Sai Lầm Chết Người.


-Ngươi có chắc thắng được bọn họ không vậy Bố Cái?

-Ta không chắc. Nhưng ta tin tưởng thực lực của mình.

Thấy Bố Cái nói vậy Đinh Kiến Thần không hỏi nữa. Mị Vũ lại nhẹ nhàng nắm lấy
tay hắn thủ thỉ.

-Ngươi phải bình an. Ta chờ ngươi chiến thắng.

Thấy Mị Vũ nói những lời mật ngọt làm Bố Cái cảm thấy hoang mang. Rồi đột
nhiên hắn nhớ lại những lời lúc trước mình đã nói khi thi đấu rồi bất giác đỏ
mặt. Nhìn thấy vẻ bối rối với khuôn mặt đỏ ửng lên của hắn Mị Vũ cười khì.

-Ta chỉ xem ngươi như muội muội...như em gái của ta thôi....

Giọng của Bố Cái nhỏ dần đi làm Mị Vũ phải nhéo lỗ tai hắn. Thấy hắn kêu la
phản ứng lại liền nói.

-Ngươi còn nói bậy bạ nữa thì coi chừng ta. Ta không phải là em gái ngươi mà ta...là....

Bất giác Mị Vũ cũng đỏ mặt ngập ngừng không nói. Cả hai người đều bất giác
nhìn thấy trong mắt đối phương nồng nàn yêu thương đành nở nụ cười rồi không
nói gì nữa.

Mị Vũ nhớ về hình ảnh uy vũ của Bố Cái lúc hắn một mình gánh cả đội vượt qua
phong ba dẫn đến chiến thắng, nhớ đến lần đầu gặp nhau, một kẻ xách nước nhìn
lén mình tắm dưới sông, một kẻ mà nàng lúc đầu nghĩ là một tên xấu xa và đánh
cho hắn te tua, sau rồi cả hai kết thân với nhau, nói với nhau suốt ngày kể cả
những chuyện trên trời dưới đất cả hai đều cùng nhau nói cười. Mị Vũ rất vui
vì nhận ra rằng cuối cùng nàng cũng tìm ra một người bạn trong đời của mình.
Kể cả cho dù khó khăn nàng vẫn nhìn thấy sự lo lắng của Bố Cái với mình.

Bố Cái cũng vậy, hắn nhớ về lần đầu mình gặp Mị Vũ. Đôi mắt đẹp mê ly ấy đã
hút hồn hắn tự khi nào rồi, một con hồ ly đầy sức quyến rũ như Mị Vũ đối với
Bố Cái quả là sức hút trí mạng. Từ trước tới giờ hắn vẫn chưa bao giờ có khái
niệm về tình yêu nam nữ, hắn cũng chẳng tin vào tình yêu nam nữ. Đối với hắn
chỉ có sự lợi dụng kiếm chác với nhau mà thôi, hắn đã nhìn thấy nhiều gia đình
nhiều cặp tình lữ vì lợi ích mà chia năm xẻ bảy. Càng ngày hắn càng mất niềm
tin vào con người, đối với hắn tình yêu đích thực là thứ rất xa vời đối với
hắn. Hắn luôn luôn cho rằng con người với con người chẳng thể nào có chân
tình. Nhưng kể từ khi hắn nhận thức được thông qua cuộc sống của Bố Cái này,
hắn nghĩ rằng cuối cùng hắn cũng đã được gặp định mệnh trong đời của mình. Một
cô bé hiếu thắng, lúc nào cũng tươi cười, ngây thơ nhìn hắn với cặp mắt hồng
mê ly ấy. Đây đã là hình ảnh khắc sâu vào trong tâm trí hắn, một loại kẹo ngọt
khiến hắn quyến luyến không muốn rời.

Thấy tình hình đột nhiên im lặng, Đinh Kiến Thần cảm thấy bất thường nhưng
chẳng dám nói dám rằng sợ vị đại tỷ này lại vứt hắn tiếp, cho nên liền im lặng
đi theo đằng sau.

-Cuối cùng cũng tới nơi.

