Phó Bản (4)


Người đăng: DarkSwan

“Chắc Dạ tiên sinh đã đoán được điều gì. Đúng vậy, đây là một loại chất dịch
đặc chế. Chỉ cần phục dụng sẽ thu được một trong ba loại nghề nghiệp cơ sở
cùng kĩ năng cơ sở.”

Như đoán đươc Thiên Long đang nghĩ gì, mỉm cười nhẹ nhàng mà nói.

Thiên Long sững sờ

Nghề nghiệp cơ sở thứ hai!

Nghề nghiệp cơ sở thứ hai có ý nghĩa như thế nào, chắc chắn mọi người đều có
thể tưởng tượng ra.

Ở trong [Legend Never Die] mọi nghề nghiệp cơ sở đều có nhất định thiếu hụt.

Nói ví dụ như xạ thủ bình thường (dùng cung) nhanh nhẹn cao, bạo kích cao,
xuyên thấu cao, tầm đánh xa. Thế nhưng phòng ngự cực thấp, không có kĩ năng
bảo mệnh, HP cực ít, rất dễ dàng bị cận thân mà chết.

Sword Master so với các nghề nghiệp cơ sở khác có lực sát thương trung bình
chếch lên, lượng máu cũng là trung bình chếch lên, có thể nói là khá toàn diện
có công có thủ. Thế nhưng phòng ngự chỉ cao hơn Class pháp sư, xạ thủ và sát
thủ một ít. Tuy ở tiền kì khá mạnh nhưng càng về hậu kì thì nhược điểm này
càng lộ rõ.

Sát thủ nhanh nhẹn cao, bạo kích cao, sát thương cao, có khả năng ẩn nấp tốt.
Thế nhưng lượng máu còn ít hơn cả xạ thủ và pháp sư, chỉ số phòng thủ tuy cao
hơn một ít nhưng vẫn thấp hơn Sword Master, không giỏi quần công, rất dễ dàng
bị giết chết nếu đối mặt trực tiếp với những phân lớp khác.

……

Thế nhưng nếu có thể phối hợp hai, ba hoặc thậm chí là tất cả các chức nghiệp
cơ sở lại thành một thì chỉ có một chữ: “hoàn mĩ”.

Thử tưởng tượng, một người chơi xạ thủ nắm giữ nghề nghiệp cơ sở thứ hai là
Assassin.

Người này sử dụng khả năng ẩn nấp cực tốt của sát thủ, sử dụng viễn trình công
kích mà tấn công. Xạ thủ này có thể giết đối phương từ trước khi bị phát hiện.

Cho dù bị phát hiện, ở phía trước người chơi này sử dụng khả năng đặt bẫy của
sát thủ thả ở phía trước, sau đó tiếp tục tiêu hao HP của đối phương.

Giả sử đạp bẫy cũng chưa hết máu mà chết, hắn có thể trực tiếp rút dao găm ra
lao tới cận chiến. Dù gì thì Assassin cũng được tăng sát thương khi sử dụng
dao găm.

Mà lại đánh không được nữa thì có thể mở kĩ năng ra mà chạy. Cái gì chứ kĩ
năng tăng tốc độ di chuyển thì một Class thiên về nhanh nhẹn như Assassin
không thiếu. Lại nói đối phương có thể chống đỡ lực công kích của hắn thì chắc
chắn mang giáp nặng hoặc là có chỉ số máu khá cao, đương nhiên là không thể
đuổi kịp một Assassin chủ thêm nhanh nhẹn, đây là dưới tình huống Assassin
chưa mở ra kĩ năng để chạy trốn.

Nếu như đã trốn đến khoảng cách an toàn, vậy thì trực tiếp lấy cung tên ra mà
công kích tiếp!

Một vòng tuần hoàn như thế…

Lại lấy ví dụ, một pháp sư có được nghề nghiệp cơ sở thứ hai là một tên kiếm
sĩ. Hắn có được khả năng cận chiến đáng kinh ngạc. Tấn công viễn trình không
thua bất kì ai. Lượng máu không lo. Phòng ngự đã có khiên mana của pháp sư.

Nghĩ xem, một người pháp sư mà lại có điểm chỉ số nhanh nhẹn cao hơn bình
thường, di chuyển rất linh hoạt.

