Chân Linh Cảnh.


Người đăng: kieudethuong

Sáng hôm sau mặt trời vừa mọc Lý Thiên liền thức dậy, hắn cảm thấy có thứ gì
đó khác biệt với ngày hôm qua, hình như là tu vi lại tăng tiến, tuy không
nhiều lắm nhưng hắn lại có thể cảm nhận được.

Hoang thú sở dĩ gọi như vậy cũng không phải chỉ vì nó mạnh hơn dã thú mà còn
vì trong cơ thể hoang thú còn chứa một lượng lạc phong nhất định, nếu dùng
hoang thú cho lạc giả ăn mỗi ngày thì có thể làm ít mà được nhiều, tu vi tăng
lên rất nhanh.

Nếu Lý Thiên muốn tu vi tăng tiến nhanh thì có ba cách, thứ nhất là dùng hoang
thú để tu luyện, thứ hai là dùng lạc thạch để tu luyện, thứ ba chính là sử
dụng thiên tài địa bảo, lạc thạch đã không có khả năng, thiên tài địa bảo lại
khó tìm, cũng chỉ có thể dùng thịt hoang thú để tu luyện nhưng lại rất hung
hiểm giống như hôm qua cũng nhờ vận may Lý Thiên mới sống sót được, may mắn
chỉ đến một lần chưa chắc có lần hai.

Trong những ngày kế tiếp Lý Thiên đi săn giết hoang thú, phần lớn là hoang thú
cấp thấp nhưng cũng vài lần đụng phải bá chủ của Xích Cương sơn mạch suýt nữa
là mất mạng.

Có một lần hắn đụng phải một con Thần Giác Tượng, bị Thần Giác của nó đâm xỏ
xuyên qua cơ thể tạo thành một lỗ lớn có thể nhìn thông thấu trước sau, nội
tạng đều sắp lồi ra ngoài.

Cũng có một lần Lý Thiên đi ăn trộm trứng của một con Trùng Minh Điểu bị nó
truy đuổi ba ngày ba đêm, cả một vùng sơn mạch bị nó tàn phá cây cối đổ nát
san thành đất bằng.

Lại có một lần hắn gặp một con Thiên Lực Hầu, hắn mới chỉ đứng ở từ xa bị
Thiên Lực Hầu một rống chấn đến mức lỗ tai ong ong, thất khiếu chảy máu, ngũ
tạng bị thương, tuy vậy nhưng thực lực hắn tăng tiến rất nhanh, hắn đã đột phá
Tinh Huyết kỳ từ tháng trước, đã sớm là Khởi Tu cảnh đỉnh phong nhưng thủy
chung vẫn không có cách nào đột phá.

Một ngày này Lý Thiên đang tu luyện đột nhiên có một mùi hương thoang thoảng
bay vào mũi rất dễ chịu, Lý Thiên mở mắt ra nhìn vào phía trong hang phần sâu
của hang động, hắn nghi hoặc đi vào, Lý Thiên vào sâu bên trong phát hiện một
cây thảo dược cắm trên một đám xích thổ, mùi hương là do nó phát ra.

"Chân Linh Thảo."

Chân Linh Thảo, tên như ý nghĩa, Chân Linh Thảo là một loại thảo dược giúp lạc
giả từ Khởi Tu cảnh đột phá đến Chân Linh cảnh, thứ này đến vừa đúng là thứ Lý
Thiên cần.

Gốc Chân Linh thảo này là do con Dã Cương lang bồi dương nên vốn là muốn dùng
để nó đột phá khỏi hoang thú.

Lý Thiên biết đến thứ này là vì hắn từng ở thư viện của Cự Thiên Đạo bổ sung
kiến thức của thế giới này vô tình nhìn thấy nó, Lý Thiên đưa nó ra khỏi mặt
đất sao đó ăn sống toàn bộ trừ phần rễ ra.

Chân Linh Thảo vừa vào miệng lập tức tan ra hòa thành một chất dịch vô cùng
thanh ngọt, Lý Thiên định thần cảm nhận nó tìm cách đột phá.

Lý Thiên âm thầm cảm thụ từng cái lạc mạch trong cơ thể của mình, lạc mạch của
Lý Thiên lúc này đã chất đầy lạc phong, Lý Thiên bất đầu trùng kích cảnh giới.

