Người đăng: kieudethuong
Sáng hôm sau Lý Thiên khó khăn lắm mới mở mắt được, nằm tại chỗ cảm nhận được
toàn thân đau nhức Lý Thiên cắn răng ngồi dậy.
Nghĩ đến hôm qua bị vị nữ tử kia đánh một chưởng cộng thêm tên Lưu Văn không
giảng nghĩa khí kia không nói một tiếng đã chạy trước Lý Thiên tâm tình mười
phần không vui.
Quên đi việc đau đớn Lý Thiên ngồi xếp bằng bất đầu tu luyện, cảm ứng từng tia
lạc phong trôi nổi trong không khí rồi hấp thụ cho bản thân hắn cảm giác đau
nhức dần dần khỏi.
Qua đi ba canh giờ Lý Thiên mới đình chỉ tu luyện vừa định ngồi dậy thì ở
ngoài có tiếng nói vọng đến.
"Lý Thiên ngươi có ở đó không."
Từ bên ngoài một người thiếu niên bước vào.
"Có chuyện thì nói không việc thì cút." nhìn thấy người thiếu niên này Lý
Thiên tâm tình chẳng mấy tốt.
"Bớt nóng, bớt nóng việc hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, hôm nay ta có ý muốn
chuộc lỗi nên hôm nay đến đây đặc biệt dẫn ngươi đi một nơi." Lưu Văn nói.
"Nếu là việc này thì không cần, tiễn khách." Lý Thiên nói.
"Ngươi cứ đi theo ta bảo đảm không có việc hôm qua nếu không cũng đừng hối hận
trách ta không dẫn ngươi đi." Lưu Văn nở nụ cười bí hiểm nói.
Nhìn thần sắc của Lưu Văn lại thần thần bí bí, không biết lại muốn dở trò gì
nhưng hắn vẫn đi theo.
Lần này Lưu Văn không dẫn Lý Thiên đến đình viện nào nữa mà là một tòa đại
điện.
"Đây là đâu." Nhìn toà đại điện Lý Thiên thắc mắc hỏi.
"Đây chính là truyenyy của Cự Thiên đạo ta, được rồi mau vào đi." Lưu Văn
thúc dục nói.
Khi đi vào truyenyy Lý Thiên nhìn thấy ở đây chất đầy sách đủ các loại
màu sắc hình dáng khác nhau.
Lý Thiên cùng Lưu Văn đến trước một vị trưởng lão ôm quyền ,nói:"Vãn bối Lý
Thiên, Lưu Văn bái kiến trưởng lão."
Vị lão giả quét mắt nhìn qua hai người, nói:"Chỉ có nội môn đệ tử mới có thể
đến đây lĩnh thuật pháp, hai ngươi đến đây làm gì."
Lưu Văn lập tức tiến lên móc trong người ra hai tâm kim bài đưa cho vị trưởng
lão này, nhìn thấy hai tấm kim bài vị trưởng lão này không nói gì chỉ khẽ gật
đầu cho phép hai người đi vào.
Lý Thiên nghi hoặc hướng về Lưu Văn, hỏi:"Vị trưởng lão lúc nãy nói, chỉ có
nội môn đệ tử mới cho phép vào đây lựa chọn thuật pháp, hai tấm lệnh bài lúc
nãy là gì mà vị trưởng lão đó cho chúng ta vào vậy."
"Không phải chỉ cần là đệ tử nội môn là có thể vào đây lựa chọn thuật pháp, mà
còn cần có đủ số điểm cống hiến nhất định tương ứng với thuật pháp mới có thể
đổi đi được, hai tấm kim bài lúc nãy là ta tân tân khổ khổ mới có thể từ chỗ
lão gia hỏa lấy đi được." Lưu Văn đắc ý nói.
"Ta đi chọn thuật pháp trước đây ai chọn được trước thì ra ngoài đợi người
kia." nói rồi Lưu Văn rời đi.
Lý Thiên cũng lập tức chọn một phương hướng rời đi dù sao ở đây cũng vô cùng
rộng lớn tha hồ mà chọn lựa.
