Sóng To Chìm Thuyền


Người đăng: Phuongtd

Theo bông hoa bảy màu xuất hiện, thế giới này ngay lập tức tràn ngập một mùi
hương kỳ dị, hương thơm kia đậm đặc đến độ gần như thực chất ngưng tụ lại tạo
thành màn sương mù xanh xám.

Toàn bộ chúng nhân chỉ cảm giác được chỗ sâu trong tâm linh như bị ai đó hung
hăng bóp chặt, sát na đồng loạt cùng mất đi tri giác, những kẻ ngoại giới tu
vị dưới Anh Biến kỳ thậm chí còn trở nên điên loạn, bọn chúng như bị tâm ma
đoạt xá, phút chốc đôi mắt tràn ngập huyết hồng không ngừng lao vào nhau mà
cắn xé.

Về phần Thanh Diệp tộc tộc nhân sau khi hít lấy mùi hương kia tâm linh như
được tẩy lễ đồng dạng, trái ngược hoàn toàn với đám địch nhân ngoại giới, ai
nấy đôi mắt lim dim nhắm nghiền, hưởng thụ cái cảm giác khoái lạc như đăng
tiên, như thoát tục.

Vị thất thúc tổ máu tươi be bét đang nằm trên mặt đất giờ phút này theo dị
biến phát sinh, lão hướng ánh mắt lên bầu trời, nơi bông hoa bảy màu khoe
sắc rực rỡ, từ sâu trong đôi mắt chất chứa phấn khích cùng sùng bái.

- Thánh Tâm hoa.

- Thánh Tâm, là Thánh Tâm...

Ban đầu chỉ là thanh âm nỉ non, một lúc sau như người trong mộng chợt bừng
tỉnh, tộc nhân Thanh Diệp tộc cùng nhau quỳ sát một mảnh trên mặt đất, người
thì dập đầu bái lạy lại có kẻ khóc nấc nghẹn ngào.

- Thánh Hoa hiển linh... Chúng ta được cứu.

Địch nhân ngoại giới bị mùi hương kia khống chế điên cuồng chém giết lẫn nhau
, nhưng bảy vị đại năng trên bảy chiến thuyền chỉ thoáng qua một giây thẩn thờ
sau đó đều khôi phục như cũ.

- Khốn kiếp...Bông hoa kia là thứ gì.

- Ngắt nó xuống cho ta.

Trên chiến thuyền to lớn nhất vang lên tiếng hừ lạnh, theo đó uy áp ngập trời
cũng cuồng bạo mà ra khiến thiên địa phảng phất oanh minh, thiên không chấn
động, một bàn tay trơ xương gầy guộc thình lình xuất hiện giữa bầu trời nhằm
hướng bông hoa bảy màu chộp xuống.

Khí thế như bài sơn đảo hải theo bàn tay ầm ầm phát tán, chúng nhân bên dưới
chỉ thấy bàn tay kia chộp vào một vùng hư vô khiến một mảnh không gian nơi đó
bị bóp méo đến mức vặn vẹo, nhưng kỳ lạ thay, bông hoa bảy màu biến đâu mất
vô thanh vô thức, cơ hồ chưa từng xuất hiện.

Lúc này chiếc hố lớn trên mặt đất nơi Lý Nguyên bị chôn vùi thình lình vang
lên tiếng nổ lớn lại thấy cát bụi mịt mù, Hắn đứng trên mặt đất tóc tai rối
tung đôi chỗ còn cháy xém từng mảng, trên thân máu tươi ướt đẫm.

Đôi mắt băng lãnh, tràn ngập sát khí Lý Nguyên hét một tiếng thật dài, thanh
âm tựa thiên lôi cuồng chấn, khiến mặt đất dưới chân hắn không chịu đựng nỗi
kịch liệt chấn động rồi nứt toác ra tạo thành từng chiếc rảnh dài trăm trượng
, âm lực như cuồng phong lại quét về bốn phương tám hướng khiến đa phần tu sĩ
ngoại giới đang bị ma tính điều khiển lý trí công kích lẫn nhau trên bầu trời
bất kể tu vị gì đồng loạt phun ra máu tươi.