"Ầm"

Trong cơ thể của Lý Thiên xuất hiện một tiếng nổ vang trời mà chỉ có hắn mới
nghe được, sắc mặt của hắn vặn vẹo trông vô cùng dữ tợn, trên trán xuất hiện
lấm tấm mồ hôi, lạc mạch toàn thân của Lý Thiên đều vỡ ra, lạc phong chạy hỗn
loạn bên trong cơ thể hắn.

Khởi Tu cảnh là hấp thụ lạc phong bằng lạc mạch khiến cho lạc mạch chất đầy
lạc phong thì xem như viên mãn, tiếp đó phá đi lạc mạch để đắp lại một cái
linh mạch mới, sau đó dùng linh mạch hấp thụ linh khí vào cơ thể chuyển hóa
thành linh lực, một khi trong cơ thể tồn tại linh lực thì xem như người đó đã
là Chân Linh cảnh tu sĩ.

Lạc giả đột phá đến Chân Linh cảnh thì không còn gọi là lạc giả nữa mà gọi là
tu sĩ, linh lực của tu sĩ là một loại sức mạnh có thể ngoại phóng khác hẳn với
lạc phong của lạc giả chỉ có thể tăng cường thể chất mà không thể ngoại phóng,
trừ một số người đặc biệt chẳng hạn như Dương Nghị hay Lý Thiên.

Những tiếng kêu răng rắc cứ liên tục vang lên trong cơ thể của Lý Thiên, lạc
mạch bị vỡ của hắn tan thành bột phấn đang hòa hợp lại với nhau, hắn đang đắp
linh mạch, lạc mạch cùng lạc phong trộn lẫn với nhau giống như một khối tạo
thành hình dáng ban đầu của linh mạch.

Trong quá trình này Lý Thiên khuôn mặt xuất hiện chưa vô tận dữ tợn, răng xanh
giống như những con rắn nhỏ hiện trên khuôn mặt hắn, mồ hồi nhiều như tắm, hắn
thở hổn hển.

Linh mạch nhanh chóng định hình rồi từ rất mềm mại trở nên cứng rắn, từng tắc
linh mạch trên rất nhanh đều sắp đắp xong, khuôn mặt Lý Thiên cũng bớt dữ tợn
hơn, Lý Thiên lặng im cảm nhận linh khí.

Linh khí xung quanh bất đầu di chuyển thành dòng tròn bao quanh Lý Thiên, linh
khí tích tụ xung quanh hắn dần dần dày lên sau đó hòa thành một làn khói sương
mù, cả người Lý Thiên như được gột rửa tẩy lễ, toàn thân nhanh chóng thay đổi
giống như hắn đang được thần linh đắp nặn lại, cơ thể cứng cáp mạnh mẽ hơn,
sắc mặt cũng trở nên hồng hào, từng giọt máu đều đỏ thắm lóng lánh, từng tắc
xương óng ánh như ngọc thạch.

Lý Thiên ngồi tại chỗ phảng phất như một vị thần tăng viên tịch nhục thân bất
hủ cùng thời gian, ba ngày qua đi hắn không mảy may nhúc nhích, làn khói sương
xung quanh hắn giờ đã ngưng tụ dày đặc bao phủ lấy hắn nhìn không thấy chân
thân nhưng hắn vẫn chưa thể đưa linh khí vào cơ thể chuyển hóa thành linh lực.

Lại ba ngày trôi qua Lý Thiên vẫn như cũ xếp bằng không có gì xảy ra, đột
nhiên sương khói quay quanh Lý Thiên chạy tán loạn sau đó sôi trào giống như
trời mưa lớn gặp được ống thoát nước thông qua lỗ chân long điên cuồng tràn
vào cơ thể Lý Thiên.

Cơ thể Lý Thiên bất đầu xuất hiện phần linh lực, linh lực từ từ chất đầy cơ
thể hắn, Lý Thiên mở mắt ra mỉm cười, dưới trạng thái này hắn đã có khả năng
đánh một trận với Trần Thanh Phong.

Lý Thiên đứng dậy hướng về Cự Thiên đạo đi đến.


Thần Tịch - Chương #9