Người đăng: Phuongtd
Tầng tầng vòng xoáy linh khí cường đại không ngừng công phá đại môn Trúc Cơ.
Ký tự " Thiên " trên đại môn càng ngày quang minh càng mờ nhạt, một đoạn đau
đớn xé rách tâm can, thần hồn Lý Nguyên không ngừng run rẩy.
- Không tốt, thần hồn ta vừa mới tân sinh còn vô cùng yếu ớt, nếu càng kéo
dài càng bất lợi, Trúc Cơ tất nhiên là tốt, nhưng cứ như vậy đến mạng còn
không cầm được.
Thái Thanh Đại Pháp cấp tốc vận chuyển, linh khí cuồng bạo ngày càng co nén ,
co nén đến cực hạn.
Đan điền cùng kinh mạch hắn trương lớn, toàn thân đau đớn, Lý Nguyên cắn
răng thừa nhận thống khổ, mồ hôi tuôn ra mang theo một lớp dịch nhờn đen nhơm
nhớp.
- Nén a, tiếp tục nén.
Rõ ràng Linh khí càng bị nén ép thì phát ra lực công kích càng mạnh, Thái
Thanh chi khí bị co nén đến cực hạn, một mũi khoan linh khí được hình thành
trong đan điền.
Mũi khoan từ từ khoan phá lại như sâu kiến hung hăng gặm nhấm, ăn mòn Đại
Môn.
Nửa ngày sau, ký tự " Thiên " quang minh chớp động, kim quang phá không
trùng kích cửu thiên, đại môn dần chằng chịt những vệt nứt nẻ đan xen lấy
nhau mà kéo dài, Thái Thanh chi khí sung sướng reo hò, từng đoàn, từng đoàn
linh khí tràn thẳng vào đại môn Trúc Cơ.
Ầm..Ầm...Từng tràng âm thanh nứt vỡ vang lên, như chiếc gương lớn bị ai đó
mạnh mẽ mà ném đi.
Trúc Cơ....
Bên ngoài thân thể Lý Nguyên tầng tầng hắc tuyến theo lỗ chân lông thoát ra
dày đặc cơ, một mùi hôi tanh tưởi khó chịu thoang thoảng không trung.
Một cỗ sinh khí cường đại tràn ngập thân thể, lực lượng mới này vậy mà khiến
hắn có cảm giác muốn phá không bay lượn.
Chiến lực Lý Nguyên lúc này đang ở một tầm cao mới, ít ra cũng gấp 4 đến 5
lần Luyện Khí viên mãn.
Ngay lúc này một tia Thiên Đạo chi khí trong thần hồn hắn phóng lên tận trời ,
tràn ngập quang mang thần thánh, khí thế như bài sơn đảo hải khuếch tán toàn
bộ không gian này.
" Thiên Đạo Trúc Cơ"
Trong đan điền Lý Nguyên, Thiên Đạo chi khí bao phủ, nồng đậm vô biên, tu
vi của hắn, chiến lực của hắn, thọ nguyên của hắn ngay giờ phút này trong một
chớp mắt ầm ầm kéo lên.
.
Thần hồn xuất hiện một tia cảm ứng khiến hắn có cảm giác khoảng không gian này
cùng chân chính Thiên Địa bên ngoài được câu thông.
Một cái chớp mắt lại xa xăm như muôn ngàn tuế nguyệt phảng phất tại bầu trời
xa xôi bên ngoài được chồng chất thêm một tầng Thiên Khung Đại Địa.
Ở nơi đó tràn đầy vẻ tang thương tuế nguyệt, tràn đầy khí tức Viễn Cỗ, không
gian này truyền đến thâm âm lách tách, thiểm điện bao phủ toàn bộ đại địa ,
có cảm giác như chính mình đang ngâm mình trong Lôi Trì.
Thanh âm lách tách ngày càng lớn, cuối cùng là một tiếng nổ vang, từng đạo
từng đạo vết nứt to lớn trong nháy mắt khuếch tán toàn bộ Thương Khung, đại
địa run rẩy, núi cao hóa thành bình địa, bình nguyên dần dần nâng lên, tựa
như toàn bộ thế giới đều muốn sụp đổ.
