Tứ Đại Thánh Thú Tề Tựu


Người đăng: Phuongtd

Thân ảnh kia vừa hiện lại để cho thương khung biến sắc, bốn bề nhấc lên phong
bạo quét sạch tuyết trắng trên bầu trời, một cỗ lực lượng như đế tôn chi uy
trùng điệp lan tỏa bao phủ hết thảy vạn vật bao hàm cả thiên địa bên trong.

Trên hư không, một lão giả gầy nhom ốm yếu như cành củi mục đã cạn sinh cơ
nhưng thân hình thẳng tắp đang đỉnh thiên lập địa mà đứng, y vận đạo bào
trắng xám lại có từng đầu hư ảnh long phượng quấn quanh, tựa như đế phục của
một bực đế vương từ đó tản mát một luồng khí tức cao quý lại sâm nghiêm khó bề
xâm phạm.

Tu sĩ ngoại giới sau tiếng hừ lạnh kia đã cảm thấy tâm thần được giải khai ,
gạt bỏ ma tâm, ai nấy đều lập tức quỳ sát một mảnh trên bầu trời, biểu cảm
khuôn mặt lộ rõ vẻ nhiệt tình cùng sùng bái.

- Bái kiến Thiên Công Đại Tôn.

Thiên Công chỉ khẽ gật đầu ra hiệu cho bọn người đứng lên, lão đưa ánh mắt
sắc bén như chim bằng khóa chặt lấy Lý Nguyên, bàn tay vuốt vuốt chòm râu
trắng bạc lưa thưa âm thầm đánh giá.

- Đại Thừa hậu kỳ, rất tốt... Ta biết ngươi là ai... Ngươi chính là một tia
đạo niệm của Thánh Nữ Thanh Diệp mượn nhờ phàm thân tiểu tử này, rất tiếc hôm
nay gặp phải ta.

Lý Nguyên vẫn đứng đó, thần sắc ngưng trọng, đôi mắt u buồn khẽ chớp động ,
hắn nhàn nhạt mở miệng thanh âm nữ nhân uyển chuyển mà du dương, tất cả thần
thái, biểu cảm cộng với ngoại hình tuấn tú dị thường của hắn dễ dàng khiến
người ta liên tưởng đến một nam nhân biến chất.

- Thật không ngờ Thanh Diệp tộc ta lại làm ra oanh động lớn đến vậy, dẫn dắt
cả Âm Hư cảnh giá lâm ...Haha.. Đại Tôn tên hậu bối ngươi nếu bổn cung còn lưu
lại đạo chủng thì tiểu tử ngươi có dám mạnh miệng thế không ?.

- Nói bằng thừa.. Một niệm cuối cùng này của ngươi hôm nay bổn Đại Tôn sẽ bóp
nát, khiến ngươi từ đây về sau triệt để phi diệt.

Dứt lời Thiên Công khuôn miệng khẽ động, lão bắt quyết đánh lên hư vô một thủ
ấn kỳ dị, lập tức bầu trời xoay vòng, một chiếc hố đen cực lớn mang theo
huyết vụ tanh nồng như vòi rồng gào thét nhanh chóng ép xuống, từ đó từng đầu
u hồn, dã quỷ có thể nhìn rõ diện mạo đang nhe nang múa vuốt gầm rú, chúng
biểu tình vô cùng thống khổ ngâm mình trong biển máu, nhìn qua sơ lược có hơn
vạn đầu, trong đó không thiếu những tôn u hồn tỏa ra uy áp cường đại có thể
so với tu sĩ Đại Thừa kỳ, bọn chúng là địch nhân, là kẻ thù là hồn phách mà
một đời Thiên Công hắn chém giết và thu thập lấy.

Hơn một vạn hồn phách tu sĩ đại năng có mạnh có yếu đồng loạt triển khai công
kích, như bão tố từ hư vô điên cuồng quét xuống che kính tinh không mang theo
hắc vụ hoà lẫn huyết quang khiến thế giới này như lâm vào tràng cảnh của ngày
diệt thế.

Uy áp cao như núi, sâu như biển lại mạnh mẽ như thủy triều đè ép khiến chúng
nhân bên dưới gục ngã như rạ, thậm chí sáu đại nhân vật trên sáu chiến thuyền
cũng bị chế trụ đến khó bề nhúc nhích.