Bố Cái thở dài, quãng đường trông như ngắn ngủi này đối với hắn ngày hôm nay
dường như dài bất tận vậy.

-Cố lên Bố Cái. Ngươi phải cho bọn chúng một bài học.

-Được. Ta sẽ đánh chúng đến cha mẹ cũng không nhận ra bọn hắn.

-Hahaha. Được được được.

-Mà các ngươi đừng nói cho sư phụ biết. Nếu như hắn biết đảm bảo sẽ đánh đòn ta và các ngươi đấy.

Bố Cái hiểu rõ bản tính của Đại Cường lão sư, nếu như để sư phụ biết hắn không
để dành thời gian này chữa thương mà lại chiến đấu chắc chắn sẽ xẻo thịt hắn
mất.

-Ngươi cũng biết quan tâm tới bọn ta? Không phải là ngươi sợ sư phụ cho ngươi sấp mặt sao?

-Đương nhiên là vậy rồi. Ta sợ các ngươi liên lụy thôi.

-Bớt nói nhảm đi đại ca à. Ngươi phải chiến thắng đấy.

Bố Cái nhìn thấy phía đối diện là ba người Hứa Kì Nam. Bọn hắn thấy Bố Cái
đang nhìn bọn hắn liền cười gằn giơ ngón trỏ chỉa xuống.

-Trẻ trâu.

Bố Cái không thèm để ý tới những hành động trẻ con của Hứa Kì Nam. Lúc trước
Đại Cường đã nói cho hắn lí lịch của bọn Hứa Kì Nam, cả ba đều chuẩn bị lên
chín và trước mười tuổi anh em họ Hứa sẽ tiến vào hồn tôn. Hai người bọn họ là
hai người sở hữu thiên phú mạnh nhất trong vòng trăm năm của họ Hứa và vũ hồn
của bọn họ cũng được truyền thừa từ gia tộc. Hứa Gia là một gia tộc tồn tại
gần ngàn năm trên Đấu La Đại Lục này, đương nhiên tài nguyên rất nhiều mới có
thể khiến cho Hứa Kì Nam và Hứa Kì Nữ trước mười tuổi tiến vào hồn tôn. Đấy
chính là lí do hợp lí nhất mà Đại Cường đưa ra cho việc đánh giá thực lực của
đội bọn họ.

-Ngươi còn không mau bước lên đài.

Hứa Kì Nam nhìn Bố Cái còn đang chậm rãi từng bước đi lên đài liền sốt ruột.
Hắn thật sự rất nóng lòng muốn đập nát tên Bố Cái này rồi.

-Các ngươi cứ từ từ. Ta vừa mới lành lặn vết thương, các ngươi phải kiên nhẫn chút chứ.

Bố Cái lên đài đứng đối diện đám Hứa Kì Nam mỉm cười. Hắn nhận thấy đối phương
âm trầm nhìn hắn liền cảm thấy tức cười nhìn những khuôn mặt đang vặn vẹo vì
tức giận ấy.

-Được rồi. Trận đấu bắt đầu đi.

Bố Cái không ngờ được vừa mới nói xong mà bọn này đã tung hết toàn lực rồi.

-Thì ra đây là lí do chúng muốn thách đấu lại.

Bố Cái cảm thấy đúng là bọn họ có lí do để đấu lại với hắn. Lúc này đây Hứa Kì
Nam và Hứa Kì Nữ đã tung ra hồn linh của chính mình. Của Hứa Kì Nam là một con
hổ cao chừng nửa mét, bộ lông vàng sọc đen của nó như dựng đứng hết lên, nó
dùng đôi mắt hung tợn nhìn về phía Bố Cái. Còn của Hứa Kì Nữ là một con mèo
cao tầm 30cm, nó trông còn nhỏ hơn con hổ của Hứa Kì Nam gấp ba nhưng móng
vuốt của nó trông dài và sắc nhọn hơn con hổ nhiều, bộ lông trắng của nó phủ
quanh thân rất dày.

-Là Kim Lô Hổ và Bạch Kĩ Miêu.

