Ẩn Đạo Ảnh


Người đăng: hoangthiepvippro@

Ở một sơn động kia trong im ắng

yên tĩnh đến rùng mình thì từ trong đó thấp thoáng tiếng giao chiến! "Xẹt"
nhanh như thiểm điện một đạo ảnh bay ra! cùng với đạo ảnh đó là bảy đạo ảnh
khác, lập tức một trong bảy đạo ảnh hét lên

-không được để hắn chạy thoát !!

Sáu đạo ảnh còn lại dường như cũng tự mình biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu
để tên kia chạy thoát! liền từ trong tay nguyên lực bắt đầu khởi động gào thét
mà một chưởng oanh đến đạo ảnh kia

" xẹt xẹt"

Đạo ảnh bỏ chạy bị một chưởng lập tức một ngụm máu tươi điên cuồng mà bắn ra
nhưng tốc độ không giảm liền kia trong tay xuất ra một kích oanh bạo mà hướng
bảy nhân ảnh mà xông tới

"Hự"

Một tiếng một trong bảy đạo thân ảnh liền chấn lui ra, tuy không trọng thương
nhưng cũng chật vật mà ổn định! sáu người còn lại lập tức một tia hàn quang
nhìn người kia bị văng ra rồi lập tức quăng đằng trước đang bỏ chạy đạo thân
ảnh mà đầy sát ý

Đạo ảnh kia cũng biết rõ nên dù đang bị thương nhưng cũng không giám hạ tốc
độ,nhưng vừa ngoảng lại thì bị một kích oanh tới chấn bạo bay cả trăm trượng
mà chật vật đứng dậy

"Khục"

Máu tươi điên cuồng mà bắn ra từ trong miệng! lúc này hắn ổn định mà bị sáu
người kia vây quanh

"Cho ngươi mọc cánh thì cũng không bay cho thoát!"

Một người cười lạnh mà toát ra nguyên địa chi lực bắt đầu khởi động mà gào
thét trên tay

"Oanh "

Cái kia chật vật mà chống đỡ thối lui ba mét vẻ mặt cực kì mà khó coi lúc này
biết rõ không thể chạy nữa liền đứng lại vẻ mặt bắt đầu sát ý khởi động

"Tá gia ta mà chết liền các người cũng không sống"

Nói rồi nguyên địa chi lực bắt đầu khởi động ầm ầm mà cuộn cuộn chảy ra tập
hợp trên tay

"Nhận ta một chưởng rồi hay a!!"

Một trong sáu người cười lạnh mà một chưởng oanh ra

"Đang đang đinh!"

"Hừ ngươi nghĩ đơn giản một chưởng mà khiến tá gia ta đem đi oanh bạo sao?"

"Bành!"

"Aaaaa!!"

Một đạo thê lương mà truyền đến một trong sáu người bị phản phệ mà chấn bạo
bay ra liền đến chấn gãy một thân cây to máu tươi phun ra

"Cẩn thận hắn ta sắp chết nhưng dù sao cũng là thần hoá cảnh cường giả"

Một trong năm người còn lại hét lên mà bắt đầu thủ ấn phức tạp

"Dàn trận"

Cái kia trưởng bảy người kia vẻ mặt lạnh lùng quát

"Rõ"

Bốn người còn lại lập tức thủ ấn phức tạp bao vây quanh cái kia đuổi theo đạo
ảnh

"Lam lôi bá thiên trận"

Hùng hồn chi lực gào thét từ năm người mà ra oanh bạo xuống lôi quang ầm ầm
phi xuống như muốn xé rách mảnh địa này

"Hừ"

Hừ lạnh một tiếng nhưng người tự xưng là tá gia cũng vẻ mặt chật vật mà cuồn
cuộn chi lực khởi động gào thét từ tay mà bay ra mà oanh tới lôi bạo

"Bá vương quyền"

"Bành bành bành"

Thấp thỏm chi lực cuồn cuộn bay ra hất văng tứ tung trên mặt đất khiên xung
quanh đất đá bay lên lộp cộp mà rơi xuống

"A"

Một đạo khẽn rên lên hẳn cái tá gia kia chật vật thối lui sắc mặt trầm trọng
mà một ngụm máu tươi phun ra

"Lấy ngươi thực lực ở thần cảnh nhưng trọng thương lập tức không phải đối thủ
của năm người bọn ta"

Cái kia trưởng đoàn vẻ cười lạnh mà nói

"Hay cho năm cái tiên cảnh mà dám đả thương ta đến mức này"

Cái kia tá gia liền một ngụm máu nhổ ra lạnh lùng mắng ra

"Nhưng bất quá các ngươi cũng chỉ là tiên cảnh hậu kỳ lấy các ngươi thực lực
cũng chưa chắc hạ sát được ta"

Cái kia tá gia liền nói lập tức khởi động một đạo kinh người nguyên lực!!

