Tâm Linh Phân Biệt Thể (2)


Người đăng: conmeohoang191@

" Ngài thực không nói đùa ? " Mấy ngày gần đây Dương Ngọc tiếp diễn qua thật
nhiều chuyện vậy nên khiến hắn hiện thực vẫn có chút mơ hồ không dám tin mình
được đãi ngộ này, được gọi vào Truyền Linh tổ chức môn đồ, hơn nữa còn được vị
này địa vị cực cao một trong tứ linh Truyền Linh tháp mời làm đệ tử, đây đương
nhiên là việc tốt không thể tốt hơn.

Phải biết là người thường muốn gia nhập đã rất khó khăn, mà những kẻ có thể
gia nhập Truyền Linh Tháp thì phần lớn đều không coi là chân chính gia nhập mà
chỉ có thể làm một cái tầm thường công nhân viên, phục vụ tổ chức công việc.
Nếu muốn chân chính Truyền linh tháp người, ngươi chí ít tu vi cũng phải không
thấp hoặc là có nhiều công lao cho tổ chức đương nhiên cấp bậc cũng sẽ theo đó
thăng tiến.

Tuy nhiên, môn sinh thì có nhiều điểm khác, chẳng phải thi hành nhiều nhiệm
vụ, đóng góp nhưng lại có địa vị và quyền lợi so với bình thường nhân viên hơn
vô số lần. Tuy số lượng không quá 30 người nhưng mà không ai là không có cường
giả tiềm năng, đều là hạch tâm bồi dưỡng của tổ chức, vì vậy điều này đối với
Dương Ngọc chắc chắn trăm lợi mà không có hại.

" Hừ, đương nhiên là thật, ta đích thân đến đây là để đùa với ngươi sao ? " Tứ
Nguyên đấu la hừ nhẹ một hơi, nàng nói một câu này là đối với Dương Ngọc phi
thường coi trọng, vừa mới thức tỉnh võ hồn tinh thần lực 70, linh Nguyên cảnh
cao cấp tinh thần lực, thêm nữa theo nàng suy đoán tiềm năng của Dương Ngọc so
với mình lúc trước chỉ hơn chứ không kém, người như thế như thế tương lai hắn
há có thể theo lẽ thường phát triển. Nhận một đồ đệ như vậy muốn tìm ra thiệt
thòi cũng khó.

" Vậy còn đệ đệ ta, không phải hắn chính là có thần cấp võ hồn, tại sao ngài
không gọi hắn ? "

" Không phải không mời mà không thể mời " Tứ Nguyên đấu la mặt bất đắc dĩ than
thở " Chẳng nhẽ tên nhóc Từ Ân đó vẫn chưa nói gì, hắn đã bị người của Đường
Môn chiếm đoạt trước rồi, Đường Môn thật sự đối với hắn phi thường xem trọng,
nghe nói được Đường Môn phó môn chủ chọn làm đệ tử, có lẽ một tháng nữa sẽ dời
đến tổng bộ

tu luyện. "

" Cái gì !" Dương Ngọc một mặt ngốc trệ, hắn đã nghĩ Từ Ân được mời vào thế
lực nào đó nhưng trăm vạn lần không nghĩ tới lại là cái cao cao thượng thượng
Đường Môn, bởi vì nơi tuyển chọn vô cùng khắc nghiệt, không chỉ thực lực cường
đại mà ngay cả tâm tính cũng phải tốt, dù Từ Ân thiên phú tốt thế nào nhưng
tuyển chọn trực tiếp như vậy hơn nữa còn là phó môn chủ đệ tử, thật bất khả tư
nghị. Cười nhạt một tiếng " Sau này muốn thắng hắn, thật không dễ dàng a !"

" Thế ngươi có nguyện ý ? "

" Ngài thấy ta có lý do để từ chối sao ?" Dương Ngọc đầu gối liền khụy xuống
đất, cung kính nói " Sư phó "

Tứ Nguyên đấu la bất giác nở nụ cười hiền hòa đỡ hắn dậy song lại nói tiếp "
Ân, vi sư sẽ không khiến ngươi hối hận với quyết định của mình. Ta lại bàn
tiếp về việc lúc nãy, loại thân thể của ngươi phải nói vô cùng hiếm gặp, trong
lịch sử cũng chỉ xảy ra đúng hai lần... "

Dương Ngọc rất nhanh nghiêm túc lại lắng nghe, hắn thực sự rất muốn biết về
loại năng lực này. Đừng nghĩ lúc bị đưa vào không gian kia khi giao đấu với Từ
Ân là hắn không hề biết gì, thực tế Dương Ngọc vẫn luôn quan sát được mọi thứ,
vì vậy sao hắn lại không biết ở trạng thái đó sức mạnh của mình tăng lên khủng
khiếp như thế nào, thực lực không tăng hơn 3 lần đảm bảo không lấy tiền. Chắc
chắn không phải sức mạnh của một tên tiểu hồn sư có thể có được. Nếu như mà
hắn có thể kiểm soát loại lực lượng này chẳng phải sẽ là hảo hảo một cái át
chủ bài sao ?

" Tâm linh phân biệt thể về tổng quát sẽ có 3 giai đoạn luyện tập, thứ nhất
giai đoạn chúng ta gọi " giới hạn tiềm thức". Ngươi chắc đã biết, mỗi cơ thể
nhân loại chúng luôn có nguồn ẩn sâu sức mạnh tiềm tàng cực lớn bất quá lại
vĩnh viễn vô pháp vận dụng, tuy nhiên giới hạn tiềm thức sẽ giúp ngươi dễ dàng
đập tan rào cản này này, đơn giản nhất năng lực mà ngươi đạt được chính là tùy
ý sử dụng toàn bộ 10 phần sức mạnh tiềm năng bên trong của mình. Nói thực ngay
cả ta cũng mới có khoảng 8 phần sức lực đạt được. Nếu ta đoán không sai ngươi
hiện tại nếu không kích hoạt năng lực thì mới sử dụng được xấp sỉ khoảng 3
phần trăm toàn năng lực của mình đi."

