Người đăng: ~LuanPhan~Ba mẹ Asuna chưa kịp nói xong, thì bỗng nhiên có một luồn ánh sáng trắng bao bọc lấy họ
“A, chuyện gì thế này!!!” – Cả hai hoảng sợ nói
“À, cả hai đừng lo. Đợi mội chút nữa sẽ thấy” – Thiên cười cười trả lời
Thế rồi cả hai dần dần cảm thấy cơ thể nhẹ dần, có thứ gì đó bị tẩy đi trong cơ thể họ, cả người cứ lâng lâng như thế, cho đến khi ánh sáng đó kết thúc
“….!!!!!” – Hai người, bắt đầu cảm nhận cơ thể mình, sau đó quay qua nhìn nhau, kinh ngạc nói
“…O..Ông ơi, ông trẻ quá !!” – Kyouko ngạc nhiên nói
“B…b…bà cũng vậy, nhìn bà không khác gì ở tuổi 20 vậy, đẹp quá !!” – Shouzou cũng bất ngờ không kém
Cả hai người cứ lay hoay một lúc, nhìn vào gương, rồi từ từ cảm nhận cơ thể của mình. Sau một lúc, cả hai đều vui mừng khôn xiết
“Thiên! Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhiều lắm” – Shouzou kích động chạy tới ôm chặt lấy Thiên, miệng không ngừng cảm tạ nói
“Ha ha, không có gì đâu hai cô chú, đây coi như là quà biếu gửi lần đầu gặp mặt cha mẹ vợ vậy” – Thiên mỉm cười nói, Thiên thực ra cũng không có làm họ trẻ lại, mà là chỉ thanh tẩy các chất độc hại trong cơ thể, trong kinh mạch họ, đồng thời truyền sinh mệnh lực cho họ, để tuổi thọ có thể từ 100 tăng lên đến thậm chí là 1000, nên họ mới nhìn như trẻ lại mà thôi
“Không không, đây không đối với chúng tôi không phải là truyện nhỏ, cậu đã giúp đỡ gia đình chúng tôi nhiều lắm rồi, tôi không biết phải làm gì để cảm tạ cậu nữa”
“Không, hai cô chú đừng như thế, vì hai người đã dành cho con món quà to lớn, đẹp đẽ nhất, đó chính là sinh ra Asuna, và để con được gặp và yêu thương cô ấy, vì vậy, con cũng xin được cảm ơn rất nhiều.” – Thiên thật lòng nói
Asuna ở một bên cũng chạy tới ôm chầm lấy Thiên từ phía sau, trái tim đã ngọt ngào như mật ong, nàng thậm chí còn hôn lên má Thiên một cái, rồi vùi đầu vào lưng hắn, trong lòng cứ ríu rít hạnh phúc không thôi
“Hahaha, đúng là tuổi trẻ…” – Shouzou cảm thái nói, nhưng hắn bỗng nhiên chợt nhớ, không phải bây giờ mình cũng đã trẻ như tụi nhỏ sao!? Thế là hắn quay qua nhìn người vợ vóc dáng yểu điệu đầy mị hoặc của mình….
Kyouko bị chồng nhìn mình bằng ánh mắt như sói đói thế, cũng đỏ mặt lên, dù sao thì nơi đây cũng còn lũ trẻ mà….
Thiên cũng chú ý lấy cảnh tượng này, không muốn làm kỳ đà cản mũi, cầm tay Asuna nói
“Hì hì, con xin được dẫn Asuna đi ra ngoài chơi, cô chú cứ…..tận hưởng đi..” – Thiên nói xong, rồi vội dắt Asuna ra ngoài, bay đi mất
Shouzou thấy con rễ thật là hiểu ý mình, cũng giơ ngón cái lên, trong lòng nghĩ. Thiên, Good Job !!