- Băng...

Thanh âm thanh thúy vang lên, như chứa tựng băng hàn vô tận, cơ hồ năm tháng
đều bị chôn vùi sau thanh âm đó, ngay lúc này lưng chừng trời chợt xuất hiện
một tầng băng tuyết dày không biết bao nhiêu dặm, tầng băng trong suốt như
thủy tinh phản chiếu ánh nắng cùng huyết quang tạo thành ngàn vạn cột sáng đan
xen lấy nhau chiếu rọi hư vô.

Vạn đầu u hồn cùng tầng tầng băng tuyết cùng nhau va chạm, một tiếng nổ lớn
chói tai vang lên, như một quả bóng da bị bơm căng quá cở phát nổ, phong bạo
lập tức quét ngang tứ phương, luồng dư ba lực lượng này không nhằm vào chúng
nhân nhưng thiên địa bên ngoài thì khác, mảnh đại ngàn rộng lớn cùng với đỉnh
cự sơn kia sát na vô thanh vô thức biến đâu mất, triệt để phá toái, lại như
chưa từng xuất hiện ở giữa, sạch sẽ đến độ không còn một hạt bụi, thương
khung vốn thương tổn không hề nhẹ giờ phút này lung lay bất định như tùy thời
có thể đổ sụp xuống.

Băng hàn biến mất, vạn đầu u hồn cũng gầm thét không ngừng, chút sau hóa
thành vô số tia hắc khí lại bị vòi rồng huyết sắc trên bầu trời hút lấy.

Thiên Công trên đôi mắt chợt lóe tinh mang, y biết thực lực mình vốn cao hơn
nhiều so với đối phương, nhưng lại thua kém về mặt đạo pháp bởi lẽ Thánh Nữ
nàng bình sinh vốn từng là Không Linh kỳ đại năng, chỉ một niệm trong vô số
niệm đã có thể so với Vấn Đỉnh hậu kỳ.

Một niệm này tuy không mang toàn bộ tư duy cố chủ, nhưng dù sao thì chỉ một
phần vạn đạo pháp, một phần vạn kiến thức cùng kinh nghiệm chiến đấu của một
đại năng bước thứ ba từng kinh lịch qua không biến bao nhiêu tuế nguyệt mà nói
cũng đủ khiến người ta khiếp sợ.

Cơ thể Lý Nguyên dưới sự điều khiển của Thánh Nữ chợt nhẹ giọng, hắn ống tay
áo phất phơ, tóc đen xỏa dài tung bay trong gió.

- Ta không muốn làm thương tổn căn cơ thế giới này, càng không muốn nhìn
sinh linh bỏ mạng, nếu đại tôn ngươi muốn có thể cùng nhau tiến vào cổ chiến
trường đánh một trận sinh tử, thế nào ?.

- Haha. Ta đâu phải hài tử lên ba, vào chỗ quỷ quái kia bổn tôn lấy gì để
cùng ngươi đánh một trận ? thế này... nếu ngươi muốn sinh tử chiến ta ắt có
phương pháp.

Thiên Công vỗ mạnh lên ngực trái, nơi trái tim màu vàng kim thi thoảng lại
lóe sáng, sát na sau một giọt tiên huyết từ miệng lão bay ra, nó đi đến đâu
thời không chỗ đó ngay lập tức đình trệ, lại hóa lớn vô hạn cuối cùng như một
chiếc lồng lục giác màu vàng trôi nổi trên hư vô.

- Thế nào ? Có dám tiến vào Càn Khôn thế giới của ta ?.

Lý Nguyên lạnh lùng không đáp, lao vút lên cao để lại phía sau tiếng cười ma
mị.

- Haha..Bổn cung há lại sợ một tên hậu bối như ngươi, vào....cùng ta chiến
một trận.


Lúc này chúng nhân bên dưới nhìn lên chỉ thấy tấm lồng lục giác màu vàng kim
cực lớn thi thoảng lại rung lên vì chấn động, tuy thần thông cùng uy áp không
thể phát tán ra bên ngoài nhưng lực phản chấn cường đại lại đánh cho hư vô bốn
phía xung quanh nổ vang liên hồi.