Bố Cái phán đoán ra sơ sơ được hồn linh của bọn Hứa Kì Nam vì lúc trước hắn
cũng đã từng thu lấy hồn hoàn của Kim Lô Hổ, còn Bạch Kĩ Miêu lại là lúc đi
săn giết cùng một nhóm lính đánh thuê bắt gặp và tiêu diệt nó.

Hứa Kì Nam gầm lên. Hồn hoàn thứ nhất và thứ hai đồng loạt sáng lên. Tương tự
điều đó cũng xảy ra với Hứa Kì Nữ. Có vẻ như bọn họ không muốn giữ sức với Bố
Cái nữa vì họ đã nhận được một bài học sương máu từ hắn rồi nên chẳng dám
khinh thường nữa.

-Các ngươi chơi lớn vậy khiến ta đau đầu lắm đấy.

Bố Cái cười mỉm. Hắn quyết định thật nhanh tiến công về phía Hứa Kì Nam.

Nghịch Thế Thần Lân được hắn vận dụng ở hai tay. Chữ lân trên hai bàn tay hắn
đột ngột sáng rực lên, Phá Thiên Địa được kích hoạt. Hắn quyết định so găng
với Hứa Kì Nam này không chỉ một phần muốn dạy dỗ bọn hắn, một phần cũng là vì
muốn kiểm chứng xem sức chiến đấu của mình đã cường hãn như thế nào.

-Oành.

Bố Cái bay ra. Một kích toàn lực của chiến hồn đại sư hệ cường công hắn có thể
đỡ được. Nhưng hắn lại gánh thương tổn nhiều hơn, dù sao hắn cũng chỉ mới là
hồn sư mà thôi, mà đỡ được chứ không phải là ngang nhau.

Hứa Kì Nam giật mình, hắn không ngờ được mình đã được nhận sự trợ giúp từ hồn
linh, từ Tiểu Kí Đinh lại vẫn không thể nào một trảo đánh bại Bố Cái mà chỉ có
thể làm hắn bay nhẹ ra thôi.

-Hừ.

Hứa Kì Nữ từ đằng sau tấn công lấy Bố Cái. Cô bé cũng không giữ sức mà toàn
lực khai triển sức chiến đấu của mình. Một trảo nhẹ nhàng nhanh nhẹn nhưng
không thiếu phần sắc bén bổ xuống Bố Cái nhưng hắn không vội quay lại mà bắt
đầu vận sức dưới chân mặc kệ cốt trảo của Hứa Kì Nữ đằng sau bổ xuống.

-Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Hứa Kì Nữ mừng rỡ khi nhìn thây Bố Cái không làm gì cả, nhưng khi trảo còn
chút nữa vỗ trúng hắn thì một chiếc roi xuất hiện ở đâu không biết bất ngờ
quấn quanh Hứa Kì Nữ thật chặt khiến cô nàng không thể di chuyển cùng với thực
hiện hồn kĩ để tấn công Bố Cái nữa.

Bố Cái phóng lên cho Hứa Kì Nữ một đạp ngay bụng. Hắn không tiếc hi sinh đại
lượng hồn lực để trói chân Hứa Kì Nữ để có thể phát động tấn công với nàng một
đòn.

Hứa Kì Nam thấy tình huống như vậy định bay lại tiếp viện nhưng có vẻ không
kịp nữa rồi vì Hứa Kì Nữ hồi nãy đã lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận Bố Cái nhưng
không ngờ cô cũng lại tiến vào phạm vi tấn công của Bố Cái. Bong Bóng đã kịp
thời xuất hiện để ngăn cản cô tiến công Bố Cái.

Một đạp này Bố Cái lấy hết sức để dứt điểm Hứa Kì Nữ. Hắn không còn là Bố Cái
lúc trước nữa rồi, Phá Thiên Địa đã được hắn hiểu một cách thấu triệt nên sức
mạnh của nó Hứa Kì Nữ không thể nào đoán được nữa thế nên giờ cô nàng chuẩn bị
ăn trái đắng rồi đây.

-Ầm!!!

