3


Người đăng: V4NGH03

Khu vực của hắn đã bị đào tới đáy rồi. Những đồng nghiệp của hắn đều ai cũng
đều có thu hoạch và đi về chỉ riêng hắn đào rỗng khu vực của mình mà không có
thu hoạch gì. Đây không phải lần đầu tiên hắn không có thu hoạch Nhưng đây là
lần đầu tiên mọi người đều có thu hoạch mà riêng hắn thì không.

Buồn bực ngồi trong cái hố do mình đào ra cho tới khi mặt trời treo lên đỉnh
đầu. Vũ Nam mới đứng dậy cúi xuống phủi bụi đất dính trên chiếc áo đen vá
chằng chịt của mình.

Lúc này mặt trời chói chang chiếu xuống nền đất dưới hố trông rõ cả nền đất.
Vũ Nam đang cúi đầu xuống thì phát hiện ra một vật hình tròn nhỏ bị in vào
trong đất. Hắn hiếu kì bới lên

“Đây là một chiếc nhẫn ...”

Vũ Nam quan sát chiếc nhẫn vừa mới đào lên. Chiếc nhẫn này màu đen nhìn không
có gì nổi bật cả. Nếu không phải nhờ ánh nắng chiếu vào thì Vũ Nam cũng không
thể nào phát hiện được có chiếc nhẫn này ở dưới. Cảm giác chạm vào chiếc nhẫn
chỉ thấy nó lạnh. Lạnh hơn cả nhiệt độ ở bên ngoài trời ngoài cái lạnh ra nó
chẳng có gì đặc biệt cả.

“Hôm nay mọi người đều có thu hoạch của mình. Đã vậy hôm nay ngươi là thu
hoạch của ta đi” Nhìn chiếc nhẫn Vũ Nam thở dài tự ăn ủi mình. Cât chiếc nhẫn
vào trong túi Vũ Nam trở về khu tập trung của các đồng nghiệp.

Đây là một bãi đất trống bên ngoài nhà máy phân loại. Bãi đất này tương đối
bằng phẳng và rộng rãi đủ để cho mấy trăm người tập trung lại.

Lúc này tại đây mọi người đang xem xét sửa chữa những món đồ vừa đào được tại
bãi rác. Trong nhóm đào rác này cứ 10 người lại có 1 người có khả năng sửa
chữa đồ điện tử. Có khả năng thôi chứ phải nói tại đây đồ điện tử có hàng
nghìn chủng loại hàng vạn bệnh tật khác nhau nên không có ai dám chắc được
mình sẽ sửa được món đồ hỏng nào cả. Chỉ là hên xui.

Nhưng mà cũng phải xem thử nếu sửa được thì coi như cũng kiếm thêm một chút.
Người sửa được cũng kiếm thêm một chút nên cái loại hình tập trung này không
có ai phản cảm mà còn tham gia vô cùng tích cực.

Khi Vũ Nam tới chỗ tập trung thì mọi người đã tới đầy đủ không thiếu một ai.
Hôm nay ai cũng thu hoạch được một hai món đồ không tệ. Hiện tại mọi người
đang xếp đồ ra lau chùi lại một lượt. Có hơn hai mươi người đang đi kiểm tra
đồ xem mình có khả năng sửa chữa không. Trong đó có Cao mét bốn.

Cao mét bốn cũng là một trong những thợ sửa đồ nghiệp dư trong nhóm. Khi đang
quan sát một cái lò vi sóng cũ thì Cao phát hiện ra Vũ Nam đang bước tới đây.
Nhìn thấy Vũ Nam hai tay về không có vẻ không có thu hoạch gì Cao mét bốn vẫy
tay với hắn cười “Vũ Nam thu hoạch hôm nay không tệ nha”

Vũ Nam nghe Cao mét bốn châm chọc mà cứ như nuốt phải con ruồi vậy khó chịu
rặn ra một nụ cười khó coi nói “Cũng không tệ lắm” rồi lập tức quay sang hướng
khác. Chỉ nghe đằng sau vang lên tiếng của Cao mét bốn “Thanh niên thật là bản
lĩnh. Có ý chí, có nghị lực. Tốt”

Vũ Nam đi vội nghe vậy không khỏi lảo đảo suýt ngã. Vội vàng bước nhanh đi
thật xa. Đằng sau hắn vẫn còn nghe thấy tiếng cười khả ố của Cao mét bốn. Bình
ổn lại tâm trạng hắn ra một chỗ cất cái găng tay bảo hộ lao động vào túi rồi
lôi ra một cái hộp nhỏ. Đây là hộp dụng cụ sửa đồ của hắn. Vũ Nam ở trong nhóm
cũng là một thợ sửa đồ nghiệp dư. Và đây là hộp dụng cụ mà một ông già trong
nhóm trước khi mất tích đưa cho hắn.

Hai năm trước, trong nhóm đào rác có một ông lão sửa đồ. Không ai biết ông ấy
từ đâu tới, cũng không ai biết ông ấy tên là gì. Ông lão không đi đào rác, chỉ
tới khi tập trung ông mới xuất hiện và sửa đồ cho mọi người. So với những thợ
sửa đồ nghiệp dư khác tay nghề ông cao hơn nhiều.

Mọi người ai cũng tới nhờ ông sửa giúp đồ. Điều này khiến cho những đồng
nghiệp là thợ sửa đồ khác có chút ghen tỵ. Nhưng ông lão chỉ sửa những đồ mà
bọn họ không sửa được nên những đồng nghiệp khác của ông chỉ có thể đứng đó mà
ghen ăn tức ở chứ không làm được gì.

Không lâu sau đó, ông lão tới lều của Vũ Nam và nói muốn chỉ cho hắn cách sửa
đồ. Lúc đó Vũ Nam mừng như điên, đây là chức nghiệp có danh vọng nhất trong
nhóm đào rác nha. Mà ông lão lại là người có danh vọng cao nhất nữa. Ngay lập
tức Vũ Nam đồng ý học tập sửa đồ. Trong thời gian học Vũ Nam mới biết được ông
không phải thợ sửa đồ bình thường. Ông là một thợ sửa bí bảo.

Bí bảo là gì. Là bảo vật a. Không phải. Bí bảo chỉ đơn giản là một loại công
cụ mà thôi. Bí bảo có thể là một cái xẻng, có thể là một cái cuốc, có thể là
một cái gì đó nhưng chung chung nó cũng là một lại công cụ. Nhưng công cụ này
nó có khả năng đặc biệt mà những công cụ bình thường không có đó là năng
lượng.


Thập Tự Đại Lục - Chương #3