Mắn Đoạt Xá,hoàng Tá Ta Trùng Sinh


Người đăng: hoangthiepvippro@

Lầm lè đi quanh cảnh giác mãnh hổ bằng ánh mắt khát máu nhìn chằm chằm cái kia
thương tích đầy máu tá gia mà muốn ăn thịt tươi nuốt cốt sống

Nhưng đối với cái kia tá gia mãnh hổ không phải yêu thú nên không hoàn toàn có
khả năng uy hiếp hắn mặc dù y đang trong trạng thái trọng thương cực độ nếu
không nói là sắp chết

Cảm thấy mình không phải cái kia tư cách đối thủ nên hổ kia cũng không giảm mà
liều xông tới liền gầm gừ mấy tiếng rồi bỏ đi

Lúc này vẻ mặt khó coi nhưng cũng không có cảm giác thở phào cái kia tá gia
quăng ánh mắt nhìn về phía hướng hổ bỏ đi

"Cái gì thế kia"

Sắc mặt vô cùng là hoảng hốt mà nhận thấy có một xác đứa bé nằm đó "Thật tốt
ông trời giúp ta sao"

Tâm thần khẽ động sắc mặt cuồng hỉ mà cười to, cảm thấy cái kia đứa trẻ chết
chưa được nửa canh giờ vẫn còn dương khí! Cái kia tá gia liền thủ ấn mà tâm
thần khẽ động một đạo ý niệm lập tức rời khỏi thể xác kia mà lao đến thể xác
đó đứa trẻ hiển nhiên muốn dương khí còn mà dùng ý niệm đoạt xá đứa trẻ đó
thân thể

Thịch thịch thịch!!

Cái kia đứa trẻ lập tức mở mắt cuồm dậy cười to" hahahahahahaha!!!! Ông trời!
coi như ông còn có mắt" hiển nhiên đoạt xá thành công mà từ đó một đạo sát ý
bắt đầu khởi động!Cái kia bảy đạo nhân mang cái tiên cảnh đó bức hắn đến mực
này hiển nhiên muốn báo thù nhưng cái này thân thể khí tức cực yếu thậm chí
ngay cả luyện thể cảnh tầng 1 chưa đến, hơi nhíu mày cái kia tá gia cẩn thận
kiểm tra chi tiết thân thể mới một hồi sau liền thở ra" cái này đích thân thể
quá yếu thậm chí luyện thể cảnh tầng một chưa đến, trên người thì xuất ra ba
vết thương liền lúc đoạt xá mà chữa lành nhưng.."cái này nhíu mày nhìn kỹ một
đạo, trên thân thể xuất ra cái này một cái bí ẩn mà ngay cả hắn còn không biết
bất quá mọi chuyện diễn ra quá nhanh hắn không khỏi cuồng hỉ mà cười to rồi
một đạo cười lạnh hiển lên khuôn mặt hắn "ta Hoàng Tá liền trùng sinh từ đầu
bất quá còn yếu thân thể mới nhưng cứ đợi đi các đạo nhân kia đợi ta khổi phục
thực lức lập tức đi tìm ân oán tính sổ!!!" Nói rồi tìm theo trí nhớ của thân
thể đó xuống núi,"nhưng trước hết còn có một chuyện!" Ngoảnh mặt lại nhìn cái
thân thể kia của y,hắn không khỏi một tia thê lương truyền đến mà cảm phiền,
lục lọi thân thể cũ hồi lâu Hoàng Tá liền chôn cất thi thể hắn rồi khởi hành
xuống núi

Đi được nửa đường bỗng có tiếng gọi to" hoành nhi!!!con đang ở đâu?" Hoàng Tá
liền dừng lại nhìn kỹ thì thấy một người phụ nữ đang kêu gào ai đó, dựa theo
trí nhớ thân thể kia liền lập tức nhận ra ngay đó là mẫu thân của thân thể
này! Cắn răng hừ một tiếng hắn liền cảm thấy nghiệp gia đình này, nhưng thấy
mẹ thân thể kia kêu gọi thảm thiết chính hắn thân thể mới liền một ngụm nước
bọt ực trong yết hầu mà gọi to "mẫu thân!! Con ở đây" lập tức người mẫu thân
kia liền một mạch chạy đến"Hoành nhi! Hoành nhi!" Mà ôm hắn vào lòng! Cảm giác
được một tia ấm áp truyền đển hiển nhiên hắn buôn ba trên giang hồ đã lâu đã
ai từng đến ôm hắn như thế này chưa? Một giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt hắn,
hắn không biết tại sao hắn khóc hay do cái kia thân thể làm mà hắn cứ ôm chầm
lấy người mà hắn kêu mẫu thân!"mẫu thân!con xin lỗi vì làm người lo lắng!"
Hoàng tá thổn thức nói" không sao! hoành nhi ngoan về với mẫu thân nào!" Người
phụ nữ kia ấm áp mà nói ra!" vâng" Hoàng Tá đáp lại mà lòng se lại cảm giác
như hắn đã về với mẫu thân của hắn