Hứa Kì Nữ như vừa bị trời phạt giáng xuống một đòn ngay bụng. Cảm giác ăn đòn
lần này thật khác với lúc trước rất nhiều. Lúc vừa mới đối đầu với Phá Thiên
Địa cô nàng chỉ thấy sự cường thế sức mạnh một cách dã man phá tan thiên địa,
còn bây giờ cô nhận ra rằng sức mạnh của nó như đang nghiền ép cô, thiên địa
như không còn bên mình nữa, cảm giác của cô rất cô đơn trống trải chẳng biết
mình đang bay về phương trời nào, sự tịch mịch của nó khiến cho thiên địa
không còn tương xướng để xen vào nữa rồi.

-Hứa Kì Nữ!!!

Hứa Kì Nam hoảng loạn thật sự. Hắn chẳng thể tin nổi chỉ một cước của bô cái
lại khiến cho Hứa Kì Nữ như diều đứt dây bay loạng choạng rồi lao cái ầm xuống
đất. Một cước của hắn in hằn dấu chân vào bụng cô ta và nó đã trở nên thâm
tím.

-Muội muội. Ngươi không sao chứ?

Hứa Kì Nam không biết làm sao đành lay lay truyền hồn lực để giữ sự tỉnh táo
cho Hứa Kì Nữ. Cô vừa mới tỉnh dậy thấy anh của mình liền vội vã nói:

-Chúng ta đánh không lại hắn.

-Hừ. Ai nói chúng ta đánh không lại hắn chứ. Chúng ta còn một thứ nữa chưa dùng.

-Nhưng mà chúng ta vẫn chưa kiểm soát được nó.

-Chẳng sao cả. Miễn là chúng ta thắng được trận này. Phải đánh bại hắn để cho hắn biết ai mới ở trên ai mới ở dưới.

-Được. Muội theo ý đại ca.

Hứa Kì Nam dìu Hứa Kì Nữ dậy. Bố Cái không cho bọn họ cơ hội nữa, hắn đạp đất
lấy đà phóng tới định cho một chiêu Phá Thiên Địa đối kháng đẩy lùi Hứa Kì Nam
ra rồi xử lí Hứa Kì Nữ.

Nhưng hắn vừa mới tới nơi đã phát hiện ra hành động khác thường. Hứa Kì Nữ và
Hứa Kì Nam ôm chặt lấy nhau, hắn chưa từng thấy việc này xảy ra trong trận
chiến bao giờ.

Linh cảm mách bảo cho hắn rằng có điều tồi tệ đang chuẩn bị xảy ra. Hắn không
vội vã tấn công nữa mà giữ khoảng cách để đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra.

Quả nhiên là như vậy. Cả hai anh em bọn họ kích hoạt vũ hồn của mình, hắn nhìn
thấy vũ hồn của hai người họ dần bao bọc lấy nhau trông có vẻ như đang dung
hợp lại với nhau vậy.

-Bố Cái. Bọn họ sử dụng chính là Vũ Hồn Dung Hợp Kĩ đấy!

Đinh Kiến Thần hô to. Mị Vũ đứng ngoài cũng bất giác nắm chặt bàn tay của mình
lại. Vũ hồn dung hợp kĩ là kĩ năng cực mạnh, nó kết hợp vũ hồn của hai hồn sư
lại để tao ra một hồn kĩ có sức mạnh vô biên. Vũ hồn dung hợp kĩ xảy ra khi mà
độ hòa hợp giữa hai vũ hồn trên 50%, như vậy mới có thể xảy ra khả năng có vũ
hồn dung hợp kĩ được. Thứ hai nữa là độ hòa hợp càng cao thì vũ hồn dung hợp
kĩ càng mạnh.

Hai anh em nhà họ được truyền thừa vũ hồn từ bao đời nay. Có thể sử dụng vũ
hồn dung hợp kĩ cũng là một niềm may mắn vì cho dù được truyền thừa, cùng sinh
ra từ một mẹ nhưng cũng chưa chắc độ hòa hợp vũ hồn lại đủ để sản sinh ra vũ
hồn dung hợp kĩ.

