Bước Đầu Luyện Võ


Người đăng: giaphat17@

Hạ giới, trong Thanh Long tinh vực, trên 1 tiểu tinh cầu.

"Con trai, cha đã đề cử con vào Vấn Đỉnh Môn, hãy thi cho tốt đừng phụ lòng
cha." Lại gia gia chủ nhìn đứa con của mình nói. Lại gia gia chủ tên Lại Vô
Thương, thuở nhỏ là thiên tài trấn Bạch Hạc, hiện có tu vi Luyện thể tầng 7,
làm 1 chấp sự trong Vấn Đỉnh Môn.

“Vân thưa cha”. Lại Vô Thường gật đầu nói.

Hắn năm nay 12 tuổi, là tuổi thích hợp tập võ nhất, hắn cũng rất muốn biết
mình thiên phú ra sao. Nhưng hắn rất tự tin. Chuyện này ngoài hắn ra chẳng ai
biết cả. Từ khi sinh ra hắn đã mang trong mình khả năng thay hình đổi dạng vô
cùng cao minh, liền có lúc biến thành hạ nhân ra ngoài vui đùa cha hắn cũng
chẳng nhận ra được. Phải biết ánh mắt của cao thủ so với người thường cao minh
rất nhiều, ấy thế mà kém nhau nhiều vậy vẫn không nhận ra được chứng tỏ đây là
năng lực vô cùng biến thái.

“Cha à thi khảo hạch như thế nào?” . Lại Vô Thường hỏi.

“Có lẽ năm trước nhân tài ít quá nên năm nay chỉ tiêu giảm xuống khá nhiều,
chất lượng cũng kém hơn”.

“Nhưng con muốn qua được cũng không dễ”.

“Cha à con đang hỏi hình thức mà, hình thức ấy”.

“Chuyện đó tới lúc đó sẽ biết” Lại Vô Thương thần bí nói.

“Hừ”.

Bước vào cửa hàng sách nhỏ trên đường, chưởng quầy lập tức ra đón.

“A thì ra là Lại gia thiếu chủ hoan nghênh, hoan nghênh”. Cười hì hì. Tại trấn
Bạch Hạc này ai không biết Lại Vô Thường?. Hắn vừa sinh ra đã được gia chủ mở
yến tiệc ngay. Tại trấn Bạch Hạc thì Lại gia hắn 1 nhà độc đại đương nhiên có
quyền mời mọi người dự tiệc.

“Chưởng quầy ta muốn mua ít sách”.

“Ngài muốn sách gì?”

“Có sách lịch sử võ học không, ta sắp tập võ cũng chưa biết bắt đầu từ đâu,
phiền ngươi.”

“Vâng mời theo ta”. Nói rồi chưởng quầy đi lại giá sách lớn nhất. Bất quá hắn
nghi ngờ Lại gia gia chủ lợi hại như thế, còn của hắn cần những điều này sao?
Nhưng hắn không hỏi.
“Này ngài thấy có được không? Lấy cuốn photo nghìn vạn bản Võ Học Cơ Bản trên
giá xuống đưa trước mặt Lại Vô Thường. Đây là sách căn bản cho dân thường
luyện võ, những kẻ không có bối cảnh mới chọn những quyển này để bắt đầu. Bất
quá hắn mới luyện võ chắc không biết đâu nhỉ?

Giật quyển sách từ tay chưởng quầy xuống mở ra xem. Nhìn chăm chú vào từng
trang, hắn vui không tả được. Trước giờ nghe nói cha hắn lợi hại hắn cũng muốn
trở thành cao thủ, nhưng cha hắn chưa chỉ gì cho hắn cả. Chưởng quầy quái dị
nhìn hắn. Không lẽ là con rơi?, hay cưng con cũng quá đi? Luyện thể cũng đâu
khổ bao nhiêu? Bất quá múa vài đòn hằng ngày thôi mà? Không đến nổi luyện thể
cũng không biết chứ?.

Lại Vô Thường nhìn thẳng vào dòng chữ trong sách. Có ghi “Luyện võ chia làm
các cảnh giới cơ bản: Luyện Thể, Thôi Linh, Bạo Linh. Trên Bạo Linh vẫn còn
các cảnh giới khác nhưng đây không đề cập tới”.
Hứng thú nổi lên Lại Vô Thường bảo:”Ta lấy cuốn này”. Móc trong nhẫn trữ vật
ra 1 vàng giao cho chưởng quầy rồi nhanh đi về.

Thấy thế chưởng quầy vội nói:“ Thiếu gia, quyển Võ Học Cơ Bản đó chỉ đáng giá
1 đồng thôi ạ”.

“Ta thích nó nên nó đáng 1 vàng” Lại Vô Thường phản bác.

Chưởng quầy không biết nói gì nhìn đi xa dần Lại Vô Thường tự nhủ “Thích thứ
gì thì thứ ấy có giá trị à, đúng là vô thường”. Nhưng nhìn vào chiếc nhẫn đỏ

trên ngón tay suy nghĩ sâu xa.

