng, sau đó đi ra phía sau, nhưng hắn chưa kịp mở
thùng hàng, từng tiếng còi cảnh sát đã xé rách trời đêm, vang vọng khắp núi
rừng.
Xa xa, những ánh đèn xanh đỏ nhấp nháy đã xuất hiện khuất sau những tán cây
rậm rạp.

Mặt hai gã xanh chành, Tuấn run rẩy trơ mình ra đó không biết phản ứng như thế
nào.

“Ùnnnn!”

Tiếng động cơ gầm cực lớn của chiếc xe tải cất lên, bô xe đẩy một luồng khí
thoát thằng vào người Tuấn. Hắn giật mình nhìn lại thì bống nhiên chiếc xe tải
lao vút đi trên con đèo. Tuấn giật bắn người, tim như muốn ngừng đập, hắn cũng
bất chấp nghĩ ngợi gì nữa, vội vàng vừa rượt theo chiếc xe vừa quát

“Long, mày làm gì vậy, đợi tao với.”

Nhưng đáp lại hắn vẫn là chiếc xe ngày càng xa.

Tuấn quýnh lên, chẳng lẽ lần này hắn phải chết sao ?

Chạy thêm vài bước, Tuấn thở hổn hà hổn hển rượt không được nữa, quá độ căng
thẳng khiến từng thớ cơ của hắn cứng lên, rất khó hoạt động.

Bản năng cầu sinh trỗi dậy, Tuấn nhìn một vòng tìm lối thoát, ánh mắt của hắn
dần khóa chặt vào chiếc xe nát bấy của Long.

Cắn răng một cái, Tuấn chui ngược vào xe, cố gắng nổ máy.

“Chết tiệt, mau chạy đi chứ, chết tiệt.”

Tuấn liều mạng nhấn đề, nhưng chiếc xe lại chẳng hề đáp lại ý muốn của hắn
.
Tiếng còi hú vang lên càng lúc càng gần, Tuấn gấp muốn chết, đợi một lúc nữa
chẳng cần quân đội tới thì hắn cũng đã chết vì đau tim rồi.

“Ùnnnn!!”

Động cơ cuối cùng cũng xem như là thương xót hắn, chịu nổ lên.

Không chờ đợi thêm một chút nào nữa, Tuấn đạp cứng ga, chiếc xe lao như tên
bắn trên con đèo.

Cũng không lâu lắm, Tuấn đã đuổi kịp chiếc xe tải kia. Chiếc xe tải nọ là loại
vận tải nghiêng về an toàn, hộp số được thiết lập ghì lại xe rất tốt, trong
trạng thái đổ dốc trên con đèo dù Long có đạp ga thế nào đi nữa thì xe vẫn cứ
chạy ì ì như vậy.

Bên tai vang lên tiếng còi hú ngày càng gần, Long sợ muốn khóc lên. Đột nhiên
một chiếc xe xuất hiện trên gương chiếu hậu suýt chút nữa khiến gã co thắt tim
mà chết.
Nhìn kỹ lại nhận ra đó là Tuấn, Long thở dài một hơi, gã chẳng thèm dừng xe
lại, vẫn cứ tiếp tục chạy đi.

Mà Tuấn cũng chẳng thể nào vượt lên trước được, con đèo quá nhỏ hẹp, đã vậy
Long còn lái chiếc xe tải chạy giữa hai làn đường, trừ khi là đi mô tô, nếu
không rất khó lách qua.

“Bíp bíp bíp bíp……”

Từng tiếng hú báo động trong lúc này lại đột ngột vang lên trong xe của Tuấn,
trên bảng điều khiển ghi rõ ba chữ “Hết nhiên liệu”. Tuấn hai mắt như lồi ra,
hắn liều mạng đạp ga, cố gắng giữ xe không bị tắt máy. Nhưng chưa đầy một
phút, xe đã chết máy.

Cũng may đoạn đường phía trước là một con dốc kéo dài đến tận khi thoát khỏi
con đèo, đây là do Long đã lựa chọn trước đó để tiện đường trốn thoát.

Chỉ có điều chiếc xe lại lao một cách mất kiểm soát, Tuấn cố gắng đạp thắng,
được một lúc, do chiếc xe đã hư hỏng quá nặng, thắng cũng hỏng theo.

Liều mạng gạt cần trả số, một tiếng “Rốp” thật lớn vang lên, hộp số cũng bể
theo. Chiếc xe mất kiểm soát lao xuống dốc như một mũi tên không thể nào kiểm
soát được.

“Rầmmm!!!”

Chiếc xe húc mạnh vào thùng hàng của xe tải.

Xe tải lắc lư dữ dội, sau đó nghiêng qua một bên rồi ngã nằm xuống, sau đó đập
mạnh vào hàng rào ngăn vách núi.

Cú va chạm mạnh mẽ khiến hàng rào bật tung ra, cả hai chiếc xe như hai hòn đá
lớn rơi thẳng xuống vực sâu.

Tuấn sau cú va chạm bị choáng không nhẹ, nhưng ngay sau đó hắn lại nhanh chóng
làm ra phản ứng trước tình thế này, mà hắn có thể bình tĩnh được như vậy, có
lẽ là do bị căng thẳng quá nhiều rồi, trong phút chốc làm ra hành động cầu
sinh cuối cùng.

Vội vàng trồng bộ áo bảo hộ liền quần vào, nhưng thời gian vẫn không đủ, đồ là
mặc vào, nhưng các khóa lại chưa được cài thì cánh cửa xe bị hỏng bất ngờ bung
ra, Tuấn cũng theo đó văng khỏi xe, cả người dính vào cánh cửa thùng hàng phía
sau xe tải.

“Rầm!!!” Tuấn cảm giác thân thể như chết lặng đi, từng kiện máy móc rớt đè lên
trên người hắn.

Hai mắt hắn lên từng tơ máu mở trừng trừng, giờ phút này, hắn phá lệ bình tĩnh
vô cùng. Trong tầm mắt yếu ớt của hắn, Long bước ra khỏi buồng lái xe tải,
đồng thời một chiếc trực thăng đáp xuống gần đó.

Một loạt người trang bị đầy đủ vũ khí lao ra, bọn họ vội vàng cứu giúp Long,
rồi hai bên nói gì đó, cuối cùng là kéo nhau đến đây nhặt những cái Máy Giả
Tưởng này lên trực thăng.

“Long, cứu tao.” Thấy Long đến gần, Tuấn khó khăn thốt lên. Nhưng Long chỉ
nhìn hắn một cái rồi lại tiếp tục làm việc của hắn.

Nở một nụ cười tuyệt vọng, Tuấn dần chìm sâu vào bóng tối.


Thế Giới Tưởng Tượng - Chương #1