Dương Ngọc mặt hơi nhăn lại " 3 phần trăm? Ít như vậy sao? "

" Hừ, ấy là quá cao so với tuổi của ngươi rồi, những tên khác sợ một phần trăm
còn chưa ra được ngươi còn kêu ca cái gì. Phương pháp kích hoạt loại thể chất
này tại Truyền linh tháp cất giữ, sau này đến vi sư sẽ giúp ngươi rèn luyện.
Nhưng là, ngươi nên nhớ loại này trạng thái vô cùng tiện lợi nhưng cũng đồng
dạng yêu cầu vô cùng hà khắc với thân thể cùng tinh thần lực, hơn nữa nếu
không cẩn thận sẽ hoàn toàn bị mất khống chế như vừa nãy, vì vậy ta khuyên
ngươi thân thể cũng nên hảo tu luyện một chút. "

" A, sang giai đoạn thứ hai ngươi thử đoán xem sẽ là gì ? "

Dương Ngọc xoa cằm một mặt trầm ngâm suy nghĩ " Bước thứ nhất đạt giới hạn
tiềm năng. Vậy... bước thứ hai có phải vượt qua giới hạn ? "

Tứ Nguyên đấu la hài lòng cười " Đúng vậy, bước thứ hai chính là ' phá vỡ giới
hạn ', bất quá trạng thái đó còn khó khăn hơn cả trăm lần so với giai đoạn
đầu, không đạt trên cửu hoàn thân thể cùng linh vực cảnh hệ tinh thần thì đừng
vọng tưởng đạt được cái này trạng thái. Còn về cái thứ ba bước trong điển tịch
chưa từng ghi qua vì vậy ta cũng vô pháp biết được. "

" Lại nói cho ngươi thêm một thông tin, trường hợp như ngươi trước kia đã từng
xảy ra hai lần đều có điểm chung là ý thức đều bị chuyển sang một vùng không
gian, sau đó

cả hai vị tiền bối này đều trở thành những nhân vật cực kì tầm cỡ trên đại
lục, ta thật hi vọng ngươi đồng dạng đạt được thành tựu như vậy. "

" Đệ tử minh bạch ! " Dương Ngọc kiên quyết kêu lên, tuy mặt hắn không có
nhiều biến đổi nhưng là trong lòng ham muốn lực lượng đang tuôn trào mãnh
liệt, có loại này thần thể tương lai bước đi hắn lại càng có mãnh liệt tin
tưởng.

Sau khi Tứ Nguyên đấu la rời đi, Dương Ngọc thuật lại toàn bộ câu chuyện cho
gia gia hắn, Mục lão càng nghe càng cảm thấy kinh hãi không thôi, một mặt ngốc
trệ không biết có phải mình đang nghe truyện thần thoại không, cái tâm linh
phân biệt thể đó thực sự hắn chưa từng nghe qua. Còn về việc Từ Ân phải rời đi
hắn đều không có một tia kiến nghị nào, mặc dù không thể ở nhà nhiều nhưng đối
với tương lai hắn là một đại hảo sự. Mọi thứ trở lại bình thường cuộc sống.

4 năm sau. ..

Hôm nay là một ngày thời tiết phi thường tốt lành, gió mát mẻ, nắng ấm áp. Đặt
trên một rậm rạp cây cối đồi núi, một tên thanh niên đang ngồi áp bằng trên
mặt đất, khuôn mặt lạ thường anh tuấn, đỏ rực màu tóc bay bay theo gió, khí
chất vương giả phi phàm, kiên định sắc thái, mạnh mẽ cơ bắp nhưng lại hết sức
phù hợp với cơ thể tràn đầy dương cương hơi thở. Tại đây trăm năm hồn thú cũng
sinh hoạt thậm chí tồn tại cả ngàn năm nhưng áp bách từ cơ thể người thanh
niên này làm chúng theo bản năng không tự tiện đến gần. Hình dáng này không
phải Dương Ngọc thì là ai.

Đôi mắt nhắm chặt đột nhiên khai mở, lộ ra kia to tròn cháy rực song đồng, thở
ra một ngụm khí " Phù, cuối cùng cũng 18 cấp, thật khó khăn a ! "

Sau đó hắn hữu quyền năng lên, thân người hạ thấp xuống, hoàn mỹ cơ bắp bậc
bậc nổi lên. Một quyền đập thẳng vào một đại thụ thân cây.

Oành !

Tại cái kia đại thụ thân cây lập tức một lỗ hổng ở giữa xuất hiện. Hai tên cận
vệ gần đó nhìn thấy mà muốn lồi hai con mắt, miệng vẫn còn suýt xoa, thật kinh
khủng khí lực. Nhất tên cận vệ trong đó đỉnh cấp nhị hoàn hồn sư, bất quá hắn
cũng không biết nếu đỡ đó một đòn có thể hay không toàn thân trở ra.

" Chúc mừng thiếu gia thành công tấn cấp " Hai người cung kính nói

Dương Ngọc vui vẻ cười " Ân, chúng ta về "

------


Thần Mặt Trời Chi Đấu La Đại Lục - Chương #11