Cùng Yui Vòng Quanh Đất Nước


Người đăng: ~LuanPhan~Mọi người, cùng nhau ăn khoảng nửa tiếng, rồi Thiên bị Yui kéo đi lên đến tận sân thượng.

“Ba ba! Ba bay cho con xem thử đi” – Yui háo hức nói

“Ừ ừ, được rồi, ây ây, đừng níu”

Thế rồi Thiên bay lên, hắn không cần phải mượn linh khí hay năng lượng để làm điều đó vì hắn căn bản cũng không cần, cơ thể, linh hồn của hắn đã chạm tới ranh giới cuối cùng của tất cả, nên mấy cái chuyện bay lượn này chỉ là trò chơi trẻ con, thậm chí còn không bằng

“Uooaaa!! Tuyệt quá !! Ba ơi, con cũng muốn” – Yui nhìn Thiên bay vòng vòng trên trời, ánh mắt mong đợi nói.

“Ừ, chờ ba một tí” – Thiên nói, rồi phất tay một cái, sau lưng cô bé bỗng xuất hiện một đôi bướm màu trắng hồng

“Ba đã liên kết cơ thể và suy nghĩ của con vào đôi cánh, nên hiện giờ nếu như con muốn bay như thế nào, nó liền sẽ như thế đó, muốn nó biến mất thì chỉ cần nghĩ trong đầu muốn nó biến mất thì nó sẽ biến mất, muốn nó xuất hiện cũng như vậy, con có hiểu không?” – Thiên nói ra cách sử dụng đôi cánh cho Yui, hình đôi cánh được lấy như trong ALO. Nên nếu như thay đổi đồ một chút, thì Yui sẽ nhìn không khác gì tinh linh cả

“Ừm ừm !! Con hiểu rồi, vậy con thử đây!!” – Yui không chờ Thiên nói thêm lời nào nữa, liền vỗ cánh bay lên trời

“Oaaaaaa!!! Ba ơi !!! Con đang bay!!! Con đang bay nè !!!! AAA” – Yui vui mừng kêu lớn, làm đủ mọi tư thế vẫy vẫy tay, rồi cứ bay vòng vòng trên trời như vậy

Asuna và Sachi cùng lúc đó cũng đi lên, thấy Yui bay lượn cũng có vẻ vui, nên liền dùng kỹ năng “Ánh mắt cầu xin” nhìn Thiên

“Hự” Thiên bị dính đòn moe bất ngờ của hai người, lảo đảo một cái, rồi nói

“Chỉ là đôi cánh thôi mà, muốn bao nhiêu có bao nhiêu, hai em cũng muốn thử chứ”

“Ừm!”

Thế là từ sáng tới trưa, cả bốn người cứ bay lượn trên không, những đôi cánh rộng mở bay cao trên bầu trời. Cứ như là Thiên sứ vậy

Mọi người cứ bay như vậy, đến tận trưa mới chịu ngừng

“Thôi, trưa rồi, mọi người còn định bay tới khi nào nữa, xuống đi” – Thiên thấy bay hoài cũng chán, chẵng lẽ, bao nhiêu tỷ năm nay, hắn còn không phải ngày nào cũng lơ lửng trên không sao? Làm sao mà thích nổi cái chuyện này?

“Vâng!” – ba người đáp

Thấy mọi người đã xuống, Thiên bắt đầu nói chuyện chính.

“À, hai em nên về nhà đi, ba mẹ hai em kể từ lúc biết hai người đã thoát ra khỏi SAO, đều đã đợi không chịu được rồi đó” - Thiên dùng thần thức dò xét nói

“…A!” – Asuna và Sachi giật mình, vội lấy điện thoại ra, nhìn thấy hàng loạt tin nhắn, cuộc gọi nhỡ từ trên xuống dưới. Liền hoảng rồi

“Thiên, làm sao giờ?” – Sachi hỏi

“Còn làm sao nữa, hai em cứ bay về nhà đi, có nói về chuyện của anh cũng không sao đâu, chút nữa anh sẽ ghé qua thăm nhà mỗi người” – Thiên nói, nghĩ mình dù sao cũng phải gặp cha mẹ vợ, nên càng sớm càng tốt, chứ khỏi phải để xảy ra chuyện có hôn thê gì nữa cho nó phiền phức

