3 : Chân Tướng Rõ Ràng


" vậy được ngươi hãy cho người đi thăm hỏi tên nhóc Lâm Hoàng đi nhớ làmt cho
sạch sẽ vào nhé đừng có mà để ai biết đó!" nghe con trai nói vậy Lâm Thiên
Lang gật đầu một cái rồi nói.

" vâng , con biết rồi thưa cha" nói xong Lâm Đổng Thiên bước ra khỏi phòng.

" Ê , Lâm Thông , Lâm Đàng Suẩn , Lâm Đồng các ngươi tới cho ta biểu coi" mới
bước ra khỏi cửa Lâm Đổng Thiên đã rống to một cái gọi người như gọi chó.

Nghe thiếu chủ kêu lật đật ba tên chạy lại đồng loạt cùng nói : " thiếu chủ có
gì sai bảo ạ?"

" ngươi đi cho ta hỏi thăm lâm Hoàng về cái ấn vị nhớ là không được để cho ai
biết đó , nếu hắn nói xong các ngươi hãy thủ tiêu hắn luôn biết chưa" Lâm Đổng
thiên lộ ra một khuôn mặt hung ác nói.

" vâng thiếu chủ" ba tên thuộc hạ nghe chủ sai bảo như chó được chủ yêu thương
nhưng bọn chúng đâu biết khi giét Lâm Hoàng xong thì bọn chúng cũng sẽ về tây
thiên cực lạc không không phải nói là âm tào địa phủ mới đúng.

Sáng hôm sau.

" ừm oài ..." bước ra ngồi cửa lâm hoàng ngáp một phát.

rồi đột nhiên lâm hoàng nhìn ra ngoài cửa thấy ba tên hùng hồn đi vào.

Từ ngoài xa bọn hắn la lên: " Lâm Hoàng đâu ra cho ổng tổ gặp cái coi"

Lâm Hoàng nghe vậy lửa giận trong lòng nổi lên nói lại : " chó nhà ai mà mới
sáng sớm đã sủa ầm ỉ lên rồi vậy? Thật là điếc cả đầu "

" ngươi nói ai là chó hả thằng phế vật?"

" ngươi nói ai hả?" Tên bên cạnh nghe vậy cũng nói theo.

" im mồm mấy con chó sao tui bây cứ sủa hoài còn sủa nữa lão tử thuến dái từng
thằng cho thành con chó đỉ đực luôn bây giờ" Lâm Hoàng một trận thô bạo chữ
tục nói.

Có một tên nhịn hết nổi lửa giận rồi la lên: " Phế vật mồm nhanh hơn não chết
đi cho lão tử"

" sơn công quyền pháp"

Nói xong hắn quăng một quyền vào ngực lâm hoàng làm lâm hoàng bay vào ngôi nhà
ngôi nhà gỗ mục cũng sập xuống.

Một quyền này làm khí huyết trong cơ thể lâm hoàng quay điên cuồng thổ huyết
một phát" phụt" rồi bất tỉnh nhân sự . Dù gì lâm hoàng bị tuột xuống kiếm giả
ngũ trọng mà làm sào chiệu nổi một quyền của kiếm sư nhị trọng chứ còn kết hợp
với vũ kỷ hắn không chết đã là may lắm rồi.

" tui bây mang hắn đi tới chỗ thiếu gia cho thiếu gia sử lý" nói xong hắn phất
tay bỏ đi.

...

Lúc này lâm hoàng tỉnh đậy ngơ ngác nhìn một lúc rồi nói : " đây là đâu?"

" ha ha đây là căn hầm bí mật của ta" Lâm Đổng Thiên đứng ở sau lâm Hoàng hờ
nàomaf không hay biết nói.

Nghe vậy lâm hoàng giật mình nói: " ngươi có phải là đại ca lâm đổng thiên con
trai của nhị thúc lâm thiên lang không? "

" ha ha ngươi đoán đúng rồi nhưng thật buồn là không có quà ha ha" Lâm Đổng
Thiên một trận điên cuồng cười lên nói.

" thả ta ra tại sao ngươi lại trói ta hả? " lâm hoàng một trận giằng co với
cái ghế rồi nói.

" hừ tức nhiên là hỏi ngươi cái ấn vị của gia tộc , cái ấn vị đó ngươi giấu ở
đâu hả mau nói cho ta biết ta còn cho ngươi sống một cuộc đời hưởng lạc an
nhàng nếu không ta sẽ cho ngươi chét không toàn thây" lân đông thiên hung ác
nói ra.

" hừ thì ra là muốn cướp đoạt gia chủ hả còn lâu đó nha ta có chết cũng không
nói ra " lâm hoàng nghe vậy cũng hiểu bọn hắn muốn cái gì.

" hừ cho mặt mà còn không biết xấu hổ"

" người đâu mang phàm hoả nhị phẩm vào đây cho ta"

" vâng , thưa thiếu gia" nghe Lâm đổng thiên nói tên nô tai lật đật chạy đi
lấy đồ lâm đổng thiên yêu cầu.