Shouzou bắt đầu, không kìm được nữa, không biết đã bao nhiêu lâu rồi kể từ khi hắn được cùng với vợ mình gần gũi như thế, có lẽ vì hắn đã cố gắng xây dựng sự nghiệp của mình quá lâu, mà quên mất đi gia đình của mình còn ở nơi này.
Hắn nghĩ thế, lòng đầy quyết tâm phải một lần nữa thương yêu vợ con hơn, liền lao tới, ôm vợ mình lên, bồng công chúa vào vòng ngủ
“A, cái anh này!!” – Kyouko đỏ mặt ngại ngùng nói, trong lòng cũng rất hạnh phúc.
“Ha ha ha, hôm nay em sẽ không thoát được đâu? “ – Shouzou cười tà nói
Thế là cả hai người bắt đầu mây mưa không ngừng, tiếng la rên cứ kêu vang đến tận tối, may mà không có ai ở nhà, không thì xấu hổ chết
Asuna và Thiên thì hiện đang cùng nhau quay về lâu đài
“Asuna, em ở đây chờ một lát nha, có gì thì chơi với Yui nếu con bé tỉnh dậy, anh còn đi qua nhà mẹ của Sachi nữa” – Thiên nói
“Ừm”
Thế rồi Thiên cũng bay qua nhà Sachi, gặp mặt và nói chuyện với ba mẹ nàng, gia đình Sachi không có giàu có như bên Asuna, nhưng về tình thương dành cho Sachi thì rất nhiều
Thế là cũng như bên nhà kia, Thiên cũng thanh tẩy và buff sinh mệnh lực cho họ, rồi cũng mang Sachi ra ngoài
Thiên thấy mọi việc ở thế giới này đã xong, nên cũng chuẩn bị sang thế giới mới
Cả bốn người Thiên, Yui, Asuna, Sachi cùng nhau ngồi ở phòng khách, Yui thì đang coi phim, Thiên thì đang cùng hai nàng hàn huyên một hồi, sau đó cũng bắt đầu vấn đề chính
“À, đúng rồi, bây giờ anh đang định đi sang thế giới khác, các em có muốn cùng đi không?”
“Thế giới khác?” – Hai người bất ngờ nói, dù biết sau này Thiên sẽ bắt đầu đi nơi khác, nhưng cũng không ngờ là ngay lúc này
“Anh, vậy nếu tụi em đi theo thì thế giới của tụi em sẽ như thế nào?” – Sachi hỏi
“Hừm…Anh nghĩ là chuyện này có hai cách để giải quyết…” – Thiên suy nghĩ một tí rồi nói
“Thứ nhất, anh có thể làm cho thế giới này dừng thời gian lại, coi như mọi người có đi bao lâu đi chăng nữa, thì lúc mà quay lại chỉ là một khắc mà thôi, “
“Thứ hai, anh có thể chế tạo một cánh cổng, thời gian ở thế giới này vẫn tiếp tục, anh sẽ điều chỉnh cho thời gian trôi qua chậm chứ không ngừng hẳn, tỷ như tỉ lệ 10:1 (vd: 10 ngày của mình bằng 1 ngày của họ). Và các em muốn về lúc nào cũng được, khi các em về anh sẽ lại làm cho thời gian hai bên bằng nhau như cũ….Vậy mọi người thấy sao?”
