Chỉ Bằng Vào Ta


Người đăng: Phuongtd

Loanh quanh khắp Thiên phong một hồi, Lý Nguyên buồn bã lang thang bước chân
xuống diễn võ trường trung tâm, từ trên cao nhìn xuống sương mù che khuất tầm
mắt.

Võ trường được gia công hoàn toàn bằng tinh cương và huyền thiết cứng rắn ,
kiên cố đến độ có thể chịu nổi một kích toàn lực của Nguyên Anh tu sĩ.

Xung quanh tràng cảnh vô cùng ồn ào, náo loạn, trên đài chính là hai thân
ảnh thẳng tắp đang đứng đối diện nhìn nhau.

- Tiểu Thiếu, trước mặt bàn dân thiên hạ hôm nay gia gia muốn thách chiến
ngươi.

Thanh niên trẻ tuổi diện mạo cao lớn vận tử y, tay lăm lăm đại chùy, cơ thể
vô cùng tráng kiện, một cỗ chiến ý hừng hực theo lời nói mà phát ra.

- Hoàng Nhan a, ngươi muốn khiêu chiến ta ? nhìn người cũng chỉ mới nho nhỏ
Trúc cơ sơ kỳ thôi, ta vậy mà Trúc cơ trung kỳ đỉnh phong, chỉ e là ngươi
không có bản sự đó, nếu những lời này phát ra từ miệng đại sư huynh ngươi ,
Hoàng Minh tiểu tử thì có lẽ ta còn có một chút e dè.

Thanh niên tên gọi Tiểu Thiếu diện mạo anh tuấn bất phàm, đạo bào lam sắc
tung bay phất phới, toát ra một tia vương giả chi khí, nhìn qua khí chất ,
hắn nếu không phải là vương tôn công tử thì cũng là con nhà thế gia, Hoàng
Nhan cười cợt nói.

- Có bản sự hay không đánh rồi mới biết, người của Thiên phong ta xưa nay
khiêu chiến chưa bao giờ nhìn tu vi đối phương.

- Tốt, Thiên phong các ngươi nói cho cùng cũng chỉ là một đám ô hợp, một
đám phế vật càn rỡ mà thôi, tất cả các ngươi thậm chí lão đầu Thiên Tà kia
đều không ngoại lệ....Mấy hôm trước ta còn nghe có một thằng nhóc, tên gọi là
gì a?...Là Lý Nguyên, hắn không biết từ đâu tới, nổi cơn điên leo đỉnh Vấn
Tâm cũng vội bái nhập Thiên phong các ngươi rồi ....Mười một tên ăn hại.

Haha..Tiểu Thiếu cất tiếng cười cuồng tiếu.

- Thiên phong ta xưa nay đều là chính nhân quân tử, kẻ dám đạp Vấn Tâm mà là
ăn hại, thì một đám khốn kiếp các ngươi lại tính thứ gì ?...Dám sĩ nhục ta Sư
Tôn, sĩ nhục sư huynh đệ Thiên phong... Đáng chết.

Hoàng Nhan lớn giọng nộ khí xung thiên.

- Được, đã vậy hôm nay ta cho ngươi nhìn thật rõ, phế vật cùng thiên tài
khác nhau ra sao.

- Tốt cho một Tiểu Thiếu, cũng tự xưng mình là thiên tài

Bên dưới khán đài, thanh âm nghị luận bắt đầu sôi nổi.

- Tiểu Thiếu sư huynh nhưng mà hạng mười hai Tấn Thần bảng a, Trúc cơ trung
kỳ đỉnh phong.

- Lần này xem ra bọn người Thiên Phong tự rước lấy nhục rồi.

- Đứng đầu Tấn Thần Bảng thế nhưng là mười đệ tử nòng cốt, tất nhiên đồng
nghĩa Tiểu Thiếu sư huynh là người mạnh thứ hai nội môn chúng ta rồi.