Một luồng sáng dần bao bọc lấy bọn họ. Cốt Liệt Hổ nhanh chóng nuốt lấy Cốt
Liệt Miêu. Bố Cái thấy rằng Cốt Liệt Hổ này đang dần trương phồng ra. Từ một
cơ thể dài chừng 1m giờ trở thành 5m, đống cốt giáp bao quanh lấy cơ thể của
nó cũng dần phồng trướng lên trông rõ to và cứng cáp hơn. Chữ vương trên trán
nó cũng nhấp nháy ánh sáng kịch liệt. Nhìn đôi nanh vuốt của nó thôi cũng đủ
rợn người vì sắc bén đến mức chỉ chạm nhẹ trên mặt đất thôi cũng đã tạo nên
lằn ranh rồi.

Bố Cái nhận thấy hai anh em nhà họ Hứa đã biến mất. Thay vào đó là một con Cốt
Liệt Hổ trưởng thành này thay thế họ. Bộ lông đen tuyền của của Cốt Liệt Hổ
này cứ ve vẩy trong gió nhẹ nhàng vậy mà lại tạo ra tiếng xào xạt như ma sát
mạnh vào gió vậy. Nhìn nó há mồm ra thôi cũng đủ nuốt một người trưởng thành
vào trong rồi chứ nói chi là một đứa trẻ như Bố Cái. Hắn nhận ra rằng sai lầm
của mình đó chính là khinh thường hai anh em bọn họ.

Hắn cứ nghĩ rằng khi lĩnh ngộ được Phá Thiên Địa thì hắn đã trở nên mạnh mẽ
hơn lúc trước rất nhiều nên đối với hắn thì hắn rất tự tin về chiến thắng của
mình khi đối đầu với hai người bọn họ. Cho dù có cả Tiểu Kí Đinh vẫn không thể
nào lấn áp được hắn, hắn tin tưởng vào sức mạnh mà Nghịch Thế Thần Lân đem
lại.

Nhưng hắn không ngờ rằng hắn lại mắc phải một sai lầm ngớ ngẩn. Quá tự tin làm
cho hắn kiêu căng tự phụ, dựa dẫm quá nhiều vào Nghịch Thế Thần Lân. Từ kiếp
trước hắn đóng vai là một kẻ yếu ớt, luôn phải trốn chui trốn nhủi nhưng giờ
đây, khi nhận được một sức mạnh kinh hồn hắn cứ tưởng mình trở nên bá đạo hơn.
Cách suy nghĩ của hắn đã thay đổi, từ một con người cẩn thận giờ đã trở nên
bất cẩn hiếu thắng và tự mãn. Có vẻ như một phần là tuổi trẻ nhiệt huyết đã
mang đến cho hắn như vậy nhưng bây giờ hắn phải suy nghĩ lại để trưởng thành
hơn.

-Ta đã sai. Ta đã không trưởng thành, chín chắn. Giờ ta sẽ không phạm sai lầm nữa.

-Đúng vậy. Nhưng mà đệ không thể nào đánh lại con Cốt Liệt Hổ này. Nó là vũ hồn dung hợp kĩ của hai kẻ kia. Cho dù là một hồn tôn cũng không thể nào đỡ được một đòn của họ đâu.

-Vậy giờ phải làm sao đây?

Bố Cái không ngờ được mọi chuyện lại trở nên xấu đến như vậy.

Hứa Kì Nam và Hứa Kì Nữ từ khi thua Bố Cái đến giờ trở nên rất bất bình vì bọn
họ vẫn chưa tung ra hồn linh để chiến đấu toàn lực và một vũ hồn dung hợp kĩ
chưa hoàn chỉnh.

Thế nên họ luôn chờ đợi cơ hội để Bố Cái hồi phục rồi tiếp tục thách đấu hắn
với mong muốn phục thù lại mối nhục này. Họ tin tưởng rằng việc Bố Cái thắng
họ là điều may mắn không tưởng. Thế nên họ muốn đập tan may mắn của hắn.

Nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Bố Cái bọn hắn cực kì không ưa. Thế nên bọn họ
mới quyết tâm dùng vũ hồn dung hợp kĩ mà bọn họ chưa luyện thành thục này để
tẩn hắn. Để phục hồi lại danh dự của chính mình.


Tân Truyền Thuyết Đấu La - Chương #15