Nghĩ đi, nghĩ lại, cả hai đều cho rằng phương pháp thứ 2 có vẻ hợp lý hơn, dù sao thì, nếu ba mẹ mình vừa mới gặp mình hôm nay, qua hôm sau mình liền gặp lại họ, còn bảo là lâu quá mới gặp, chắc họ sẽ nghĩ mình có vấn đề…
Thế là quyết định xong, Thiên bắt đầu kiến tạo nên một quảng trường lớn trong lâu đài, ở giữa là một cánh cửa lớn ghi hai chữ “Chủ thế giới” vẫn còn màu xám, xung quanh là hơn hàng ngàn cửa khác nhau, tất cả đều vẫn chưa có tên, nhìn bên ngoài cũng chỉ là màu xám, chỉ có một cánh cửa rực sáng màu xanh da trời, phía trên ghi to lớn chữ
Yui, Asuna cùng Sachi đều tới dây nhìn Thiên kiến tạo, mọi người dù đã biết Thiên là Thần, nhưng nhìn những cảnh mà từng thứ từng thứ từ đâu hiện ra vẫn khá là thích thú
“Thiên, vậy thế giới mà anh sắp tới là thế giới như thế nào vậy?” – Asuna hỏi
“Ừm, anh không biết nữa, thôi, chắc anh cứ để random đi” – Lúc đầu, Thiên cũng có nghĩ đến một chút thế giới, nhưng nghĩ lại thì cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, nên để ngẫu nhiên cho nó khỏe
Trên đài bỗng nhiên xuất hiện một cái máy quay số lớn, ở một bên có cái cần quay, Thiên liền gọi yui lại kêu nàng muốn quay bao nhiêu vòng cũng được rồi thả ra
Thế là Yui cứ quay quay quay, cho đến khi mệt rồi mới dừng, cỗ máy cứ chạy dần chạy dần, cho đến khi đừng lại, trên màn hình hiện liên một dòng chữ
< chuunibyou demo koi ga shitai ! >
Thiên nhìn thấy cái dòng này, liền cười khổ. Hắn cũng không ngờ, trong hàng tỉ tỉ thế giới lại bóc trúng phải ngay cái này
( Ngay cả tác giả cũng không ngờ mọi người lại chọn bộ này, làm hắn phải coi lại từ đầu đến cuối trong một đêm…)
“Thiên, thế giới này như thế nào vậy?” – Sachi hỏi
“À, cái này…, khó nói lắm, nếu như muốn thì các em cũng có thể ngồi lại xem một tí” – Thiên nói, rồi một cánh cổng hiện ra, Thiên ghi tọa độ và tên của nó vào, rồi bắt đầu lần thứ hai vào thế giới mới!
Bắt đầu thôi !
..
Nè nè
Các bạn có quen với cụm từ “Chuunibyou” chưa?
Nó là một căn bệnh đáng sợ, nhưng đồng thời cũng rất đáng yêu mà những học sinh cấp hai cho rằng họ bị dính ở tuổi dậy thì.
Với sự phát triển của khả năng tự nhận thức cùng với trí tưởng tượng của trẻ con, thì họ thường có phong cách quái đản. Có lẽ họ đột nhiên tin vào mình có sức mạnh siêu nhiên và ngay lập tức tham gia vào các hôi nghiên cứu bí ẩn. Hay họ có thể nghĩ mình là chúa tể hắc ám hay đấng cứu thế mà bắt đầu hành động như nhân vật đó.
Và đó là cách mà cụm từ “Chuunubyou” , hay còn gọi là “Hội chứng tuổi teen” ra đời
Mọi người khi trải qua thì ai cũng nói “Hoang tưởng tuổi dậy thì xấu hổ lắm” , “Tôi không muốn nhắc đến đó nữa”, “Tôi muốn xóa bỏ mọi dấu vết của nó”…
Nhưng liệu điều đó dễ dàng mất đi như vậy không?
Tuổi thơ với trí tưởng tượng bay bổng, tuổi thơ khi bắt chước các nhân vật hư cấu…Tuổi thơ khi viết ra những câu chuyện mà ta tồn tại trong đó, những câu chuyện mà chúng ta là người có đầy sức mạnh, có thể làm chủ thế giới, hay chỉ là những câu chuyện tình lãng mạng, đơn giản , dễ thương mà ta được trải nghiệm tình yêu ở đó….
