" các ngươi hãy mang lâm hoàng đi ra sau núi quăng hắn xuống vực đi"
" vâng thưa thiếu chủ" nói xong bọn hắn khiên lên cái xác đã tắc thở lâm hoàng
chạy thật nhanh ra sâu núi.
" phù , cuối cùng cũng tới" một tên thở một hơi ra nói.
" ngươi , ngươi khiêng xác hắn quăng xuống vực" Lâm Đồng chỉ hai tên nô tài
chức vụ địa vị kém hơn hắn sai bảo.
Hai tên này nghe hắn nói vậy cũng rất bực mình nhưng không giám nói vì địa vị
hắn cao hơn mình thì hắn có quyền thôi.
Ném xác Lâm Hoàng xuống vực xong thì bọn hắn thấy một vệt sáng bay qua chớp
mắt nên cũng không để ý gì.
Ba ngươi chạy về tối hôm đó sáu tên nô tài liên quan tới vụ đó bị chết dưới
tay của lâm đổng thiên với mục đích giết người diệt khẩu không cho tiết lộ.
...
Lâm Hoàng tỉnh lại ngơ ngác nhìn không gian là một mảnh màu tím nói : " đây là
đâu? Không phải ta đã chết rồi à? Hay đây là âm tào địa phủ?" Một mảnh nghi
vấn xuất hiện trong đầu hắn.
" đây không phải là âm tào địa phủ đây là không gian não hải của ngươi còn
ngươi thì vẫn chưa chết"
Một giọng già nua vang lên làm lâm hoàn mất hồn la lên: " ai đó ra đây cho ta
ngươi là ai tại sao lại thấy tiếng mà không thấy hình mà không phải ta đã bị
tên lâm đổng thiên đốt chết rồi a làm sao mà còn sống được ngươi lừa gạt ta"
Nói tới đây thì một đạo hình ông lão xuất hiện trước mặt hắn nói: " ta là khí
linh của một thanh thánh kiếm còn ngươi chưa chết là do ta thanh thánh kiếm
này đã cứu ngươi may mà lúc đó bọn hắn đem ngươi ném xuống vực được ta thanh
kiếm này cứu giúp nếu bọn hắn mà không đem ngươi ném xuống thì giờ đã chết rồi
haizzz đúng là nhân duyên"
" thì ra bọn hắn đem ta đi ném đáng hận may cũng nhờ có ông tui được sông lại
không thì chậc chậc giờ đã chết rồi , mà ông muốn gì ở tôi? Sao ông lại cứu
tôi? " nói một hồi hắn nghi vấn hỏi.
" tức nhiên muốn nhận ngươi làm chủ" ông lão không do dự đáp.
" tại sao lại muốn nhận tôi làm chủ?" Lâm Hoàng lại hỏi.
" bởi vì ngươi có một nguồn khí tức rất quen thuộc đối vơi ta với lại ta không
muốn ở lại đây lâu nữa ta đã bị phong ân ở đây không biết bao nhiêu tuế
nguyệt, ah mà cho ta xin hỏi năm đây là năm bao nhiêu rồi"
" năm đây là năm 2017 năm đinh dậu"
" ủa sao lại năm 2017 , ta nhớ là lúc bị phong ấn đã là năm 20002 năm nhâm ngọ
sao giờ lại bị thục lùi" ông lão cực kỳ thắc mắt hỏi.
" túi không biết chỉ biết có một điều là năm 31672 năm đó phát ra bùng chiến
giữa nhân tộc và yêu tộc nên đã reset lại năm 0 đến bây h là 2017 đinh dậu"
" chậc chậc từ ngày ta phong ấn tới giờ cũng đã hơn vạn năm rồi"
Nghe vậy lâm hoàng giật mình nói : " ông đẳng cấp gì mà sống tới hơn 1 vạn năm
" lâm hoàng ngây thơ hỏi dù gì ngươi ta cũng là kiếm mà làm có thể bất diệt
hơn nữa là thánh kiếm làm sao mà hư hại được"
" ta hợ ta không có đẳng cấp chỉ biết mình đang càng ngày càng ngày suy yếu
thôi nếu không nhận chủ sẽ bị thành không thanh kiếm bình thường giờ ta hỏi
ngươi có chịu làm chủ của ta không ta sẽ cho ngươi lên vấn đỉnh cả thiên hạ
truyền cho ngươi thần công bí tịch làm cho ngươi có thể tu luyện lại ta thấy
trong ngươi ngươi có độc ăn mòn linh lực nếu không chữa trị sơm nó ăn món hết
linh lực xong thì sẽ chuyển qua ăn các tế bào trong cơ thể của ngươi"
" thật hả ông có thể chữa trị cho tôi và còn truyền cho tôi thần công bí điển
hả? " lúc trước hắn tu luyện công pháp chỉ có đẳng cấp tứ giai công pháp hoả
long công thôi giờ nghe đến thần giai làm hắn giật mình và vui mừng không ngớt
, lúc hắn tu luyện chỉ có tứ giai đã nhanh như vậy nếu mà thần giai thì mạnh
đến thế nào nữa rất nhanh có thể lấy lại đẳng cấp ngay.