- Không ổn, không gian này là thế nào? Hình như đang cố gắng thuế biến, cố
gắng thay đổi
Một vùng đại địa, kim sắc quang hoa lập lòe lóe sáng, từng đoàn từng đoàn
kim sắc linh khí cường đại xoay vòng, vô cùng vô tận phù văn mang theo ký tự
cổ xưa lấy lực lượng cường đại linh khí kia cấp tốc vận chuyển.
- Là truyền tống trận.
Ở đây lại có truyền tống, tức không gian này là một dị không gian ...Ta còn
sống, ta không sao, ta có thể ra ngoài được rồi....Hahaha.
Nguyên cất tiếng cười, lớn lại ma mị và thê lương tựa như một kẻ mở mắt sống
dậy sau khi đi ngót một vòng quỷ môn quan, thấu triệt sinh ly tử biệt thế sự
hồng trần.
Chung quy cũng chỉ là một giấc mộng mà ta đang cố tình theo đuổi, nhắm mắt là
mộng, mở mắt cũng bước đi trong ảo mộng, sinh là mộng, tử là mộng...Luân
hồi càng là một giấc mộng dài vời vợi.
- Trúc cơ a.. Ta chân chính Trúc Cơ rồi, là Thiên Đạo Trúc Cơ.
Lúc này một cỗ lực lượng truyền tống vô cùng vô tận cuốn lấy hắn ...Thế giới
này Ầm ầm ầm mà rung lắc, tự như muốn phá toái.
Mười mấy hơi thở sau, thình lình quang mang tiêu tán, Nguyên nhìn thấy mình
đang đứng trong một không gian quen thuộc.
Ở vùng khôn gian này tuy không rộng lớn như chân chính thế giới bên ngoài ,
nhưng linh khí ở đây lại mạnh mẽ và tinh thuần vô cùng
Cỏ cây hoa lá, núi đồi sông ngòi, linh dược, linh thú đầy rẩy, hắn cố gắng
hít lấy hít để luồng không khí tươi mới này, lâu lắm rồi Nguyên chưa từng có
cảm giác sung sướng, cảm giác thoải mái đến vậy.
Đang mơ mơ màng màng thì một âm thanh mừng rỡ, một đôi bàn tay cùng móng vuốt
sắc bén cào cào cấu cấu vào chân hắn.
Thoáng một chút đau đớn, Nguyên nhìn xuống chân mình, đứng đó là một đầu yêu
thú, trên thân hỏa diễm chập chờn lưu độn
Tiểu thú giương đôi mắt mang theo đôi phần lạ lẫm nhìn chằm chằm hắn, miệng
nhỏ nở ra một nụ cười khoái chí.
- Tiểu Hỏa a... Là ta đang ở trong Càn Khôn Giới Chỉ sao?
Kinh hỷ cùng ngây ngốc nửa ngày, Nguyên vui vẻ ôm chầm lấy tiểu hỏa.
- Tiểu gia hỏa này mấy hôm không gặp mà đã lớn dữ ha.
Thật vậy, cơ thể Tiểu Hỏa lúc này lớn gấp mấy lần so với trước, càng nhìn
càng giống một con nghé con, trên đầu chiếc sừng nhỏ mơ hồ đã nhú ,quanh thân
là từng tầng lân phiến lớn bằng bàn tay tiểu hài.
Kim sắc hỏa diễm lưu động xung quanh cơ thể nồng đậm hơn trước đến mấy lần ,
một luồng Chí Dương Chi Hỏa đập vào mặt Nguyên nóng rát, khí tức bản mệnh
thần thú huyết thống tinh thuần lại như long uy trùng điệp giáng xuống, Tiểu
Hỏa vẫn giương đôi mắt xa lạ cùng ba phần quen thuộc nhìn Nguyên.
- Trưởng thành không ít nha, hỏa diễm này quang mang cùng nồng độ đâu chỉ
gấp mười trước kia.
Tiểu Hỏa hình như nghe và hiểu những lời Nguyên nói, khoái chí nhả ra toàn bộ
lực lượng.
Tức thời một luồng Đế Vương uy áp lan tỏa, không gian ầm ầm nổ vang, ẩn ẩn
còn có đôi chổ thấy rõ vệt rạn nứt, uy áp thần thánh kia vậy mà chấn Nguyên
trực tiếp lùi về sau trăm bước, hắn có cảm giác như trăm ngàn đỉnh cự sơn
đang đè lên mình vậy.