“Ừ” – Hai người gật đầu một cái, rồi vội vàng bay đi

“Yui, con có muốn đi theo mẹ của con không?” – Thiên hỏi

“Không sao đâu ba, dù sao chút nữa cũng gặp lại mà, con ở lại chơi với ba vui hơn!” – Yui tươi cười nói

“Ừm, vậy thì con muốn đi đâu chơi nào?” – Thiên lại ôm Yui ngồi lên đùi mình hỏi

“Hmmmm……….A! Con muốn đi bệnh viện!” – Yui nghĩ một tí rồi nói

“…Hả? Bệnh viện? Con muốn vào đó làm gì?” – Thiên bất ngờ hỏi, Thiên trong người đang nghĩ tới các địa điểm mà Yui sẽ nói, nhưng cũng không tài nào ngờ được đó lại là bệnh viện

“Ba, bởi vì ba là Thần, nên ba có thể chữa trị cho những người bị bệnh mà đúng không? Vậy tại sao không sử dụng nó để giúp đỡ mọi người chứ, đúng không ba?” – Yui nói, nàng dù hồn nhiên, vui tươi nhưng không phải là không biết gì, đừng quên, nàng đã từng phải chứng kiến hơn mấy chục ngàn con người phải chịu đau khổ, vì vậy, nàng cũng muốn nhân cơ hội này để chữa cho những con người đang chịu khổ sở như bọn họ vậy

“Ừ, nếu vậy thì đi thôi!” – Thiên nghe con gái mình nói vậy, cũng khá là vui mừng. Đối với Thiên, không quan trọng là bạn mạnh bao nhiêu, mà quan trọng tâm bạn như thế nào, đó là cách mà Thiên nhìn nhận về con người, về thế giới như thế. Vì vậy Thiên khi nghe Yui nói cũng rất tự hào

Thiên cũng không làm gì nhiều, chỉ đưa cho Yui một cây gậy ngắn, kêu Yui nếu như muốn cứu chữa người nào, thì cứ niệm một số thứ mà Thiên nói rồi chỉ vào người đó, lập tức khời đó sẽ khỏi hẵn, thậm chí bỏ đi các bệnh kín trong người.

Thế là hai người bắt đầu bay từ bệnh viện này sang bệnh viện khác, Yui làm những việc này cũng không có gì cực khổ, trái lại còn rất vui mừng mà cứ tiếp tục.

Có một lúc, Thiên còn gặp lại Yuuki Konno, đang ngồi ở trong phòng nắm tay chị mình: Konno Aiko, người có chung bệnh với Yuuki, may mắn mà Yui đã nãy ra suy nghĩ đi chữa bệnh này, nên mới có thể cứu được Aiko, nếu không thì thậm chí Thiên cũng quên mất Yuuki còn có chị sinh đôi nữa…

Rồi hai người cứ như vậy mà đi từ bệnh viện này sang bệnh viện khác. Hai người cứ ngang nhiên xông vào từng phòng, mặc kệ những tiếng la hét hay đe dọa gọi bảo vệ, cứ làm việc chữa trị của mình rồi đi sang phòng kế tiếp, mặc cho những ánh mắt ngơ ngác cứ nhìn những con người bệnh hoạn trên giường từ từ hồi phục lại.

Vì căn bản là không giấu giếm cái gì, nên đã liên tục có người lấy điện thoại, máy quay phim, chụp hình đến xem, thậm chí, sau một khoảng thời gian, các nhà báo, phóng viên cũng dần dần kéo tới, mặc kệ là từ nơi đâu, những cảnh như thế này là trời cho, không thể

Những người phóng viên lúc đầu muốn lao tới hỏi này hỏi nọ, nhưng Thiên chỉ căn bản nói một câu

“Nếu như các anh chị có ý định làm phiền chúng tôi lúc này, tôi sẽ ngay lập tức dừng việc làm này lại. Nếu như anh chị có thể chịu được sự tức giận của những người chưa được cứu chữa thì xin mời”

Thế là họ đành phải im lặng, nhưng Thiên cũng không có ngăn cản những máy ảnh, ống nhòm hướng về phía mình, nên cũng không có người nào rời đi, chỉ lẳng lặng quay lại hình ảnh từng con người đang bình phục trở lại trở lại, sau đó lại vui mừng hoan hô!

….