Ngươi tấn công, hắn chỉ cần đi một bước nhỏ là có thể hoàn mĩ né tránh!

Ngươi biết là tấn công viễn trình vô dụng, thế nên tiến lại gần.

Thế nhưng khi ngươi lao vào cận chiến, hắn lại rút kiếm ra để đánh tay đôi.

Thử tưởng tượng xem khi ngươi đánh tay đôi với một kiếm sĩ có kĩ năng mana
shield thì uất ức như thế nào!

Tấn công cao hơn ngươi hay không thì không biết, máu cao hơn ngươi hay không
thì không biết.

Chỉ biết nếu như hắn còn mana thì ngươi sẽ không bao giờ gây ra cho dù chỉ một
điểm sát thương.

Mà pháp sư không thiếu nhất là cái gì? Chính là mana!

……

Thiên Long đang nghĩ, nếu như hắn có thể xếp chồng chỉ số của hai nghề nghiệp
hoặc thậm chí nhiều hơn, như vậy chỉ số của hắn chính là bỏ xa phổ thông người
chơi.

Một người chơi có công kích cao, phòng thủ cao, lượng máu cao, viễn trình có
thể công kích, gần người có thể cận chiến, còn có thể buff…

“Orimura tiểu thư, nếu như dung hợp một ống thuốc trong này vậy thì nghề
nghiệp của ta sẽ phát sinh chuyển biến như thế nào?”

Thiên Long muốn xác nhận lại một lần.

“Tùy vào lựa chọn của tiên sinh mà sẽ phát sinh chuyển biến. Thế nhưng Dạ tiên
sinh ngài chỉ có thể dung hợp một ống thuốc thôi. Sau một ống thuốc thì những
ống thuốc còn lại cho dù có sử dụng cũng không có hiệu quả.”

Orimura lần nữa nở nụ cười mê người giải thích cho hắn

“Vậy à…”

Ngoài miệng nói rất bình thường, thế nhưng sâu bên trong nội tâm Thiên Long
lại đang chửi mẹ.

Móa nó, làm lão tử nghĩ về tương lai tươi sáng từ nãy tới giờ. Chỉ số nghiền
ép đâu? Nghề nghiệp hoàn mĩ đâu? Kiếm sĩ buff mana shield đâu?

“Haizzz… Orimura tiểu thư, ta lựa chọn dung hợp nghề nghiệp cơ sở Assassin.”

Sau khi suy nghĩ một hồi, Thiên Long thở dài nói.

“Được rồi, Dạ tiên sinh chờ một chút.”

Lại mỉm cười, Orimura lấy ống kim loại sát phía ngoài cùng bên trái trong
chiếc vali màu bạc rồi đặt ra ngoài. Hai ống thuốc kia ở lại bên trong. Cái
vali thì bị nàng cất đi.

“Ống thuốc này sử dụng như thế nào?”

“Rất đơn giản, tiên sinh chỉ cần mở nắp ra rồi uống hết là được.”

“Được”

Không nói hai lời, Thiên Long mở ống thuốc ra dốc hết vào mồm.

“Khoan đã…”

Orimura đang định ngăn cản lại, thế nhưng Thiên Long lại là tay nhanh hơn não
cái chủng loại kia. Lúc nàng nói ra nhưng đã muộn.

“Có chuyện gì sao, Orimura tiểu thư?”

Thấy biểu cảm của nàng không đúng, Thiên Long nghi hoặc hỏi lại.

“Dạ tiên sinh, cái đó… Thực ra ống thuốc đó chia ra làm hai lần uống, mỗi lần
cách nhau nửa giờ đồng hồ… Ta vừa định nói ra nhưng ngài đã uống hết rồi…”

Orimura ngại ngùng nói ra

“Ồ, như vậy có làm sao không?”

Thiên Long hỏi.

“Không quá nguy hiểm, chỉ là sẽ hơi đau đớn một chút. Dạ tiên sinh đừng lo.”

Nàng giải thích.

“Vậy thì không sao, một chút đau đớn không đáng lo.”

Thiên Long thở phào. Hắn để ý trong cơ thể của mình cũng không quá phát sinh
ra biến cố gì đặc biệt cả.