Bên trong Càn Khôn thế giới trận chiến đã đi đến hồi căng thẳng, Lý Nguyên
cũng không biết bao nhiêu lần phun ra nuốt vào máu tươi, khuôn mặt tái nhợt
trên ngực hắn nơi Bất Diệt Chi Tâm nằm có một vết lỏm sâu vào do chưởng ấn để
lại.

Một chiếc đại đỉnh màu tím sẫm đánh tới, chiếc đỉnh này nhìn qua vô cùng tầm
thường, đôi chỗ còn nứt vỡ, cũ nát nhưng lại tản mát một luồng khí tức sát
phạt kinh khủng, cơ hồ bên trong là cả địa ngục cùng với dòng minh hà chứa
đựng hết thảy vạn ma, vạn yêu nơi âm giới.

Nó xoay trái ba vòng, rồi xoay phải ba vòng nhìn thì có vẻ bất quy tắc nhưng
thực chất đại đỉnh này mang theo linh tính không nhỏ " Oong...Oong" từng hồi
thanh âm như chuông đồng chấn vang lại bị giam cầm trong chiếc lồng lục giác
điên cuồng mà phản chấn, âm lực gào thét vô hình tạo thành ngàn vạn tia kiếm
khí nhằm hướng Lý Nguyên công kích.

Thiên Công khẽ cười, tay trái y bắt quyết tay phải lại đánh ra một chưởng đơn
thuần nhục thân chưởng pháp, lúc này bên dưới đại đỉnh hào quang tử kim chói
lọi phát ra, tạo thành đồ án nhật nguyệt, phong ấn lấy thân thể Lý Nguyên.

Như sa chân vào vũng lầy nhầy nhụa, mọi hoạt động của Lý Nguyên trong sát na
trở nên vô cùng chậm chạp, lúc này chưởng ấn cũng mạnh mẽ ập xuống như muốn
đánh nát đầu hắn, đứng trước nguy cơ sinh tử, trái tim thứ hai nơi ngực phải
gia tốc liên hồi " phanh phanh " đập mạnh, một tia ý thức mơ hồ hung hăng
chiếm cứ lấy đại não, cùng một niệm kia của thánh nữ tranh đoạt quyền khống
chế thân thể.

Chỉ một sát na đó thôi cũng đủ " Định " Thanh âm trầm thấp vang lên, bàn tay
kia của Thiên Công đang cách đỉnh đầu hắn trong gang tấc chợt đứng im bất động
, vạn vật thậm chí cả thiên địa đều bị chế trụ.

Định Thân Thuật giờ phút này được Vấn Đỉnh tu vi chèo chống uy lực đã được cải
biến, bạo tăng lên vô số lần, tựa như thời không theo thanh âm từ miệng Lý
Nguyên phát ra trong chớp mắt đó bị rút mất đi khoảng một hơi thở thời gian.

- Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Võ ....Hiện...

Theo đó tiếng hung thú gầm rống điên cuồng mà ra, tại Bất Diệt Chi Tâm hai ấn
ký cuối cùng còn sót lại cũng được kích phát, một tôn hổ trắng to lớn, trên
lưng mang theo chiếc ngai vàng sừng sửng đằng vân mà đứng, lại một tôn ma thú
kỳ dị hình rùa trên lưng cỏng theo con đại xà màu tím sậm, miệng rắn mở lớn
phun ra nuốt vào hắc vụ

Hai tôn thánh thú song song trước mặt Lý Nguyên gào thét như muốn ăn tươi nuốt
sống địch nhân, Thanh Long hóa Thanh Long Thần Giáp, Chu Tước vừa vặn gắn
kết lên trên tạo nên Chu Tước Dực, Bạch Hổ hóa chiến thú uy mãnh, Huyền Vũ
thu nhỏ bản thể trở thành Sát Thiên Huyền Võ Kiếm.

Lý Nguyên giờ phút này chân chính hóa thân một tôn thái cổ thần ma, uy nghiêm
áp đảo thiên địa, ý chí siêu việt thiên ý, tấm lồng lục giác cũng không thể
thừa nhận được uy áp mà nổ tung hóa thành cát bụi


Tân Tiên Nghịch - Chương #47