Hôm nay, đã có một sự kiện trọng đại xảy ra trên toàn đất nước

Một cô bé mang đôi cánh bướm màu hồng trên lưng, cùng một chàng trai tuấn mỹ. Hai người cứ như thiên sứ giáng trần, bay đến từng bệnh viện, từng khu nghèo khổ, khuyết tật, vùng xa xôi để chữa bệnh cho mọi người

Tin tức ấy liền nhanh chóng lan truyền, từ mạng xã hội lên tới TV, mà cũng chẳng có ai phản đối, vì có những nhà báo đã chạy bán sống bán chết để rượt theo hai người lúc nào cũng bay để có thể quay lại từng cảnh quý báu này, làm cả hai cha con nhìn nhau cười cười, cũng chậm dần lại cho họ theo kịp, nếu không kẻo vì đi nhanh quá lại tông xe mà mất mạng, đến lúc đó thì lỗi lại là do mình mà ra

Đất nước cũng không nhỏ, cả hai đã phải bay đến tận tối khuya, rồi đến rạng sáng ngày hôm sau mới xong, Thiên thậm chí còn không kịp gặp cha mẹ vợ của mình, nên đành phải gọi điện xin lỗi

“À, không sao đâu Thiên, dù sao thì em cũng đang coi truyền hình trực tiếp của anh và Yui tại nhà mà, em đã nói chuyện của anh cho ba má em xem rồi, hai người cũng không có gì phản đối, nên anh không cần phải lo gì đâu”

Nghe cả hai người Asuna và Sachi đã nói như thế, vậy thì hắn cũng yên tâm

Có những chỗ quá ít người, quá vắng vẻ, nhưng khung cảnh lại rất đẹp, thế rồi, Thiên cũng nhờ một đội phóng viên, nhà báo cuối cùng còn sót lại cố gắng đi theo để nhờ chụp ảnh, sẵn tiện cũng thanh lọc cho cơ thể họ một lần luôn, làm cả bọn mừng ríu rít, tôn làm Thần này nọ.

Thế rồi, cuộc hành trình cuối cùng cũng xong, nhìn thấy ánh mặt trời ló dạng cùng ánh mắt mệt mỏi của mọi người. Thiên cũng cười cười nói

“Thôi, chúng ta về lại thành phố mình đi” – Nói rồi, Thiên cũng vạch một đường không gian, đem Yui và cả đội nhà báo về nhà.

“Ba, tại sao ba lại không dùng điều này để đem con đến từng nơi luôn cho mau mà phải bay tới bay lui nơi vậy ba?” – Yui bực mình, miệng nhỏ nhắn chu lên hỏi

“Tại vì nếu như bay đến từng nơi thì con sẽ được trải nghiệm nhiều cảnh quan của đất nước này hơn, đồng thời bay như thế con cũng sẽ không bỏ sót lại vùng làng quê nghèo khổ khó khăn nào hết, đúng không?” – Thiên cười nói

Yui, nghĩ thế cũng có lý, thế rồi nàng cũng chào tạm biệt ba mình, quay về lâu đài ngủ, dù cơ thể đã được Thiên tái tạo, như không có nghĩa là được rèn luyện gì cà, nên cũng sẽ cảm thấy mệt sau một đêm không ngừng giúp đỡ người khác

Bất quá, hôm nay lại là ngày hạnh phúc nhất của Yui, việc làm ngày hôm nay có thể nói là một ước mơ của nàng, nên Yui cũng không phàn nàn gì cả

Thiên thấy Yui bay về lâu đài thì cũng bắt đầu công việc chính mà ngày hôm qua không làm được

Thiên nhắn tin cho Asuna một cái, rồi từ từ đi tới nhà nàng

Đây là một căn nhà lớn, Thiên sau khi bấn chuông, phải chờ ở bên ngoài một lúc, rồi sau mới có người dẫn vào

Đón tiếp Thiên là một khuôn mặt đoan trang, có phần nghiêm nghị, cả người mang khí chất quý phái ra gặp Thiên

“Xin chào, tôi là Yuuki Kyouko, mẹ của Asuna, cảm ơn vì những gì mà câu đã làm cho con gái chúng tôi” – Kyouko mẹ của Asuna, nàng vì cũng đã xem trên tivi những việc Thiên đã làm, cũng đồng thời biết thân phận của Thiên, nên cũng không có gì phản đối, thậm chí cao hứng. Ai biểu con gái mình co thể quen được với một người con rể ghê gớm như thế chứ!