- Đừng nhìn Trúc cơ sơ kỳ cùng trung kỳ mà xem nhẹ, tuy là một tiểu cảnh
giới nhưng chính xác là khác xa nhau một trời một vực, chỉ có những kẻ tu tập
công pháp nghịch thiên hoặc những người thân mang tiên thể mới đủ khả năng san
lấp khoảng cách a.

- Ta vậy mà nghe đồn, tên Lý Nguyên kia thân mang Chân Long tiên thể.

- Chân Long cái rắm, ngươi có tận mắt chứng kiến không? Hay một đồn mười ,
mười đồn trăm ? Tam sao thất bản...Theo ta có thể hắn học một môn công pháp có
khả năng biến thân, trên đời làm gì có tiên thể, vã lại nếu có sao hắn còn
liều mạng leo Vấn Tâm lộ làm gì?.

- Đúng a, xem ra Thiên phong chính xác là một đám phế vật.

- cũng đáng, thầy nào trò nấy, điên khùng, quái gở, kiêu ngạo.

Lần này thanh âm bàn tán, nghị luận vang lên càng cuồng nhiệt hơn, kinh bĩ
có, mĩa mai có, cũng không thiếu kẻ đem đào tổ tông bảy đời toàn bộ Thiên
phong ra mà chửi.

- Tiểu Thiếu ca, thay mặt ta đánh cho tên Hoàng Nhan kia một trận thật đau.

Một tên đệ tử bộ dáng tức giận quát

- Tốt..

Tiểu Thiếu tay bắt, đạo bào không gió tung bay, cách không đánh ra một
chưởng

Hóa Cốt chưởng mang theo hắc vụ nồng đậm, bên trong hắc vụ kia còn ẩn ẩn một
đôi mắt đỏ ngàu như máu.

Phong bạo nổi lên, không khí xung quanh không ngừng bị lôi kéo đến, lá khô ,
đất bụi cuốn vào, dịch chuyển theo một quỹ tích vô cùng kỳ dị.

- Hóa Cốt chưởng, chưởng pháp chí độc, đối thủ nếu vô tình dính phải hắc vụ
kia nhục thân sẽ ngay lập tức thối rữa, cuối cùng chỉ còn lại một bộ xương
trắng.

Bên dưới có kẻ kinh hãi hét lớn.

Thanh niên tên gọi Hoàng Nhan cũng không hề chậm, chân trái dẫm mạnh xuống
nền đá, lăng không năm trượng, đại chùy vung mạnh, một chùy cơ bản nhất ,
không màu mè không hoa lệ nhưng một chùy này lại mang theo lực lượng thuần túy
, mang theo luồng cương khí khổng lồ, cương khí xé nát một tầng hắc vụ.

Đại chùy va chạm cùng chổ với Hóa cốt chưởng...Ầm...Ầm...

Cú va chạm mạnh khiến không khí xung quanh bị co nén đến vặn vẹo, lại vang
lên thanh âm lách tách còn phảng phất mùi không khí cháy khét lẹt.

Hoàng Nhan đại chùy rơi khỏi tay, thân thể bị chấn lùi về sau một đoạn, song
thủ tê rần, trên nền đá võ trường còn lưu lại một vệt đen kéo dài của vết
tích ma sát.

Miệng hắn không ngừng rỉ ra từng giọt máu tươi, khuôn mặt âm trầm mang theo
một chút tư vị thống khổ, Hoàng Nhan cắn chặt răng.

Qua mấy hơi thở hắn lại chủ động tấn công, khoảng cách hơn mười mét không dài
, sát na sau một đôi song thủ mang theo từng đoàn hỏa diễm đỏ rực đánh về
hướng Tiểu Thiếu.

- Tốt, không biết sống chết.

Tiểu thiếu cười khinh miệt, khi song quyền kia còn cách tầm một thước, hắn
lại tung ra một chưởng, lần này đơn giản chỉ là nhục thân một chưởng đơn
thuần nhất.