- Thái Sơn Áp Đỉnh
Gia hỏa này chẳng lẽ đã thành tựu Nguyên Anh? Làm sao có thể nhanh như vậy
được, mới có bao lâu? Bản thân ta tự phụ cho rằng tốc độ tu luyện của mình đã
kỳ cao, nhưng so với gia hỏa này chẳng khác nào đom đóm so với mặt trăng
a...Trên thân mang Thánh Thú huyết lợi ích không nhỏ nha, Tiểu Hỏa đến khi
Hóa Thần còn có thể biến thân nhân loại kia.
Không khỏi thầm ao ước, trong đôi mắt kia là một tia vui vẻ.
- Chẳng lẽ trong mộng cảnh kia ta đã trải qua một đoạn thời gian? Không gian
cùng thời gian trong mộng cảnh không đồng nhất với không gian bên ngoài a.
Nguyên nhìn vào đôi tay hắn, đôi tay có phần to lớn, thô kệch, hắn cũng cảm
giác mình cao lớn hơn nhiều so với lúc trước, đến tóc đều dài quá vai.
Thân thể trần truồng, Nguyên chạy đến một hồ nước nhỏ gần đó, mặt nước xanh
ngắt, phẳng lặng như tờ, ẩn ẩn càng giống chiếc gương đồng lớn nằm im trên
đại địa.
Mặt nước phảng phất thân ảnh một thiếu niên tầm mười lăm, mười sáu, trắng
trẻo cao lớn, thân thể như nhộng, tóc tai bù xù, dài quá cở.
Trên khôn mặt kia là những chi tiết được sắp xếp vô cùng tinh xảo, đặc biệt
là đôi mắt, đôi mắt rất đẹp, linh hoạt, cơ trí, trong xanh và mang theo
chút buồn đến lạ.
- Đôi mắt này thật quen, là đôi mắt của mẹ... Thật anh tuấn nha! Đây là ta
sao? Càng nhìn càng anh tuấn, càng tiêu sái a.. hahaha..
Hắn cười lớn, cười đến vui vẻ, tuy có chút cảm giác thất lạc, chút khó chịu
vì chưa thích nghi với hoàn cảnh.
- Nhưng không sao đại nạn không chết là tốt rồi
Có nhiều thứ hắn biết rất rõ, Càn Khôn Giới Chỉ này là một kiện tiên khí, do
tu sĩ bước thứ 3 dùng vô thượng pháp lực vô thượng thủ đoạn tạo nên, vừa là
dụng cụ trử vật, vừa là không gian pháp bảo, đồng thời cũng là Phúc Địa tu
chân.
Không gian dạng này được phân chia thành ba loại ...Không gian pháp khí, Động
Thiên và Phúc Địa.
Bên trong Phúc Địa tương tự như một tiểu thế giới, có linh khí, có sinh linh
cây cỏ, ao núi sông hồ, nói chung Phúc Địa tập hợp đầy đủ mọi yếu tố cần
thiết cho sự sống.
- Không biết thời gian bên ngoài trải qua bao lâu rồi a ! bằng vào thân thể
này có lẽ cũng tầm sáu đến bảy năm đã trôi qua ....Thời gian, một cái chớp
mắt, một cơn mộng mị...Lý Nguyên ta lại hiện thế, điều cần thiết lúc này là
làm sao đi ra khỏi Càn Khôn Giới Chỉ này a.
Thần hồn khẻ động, chổ sâu trong ký ức sư tôn là một đoạn khẩu quyết, cùng
pháp quyết thôi động giới chỉ.
Tay ấn pháp, miệng đọc niệm...Phúc Địa không gian ầm ầm rung lắc....Lúc này
thế giới bên ngoài cũng vừa vặn trôi qua thời gian bảy năm.
Bảy năm đồng dạng Lý Nguyên hắn đã tròn mười lăm và mọi chuyện lúc trước xãy
ra chỉ còn là một đoạn quá khứ.
Ngoài một vùng Sâm Lâm rộng lớn, thân ảnh một thiếu niên mi thanh mực tú chầm
chậm xuất hiện, hắn cất một tràng cười dài vang vọng.
- Lý Nguyên ta lại trở về .