Sát na sau, sơn thôn im phăng phắc, kể cả cánh rừng già bên ngoài cũng vậy ,
đồng dạng không có lấy một chút âm thanh, không tiếng chim hót thậm chí đến
tiếng ruồi muỗi vo ve, mà chỉ nghe được từng hồi thở gấp, ai nấy đều đưa mắt
nhìn lại phía bìa rừng bị thần thông đánh nát.

Hắn đứng nơi đó, y phục không gió tự bay, đôi mắt trắng dã vô thần nhưng lại
phát ra tinh mang sắc bén tựa một đầu thái cổ hung thú hiện hữu nhân gian.

Thân thể Lý Nguyên giờ phút này vang lên từng tràng tiếng nổ dài đinh tai nhức
óc, trên đỉnh đầu một bóng hình mờ nhạt nhanh chóng thành hình.

Là một nữ nhân, dung nhan tuyệt mỹ thân mặc cung bào màu đỏ cam càng tôn thêm
nét đẹp quý phái đến ma mị, một khắc khi nàng xuất hiện phảng phất như thiên
địa cũng đều cúi đầu, không thiên băng địa diệt, không oanh minh chớp động ,
chỉ có một cỗ lực lượng nhu hòa thuần khiết bao trùm hết thảy.

Trong đầu Lý Nguyên vang vọng tiếng nói nhẹ nhàng lại ngọt ngào, như suối
chảy, chim hót.

- Bổn cung mượn thân thể ngươi dùng một chút, vạn năm rồi cũng chưa động tay
chân, thật ngứa ngáy đến không chịu nỗi.

- Là thánh nữ...Thánh nữ hiện thế.

Có kẻ bắt đầu tất nhiên cũng có kẻ nối tiếp, cả sơn thôn đều náo động đồng
loạt dõi theo hư ảnh trên bầu trời đang cùng với thanh niên lạ mặt kia dần dần
dung hợp.

Ngừng một chút, thân thể Lý Nguyên lúc này hào quang đại thịnh, tựa như một
viên minh châu mãnh liệt phát sáng giữa đêm, hào quang kim sắc vàng rực tạo
thành hàng trăm chiếc cột ánh sáng theo thân thể hắn lao vút lên không trung ,
mảnh thế giới này đùng đùng thanh âm thiên lôi nổ vang.

Nguyên bản Trúc Cơ viên mãn tu vị một khắc lại kéo lên bằng tốc độ kinh hoàng
" ầm...ầm ".

Vấn Đỉnh hậu kỳ.

Theo tụ vị hắn bộc phát, trên chín tầng trời từng bông tuyết trắng cấp tốc
thành hình rồi thi nhau rơi xuống tạo thành tràng cảnh lập đông giữa một ngày
hè nóng bức, nhiệt độ theo đó cũng giảm đi rõ rệt, đại địa bị phủ trắng một
màu, cả đại ngàn to lớn cùng với mấy trăm mái nhà tranh nhỏ bé trong sơn thôn
đều không ngoại lệ.

Bông tuyết tinh khiết mà mềm yếu như anh đào lả tả, khiến nội tâm toàn bộ
chúng nhân đang quan khán cũng hóa băng hàn, không ai nói được lời nào

Lại một cái nhún chân, Lý Nguyên đã đứng trên cột cờ chiếc chiến thuyền trắng
bạc, hắn cách không điểm ra một chỉ lập tức đóa hoa bảy màu lại nở rộ, thất
thải quang mang sáng rực một vùng trời, bông hoa này lắc lư một chút rồi biến
lớn đến hơn ngàn trượng, hai chiếc lá xanh biếc mọc gai ngược như răng cưa
sắc bén không ngừng đánh vào chiến thuyền.

Ầm ...Ầm..

Thiên địa run rẩy, hư không nổ vang cơ hồ muốn sụp đổ đến nơi, từ xa nhìn
lại chiến thuyền trắng bạc tựa như đang oằn mình chở lấy một vầng kiêu dương
to lớn, mà so với nó chiến thuyền kia chỉ nhỏ bé đến mức tội nghiệp.