Tại phòng ngủ của mình, Lại Vô Thường háo hức từ trong nhẫn trữ vật lấy ra
cuốn sách mua về trước đó mở ra xem.

“Luyện Thể là cảnh giới khai thông kinh mạch làm săn chắc cơ thể, chia làm 9
tầng tương ứng 9 kinh mạch. Có thể dùng ít dược liệu hổ trợ đả thông kinh mạch
nhưng thụ đau đớn càng lớn."

"Thôi Linh là cảnh giới có thể hấp thụ linh lực từ trời đất thu nạp vào cơ
thể, đạt đến Luyện thể tầng 9 đỉnh phong có thể trực tiếp đạt đến. Khả năng
chiến đấu cao hơn Luyện thể rất nhiều khi có thể thôi dẩn linh lực vào cơ bắp
hổ trợ chiến đấu. Chia làm hạ, trung, thượng. Linh lực đạt đến mức nhất định
có thể đột phá Bạo Linh."

"Bạo Linh là cảnh giới cho phép phóng linh lực ra khỏi cơ thể tấn công địch từ
xa. Cũng chia làm hạ, trung, thượng”

“Ồh thì ra là thế. Nghe mọi người nói cha là cao thủ Luyện thể tầng 7 nhưng
cũng đã là cao thủ gì?. Vẫn là cảnh giới thấp thôi mà? À chắc ông ta biết mình
là thiên tài nên không nói với mình sợ ta vượt qua.”

Lật trang sau nhìn xem phát hiện là 1 ít thủ thế Luyện thể cơ bản, Lại Vô
Thường lập tức hớn hở chạy ra sân sau gia viên.

Nơi đây khá trống trải, là nơi chơi đùa hằng ngày của Lại Vô Thường. Luôn có
gia nhân quét dọn hằng ngày nên rất sạch sẽ. Ngay lúc này mở sách ra đập vào
mắt Lại Vô Thường là tư thế 2 tay giơ ngang chân khụy xuống lưng thẳng. Không
chần chờ thử ngay Lại Vô Thường đứng như trong hình vẽ.

5p
10p
20p
1h
3h…

Đang giữa trưa. Mồ hôi rơi xuống. Chịu không được nữa, Lại Vô Thường ngã ra
sau ngồi thở hì hụt.

“Mệt quá”

Nhìn xem lại cơ thể mình phát hiện không có gì thay đổi cả thì mới cảm thấy
cha mình là cao thủ đích thực.

“Đứng lâu thế mà chẳng khác biệt gì, luyện võ khó vậy sao?”

Chán nản đi vào nhà, Lại Vô Thường chẳng nhớ mang theo quyển sách vào.
Nằm trên giường, thở ra 1 hơi, suy nghĩ về năng lực biến hình kỳ dị của mình,
bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

=========

Chiều hôm ấy, tại phòng gia chủ Lại Vô Thương.

“Gia chủ đại nhân, tiểu nhân phát hiện cuốn sách này trong sân vườn của thiếu
gia”. Một người đàn ông đầy uy nghiêm ngồi trên ghế nhìn xuống một hạ nhân
đang nói và cầm cuốn Võ Học Cơ Bản.

“Hửm. Võ Học Cơ Bản à, thứ này ngoài chợ 1 đồng đây sao? Nó mua về làm gì?
Định tu luyện à? Sao nó không đợi vào tông rồi bắt đầu?.”

Cầm cuốn sách trên tay phải, phẩy tay trái “ Lui ra đi”. Tên hạ nhân cúi đầu
đi ra ngoài tiếp tục làm lao công cho Lại Vô Thường.

“Àii. Chắc nó không thích ta lắm, nó hỏi ta toàn bảo “tới đó rồi biết”.” Nhìn
vào cuốn sách Lại Vô Thương thở dài.

Hắn từ lúc tu luyện cũng 25 năm và cũng là một thiên tài nên có tính cao siêu.
Lúc nào con hắn hỏi đều không nói vì hắn biết con mình chắc chắn là thiên tài,
nói sớm nó vượt qua mất. Và cũng xuất phát từ sự thương con hắn mới không cho
tu luyện trước 12 tuổi.

“Thôi. Thế cho có phong cách cao thủ”.

Lại Vô Thương cầm sách đi tới phòng Lại Vô Thường. Nhìn qua cửa sổ phát hiện
Lại Vô Thường đang ngủ mới lén mở cửa bước vào.

Đứng bên cạnh giường nhìn Lại Vô Thường khẽ mỉm cười rồi đặt 2 quyển sách lên

bàn và bước ra khỏi phòng. Hắn cũng không quên đóng cửa.

Nửa đêm.

1 luồng linh khí tràn vào phòng Lại Vô Thường sau đó nhập vào người hắn sau đó
liên tục có linh khí tràn vào. Có đủ màu sắc linh khí. Phòng Lại Vô Thường
sáng rực lên như hội. Bất quá nửa đêm nên không ai chú ý.


Thần Hành Bách Biến - Chương #1