Huyết Mạch Thức, Huyết Kế Thừa


Người đăng: langtudochanh

………………………………………

Tiên Lịch ngày bảy tháng hai năm bảy trăm lẻ ba

Nửa đêm canh hai ( ), tại nghị sự điện Tiêu tộc, bên dưới nghị sự điện bên
trong một căn mật thất. Mật thất này của Tiêu tộc trừ một số người còn lại
không một ai biết cả. Nơi đây là nơi tối trọng yếu của Tiêu tộc, có thể nói
căn cơ của Tiêu tộc đều nằm ở đây. Người biết mật thất cũng không vào được trừ
khi ngươi có lệnh bài của tộc trưởng bởi vì quanh đây cấm chế liên miên, là
thứ mà Tiêu tộc năm xưa còn ở Tiên giới tạo nên, không có lệnh bài mà đi vào
chỉ cần sơ suất một chút là thân tử đạo tiêu ngay.

Bên trong mật thất lúc này, một người thanh niên với vẻ mặt tuấn lãng, thân
vận trường xam, đôi mắt tỏa ra tia hưng phấn đang đứng trên một tế đàn tỏa ra
khí tức cổ xưa mà tang thương. Người thanh niên này không là ai khác chính là
tam đại thiếu gia Tiêu Vân của chúng ta.

Bên dưới tế đàn, Tiêu Hạm và lão tổ Tiêu tộc lão tổ đang đứng nhìn thẳng lên
Tiêu Vân. Mỗi người trong tay cầm hai đạo kỳ, một lúc lâu sau lão tổ Tiêu tộc
dùng giọng điệu nghiêm nghị nói với Tiêu Vân: “Tiêu Vân, cháu đã sẵn sàng
chưa, ta nhắc lại cho cháu, nghi thức này sẽ đem đến cho cháu vô vàng thống
khổ, cháu cần chuẩn bị tâm lý cho thật tốt”

“Lão tổ, phụ thân. Tiêu Vân đã sẵn sàng rồi, mọi người có thể bắt đầu được
rồi” Tiêu Vân kiên định đáp

Tiêu tộc lão tổ, Tiêu Hạm đồng thời gật đầu. Phân biệt đi tới bốn hướng xung
quanh tế đàn cắm bốn đạo kỳ xuống, lần lược theo thứ tự là Đông, Tây, Nam,
Bắc.

Kì vừa cắm xuống bốn điểm lập tức tỏa ra huyết thải nhàn nhạt. Lão tổ Tiêu tộc
và Tiêu Hạm ngay lập tức bắt một thỉ ấn kì lạ, miệng niệm chú ngữ khó nghe.
Tiêu Vân bên trên tế đàn nhìn không hiểu gì cả.

Sau thời gian một khắc. Lão tổ Tiêu tộc và Tiêu Hàm dừng lại thủ ấn, tay chắp
ngang ngực đồng thời quát to:

“Hỏa Vân Tiêu tộc

Ngự trên vạn hỏa

Huyết mạch thức

Huyết kế thừa”

Lời vừa dứt tứ kì xung quanh chấn động mạnh, huyết thải quang mang tỏa ra còn
đậm. Ngay lập tức bốn điểm huyết thải tụ lại ngay bên trên tế đàn, xoay tròn
nhanh chóng phía trên đầu Tiêu Vân. Tế đàn bên dưới thì tỏa ra ánh sáng chín
màu chói mắt, cửu sắc quang mang xoay quanh tế đàn, từng đạo từng đạo hội tụ
xuống dưới chân Tiêu Vân.

Huyết thải phía trên xoay càng lúc càng nhanh, chừng thời gian khoảng mười
phân huyết thải đổ xuống người Tiêu Vân, nhanh chóng ngấm vào huyết mạch Tiêu
Vân.

Cửu sắc quang mang cũng không yên, từng đạo từng đạo từ phía dưới dung nhập
vào thân thể của Tiêu Vân. Lúc này thân thể hắn tỏa ra ánh sáng lóa mắt.

Thân thể Tiêu Vân lúc này cực kì thống khổ, cả người hỏa nhiệt như đang ở
miệng núi lửa, toàn thân thì kịch liệt đau nhức, cả người như đang bốc cháy.

“bịch” Tiêu Vân ngã xuống lăn lộn bên trên tế đàn, mồ hôi tỏa ra như mưa,
miệng rên lên từng trận đau đớn, vẻ mặt cực kì thống khổ.

Tế đàn phát sáng càng ngày càng mạnh, huyết thải phía trên lại không ngừng
quan tâm Tiêu Vân, mặc kệ hắn đau đớn không phải đưa huyết thải vào người của
hắn. Phía bên dưới, Tiêu Hạm đi đi lại lại, thần tình cực kì lo lắng. Tiêu tộc
lão tổ cũng ngưng trọng nhìn, một lúc sau lão tổ Tiêu tộc thở dài một hơi mặt
quay sang bảo với Tiêu Hạm:

“Việc chúng ta có thể làm chỉ được như thế, tất cả còn lại chỉ còn trông cậy
vào Tiêu Vân. Đi thôi, bảy ngày sau lại vào”

“Vâng” tuy không muốn bỏ con trai của mình lại một mình nhưng Tiêu Hạm cũng
đành đi ra.

Hai người nhanh chóng cầm lấy lệnh bài đi ra để lại Tiêu Vân bơ vơ trên tế
đàn. Ra khỏi nghị sự điện, lúc này đã là canh ba, Tiêu tộc lão tổ vào Tiêu Hạm
ngửa đầu lên nhìn trời, trong lòng câu nguyện chỉ mong thành công.

Hai người nhìn nhau gật đầu, nhanh chóng khuất sau màn đêm. Bên trong mật
thất, ánh sáng trên thân thể Tiêu Vân lúc này dần dần thu liễm vào trong, từng
đạo từng đạo nhập vào máu huyết, vẻ mặt của Tiêu Vân lại không ngừng thống
khổ. Một ngày, hai ngày, ba ngày ánh sáng trên thân thể Tiêu Vân thu liễm hoàn
toàn vào bên trong dung nhập hết vào trong huyết mạch. Ngày thứ tư, ngày thứ
năm, bên cánh tay phải của Tiêu Vân chậm rãi hiện ra hình vẽ song long ngậm
ngọc. Ngày thứ sáu, song long ngậm ngọc hiện ra rõ ràng.

Đến ngày thứ bảy, ánh sáng của sắc lại bao bọc lấy Tiêu Vân, song long trên
cánh tay phải tỏa ra ánh sáng vàng kim, trên trán Tiêu Vân lại chậm rãi hiện
ra một vài kí tự.

……………….0o0……………....

() canh hai còn được gọi là giờ sửu, thời gian từ 1 đến 3h sáng. Một canh giờ
có hai tiếng


Tạo Hóa Thánh Thần - Chương #8