" của thiếu gia đây " tên nô tài chạy tới càm một hoàn bi tròn chỉ cần bị đó
vỡ ra sẽ xuất hiện một ngọn lửa tiêu dùng lửa này rất nóng kiếm giả trong phạm
vi ít ai chịu được.

" tốt rồi ngươi đi phòng tài vụ nhận mười ngân tệ đi"

" cảm ơn, thiếu chủ" nói xong hắn lật đật chạy đi lấy nhận tiền thưởng.

" giờ thì ngươi có khai không nếu ngươi không khai ta sẽ cho phàm hoả nhị phẩm
này đốt ngươi chết luôn" lâm đổng thiên hung ác trơn mắt nói với lâm hoàng.

" ha ha ngươi đốt cứ đốt ta không sợ , ta sẽ không nói cho ngươi ấn vị ở đâu .
Dù ta có chết thì cha ta mà về các người cũng sẽ bị tứ mã phanh thây ha ha"
lâm hoàng không sợ nói ra.

Nghe vậy lẩm đổng thiên cưới ha ha lên nói: " người còn nghĩ cha ngươi còn
sống trong trận chiến ở sâm lâm đó sao sợ giờ cha ngươi chết mà còn không thấy
xác nữa kìa chớ ở đó mà báo thù cho ngươi con là tứ mã phanh thây mắt cười ta
quá ha ha"

" ngươi nói láo cha ta mà chết" lâm hoàng lắc đầu không tin tà nói.

" ta mặc kệ ngươi không tin kệ ngươi . Giờ có đưa ấn vị cho ta không? Hay là
chờ ta đốt chết ngươi" Lâm đổng thiên mặc kệ lâm hoàng nói.

" ta không nói muốn đốt cứ đốt" lâm hoàng vẫn cứng rắn không nói làm cho lâm
đổng thiên tức giận không thôi nói : " vậy được ngươi muốn chết thì ta tội
nguyện cho"

Nói xong hắn cầm ưuar cầu ném vào chỗ của lâm hoàng do quả cầu rất dễ vỡ nên
mới quăng vào thì nó đã vỡ.

Ngọn lửa bùng ra khắp người lâm hoàng làm cho hắn đau rát không thôi: " ah ah
ah ah...."

" giờ ngươi có nói không ta sẽ cho ngươi chết thống khoái có nói hay là
không?"

" phụt" lâm hoàng phun một cụ nước miếng vào mặt của lâm đổng thiên rồi nói: "
cmm tao * nói làm sao? Chết thống khổ với chết thống khoái cũng là chết nếu
ta chết làm ma sẽ không buôn tha ngươi ha ha"

" hảo hảo vậy mà từ từ thưởng thức đi "

Lúc này lâm đổng thiên định bỏ đi thì lâm hoàng nhớ lại mình tại sao tu vị tụt
càng ngày càng thâm hậu" ngươi có liên quan đến tu vị của ta càng ngày càng
tụt đúng không? Ngươi có thể cho ta biết không? Nếu ngươi cho ta biết thì ấn
vị ta sẽ đưa ngươi" lâm hoàng du gì cũng chết ấn vị mang theo cũng không làm
được gì thồi thà mình biết sự thật còn hơn.

Nghe lâm hoàng nói vậy lâm đổng thiên vui mừng quay lại nói:" hảo cái đó ta
biết ta sẽ nói cho ngươi nhưng nếu nói xong mà ngươi không nói ra ấn vị thì
đừng trách đại ca này ác với ngươi nhá"

" thật ra tu vị của ngươi càng ngày càng thụt lùi là do cha ta đã mua từ một
vị ngũ phẩm đỉnh cao dược sư ở vương quốc độc nó thôn phệ từng tia linh lực
của ngươi ngươi càng tu luyện thì tốc độ thôn phệ của nó càng nhanh nên tu vị
của ngươi càng ngày càng thụt lùi"

Lâm hoàng còn một nghi vấn hỏi tiếp: " tại sao lúc nhỏ nhị thúc còn thương ta
hơn ngươi mà lại hãn hại ta như vậy?"

" là bới vì cha ta đã chuẩn bị kế hoạch sẵn hét rồi. Ta đã trả lời xong giờ
ngươi hãy nói cho ta ấn vị ở đâu rồi ta sẽ cho ngươi chết thống khoái "

" thì ra là vậy làm gì có cha nào mà thương cháu hơn con của mình , mình thật
là ngu . Ấn vị ở phòng cũ của ta dưới đáy giường có một cái nắp đậy che giấu
ấn vị" nói xong lâm hoàng tắt thở mà chết cơ thể đã cháy đen thui không còn
một cái gì.

" các ngươi hãy mang lâm hoàng đi ra sau núi quăng hắn xuống vực đi"

" vâng thưa thiếu chủ"

P/s : lâm hoàng vẫn chưa chết . Chuẩn bị được thánh kiếm nhận làm chủ.


Thánh Kiếm Thần Hồn - Chương #3