“May…”

[Cơ bắp người chơi đã ngừng hoạt động]
[Tim người chơi đã ngừng đập]

“…quá…”

[Não bộ người chơi đã ngừng hoạt động]
[Người chơi rơi vào trạng thái hôn mê]

Hắn bất tỉnh.

……

“Dạ tiên sinh… Dạ tiên sinh… Tỉnh lại đi…”

Ai đó đang gọi hắn. Mùi hương này… Là tiểu Nguyệt... Phải… Là tiểu Nguyệt.

“Tiểu Nguyệt…”

“Thời gian sắp đến rồi, tiên sinh không tỉnh dậy là sẽ mất đi cơ hội này đó!”

A?

“Là Orimura tiểu thư…”. Nói ra câu này mà trong lòng Thiên Long thấy hụt hẫng

“Ta đây.”

“Không có gì. Còn bao lâu nữa?”

“Chỉ còn vài tiếng nữa thôi. Tiên sinh hôn mê vài ngày rồi.”

“Cảm ơn.”

“Không có gì. Xe đã chờ sẵn ở ngoài rồi. Tiên sinh thay quần áo nhanh lên.”

“Còn nữa. Tiểu thư cho hỏi. nội dung khảo nghiệm lần này là gì?”

“Nó là một trò chơi, thế nhưng ta không biết rõ nội dung là gì. Chỉ biết đây
là một thú tiêu khiển rất được thế giới ngầm yêu thích.”

“Vậy thôi. Ta xong rồi, chuẩn bị xuất phát.”

Trên bầu trời ban đêm tối đen, ánh trăng lay lắt thỉnh thoảng lại bị mây trôi
che kín, có một vài chiếc máy bay vận tải bay về cùng một cái phương hướng.
Điểm đến là một hòn đảo nhân tạo.

Bên trong một chiếc máy bay.

Thiên Long đứng ở một góc cabin nhìn xung quanh nhiều người. Những người này
hoặc phân tán hoặc tập trung, một số người trò chuyện rôm rả, một số lại ngồi
im, nín thin thít.

Từ khi leo lên chiếc máy bay này, toàn bộ trang bị, kĩ năng, vật phẩm của hắn
đã bị lấy đi. Biểu hiện trong kho vật phẩm thì là “bị khóa”.

Trước đó, một người đàn ông trung niên đi vào trong cabin phát cho mỗi người
một cái vòng đeo tay điện tử. Đây là một sản phẩm nhân tạo.

Người này ở lại một chút để phổ cập “tri thức cơ bản” cho mọi người.

“Mọi người nghe này. Trò chơi này tên là ‘Thần tuyển’, ý chỉ người sống sót
đến cuối cùng là người được thần tuyển chọn, nắm lấy vinh quang, trở thành
thần tuyển giả! Quy tắc rất đơn giản: mỗi khi giết một người tham dự có thể
thu được một khoản ‘Linh hồn tệ’. Sử dụng linh hồn tệ có thể mở ra kĩ năng,
trang bị, vật phẩm đã bị khóa. Mỗi người ban đầu đều có 300 linh hồn tệ. Sử
dụng cái vòng đeo tay của các ngươi để mở ra vật phẩm cần thiết, nó sẽ tự khấu
trừ. Chúng ta sẽ dùng công nghệ dịch chuyển món đồ đó tới cho các ngươi.”

Nói tới đây. Người đàn ông trước mặt liền rời đi.

Một người đàn ông khác tiến vào.

“Lần này trò chơi thỉnh thoảng sẽ tuyên bố nhiệm vụ qua vòng tay, các ngươi
chú ý. Còn giờ, là thời gian nhảy dù xuống đảo. Trong 2 phút toàn bộ các ngươi
nhảy xuống cho ta!”

Cánh cửa ở phía sau đuôi máy bay đã mở ra.

Từng người ở trong khoang đứng dậy mà nhảy xuống. Không đùa, chứ không nhảy
cũng bị đạp xuống!

Rồi cũng đến lượt Thiên Long.