Phanh...Phanh...Thanh âm va chạm, Hoàng Nhan tiếp tục bị chấn lùi về sau ,
máu tươi phun ra từng dòng lớn, liên tiếp là ba chưởng nữa đánh lên thân thể
hắn, khi chưởng cuối cùng Tiểu Thiếu đánh ra cũng là lúc Hoàng Nhan bay ngược
về sau với tốc độ còn nhanh hơn khi lao tới, nhục thân đập nát một tầng hàng
rào bảo hộ xung quanh võ đài, nặng nề rơi xuống, tức thì một cánh tay nhỏ
nhẹ nhàng đỡ lấy hắn.

- Sư huynh, không sao chứ?

- Ngươi là?

- Ta là Lý Nguyên môn đồ mới Thiên phong ...Hoàng sư huynh, thương thế của
ngươi không hề nhẹ a, nhắm mắt dưỡng thần, ta giúp ngươi trị thương.

Thái Thanh đại pháp vận chuyển, một dòng linh khí màu xanh tiến nhập thể nội
Hoàng Nhan, Thái Thanh chi khí đi đến đâu kinh mạch đứt gảy ở nơi đó bằng tốc
độ nhanh chóng khôi phục, ngay cả lục phủ ngũ tạng vốn sai lệch một khắc này
dần trở về vị trí ban đầu.

- Thật cường đại, thật tinh thuần linh khí.

Hoàng Nhan kinh nghi đánh giá.

- Sư đệ, vừa rồi là thuộc tính linh khí trị thương ? Hay là công pháp trị
thương?.

Linh khí có rất nhiều thuộc tính, cơ bản và điển hình là năm loại thường thấy
.

Kim thuộc, Mộc thuộc tính, Thủy thuộc tính, Hỏa thuộc tính và Thổ thuộc
tính, ngũ hành tương dung tương khắc trong đó Mộc thuộc tính là thuộc tính
đặc thù nhất, có tác dụng trị thương.

Tất nhiên Lý Nguyên có thể dùng linh khí trị thương là vì hắn tu tập Thái
Thanh đại pháp.

- Là thuộc tính.

Nguyên nhẹ nhàng đáp..Hắn không muốn để ai biết về bí mật của mình, bởi vì đa
số đệ tử tông môn hay tán tu nhân gian đều sử dụng Phàm cấp công pháp luyện
khí, Địa cấp rất ít người có thể sử dụng, ngoại trừ siêu cấp tông môn, cùng
công tôn thế gia.

Đơn giản là vì Địa cấp công pháp quá quý hiếm, chứ đừng nói gì đến Thiên cấp
, nếu Thái Thanh đại pháp để lộ ra nhân gian thì khác gì hắn đem vàng treo
giửa chợ? Xưa nay vẩn vậy " Thất phu vô tội, hoài bích có tội ".

Hoàng nhan bất giác nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, non nớt của Nguyên...Thầm thán.

- Tuổi nhỏ thế kia ta nhìn ra cũng nửa bước Trúc Cơ, không những thế còn dám
đạp Vấn Tâm lộ, lại bái nhập Thiên phong.

- Sư huynh, ta đưa ngươi trở về.

Choàng tay lên vai Hoàng Nhan, Nguyên khó khăn dìu hắn bước đi từng bước.

- Là ai nói cho các ngươi rời đi?.

Một thanh âm mang theo ba phần cuồng ngạo văng vẵng khắp toàn bộ võ trường.

- Ta tự đến, ắt cũng tự đi.

- Chỉ bằng vào ngươi?.

Hắn nhìn thẳng vào mắt tên Tiểu Thiếu đang đứng trên đài cao, trên thân chiến
ý trùng trùng điệp điệp tỏa ra, không mặn không nhạt đáp.

- Đúng, chỉ bằng vào ta .


Tân Tiên Nghịch - Chương #21