"Ầm ầm "

Gào thét nguyên lực được cái kia đích kinh người thúc dục ầm ầm đổ cuồng bạo
mà một chiêu đi ra

"Thần võ học ngũ chưởng chi cảnh"

Sắc mặt năm người kia ngưng trọng cái sợ hãi kinh người bắt đầu hiện lên

"Bành bành bành"

Liên tiếp năm lần chưởng ra nguyên lực gào thét cuồn cuồn hướng tới 5 người
oanh bạo

"Hự"

"Aaa"

Điên cuồng bị cái kia tá gia một đòn kích sát cả năm người năm hướng cuồng bạo
mà bay ra thối lui chục mét trên mặt hiển thị hoảng sợ nét mặt một ngụm máu
tươi điên cuồng bắn ra chịu công kích ấy lấy tiên cảnh thực lực cụng chịu
không ít trọng thương

"Trứng chọi đá"

Hừ lạnh một tiếng cái kia tá gia tuy sở ra kinh người một chiêu nhưng do trọng
thương nên cũng không sở ra hết thực lực của thần võ học mà vẻ mặt bắt đầu
xanh xao một tia máu do đó chảy xuống từ trong miệng

"Hừ sát chiêu đã ra liền chịu chết đi!!!"

Cái kia nhóm trưởng tuy bị chấn thương mà lui nhưng nhìn thấy cảnh ấy liền lập
tức lấy lại tinh thần mà theo đó thân hình bạo lướt một kích mà oanh tới tá
gia kia

Cái kia một kích tuy không cường bạo nhưng cũng đủ cho cái kia tá gia sắc mặt
biến đổi!!

Lấy thân trọng thương của hắn mà đỡ một kích hiển nhiên là tự tìm cái chết!dĩ
nhiên cái tá gia kia đến nỗi liều mình,liền lập tức cười lạnh một tiếng thân
hình thoáng tới né một kích rồi mượn lưng của nhóm trưởng một cước bạo ra đẩy
thân hình hắn bay đi một đoạn

"Ngươi"

"Haha lấy các ngươi thực lực mà dồn ta thế này khá lắm nhưng thủ đoạn thì chưa
vô biên đợi ta hồi phục liền tìm các ngươi tính toán ân oán a"

"Ngăn hắn lại"

Kia một tên nằm đó hét lên thân hình bạo động hướng tá gia kia oanh tới

"Tốt cái bệ phóng"

Vẻ mặt cười lạnh một cước xuất ra trúng giữa mặt tên kia cái kia tá gia liền
phóng ra môt đoạn chân đạp kình phong bạo động thân thể mà bay đi

"Con mẹ nó"

cái kia giữa mặt một cước liền chấn bạo mà thối lui mắng

"Ăn vạ suốt thế lập tức đuổi theo!!!!"

Cái kia nhóm trưởng giận đến tím mặt hét lên cuồng bạo nguyên lực bay đi theo
hướng của tá gia mà phóng tới thấy thế lập tức mấy cái nằm dưới đất lập tức
cồm dậy theo chân của nhóm trưởng mà bay đi

"Sột soạt"

Nhắm lúc cái kia năm người ly khai liền có một đạo ảnh từ dưới đất chui lên
nhìn năm người kia ly khai không khỏi trên mặt một vẻ cười lạnh

"Muốn bắt ta chờ trăm năm nữa đi a"

Cái đạo ảnh đó liền là tá gia kia tuy bị trọng thương nhưng cái kia thủ đoạn
không ít

"Hự"

Ngụm máu tưới lại phun ra

"Xem ra vết thương nghiêm trọng không chữa khỏi được"

Bất quá lấy chục cái kia tiên cảnh cũng chưa chắc đả thương được hắn một thần
cảnh cường giả nhưng do bị tập kích trong lúc trùng kích lên thánh cảnh nên bị
phản phệ không ít mà hao tổn nguyên lực và nội thương nhìn vẻ mặt hắn tất
nhiên là không cam tâm tuy rằng hắn là thần cảnh nhưng lại chết do bảy cái
tiên cảnh hẳn cái kia truyền ra muốn đánh tan cái kia thần cảnh cường giả

"Hự"

Tá gia cái kia liền khuỵa xuống tuy rằng thoát khỏi bảy cái kia đạo nhân nhưng
số mệnh hắn chết là điều khó tránh khỏi

"Ta không cam tâm!!!!"

Ngụm máu tươi lần nữa lại phun ra hắn lau vết máu mà cố lết xuống núi đi được
một quãng liền khuỵa xuống trượt chân

"Soạt soạt"

Lăn xuống, hắn chật vật đứng dậy đi tiếp nhưng được trăm bước liền khuỵa
xuống, máu tươi liên tục bắn ra, hắn ngồi xuống gốc cây nhìn lên trời xanh kia
hắn cười! cười cho cái cuộc đời của hắn, cười cho cái kia sao ông trời bất
công với hắn hét

"TA KHÔNG CAM TÂMMMMMMMMMM!!!!!"

Hét xong liền gục xuống, nhìn quanh thì thấy một con mãnh hổ đi ra ánh mắt
khát máu nhìn hướng hắn mà đi tới

"Tốt cái kia súc vật"


Thánh Cảnh Chi chiến - Chương #1