:xuyên Qua


Người đăng: yukiko

Trong một thời không bí ẩn ,có một nơi gọi là Tuyết Anh Đại Lục.Dân cư nơi đây
sống rất thanh bình,an cư lạc nghiệp,quốc chủ thì chăm lo dân chúng,từ thuở sơ
khai đến bây giờ đều phồn hoa thịnh thế.Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày
gang,quốc chủ đột ngột qua đời một cách kì lạ,nên thiên hạ rơi vào loạn thế.
Sau mấy trăm năm,các tiểu quốc cứ dung hợp rồi lại độc lập,lặp đi lặp lại theo
vòng tuần hoàn.Cuối cùng Bách Đảo Quốc,Tử Vân Quốc,Bắc Thần Quốc được thành
lập.Nhưng chiến tranh cũng không vì vậy mà chấm dứt,mà theo dã tâm mở rộng
ngày càng nghiêm trọng.Nhân dân chịu đủ khó khăn ,lại bởi vì lực lượng bạc
nhược, thủy chung không thể thoát khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.Vì thế,một
truyền thuyết ra đời.
-Chỉ có hậu duệ của vua chúa mới có thể chấm dứt chiến loạn -
Nhân dân khắp nơi mong chờ hậu duệ của vua ra đời ,cũng có rất nhiều người lấy
danh hậu duệ của vua chúa để phát động chiến tranh.Chính là,điều đó giống như
cửu ngưu nhất mao-không đáng kể,càng không thể lay động phòng thủ kiên cố của
các nước
Loạn thế nỗi khổ, khổ nhất chính là dân chúng ,chiến tranh tàn sát bừa
bãi,khói lửa nổi lên khắp nơi,nhưng trong mắt quyền quý đó chỉ là thổn
thức,cảm thán đích ai,còn ở trong mắt dân chúng thì đó là thê li tử tán, đói
khổ,đau thương
Bốn trăm năm sau ,thế sự thay đổi,cảnh còn người mất,lúc mọi người cơ hồ đều
quên mất truyền thuyết thì hậu duệ của nhà vua xuất hiện,thống nhất đại lục
,kết thúc một nghìn năm loạn thế
Trong bốn trăm năm có đủ những chuyện kinh thiên,điên đảo Càn khôn,bọn họ khát
vọng sáng tạo một truyền kì bất hủ,chính là khi chiến thắng chỉ biết đến một
người,lưu danh sử sách cũng chỉ có một người,chung quy thắng làm vua,thua làm
giặc.
Một tướng công thành vạn cốt khô!
Tam quốc rối loạn ,hạnh phúc,đau khổ chính là dân chúng;khổ cũng là dân chúng
------Ta là dải phân cách nhỏ bé
a---------------------------------------------------

Bốn trăm năm trước--------------
"Tế ti,lời tiên đoán xuất hiện rồi!"
Toàn thân bị bao phủ bởi một tấm sa lụa mỏng màu đen, dung mạo khán bất chân
thiết,ánh mắt mọi người tỏa sáng!Đôi mắt dị sắc,vàng và bạc dung hợp với nhau
như ẩn chứa vô vàn trí tuệ.
Hắn bước ra từ quy xác như thể hắn không cảm nhận được sức nóng của nó,ngay cả
trán cũng không nhăn lấy một chút .Cho đến khi hắn thấy văn tự trên quy xác
thì toàn bộ sự trấn tĩnh đều được thay bằng sự kinh ngạc!
"Nhật nguyệt đồng huy mất nước họa,tuyệt thế hồng trần hàng xích tử"
"Kali ,hảo nhiệt".Ta liếm liếm đôi môi khô khốc ,ở trong lòng oán hận lần thứ
n ,cũng không biết Kali nói cái gì âm dương quái khí lịch sử học.Lại vì tình
yêu của lãng mạn của nàng,cư nhiên trở thành người thứ nhất đăng kí hoạt động
khảo cổ,còn thập phần hào phóng cho ta một cái.Chỉ có thể thể than một
câu,giao hữu vô ý a!
