Cửu Sắc Tộc Văn. Hỏa Vân Thánh Thể. Toàn Châu Muốn Động (1)


Người đăng: langtudochanh

……………………………………...

Tiên lịch, ngày mười bốn tháng hai năm bảy trong lẻ ba

Gà gáy canh ba, một cột sáng nối thẳng trời cao lao xuống nghị sự điện Tiêu
tộc, tỏa ra ánh sáng mười tám màu chói mắt

Tiêu tộc lão tổ giật mình mở mắt, tất cả các tâm đan cảnh trở lên tại vùng
Minh Châu đều hướng mắt về phía cột sáng mười tám màu đó, ánh mắt của mọi
người đều tỏ ra vẻ tò mò nghi hoặc nhìn về phía Tiêu tộc, trong đầu đồng thời
lóe lên ý nghĩ

“Bảo vật xuất thế sao?”

Tại Triệu gia, thư phòng gia chủ, Triệu Đàm lẩm bẩm nói: “Tiêu tộc rốt cuộc có
bao nhiêu bí mật”

Tại Hoắc gia, Hoắc Minh lộ ra ánh mắt tham lam, song quyền siết chặt, miệng
lẩm bẩm nói:” Rồi đây bí mật của Tiêu tộc sẽ là của ta”

Tiêu tộc, phía trước nghị sự điện, một đám trưởng lão ánh mắt ngưng trọng nhìn
vào bên trong. Phía dưới, một đám con cháu nhỏ giọng nghị luận

“ Có chuyện gì thế nhỉ, chắc không phải tên Tiêu Vân kia lại gây họa đấy chứ”
Một đứa con cháu nói

“Hẳn là vậy, Thiên triệu thế này khó thoát liên can của hắn. Xem, đến bây giờ
còn không thấy hắn, tám chín phần là do hắn gây nên rồi” một tên con cháu khác
phụ họa

“Rốt cuộc hắn đã làm gì mà gây ra hiện tượng như thế này nhỉ?” một đứa con
cháu khác lại tò mò hỏi

“Nhìn, tộc trưởng và lão tổ tới” Một đứa con cháu hưng phấn nói

“Tham kiến lão tổ, bái kiến Tộc trưởng” Cả đám hậu bối con cháu đông thời thi
lễ

“Ừm” hai người gật đầu, sau đó nhanh chóng đi tới trước nghị sự điện

“Lão tổ, hiện tượng này .?” Đại trưởng lão lên tiếng hướng về phía Lão tổ Tiêu
tộc cung kính hỏi.

“Không cần nghi hoặc, Tiêu Vân đang ở bên trong đó” Lão tổ Tiêu tộc tràm giọng
nói

“A” cảm đám trưởng lão, hộ pháp kinh ngạc thốt lên, mặc dù có suy đoán nhưng
không ngờ lại là thật. Tiêu Vân tiểu tử kia lại ở bên trong kia

“Lão tổ, tại sao Tiêu Vân lại ở bên trong đó?” Nhị trưởng lão lên tiếng hỏi.
Cả đám hộ pháp, trưởng lão, hậu bối con cháu đều nhìn về phía LTTT đợi câu trả
lời. Bọn họ cũng đang rất tò mò là tại sao

“Không sao cả, Tiêu Vân hắn mang trong người sứ mạng chấn hưng tộc ta, khôi
phục lại vẻ huy hoàng năm xưa, các ngươi không cần tò mò” lão tổ Tiêu tộc
trịnh trọng nói

“A” Huy hoàng, huy hoàng cái gì, Tiêu tộc ta từng huy hoàng sao. Cả đám trưởng
lão hộ pháp đều mờ mịt.

“Ta sẽ giải thích cho các ngươi sau” Lão tổ Tiêu tộc hời hợi nói

Lúc này Tiêu Hạm quay người sang truyền âm với Tiêu tộc lão tổ

“Lão tổ, chuyện này rốt cuộc là tại sao?” Tiêu Hạm đầy lo lắng hỏi

“Ta cũng không biết, hiện tượng thế này có lẽ là Tiêu Vân hắn ngưng ra thánh
thể, ta chưa từng thấy thánh thể huyết mạch thức tỉnh nên không thể giải thích
được hiện tượng lúc này. Mà lại nói thánh thể chỉ có chín màu mà thôi, nhưng
cột sáng này lại có mười tám màu. Ta không hiểu được” Lão tổ Tiêu tộc ngưng
trọng truyền âm nói.

Bên dưới, một đám con cháu trưởng lão hộ pháp đều mờ mịt, hai người các ngươi
truyền âm cái gì, đều đồng tộc cả không nói miệng được sao. Tất nhiên cả đám
bọn họ đều nghĩ trong lòng, chẳng thằng nào ngu mà nói ra cả.