Mục lão thần sắc đại biến, y chỉ kịp cảm nhận được có một cỗ đại lực vô
thượng đang giá lâm trên đỉnh đầu nhưng mọi chuyện diễn biến quá nhanh, nhanh
đến mức hắn chưa đủ thời gian để chớp mắt lấy một lần.

Y cũng vội vàng niệm pháp quyết, một tôn yêu thú to lớn vô cùng cũng lù lù
xuất hiện, yêu thú này chỉ là hư ảnh nó lông mao huyết hồng, trên trán mọc
ra chiếc sừng nhọn, tứ chi cứng rắn như thiết trụ, vững như bàn thạch đang
đằng vân giá vụ cùng bông hoa bảy màu đối diện.

Yêu thú to lớn gầm lên một tiếng, miệng mở rộng, bên trong răng nanh tua tủa
tỏa ra từng đợt hàn khí mang theo mùi tanh hôi rợn người, nó tạo hình không
giống rồng cũng chẳng giống lân, cơ hồ một giống nòi biến dị lai tạp giữa hai
loài thần thú.

Tưởng chừng miệng yêu thú to lớn kia có thể nuốt trọn đóa hoa thì bất chợt bảy
chiếc cánh bên trên khẽ nhúc nhích sau đó xoay vòng như chong chóng, biên độ
chuyển động nhanh đến nỗi khiến nó lúc này không còn là bông hoa nữa mà vô
tình trở thành một vầng mặt trời, chân chính mặt trời tỏa ra quang mang chói
lọi.

Cánh hoa xoay tròn tạo đên từng đợt cuồng phong khủng khiếp khiến đất trời
quay cuồng, như một trận bão táp vũ trụ quét sạch bát hoang lục hợp, đại
ngàn cổ thụ che trời sụp đổ nằm la liệt như rạ, đa phần đều bị nhổ luôn cả
gốc, phía trước tầm mắt một đỉnh núi cao tận mây xanh cũng run rẩy trong
giông gió.

Cuồng phong quét ngang khiến tuyết trắng bay tứ tán, đập lên mặt chúng nhân
lại sắc bén như dao, ai nấy trên thân thể đều có một vài chỗ bị cắt đứt.

Đầu yêu thú đứng mũi chịu sào, thừa nhận toàn bộ công kích, khi nó bị đánh
lùi lại phía sau trăm dặm cũng là lúc Mục lão miệng phun ra tiên huyết, y lảo
đảo bay ngược về sau đụng vào màn sáng trận pháp thủ hộ trên chiến thuyền
khiến nó vang lên từng tiếng " ông..ông " nứt vỡ.

Lý Nguyên khuôn mặt băng lãnh, hắn chậm rãi chỉ tay lên trời, miệng lâm râm
một câu khẩu quyết, tức thì bầu trời đột nhiên tối sầm lại tựa như có bàn tay
vô cùng vô tận che lấy theo đó từ hư vô hạ xuống một vật thể đen sì tựa thiên
thạch nhưng vuông vức lại to lớn khó bề đong đếm, không biết là dạng gì chất
liệu chỉ thấy mặt dưới đen bóng từ đó toát ra mùi vị cổ lão, cùng nồng đậm
nét tang thương của năm tháng.

Lúc này nếu Lý Nguyên vẫn tỉnh táo hắn có thể nhận diện được đây chính là bàn
cờ hắn đã từng thị mục qua trong vực ngoại chiến trường.

Bàn cờ bằng một tốc độ kinh khủng không ngừng ép xuống lại nhấc lên phong bạo
, uy áp thần thánh như thái cổ thần vật hiện thế khiến cho hư không vậy mà
triệt để vỡ nát, ì ùng tiếng nổ như cự long gầm thét, từng mảng từng mảng
rơi xuống rồi hóa thành ngàn vạn tinh điểm tiêu thất để lại vô số vết nứt rạn
cho thương khung.

Tại chiếc thuyền to lớn nhất lúc này một vệt lưu tinh phá không lao lên chín
tầng trời đi cùng theo đó là tiếng hừ lạnh oán độc


Tân Tiên Nghịch - Chương #46