"Có muỗi" "Ba" một tiếng ,cánh tay của ta lập tức in dấu năm ngón tay ,vậy mà
người gây họa cư nhiên thập phần vô tội chỉ vào con ong bay loạn như quỷ hút
máu ,"Vừa rồi thật sự có muỗi mà"
Thiên a!Ta thật sự muốn ngửa mặt lên trời mà thét,cuối cùng ta đã tạo ra
nghiệt gì ?!Ma xui quỷ khiến lại gia nhập lịch sử học ,nhất thời mềm lòng bồi
Kali đến khám phá địa phương quỷ quái này,còn làm cơm trưa miễn phí cho
muỗi!Biết thế ta thà ở nhà ngủ hay ngâm mình ở đồ thư quán lí còn hơn !
"Các học sinh thân mến ,thỉnh sang xem bên này ,chỗ này đã muốn có hơn 1800
năm lịch sử,vẫn còn bảo toàn nguyên vẹn,nó có thể được xây dựng đặc biệt dưới
thời trị vì của hoàng đế nên rất khó để theo dõi.Theo tấm bia đá ghi lại,nơi
này là thần miếu do hoàng đế xây dựng cho ái phi của hắn,mong nàng ở dị thế có
thể an bình " Hội trưởng Lịch sử học thao thao bất tuyệt giảng,"Mặt sau chúng
ta cùng học,xem mau một chút"
"Thân mến ~~~" Kali hai mắt hình trái tim ,hai tay tạo thành hình chữ thập,làm
ra vẻ mê gái
"Ân ?" Trên trán toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.
"Chúng ta có phải hay không là bạn tốt ?'' Khóe miệng của ta bắt đầu run
rẩy,người này mỗi khi có việc cầu ta đều dùng lời này làm dạo đầu
"Chúng ta ở vườn trẻ,ở tiểu học,ở trung học đều là ngồi cùng bàn,ở đại học
cũng cùng một cái phòng ngủ,mười mấy năm qua vẫn đều là bằng hữu tốt nhất,có
phải hay không?" Nàng ta hướng ta nháy mắt,càng ngày càng tới gần ta
Ta chỉ có thể vội không mất điệt tích gật đầu ,trong lòng âm thầm buồn cười
,nếu không phải vì theo đuổi ca ca ta,liệu ngươi có không từ thủ đoạn trở
thành bạn cùng phòng với ta không ?Lúc ấy,trong trường lưu hành "Nhất bang
một",người này rõ ràng có thành tích tốt phải chết ,những đối với cô ta,anh
chàng này rõ ràng đã cố ý khảo thất bại (đoạn này ta cũng không hiểu lắm nữa)
“Vì bằng hữu có phải hay không là giúp bạn không tiếc cả mạng sống ?”
“Cáp?” Không như vậy nghiêm trọng đi?!
“Nên hay không nên?!”
“Nên!” Ngay cả loại địa phương quỷ quái này ta còn cùng ngươi đến đây,còn có
việc gì ta không thể làm?!
“Kia chờ một lát,nhờ huynh đem phong thư này cho tiểu binh binh”
Loảng xoảng đương- Ta suýt nữa té ngã trên đất .Tiểu binh binh? Má ta ơi!Rất
ghê tởm!Cư nhiên muốn ta giao loại thư tình ngu ngốc này,nếu việc này truyền
ra ,bản mặt già nua của ta muốn truyền đi đâu?
Bức thư tình hảo lãng mạn a,ta thầm nghĩ muốn tìm một chỗ hủy thi diệt
tích.Trong làm cảm khái vô hạn ,may mắn Kali trừ bỏ không mê gái thì coi như
bình thường,nếu không ,ta sẽ sớm mất mạng!
“Trừ bỏ thần miếu ở chỗ này,chúng ta còn phát hiện có một cái giếng cạn,các
học sinh,thỉnh xem bên kia,nhìn đến khỏa đại thụ kia mà tình không có?Tương
truyền ,ở đây có một lão thần tiên ,chỉ cần mọi người thành tâm cầu
phúc,nguyện vọng có thể thành sự thật ….?”
Sẽ không thần kì như vậy đi?!