Thuật pháp ở đây toàn bộ đều được lưu trữ trong kim tối, nhưng tất cả đều là
giới thiệu sơ lượt cùng với vài dòng cách thức tu luyện của thuật pháp, còn
bản đầy đủ đều lưu ở chỗ của trưởng lão giữ viện, sỡ dĩ làm như vậy là phòng
ngừa đệ tử cố ý gian lận ghi nhớ một lần nhiều loại thuật pháp.
Tiên Thiên công, Thanh Loan thuật, Thiên Sinh pháp đủ loại thuật pháp cứ quanh
quẩn trong đầu Lý Thiên.
"Thiên Cầm thuật."
Lý Thiên cầm lấy một cái kim tối tập trung tinh thần vào, ngay sau đó hắn nhìn
thấy một con ma cầm, nó hình thể như một ngọn núi, vỗ cánh xé không bay vào
cửu trọng thiên, nó minh một tiếng lập tức xỏ xuyên thương khung, vô số ngôi
sao bạo nổ.
Tinh thần rời khỏi kim tối nhưng Lý Thiên vẫn chưa hết sửng sốt, hắn không lựa
chọn thuật pháp nữa, hắn quyết định luyện môn thuật pháp này.
Khi đến chỗ của vị trưởng lão trông coi truyenyy, Lý Thiên đưa kim tối
cho trưởng lão xem.
Nhìn thấy kim tối mà Lý Thiên đưa mình, trưởng lão thần thức quét qua,
nói:"Thuật pháp Thiên Cầm thuật này là do một vị đạo chủ đời trước của đạo ta
trong một lần tình cờ có được, về sau đặt ở trong truyenyy này, từ đó đến
nay cũng chưa từng có ai động đến nó ngươi có chắc là muốn nó không."
"Đệ tử chắc chắn." Lý Thiên gật đầu nói.
Thấy Lý Thiên kiên quyết muốn môn thuật pháp này trưởng lão cũng không nói gì
thêm, lập tức lấy bản sao kim tối ghi chép về cách tu luyện của Thiên Cầm
thuật giao cho Lý Thiên.
"Một tháng sau thuật pháp ghi chép trong kim tối sẽ tự động tiêu tán, không
được đem thuật pháp truyền cho người khác, người vi phạm, chết."
Trưởng lão báo thêm.
Vừa mới ra ngoài Lý Thiên đã nhìn thấy Lưu Văn đứng ở đằng xa.
"Thế nào ngươi tuyển chọn thuật pháp gì." nhìn thấy Lý Thiên đi ra Lưu Văn
tiến đến hỏi.
"Là một môn thuật pháp gọi là Thiên Cầm thuật." Lý Thiên nói.
"Thiên Cầm thuật, chưa nghe bao giờ nhưng nghe tên cũng ngầu ấy chứ." Lưu Văn
cười nói.
Nhận được thuật pháp Lý Thiên gấp gáp tiến về chỗ của mình, hắn trực tiếp ngồi
ở dưới một bóng cây tiến hành tu luyện.
Dựa theo ghi chép trong kim tối, Lý Thiên hấp thu lạc phong vào bên trong cơ
thể, dẫn chúng đi theo lộ tuyến ghi chép của Thiên Cầm thuật, cứ thế tuần hoàn
tới lui, dần dần bàn tay của Lý Thiên bất đầu phát sáng, xuất hiện một cái mờ
ảo lạc văn ở lòng bàn tay.
Lý Thiên cứ như thế lặp đi lặp lại nhiều lần, lạc văn ở trong lòng bàn tay của
hắn cũng từ từ rõ dần, Lý Thiên thử đánh lên một tảng cự thạch gần đó, răng
rắc một tiếng vang lên, tảng cự thạch to bằng một cái lu cứ như thế chia năm
xẻ bảy, bụi bay đầy trời mặt đất rung chuyển.
Nhìn thấy tảng đá chia năm xẻ bảy Lý Thiên rất hài lòng, tâm ý hưng phấn tiếp
tục tu luyện.
Những ngày sau Lý Thiên hăng say chìm đắm trong tu luyện, Thiên Cầm thuật hắn
tu luyện ngày càng thuận lợi, tu vi cũng tiến triển rất nhanh.
...
"Người ở bên trong ra đây nhanh lên."