Haizzz. Thở dài một hơi, lúc này Thiên Long mới nhảy xuống. Không nói điêu,
trời tối không một chút ánh sáng, vạn nhất nhảy xuống biển thì chắc chắn sẽ
lạc hậu hơn người khác rất nhiều! Còn có thể bị phục kích ngay tại bờ biển. Ai
cũng biết là ở trong nước rất khó hành động.

Hắn điều chỉnh một chút tốc độ rơi, cố ý tăng nhanh tốc độ một chút.

[Người chơi đã đặt chân vào Thần Tuyển đảo. Nếu như chết ở đây, toàn bộ vật
phẩm sẽ rơi xuống.]

Ban đêm lạnh lẽo, mặt trăng cố ý trốn vào đám mây đen bên trong.

Thiên Long ngừng thở quan sát xung quanh. Hắn phát hiện ra địa điểm mình rơi
xuống không tệ lắm.

Hắn không rơi vào rừng mà trực tiếp rơi xuống phần rìa của hòn đảo, một bãi
cát trắng.

Kiểm tra lại một chút, nghề nghiệp của hắn sau khi sử dụng Assassin thứ hai cơ
sở nghề nghiệp đã từ “xạ thủ” biến hóa thành Silence Assassin “sát thủ vô
thanh”. Nhanh nhẹn và khéo léo tăng lên một mảng lớn, đồng thời nhận được một
kĩ năng mới. Tên là [Vô thanh]

Kĩ năng [Vô thanh]
Tên: [Vô thanh]
Đẳng cấp: Sơ cấp đẳng cấp 1 0%
Miêu tả: Kĩ năng đặc trưng của Sát thủ vô thanh
Hiệu quả: Tiêu hao 100 mana. Giảm 50% âm thanh gây ra, 50% tỉ lệ bị phát hiện,
tăng 50% hiệu quả ẩn nấp. Sau khi sử dụng nhận được hiệu quả [Vô thanh], mỗi
đòn tấn công tiếp theo tăng 50% sát thương cơ bản, duy trì cho tới khi bị phát
hiện.

Kĩ năng này quả thực là đo thân hắn mà làm ra, tuy ngốn mất hơn một nửa lượng
mana của hắn, nhưng đây quả thực là thần kĩ khi sử dụng súng bắn tỉa!

Di chuyển một đoạn thời gian, Thiên Long không đụng độ bất cứ ai cả.

Trước đó trên máy bay hắn đã sử dụng linh hồn tệ tới đổi con dao găm của bản
thân, tốn mất 150 điểm, 100 điểm Thiên Long đổi lấy [Vô thanh], còn lại 50
điểm chỉ đủ để hắn đổi lấy một bình máu cực nhỏ. Cái giá này quá chát. Nhìn
lại quy tắc, nội tâm Thiên Long chửi mẹ.

Móa nó, giải tỏa ra vật phẩm, vậy mà tử vong sau khi trực tiếp rơi xuống. Trăm
phần trăm rơi xuống và rơi xuống trăm phần trăm. Cái quy tắc này đơn giản là
hố người.

Muốn muốn có được cuối cùng khen thưởng, như vậy thì đến giải tỏa cực kỳ có
nhất giá trị trang bị. Nhưng là nếu như giải tỏa có giá trị nhất trang bị, một
khi tử vong, tổn thất cũng sẽ lớn nhất...

Lúc này, một đầu thông báo từ vòng tay hiện ra.

“Cái vòng tay này có thể cung cấp bản đồ. Thế nhưng làm các ngươi mở ra bản đồ
thời điểm hãy tránh vào nơi an toàn. Bởi vì, khi đó vị trí của các ngươi sẽ
hiện lên bản đồ của người khác. Đương nhiên là vị trí của bọn hắn cũng sẽ
tương quan hiện lên trên bản đồ của các ngươi.”

“Còn nữa, nhắc nhở các ngươi một chút.”

“Trò chơi lần này tiến hành ba ngày. Mỗi ngày mười hai giờ trưa sẽ đào thải
những người nào có tích phân quá thấp, không đạt được yêu cầu.”

“Hiện tại thời gian là một giờ, nếu như mười hai giờ trưa nay các ngươi chưa
kiếm thêm 20 điểm, cái vòng cổ tay này sẽ trực tiếp phóng điện các ngươi đến
chết!”


Thần Cấp Pháp Sư Hồi Máu - Chương #26