Ta cùng Kali liếc nhau ,giảo hoạt ngoắc ngoắc khóe miệng ,không hẹn mà cùng
chạy đến bên kia.
“Oa!Hảo hắc a!” Kali cười hì hì thè lưỡi ,hướng nước giếng làm một cái mặt
quỷ,”Nói không chừng ở đây thật sự có một cái thần tiên”.
Ta thập phần bất nhã trở mình ,nháy mắt một cái,tùy tay nhặt lên một khối
đá,ném xuống .Nín thở nghe,dựa vào!Thật đúng là sâu!Lâu như vậy cũng chưa rơi
xuống đất!
“Thân mến ,ngươi cũng quá lưu manh đi?!” Kali hướng ta phóng mị nhãn,”Còn
không mau cầu nguyện,bỏ lỡ sau này sẽ không có cơ hội,nói không chừng ngày mai
còn có thể chụp ảnh với Diệp đại soái ca đó .”
Ta hướng nàng quăng đi một cái liếc mắt,thập phần khó chịu trừng hai mắt .Này
cô gái nhỏ,đúng là miệng chó không thể khạc ngà voi.
“Không được,trừng ta làm cái gì !” Kali vỗ vỗ bả vai ta,tựa như phi tiếu xoay
người rồi bước nhanh rời đi ,”Chúng ta mau đi theo đoàn người ,nếu không phải
ăn ngủ nơi hoang vắng”
Ta nhìn cái giếng thật sâu,nếu thật sự có thần tiên,thì cho ta tư cách đi Anh
đi!Xoay người, tự giễu cười ,là con người thế kỉ 21,những lời vô căn cứ này
cũng tin a!
Đột nhiên ,dường như bị cái gì đó chế trụ,dưới chân bị một cái rễ cây quấn
chặt, hướng đến cái giếng mà đi…
“Thiên a,nơi này là chỗ nào ? ’’
Đầu đau quá,giống như đụng phải vật gì cứng.Ta cố hết sức mở mắt ra,mụ mụ
a,tối như mực cái gì cũng không thấy,ta do dự giật mình
‘ A~ ’Của ta PP,đau chết mất.Mở to hai mắt,thích ứng dần với ánh sáng lờ mờ
,không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Thiên a ! Đây cư nhiên là cái giếng kia !Lão thiên gia,ngươi đùa quá trớn rồi
!Ta chỉ vừa mới bị một cành cây quấn mà thôi,này không chỉ quăng lão tử,vậy mà
lại thái quá bị quăng vào trong giếng cạn !Vận khí không khỏi quá tốt đi !
Cho dù đắc tội cái gì thần tiên,cũng không đùa giỡn ta như vậy đi !
Ta vội vàng xuất di động ra cầu cứu,gọi một đống số,vậy mà số nào cũng máy bận

Oa liệt liệt-Không tín hiệu ! Cũng không tà môn như vậy đi !
Trong lòng trầm xuống ,chưa bao giờ có một chút sợ hãi quanh quẩn trong đầu.Ta
sợ hãi !Từ nhỏ đến lớn ,đây là lần đầu ta rời đi khỏi người thân và bằng hữu
che chở,lần đầu tiên tử vong đến gần ,lần đầu tiên ta cảm thấy tuyệt vọng !
Chẳng lẽ,buông xuôi !Bị động chờ người khác đến cứu ?Không !Thủy Nhược Lan
,không thể,ngươi không thể buông tha như vậy !Không thể !Tuyệt đối không !
Sờ sờ còn cảm nhận được sự trơn bóng nơi vách tường,trong lòng nhất thời lạnh
xuống phân nửa,là rêu xanh !Đừng nói là leo lên ,cho dù dán mặt lên cũng khó !
Hiện tại,cũng chỉ còn một cách duy nhất.Đó là----
“Cứu mạng a,có người hay không a !Cứu ta!” Ta lớn tiếng quát to,sớm biết thì
sẽ không bồi Kali tiến cái gì Lịch sử hiệp hội,lại càng không nên vì khối đức
phù Chocolate mà bán đứng sức lao động ,quả nhiên,tự tạo nghiệt không thể
sống.Ta hối hận a,hối hận đến ruột đều xanh !