Một tiếng nói từ bên ngoài vang vọng vào bên trong đình viện của Lý Thiên.
Đang hăng say chìm đấm trong tu luyện bỗng nhiên Lý Thiên mở mắt ra.
Ầm một tiếng vang lên, cửa lớn đình viện của Lý Thiên bị người ta đánh sập.
Đi ra ngoài nhìn thấy tình cảnh trước mắt hắn nhíu mày, lạc lực trong cơ thể
bất đầu chuyển động.
"Ngươi cuối cùng cũng ra rồi sao." những người phá cửa đình viện thấy hắn đi
ra lập tức tiến vào.
Lý Thiên nhìn lại đây là một nhóm ba người thiếu niên, mỗi người đều có lạc
lực lưu chuyển, đều đã bước lên tu hành rồi, người nào cũng không kém gì Lý
Thiên, thậm chí thanh niên ở chính giữa lại để cho Lý Thiên cảm thấy hắn rất
mạnh mẽ.
"Các ngươi đến tìm ta có việc gì mà lại phá đi sơn môn của ta thế kia." Lý
Thiên nói.
"Không việc gì, bọn ta chỉ là sợ ngươi là người mới đến sẽ bị người khác ăn
hiếp nên đến để bảo hộ cho ngươi thôi." một người thiếu niên trong số ba người
nói.
"Đúng vậy, nhưng mà trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả, muốn
chúng ta bảo hộ ngươi cũng cần đưa phí bảo hộ nữa, nếu không sự an toàn của
ngươi chúng ta cũng không dám bảo đảm." người còn lại cũng phụ họa nói.
Lý Thiên không nói gì lập tức tiến về phía trước đánh ra một quyền, một quyền
vừa ra kèm theo tiếng gió cuồng phong lập tức có một thiếu niên văng ra ngoài,
Lý Thiên xoay người chân trái quét ngang đánh lên thân người kia.
Người thiếu niên còn lại nhìn thấy Lý Thiên nhanh chóng đánh bại hai người của
mình lập tức nhíu mày sau đó giản ra.
"Ngươi hành sự quá tà, ra tay đánh người không có lý do, tương lai nếu phát
triển tuy không trở thành đại ma đầu thì cũng thành tiểu ma đầu, ta phải vì
mọi người sớm trừ đi mầm hại này." người thiếu niên nhìn chầm chầm Lý Thiên
nói.
"Buồn cười, rõ ràng là các ngươi trắng trợn uy hiếp ta, bây giờ lại nói cứ như
mình là người có lý." Lý Thiên trào phúng nói.
Người thiếu niên không nói gì lập tức lướt tới tiến đến phụ cận Lý Thiên đánh
ra một quyền, một quyền xuất ra xung quanh hư không lại thoáng vặn vẹo.
Lý Thiên lập tức kháng cự cũng đánh ra một quyền, trong sân cát bay đá chạy
cương phong gào thét.
Đột nhiên nắm tay của người thiếu niên phát ra ánh sáng màu đỏ, hắn giống như
một con thượng cổ ma hầu nhanh chóng tiến sát Lý Thiên phát ra một quyền.
Lý Thiên cũng không kém cạnh, hắn lập tức phát động Thiên Cầm thuật đối kháng,
hắn phi thân đá ra một quyền lên nắm đấm của người thiếu niên, thuận thế hắn
lập tức đá ra một cước, một cước này giống như thái sơn áp đỉnh đánh lên trên
người của người thiếu niên.
Người thiếu niên huyết khí sôi trào liên tục bại lui, Lý Thiên được thế không
tha người liên tục tấn công, từng quyền đánh ra đều mang theo kinh khủng lực
lượng.
"Thình thịch"
Lý Thiên đánh ra một quyền trực tiếp nện lên người của người thiếu niên, người
thiếu niên bị một quyền kinh khủng đánh trúng miệng phun tiên huyết liên tục
lui lại.
Người thiếu niên nhìn chầm chầm lạc văn trong lòng bàn tay Lý Thiên không nói
gì sau đó quay người rời đi, đám người đi chung với hắn cũng đi theo.
"Việc này đến đây chưa kết thúc đâu." tiếng nói của người thiếu niên vọng lại.