Đúng vậy, tuổi thơ ấy trong con người ta sẽ không bao giờ mất đi
Và có lẽ, nó sẽ luôn tồn tại vậy đến cuối cuộc đời, lặp đi lặp lại chu kì đó , mãi mãi như thế không ngừng nghỉ, bởi vì nó là một ước muốn, một cách sống, một tương lai. Nó có thể ngại ngùng, xấu hổ nhưng lại quá đỗi thân thương
Và đó, chính là “Hội chứng Chuunibyou”
Là bản thân của chúng ta
…..
Thiên lần này tới, có lẽ thế giới này cũng không có gì khó khăn, nhưng vì đã chọn nên cũng không muốn bỏ qua
Thế là, công việc dọn nhà của Thiên bắt đầu
Thiên đã dọn căn phòng đến kế bên phòng của Takanashi Rikka và Takanashi Touka. Hai chị em này đã phải chịu cực khổ rất nhiều, khi ba của hai người mất, Rikka đã không chịu chấp nhận sự thực, vẫn cứ đinh ninh là ba mình còn sống. Vì thế, nếu như có thể thì Thiên sẽ đi dạo Địa ngục một lát để mang ba nàng lên, bất quá đó chỉ là nếu như thật sự cần thiết, vì mấy cái vụ hồi sinh này thường hay phiền phức lắm
Căn hộ này nhìn thoáng cũng khá là bình thường, nhưng mà Thiên cũng rất thích, vì hắn lúc nào cũng ở trong những căn phòng to lớn, đẹp đẽ, nên khi đến nơi này Thiên cảm thấy nó rất ấm cúng
Thế là cả bốn người đều cùng nhau mang đồ đạc của mình tới. Nói là đồ đạc nhưng thực sự chỉ là hai bàn tay không, vì Thiên muốn biến cái gì thì ra cái đó nên không cần phải mang chi cho mỏi tay
“Thiên, thế thì bây giờ anh định làm gì, dù sao thì tụi mình tới cũng sớm hơn cốt truyện mấy ngày lận..” – Asuna hỏi, nàng cũng đã coi sơ qua bộ này nên cũng biết được một chút tình huống
“Ừm, anh nghĩ anh sẽ đi làm đầu bếp” – Thiên suy nghĩ rồi nói
“Đầu bếp?”
“Ừ, để dễ dàng thường xuyên gặp mặt hai chị em thì phải có điều gì giông giống chứ đúng không, nên anh cũng lựa chon đầu bếp để có thể cùng làm việc với Touka luôn, sẵn tiện giảm bớt công việc của nàng luôn, để Touka có thêm thời gian chung với Rikka nữa” – Thiên suy nghĩ kĩ nói
“Ừ, vậy cũng không thành vấn đề, nhưng nếu như vậy thì tụi em thì sao? Chẳng lẽ tới đây chơi không?” – Sachi hỏi
“À, có thể là anh sẽ sắp sếp cho Yui vào trường tiểu học, đầu thời cũng cho tụi em vào chung trường với bọn Rikka luôn, được chứ?”
“Ừ!”
“Thế thì quyết định như vậy đi. À, còn một cái nữa” – Thiên nói, trong tay bắt đầu xuất hiện một quyển sách
“Đây là Tạo Hóa Quyết, nếu như các em muốn thành thần giống như anh, thì có thể lấy ra học tập, bất quá cũng không dễ dàng gì đâu, dù cho làm được tới vài chục trang đầu cũng đã là cực kì ghê gớm lắm rồi, nếu như có gì không hiểu thì cứ hỏi anh, anh sẽ giải đáp cho. Mà, nếu như không muốn cũng không sao, anh đã cho các em được bất tử hết cả rồi, nên không phải lo vấn đề tuổi tác gì nha”
– Thiên lấy ra cuốn sách mà hắn đã tự soạn ra cách để tu luyện đưa cho các nàng, dù sao Thiên nghĩ mọi người cũng không muốn là bình hoa, nên nếu như các nàng có thể hỗ trợ hay làm giúp mình cái gì, thì đó cũng sẽ là một niềm vui của bản thân mọi người.