‘Cứu mạng a !Kali ,các ngươi ở đâu ?Cứu ta ! ’Ta quát to,hận không thể có n
cái miệng,mặc dù hơi xấu xí.Chính là,chính là ,ta lại càng không muốn chết ở
đây,cái địa phương quỷ quái này.Ta vừa mới hai mươi tuổi,xinh đẹp,tràn ngập
tình cảm mãnh liệt với cuộc sống ,còn có,ta còn không có tiền mua di động mới
;còn có ,ta còn chưa đi Luân Đôn,ta cong chưa hướng vân thông báo…..Ta mới
không chết oan như vậy !!!
Nghĩ đến đây,ta lại càng cố gắng thét to.
‘Cứu mạng !Cứu mạng a,help,help,…… ’
Sắc trời càng ngày càng âm u,thanh âm của ta cũng bắt đầu khàn khàn,tại nơi
hoang vu này lại càng thêm phần quỷ dị,giống như ma quỷ vậy !
Ta thật cẩn thận cất điện thoại di động ,đặt ở trong túi,cái này là tài sản
duy nhất của ta.
Hảo đói,hảo khốn,hảo lãnh a !Cuốn lui thành một đoàn ,mí mắt ngày càng
nặng,rốt cuộc kiên trì không được.
Hoảng hốt,một đôi tay lạnh lẽo sờ trán ta.Nhất thời ,nhiệt trong người ta hạ
thấp xuống.Tay hắn đột nhiên bắt lấy cổ tay ta.Trong chốc lát,hắn lại rời
đi.Trong tiềm thức,ta nắm chặt lấy tay quần áo hắn.
‘Không cần đi,cầu ngươi…..’
Đầu đau quá,toàn thân đều đau,gian nan mở mắt ra,cố gắng thích ứng với ánh
sáng.
Hồng đàn mộc điêu khắc thành cửa sổ che hơi mỏng,tấm sa lụa mỏng gắn vào trên
giường gỗ,lay động ánh nến mỏng manh,xa xa đặt một chậu hoa lan………
Ánh nến ?Như vậy tiết kiệm,ngay cả đèn đều luyến tiếc dùng ?!Hoa lan?Rõ ràng
là cuối hạ,làm sao có hoa lan ?!
‘Tỉnh’Âm thanh nhẹ như gió xuân vang bên tai ,ta nhìn lại,chỉ cảm thấy ánh mắt
như bị che phủ bởi ánh nắng ấm áp.
Dung mạo đó có thể xưng là tuyệt thế.Mắt như quan ngọc,mày như tranh vẽ,mắt
ngọc mày ngài,dung nhan xinh đẹp nho nhã ,phong thái như tiên ;tóc đen được
một cây mộc trâm vấn sau đầu.Hai mắt như sơn,sóng mắt nhu hòa,làm cho người ta
như được tắm gió xuân.Lịch sự tao nhã giống như trúc lộ gió mát,xem phong tư
so với minh châu mượt mà !
Ta ngơ ngác nhìn hắn,là thiên sứ phải không ?!Hay là ta trực tiếp đi theo Mark
báo danh
Thẳng đến khi hắn cười khẽ ra tiếng ,tay lạnh xoa trán của ta ,ta mới ngạc
nhiên phát hiện chính mình còn gắt gao nắm lấy vạt áo hắn.
Hai má nhất thời nóng lên,vội vàng thu móng vuốt,còn nhanh chóng dùng tay áo
lau miệng,hẳn là không chảy nước miếng đi !Đềulà cùng Kali ở lâu ngày,ngay cả
ta cũng phạm mê trai ?!
Phủi phủi góc áo bị nhăn,hắn nhưng lại hồn nhiên không để ý,trong mắt tràn đầy
ý cười.
‘Đốt lui’hắn nhẹ nhàng mà nói,làm như tự nói, ‘Ngươi’ hắn muốn nói lại
thôi,cúi đầu đem tay của ta nhét vào áo ngủ bằng gấm trung,không khí trầm mặc
hẳn !


Thâm Sủng Nghịch Ngợm Vương Phi - Chương #1