Tái Chiến


Người đăng: Votien

Sáng sớm hôm sau, Squirte tinh thần sảng khoái gấp trăm lần hôm qua, quá trình
hồi phục không tệ.

Tôi mang pokemon đi khởi động để chiều khiêu chiến lại gym Pewter. Tôi mang
theo Squirte để cho nó quan sát cách huấn luyện pokemon của tôi trước khi
quyết định có lên nhận tôi làm trainer hay không.

Sau một vài bài khởi động nhẹ, tôi chuẩn bị thức ăn cho pokemon, Scyther còn
rất hào phóng chia sẻ cả đồ ăn cho Squirte, hai Pokemon dùng chung một cái
bát. Nhìn Scyther cứng rắn thế thôi chứ nó là pokemon bảo về kẻ yếu thích đánh
nhau với kẻ mạnh.

Rồi chuyện gì đến nó cũng phải đến, tôi đã tới gym Pewter để tái khiêu chiến.
Vẫn là chú Flint tiếp tôi, thể thức vẫn như cũ, đánh một trận phân thắng bại.

"Cậu bé, đã sẵn sàng cho trận phục thù chưa? Lần này đừng làm ta thất vọng. Ra
sân đi Rhydon."

Chú Flint thả Rhydon ra sân, nhìn nó vẫn cứng cắp như lần cuối tôi gặp. Chính
vì lớp giáp dày của Rhydon mà tôi đã thua. Trận trước, Từ đầu đến cuối đều là
tôi tấn công ép sân. Với tốc độ chậm chạm, Rhydon còn chả thể chạm được vào
người Scyther quá năm lần. Nếu như không phải thể lực cạn thì có lẽ Scyther đã
thắng trận đó. Nhưng trên đời không bào giờ tồn tại có lẽ. Thua là thua, chính
vì vậy mà tôi cùng pokemon mới cố gắng luyện tập để vượt qua ban thân.

"Lần này cháu nhất định sẽ mang theo huy chương ra về, ra trận nào Scyther."

Scyther xuất hiện, nó nhìn chằm chằm vào Rhydon, để chuẩn bị cho trận này,
Scyther đã phải bỏ ra không biết bao nhiêu công sức luyện tập. Nếu không
thắng, tôi thật có lỗi với Scyther.

"Pidgeotto trông coi Squirte hộ ta."

"jon."

Squirte bị hai pokemon trên sân dọa sợ, rúc đằng sau lưng Pidgeotto. Công nhận
khí thế của Scyther đáng sợ thật, cứ như samurai chuẩn bị ra chiến trường vậy.

"Trận đấu được bắt đầu."

Trọng tài vừa ra hiệu, tôi liền cướp lượt tấn công đầu.

"Scyther, dùng Quick Attack tấn công vào phần chân đối thủ."

Scyther dồn toàn bộ tập sức mạnh vào chiêu Quick Attack tấn công Rhydon với
tốc độ nháy mắt

"Không phải sợ Rhydon, dùng Harden tiếp chiêu."

Vẫn như lần trước, Rhydon dùng Harden chặn đòn tấn công của Scyther một cách
dễ dàng, nhưng tôi sẽ không dừng lại, tiếp tục ra lệnh cho Scyther tấn công
vào chân Rhydon. Cho dù nó có khỏe đến đâu đi chăng nữa mà mất đi cái trụ thì
cũng bằng con số không.

Scyther hóa thành một loạt các vệt sáng bao vây Rhydon, chỉ chờ tìm cơ hội để
tấn công. Càng chạy canh nhanh, càng chạy càng mạnh. Đắc tính của loài
Scyther, tốc độ càng nhanh sức tấn công càng mạnh.

Harden chiêu phong phủ tuyệt đối, biến toàn bộ cơ thể pokemon cứng như sắt
thép. Rhydon tự tin dùng thân thể tiếp nhận những đòn tấn công mạnh mẽ của
Scyther.