Theo chân người phụ nữ về hắn lần theo trí nhớ thân thể mà tự biết hắn là
Hoành Hạo phụ thân hắn là Hoành Ngô mẫu thân là Tường Phúc!

Hắn mười tuổi ở tiểu chi gia tộc hoành gia còn cái kia chính tộc ở thành hoành
thị

Khẽ nhíu mày "cái kia thật rắc rối ta phải giấu thân phận mà thay tên đổi họ
là Hoành Hạo sao?" Bất quá vì che dấu thân phận nên hoàng tá không còn lựa
chọn nào khác phải đổi tên họ thành Hoành Hạo!

về đến nhà cái kia phụ thân của thể xác lập tức lao ra,"Hoành nhi! Ngươi không
sao chứ?!""ta không sao xin lỗi vì làm phụ thân lo lắng" nhưng trong thâm tâm
của Hoành Hạo( Hoàng Tá) lại cảm thấy ở người phụ thân kia một tơ liễu không
cảm thấy vui vẻ gì!

"Mẫu thân!phụ thân! ta muốn nghỉ ngơi một chút"

"Ừm"

Cái kia phụ thân Hoành Hạo khẽ gật đầu"ngươi mau vào nghỉ ngơi rồi đợi mẫu
thân ngươi nấu cơm trưa!","ân" Hoành Tá vào phòng của thể xác kia, vì cái kia
ngôi nhà khá nhỏ nên phòng của hắn cũng không ngoại lệ bốn bức chỉ là tường
mỏng hiển nhiên một quyền dễ dàng đưa bức tường oanh đi mà đổ xuống!

Sập!

Đóng của lại Hoàng Tá về giường xếp bằng" bất quá cái kia thân thể liền luyện
thể cảnh tầng 1 liền chưa tiến vào cần phải tu luyện thêm!" Hoàng Tá nhíu mày
nghĩ liền từ trong tay ba viên đan dược xuất ra ,hiển nhiên ba cái đan dược
này là do hắn đoạt được ở thể xác kia!

Ực!!

Một ngụm đưa một viên đan dược nuốt vào mà bắt đầu tu luyện !ở cái đại lục các
cảnh giới được chia ra làm hai loại:Loại 1 là trần giới cảnh bắt đầu từ luyện
thể cảnh, linh thể cảnh, võ thể cảnh,địa thể cảnh! Loại 2 là thần giới cảnh
bắt đầu từ thiên cảnh, tiên cảnh, thần cảnh, cuối cùng đỉnh cao của con người
tu luyện thánh cảnh!

Hoàng Tá biết rõ ở cái kia thân xác trước hắn mới là thần cảnh đỉnh phong bất
quá trước thánh cảnh sơ kì liền một ngón tay liền chụp được chết nên lần này
hiển nhiên hắn muốn đạt được thánh cảnh chính thức xuất thế đạt được nhân loài
chi chiến yêu ma thần thú viễn cổ! "Mà muốn thể đầu tiên phải củng cố được
trần giới cảnh đã!" Tâm thần khẽ động liền hiệu dược bắt đầu mà bạo phát trong
cơ thể Hoàng Tá!

Ào ào

Đan dược bắt đầu đưa cái hiệu quả mà đổ vào cơ thể Hoành Hạo( Hoàng Tá), từ
trong đan điền thẳng lên tâm thị một cổ linh dược phát động, thúc dục cơ thể
một đợt!

Rắc rắc

Cảm nhận được cơ thể cốt xương thay đổi liền mở mắt mỉm cười hiển nhiên dùng
cái đan dược kia lập tức hắn một mạch tiến đến luyện thể cảnh tầng 1


Thánh Cảnh Chi chiến - Chương #2