Ông lão hỷ mũi khinh thường nói: " thần giai là cái thá gì không bằng một cọng
lông của công pháp ta chuẩn bị đưa ngươi . Chỉ cần ngươi chịu chịu nhận chủ ta
sẽ truyền cho ngươi và truyền cho ngươi công pháp ngay"
" phải không đó? " Lâm Hoàng nghe vậy bất khả tư nghi nói.
" tức nhiên rồi" ông lão tràn đầy tự tin nói.
" vậy được ta sẽ tin ngươi"
" nhận chủ thì phải làm sao nhận chủ?" Lâm Hoàng hỏi hắn thật sụe không biết
cách nào để nhận chủ.
" hãy điều khiển tâm niệm của mình thoát ra khỏi không gian này và nhỏ một
giọt máu lên thánh kiêm gần đó lập tức sẽ nhận chủ"
Lâm Hoàng làm theo ông lão bảo thoát ra khỏi , hắn mở mắt ra và nhìn thấy
thanh kiếm bên cạnh không do dự lập tức lấy kiếm đâm vào ngón tay máu huyết
chảy xuống lập tức bị kiếm hut cho khô hết làm Lâm Hoàng giật mình không ngớt
nó hút hoài hút hoài .
" đệt mợ bị lừa chẳng lẽ chết vì mất máu hết mà chết mẹ nó" lâm Hoàng tức giận
nói.
Đúng lúc hắn gần hết máu thì cảm thấy một nguồn nước ấm trong cơ thể chạy làm
hắn khoang khoái thoải mái phát ra một tiếng rên:" ah đã quá" đã quá mà ngủ hờ
nào cũng không biết.
Lúc lâm hoàng tỉnh dậy thì hắn cảm thấy trong đầu nhiều ra thêm một thứ gì đấy
nhưng không kiểm tra vì thấy một tầng bùn dày bao phủ người hắn cực kỳ thúi
làm hắn thúi gần chết thấy có một con sông gần đó cũng không nghĩ ngợi có hay
không nguy hiểm lập tức nhảy xuống mà tắm.
Qua 15 phút thì lâm hoàng nhảy lên bờ cảm thấy cơ thể cực kỳ khoang khoái linh
lực đang gia tăng từ lúc hắn vận dụng linh lực để chống với phàm lửa nhị phẩm
thì tu vị đã nhảy xuống kiếm đồ tam trọng lúc này linh lực đang dân lên .
Vũ đồ tứ trọng
Vũ đồ ngũ trọng
Vũ đồ ngũ trọng
Vũ đồ lục trọng
Vũ đồ thất trọng
Vũ đồ bát trọng
Tới vũ đồ bát trọng thì mới dừng làm Lâm Hoàng mừng rỡ không thôi rốt cục một
năm cũng được trải nghiệm lại cảm giác linh lực được gia tăng.
Lúc này hắn kiểm tra lại trong đầu ký ức thì hắn thấy một bóng người bễ nghễ
thiên hạ.
Tò mò hỏi : " ủa lão già tự nhiện trong đầu ta thấy một người nhìn xuống cả
thiên hạ thiên hạ run cầm cập là ai vậy".
" đó là chủ nhân dời trước"
" há là vậy"
Lâm hoàng lục xoát trong đầu ký ức thấy một bộ công pháp nhưng không có ghi rõ
cấp công pháp .
Bộ công pháp là Thánh Kiếm Thần Điển trong đó có dạy ngiều chức nghiệp như rèn
khí , luyện đan, trần pháp , còn có thuần thú , vũ kỷ tu luyện đẳng cấpvux đồ
sẽ học được điệp lãng lôi kiếm học đến tầng cuối cùng viên mãng một kiếm làm
ra làng sóng lôi điên trùng trùng điệp điệp .
Rồi hắn xem qua bộ công pháp tổng cộng có 13 tầng . Tầng 1 lộ tuyến vận chuyển
trong kinh mạch hắn vận chuyển thử .
Linh lực từ từ gia tăng.
Nữa tiếng vũ đồ cửu trọng
Một tiếng vũ đồ đỉnh phong
Hai tiếng vũ giả nhát trọng
Bốn tiếng vũ giả nhị trọng
8 tiếng vũ giả tam trọng
Mười sáu tiếng vũ giả tứ trọng
Lúc này hắn mở mắt ra mình đã đột phá vũ giả tư trọng hắn giật mình không .
Lúc này hắn mới biết sự nghịch thiên của thánh kiếm thần điển Lâm Hoàng điên
cuồng cười to lên nói : " ha ha có thánh kiếm nơi tay ta có thiên hạ , các
ngươi hãy chờ đó lâm đổng thiên, lâm thiên lang chuẩn bị rửa cổ để ta chặt đầu
đi ha ha , tuyết nhi ta giờ đã có thể hoàn thành ước hẹn rồi"