Lúc này bổng vang lên tiếng của Tiêu tộc lão tổ

“Minh Châu muốn động tất cả nghe đây: Mở ra Hộ tộc đại trận. Nhị trưởng lão,
ngũ trưởng lão lưu lại đây. Đại trưởng lão đi ra cổng nam thao túng tâm trận
cổng Nam, Tam trưởng lão ngươi ra cổng Bắc, Nhất Đại hộ pháp ngươi phụ trách
cổng Tây, Nhị Đại hộ pháp ngươi phụ trách cổng Đông. Các trưởng lão, hộ pháp
còn lại toàn lực bảo vệ tâm trận. Người xông trận phạm vào tộc ta. Giết.”

Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão các ngươi tập trung tất cả con cháu lại luyện
pháp trường. Ai không tuân, dựa theo tộc quy mà xử”

“Vâng” cả đám trưởng lão, hộ pháp, con cháu đồng thanh lên tiếng.

Sắc mặt của Nhị, tam trưởng lão âm trầm, song quyền người nắm chặt.

Hộ trận mở ra, xa xa một đám người có tu vi tâm đan cảnh đang bay tới Tiêu tộc
bổng nhiên khựng lại

Một tên Tâm đan cảnh sơ kì lộ ra vẻ cổ quái nói: “Thế éo gì vậy. Một gia tộc
tại vùng Minh Châu này tại sao lại có hộ tộc đại trận”

“Định mệnh, ta định tìm kiếm một chút cơ duyên cháy nhà hôi của, giờ có hộ tộc
đại trận thì làm được cái méo gì” một Linh Tâm cảnh tỏ vẻ phẫn hận nói

“Ta phi, Linh tâm cảnh nho nhỏ như ngươi thì làm được cái đéo gì”

“Ách” cả đám Linh Tâm cảnh ngự khí bay theo đều tỏ vẻ hiểu ra. Đúng vậy, Linh
Tâm cảnh thì làm được cái gì, một gia tộc như thế Linh Tâm cảnh chỉ như bia đỡ
đạn mà thôi, đi theo thì làm được gì, không băng quay về tu luyện lại tốt hơn.
Nhất thời cả đám quay ngược lại, ngự khí phi hành bay mất hút

“Ách” Tên Tâm đan cảnh kia thật không ngờ mình nói có một câu mà lực lan tỏa
đến như thế khiến lũ kiến hôi kia bỏ chạy hết. Mấy tên Tâm đan cảnh xung quanh
đều nhìn hắn với ánh mắt đầy không thiện ý. Ngươi không nói có ai bảo ngươi
câm sao. Giờ thì tốt rồi, lũ kiến hôi kia chạy mất, lấy ai làm bia đỡ đạn đây.
Tên Tâm Đan cảnh kia giật mình, lộ vẻ oan ức. Ta có làm cái gì đâu chứ, tại
sao các ngươi đều nhìn ta như vậy.

Phía Bắc cách năm mươi trượng về phía Tiêu tộc, một đám người thân vận y phục
mà cam đang đứng nhìn về phía hộ tộc đại trận kia. Đám người này là người của
Triệu gia. Triệu gia gia chủ Triệu Đàm vẻ mặt âm trầm: “Hộ tộc đại trận sao?”

Cũng cùng lúc đó tại phía Nam, một đám người một thân y phục màu xanh đang
đứng, đây là người của Hoắc gia. Hoắc gia Hoắc Minh vẻ mặt ngưng trọng song
quyền nắm chặt: “Hộ tộc đại trận sao? Hộ tộc đại trận thì đã sao, ai cũng
không ngăn được bước chân ta.”

Phía Tây, một đoàn người đứng chỉnh tề. Cầm đầu đoàn người là một lão giả. Bên
dưới lão giả, một tên Tâm đan cảnh hướng về phía lão giả nói: “Lão sư, tại sao
chúng ta lại đi giúp Tiêu tộc?”

Lão giả được gọi là lão sư kia mặt không biểu tình nói: “ Đây là lệnh của Viện
trưởng, năm xưa viện ta cùng Tiêu tộc có chút uyên nguyên. Mà các ngươi cũng
nhận được điểm cống hiến rồi. Phàn nàn gì nữa”

“Ách” tên Tâm đan cảnh nhất thời ngậm miệng

“Hạ trại ở đây tùy thời hỗ trợ, nơi đây cách Tiêu tộc cũng gần” Lão giả lên
tiếng

“Vâng” cả đoàn người đồng thanh đáp

Lão giả kia nhìn về phía cột sáng mười tám màu, lòng thầm nghĩ: “ Mười tám màu
sao, không biết có ý vị gì. Tiêu tộc ngày sau có lẻ sẽ là một trang truyền kỳ.

……………….o0o…………………

Trượng: Đơn vị đo lường cổ của Trung Hoa. 1 trượng = 3,33m


Tạo Hóa Thánh Thần - Chương #9