Nhìn bên ngoài, có vẻ đòn tấn công của Scyther không có hiệu quả. Nhưng thực
chất không phải vậy, trên gương mặt Rhydon đã bắt đầu có dấu hiệu đau đớn.

Không thể để cho pokemon của mình chịu đau thêm được nữa, câu sức đối thủ thế
là đủ rồi, chú Flint lúc này mới ra chỉ lệnh cho Rhydon.

"Phản công."

Keng keng.

Nhanh như chớp, ngay khi Scyther tấn công. Rhydon chớp ngay lấy thời cơ ôm
mạnh lấy Scyther như một gọng kìm sắt không cho nó cựa quậy. Scyther hoảng sợ
giãy dụa muốn thoát ra.

"Rhydon thắt chặt lại, ép đên khi nào đối thủ ngất thì thôi."

"Chết tiệt." Tôi tự rủa thầm một câu, vẫn còn quá bất cẩn. Nhưng cũng may tình
trạng chưa đến mức bết bát không cứu được. Ơ khoản cách quá gần Rhydon không
thể dùng vũ khí mạnh nhất của nó được, chính là chiếc sừng mũi khoan trên đầu.

Rhydon ôm chắt lấy Scyther, cánh tay của nó thắt chặt lại.

"Rai ku, Raiiiiku.

Scyther gào lên đau đớn bởi hai cánh tay khỏe như máy của Rhydon, rất may tôi
đã có cách đối phó tình trạng này.

"Scyther dùng Vacuum Wave xuống đất."

Scyther nhịn đau có gắng chạm hai chi lưỡi hái vào nhau chĩa xuống đất, giải
phóng một làn sóng năng lượng vào chân của Rhydon. Do bị hạn chế bởi không
gian và sức ép từ đối thủ lên chiêu Vacuum Wave chỉ phát huy chưa tới 15% uy
lực, nhưng thế đã đủ.

Như một mồi lửa kích hoạt. Rhydon phải quỳ xuống một chân vì đau, các đòn đánh
vào chân lúc đầu của Scyther không phải vô tác dụng, chỉ là đớn giờ mới được
kích hoạt. Phần trụ của Rhydon đã bị suy yếu, mất đà, vòng tay của nó cũng
buông lỏng Scyther.

"Còn chờ gì nữa, X-Scissor Scyther."

"Raiku."

Hai chiếc lưỡi hái của Scyther ánh lên màu xanh, sức mạnh cực đại. Scyther
chém vào ngực Rhydon một dấu X đau đớn.

"Scyther, chần chờ gì nữa truy đuổi nó bằng Fury Cutter."

Scyther lao lên, tấn công đối thủ liên tục bằng đôi lưỡi hái vẫn còn lóe sáng,
nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng không phải vậy. Chiêu Fury Cutter không chỉ là
những đòn chém bình thường, sau mỗi lần tấn công sát thương sẽ được nhân đôi.

Dĩ nhiên không có gì vẹn toàn cả đôi đường, để dùng chiêu này Scyther đã phải
hi sinh tốc độ của nó để có sức dùng Fury Cutter. Và kết quả, Rhydon kêu lên
đau đớn, nó quay người, cái đuôi hóa thành sắt thép quật bay Scyther về lại
chỗ cũ.

Nhưng không sao. Rõ dàng so với trận đấu trước, Scyther đã có thể gây một
lượng sát thương kha khá lên người Rhydon. Như vậy nghĩa là tôi có cơ hội
chiến thắng.

"Cậu bé, chỉ mới hai ngày cậu đã tiến bộ rất nhanh, nhưng liệu có đủ để đánh
bại tôi? Đã đến lúc kết thúc trận đấu."

Chú Flint cười cười, vì quy định của liên minh lên ông ấy không thể sử dụng
toàn sức của mình, một trainer hạng A+. Nhưng ông ta rất vui khi nhìn những
trainer mới tiến bộ từng ngày.

"Earthquake."

Rhydon nhảy lên không trung và tấn công mặt đất với cân nặng 120kg, sức mạnh
của Rhydon đủ sức làm cho sân đấu rung chuyển như một trận động đất.