“A, không có gì đâu thưa cô, cô là mẹ của Asuna chứ, con tên là Thiên, bạn trai của Asuna, mong được chỉ giáo nhiều hơn” – Thiên biết ấn tượng đầu tiên của mình trên TV rất tốt, nhưng cũng không thể không chủ quan, dù sao, quyết định của cha mẹ có ảnh hưởng rất lớn lên đời sống của con cái, dù Thiên không thích điều này lắm, nhưng nó là sự thật, đặc biệt là đối với tầng lớp khá giả, tiêu biểu là việc hôn sự của Asuna và Sugou lúc trước vậy, bất quá đã bị Thiên dập tắt khi còn sớm.

“Thiên, anh tới rồi!” – Asuna chạy ra cửa nói, hôm nay nàng mặt một chiếc đầm trắng, hai bên vai đượm xanh, nhìn đơn giản nhưng trong mắt Thiên thì nó rất đáng yêu, chắc là vì cả ngày không gặp nên bị hoa mắt. Rồi cả ba người cùng nhau vào nhà

Thiên đi vào thì thấy ba Asuna đã đợi sẵn, ba nàng có khí tức cũng như mẹ, nhưng có phần hiền từ hơn

“A, cậu là Thiên đúng không? Mời ngồi mời ngồi” – Yuuki Shouzou vui vẻ nói, hắn căn bản biết Thiên là tồn tại như thế nào, hơn nữa cũng biết mối quan hệ giũa con gái mình với hắn nên càng cao hứng hơn

“A, xin chào chú, con là Thiên, bạn trai của Asuna, xin giúp đỡ nhiều hơn” – Thiên lễ phép nói

“Hahaha! Không có gì không có gì, cậu cứ thoải mái như ở nhà đi, không cần phải khách sáo gì hết”

Thế rồi cả, bốn người cứ như vậy ngồi trên phòng khách, Thiên bắt đầu nói chuyện với ba mẹ của Asuna về nhiều vấn đề, bốn người nói chuyện với nhau rất hợp gu, nên cũng hàn huyên thật lâu, trong đó có cả chuyện về mối quan hệ của hắn về Sachi Thiên cũng nói ra, hắn không muốn giấu giếm gì cả

“….Tôi biết là tôi muốn cấm cậu với người con gái khác ngoài con gái tôi là không thể, nên tôi chỉ muốn hỏi một điều, liệu cậu có chắc chắn rằng có thể mang lại cho con bé được vui vẻ, hạnh phúc đến suốt đời không?” – Shouzou hỏi

“Vâng! Bác không phải lo, vì cho dù là bây giờ, hay là ngày sau, thậm chí cho đến khi cô ấy không còn yêu con nữa, thì con vẫn sẽ trân trọng, quan tâm và yêu thương cô ấy cho đến cuối cuộc đời con! “ – Thiên nghiêm túc nói

“Thiên….” – Asuna một bên nghe như vậy trong lòng cực kì cảm động, muốn lên ôm Thiên một cái, nhưng vì là ở trước mặt cha mẹ nên cũng ngại ngùng không dám

“Nếu như cậu có thể nói như vậy thì tôi cũng yên tâm…” – Yuuki Shouzou thở ra nói, lưng dựa ra đằng sau, cả người như có cái gì vừa được rút ra, có chút cô đơn, cũng có chút hạnh phúc.

“Anh à…” – Mẹ Asuna có thể nhận ra tâm trạng của chồng mình lúc này, bước tới đặt đôi tay mình lên trên bờ vai đã mệt mỏi kia

“Ừ, không sao đâu..” – Shouzou cũng vỗ vỗ tay vợ mình, biết nàng an ủi nên cũng bảo không có gì. Asuna ở một bên nhìn cảnh này mà lòng cũng đau không ngớt, sau đó nàng chợt nhớ ra điều gì, liền quay qua nhìn Thiên, ánh mắt có vẻ cầu xin

Thiên cũng nhận ra ánh mắt của Asuna, biết nàng đang muốn nói gì, nên cũng nói ra

“Cha, mẹ, nếu như con có thể làm cho hai người trẻ lại, có thể một lần nữa trải nghiệm cuộc sống, thì cha mẹ có chịu không?” – Thiên nghĩ một chút rồi nói

“….Cái Gì !?”

P.s: Mọi người vote nhanh lên !! cháp sau là đổi rồi đó


Thành Thần Sau Đó Phải Làm Gì?? - Chương #14