"Raiku."

Cả Scyther và tôi đều không thể đứng vững được, tôi không thể kịp ra chỉ lệnh,
còn Scyther thì không thể di chuyển. Tất cả chỉ có thể làm là nhìn chiếc sừng
của Rhydon xoay tròn như một cái mũi khoan tấn công về phía Scyther.

"Chú nói đúng, trận đấu này phải kết thúc. Còn chờ gì nữa bay lên đi Scyther."

Tất cả chỉ trong một khắc, một khắc đôi chân của Rhydon khụy xuống vì đau, lực
phản chấn từ chiêu Earthquake lại một lần nữa tác động lên các vết chém vừa
nãy. Scyther bay vụt lên bầu trời, loài Scyther ít bay chứ không phải không
biết bay.

"Cẩn thận trên không kìa Rhydon."

Flint cảnh cáo pokemon của mình nhưng đã muộn, cơn đau dai dẳng từ đôi chân
làm Rhydon không thể tiếp tục phòng thủ. Vậy lên tôi sẽ đi trước một bước.

"Chính là lúc này Scyther lao xuống dùng toàn lực X-Scissor."

Tôi hét lên xong vui sướng. Vì tôi đã thấy chiến thắng ngay trước mắt.

Hai cái lưỡi hái của Scyther sáng lên chém xuống đầu của Rhydon một dấu X màu
lam. Sức mạnh của Scyther kết hợp với trọng lực không chỉ 1+1=2 đơn giản như
vậy. Tôi đã nghe thấy lớp phòng ngự của Rhydon bị sụp đổ.

'Ầm' cơ thể to lớn của Rhydon đổ gục xuống sàn, còn Scyther thì mệt mỏi rã rời
đứng bên cạnh.

"Trận đấu kết thúc, chiến thắng thuộc về bên khiêu chiến."

Trọng tài phất cờ về phía tôi, tuyên bố kết thúc trận đấu.

"Giỏi lắm, Scyther ngươi rất giỏi, không uổng công bao ngày chúng ta luyện
tập."

Tôi hét lên vui sướng ôm lấy Scyther. Squirte ở đằng sau hâm mộ nhìn cảnh này,
nó cùng đã từng muốn trainer cũ ôm mình một lần.

"Về nghi ngơi đi Rhydon, ngươi làm rất tốt."

Chú Flint thu pokemon về rồi đưa cho tôi chiếc huy chương đá cuội, huy chương
gym Pewter.

"Cậu bé lắm rất tốt, cậu rất có tài năng làm trainer."

"Cháu cảm ơn, ở gym Pewter cháu đã học được rất nhiều thứ, nó sẽ giúp ích cho
cháu tiến về phía trước.

Tôi vui vẻ nhận lấy huy chương chào tạm biệt ông chú Flint quay về trung tâm
pokemon.

Cũng đến lúc rồi. Tôi ngồi xổm người xuống xoa đầu Squirte.

"Squirte, chúng tôi còn phải tiếp đi, hành trình của tôi vần còn ở phía
trước."

"Ga me"

Squirte kêu một tiếng, chạy tới ôm lấy chân tôi, chắc là sợ tôi bỏ lại nó ở
đây.

Tôi cười sờ đầu nó, hỏi lại Squirte một lần nữa.

"Squirte có muốn cùng bọn tôi đi khắm phá thế giới này không?"

Squirte nhìn xem ta, lại nhìn xem ba pokemon bên cạnh. Kêu lên vui mừng, nhào
đến trong ngực tôi, cười xán lạn.

Lòng tôi tràn đầy vui vẻ, bế Squirte lên cao.

"Quá tốt, Squirte! Chúng ta sẽ là bạn."

"Ga me"

Hôm nay tôi đã có pokemon thứ bốn và huy chương thứ hai. Con đường phía trước
vẫn còn dài.


Thế Giới Pokemon: Cuộc Hành Trình Của Kise - Chương #19