Người đăng: Phuongtd
Không chút chần chờ, Nguyên bước nhanh lên bậc thang đầu tiên, vô cùng nhẹ
nhõm.. cứ thế đến bậc thang thứ mười.
Theo từng bước chân...Dần dần hắn đã thoáng cảm thấy có một luồng uy áp vô
hình từ hư vô đang phủ xuống, dù chỉ là thoáng qua nhưng vẫn khiến hắn khó
chịu..
Như trường giang, chậm rải mà chắc chắn, lúc này hô hấp hắn đã có chút thô
trọng...Nửa ngày sau.
Nguyên bất giác nhìn lên, lúc này hắn đang ở giửa Vấn Tâm lộ, uy áp kia bây
giờ vô cùng lớn, tưởng chừng có thể dè ép hắn đến ngã quỵ bất cứ lúc nào.
Tu vi trong cơ thể dưới uy áp lại có dấu hiệu bị lôi kéo, trong đan điền lúc
này cảm giác như có một tấm cự bia mạnh mẽ mà áp chế hết thảy linh khí.
Mồ hôi trán tuôn, giọt xuống bậc thang kia vang lên âm thanh lách
tách....Khuôn mặt hắn đỏ lừ, đôi chân bắt đầu run rẩy.
Từng bước từng bước, lúc này Nguyên đang ở bậc thang thứ 300...
Từ đâu đó ngoài hư vô có một tầng bích mang, như là tấm màn mỏng manh mà dẻo
dai đang quấn lấy đôi chân hắn, Nguyên chỉ cảm thấy bản thân mình như đang
khó khăn mà bước đi trong nhược thủy.
Uy áp kia không những đến từ ngoại giới, còn đến từ sâu trong đạo tâm hắn ,
nó như một con sâu nhỏ chậm rải mà hung hăng cắn xé, thậm chí đại não một
khắc này đều bị mạnh mẽ áp chế.
Cơ hồ hắn bước đi trong vô thức, cơ hồ vạn vật trước mặt, đến từng tầng bụi
bặm phủ đầy trên bậc thang rêu mốc kia đều đồng dạng mang theo áp kinh tâm ,
lúc này chỉ có định lực chèo chống, thân thể hắn như thây ma, gian khó tiến
lên, cảm giác như dù cho đối diện là vực thẳm hắn vẫn như vậy...Từng
bước...Từng bước ...
Một khắc này
Có lẽ Lý Nguyên không thể bước tiếp thêm được nữa, mồ hôi đã thấm ướt cả y
phục, mình nổi gân xanh, trong tròng mắt hiện lên vài sợi tơ máu, hắn cắn
chặt răng cố gắng đứng vững.
Ba trăm linh một...
Ba trăm linh hai...
Ba trăm linh ba...
Phô..ooc
Một ngụm máu tươi phun ra, Lý Nguyên bị chấn đến lùi về sau mười bậc...Lại
bước lên lần nữa.
Tại bậc thang thứ Ba trăm hai mươi, hắn thực sự không thể bước thêm được...Uy
áp lúc này chính xác là hoàng uy, cơ thể nhỏ bé hoàn toàn không thể thừa nhận
.
Xung quanh, không khí dưới áp lực chợt gia tăng bị bóp méo đến vặn
vẹo.....Lách tách, lách tách....
Trên đại môn một đầu Giao Long trắng bạc hung tợn do uy áp diễn hóa mà ra đang
nhe nanh múa vuốt gầm rú nhằm hướng Lý Nguyên gào thét bay đến.
Trong cơ thể hắn Thái Thanh chi khí ầm ầm vận chuyển một mặt chống lại cỗ lực
lượng phong ấn đến từ sâu trong đan điền kia, một mặt lại cưỡng chế chèo
chống thân thể.
Chợt một sợi linh khí nhỏ theo hơi thở thoát ra ngoài.... Bình Loạn Định Thiên
Quyền thi triển toàn bộ, quyền ấn mang theo màu xanh nhạt yếu ớt đánh thẳng
hướng đầu Giao Long.
Graoooo... Ầm.....mm..
Một tiếng nổ mạnh vang lên trong hư không, không khí từ bốn phía thủng ra
từng mảng lớn có thể nhìn thấy tựa như một vùng không gian kia bị đạn pháo
điên cuồng oanh tạc.
Thực vật xung quanh phạm vi trăm trượng cháy xém khét lẹt, thân thể hắn bị
hất văng về sau mười trượng, lăn lóc trên từng bậc thang dài, khuôn miệng
không ngừng trào ra máu tươi.
Đôi mắt đỏ ngàu hình như còn chảy ra huyết lệ, răng cắn nát môi hắn hung hăng
đứng dậy, tay phải vỗ mạnh lên thiên linh cái, đau đớn kéo đến khiến thần
trí hắn một khắc này chợt tỉnh táo.
Lại một bước..
Hai bước...
Giao Long đang phiêu phù trên không trung đôi mắt mở lớn phát ra hàn khí lạnh
người, há miệng phun ra một đoàn Thái Âm chi hỏa.
Hỏa cầu trắng bạc lớn như chậu nước hừng hực cháy, điên cuồng thiêu đốt không
khí trên đường đi, từng luồng từng luồng khí lưu hình thành rồi va chạm vào
nhau tạo nên chuổi thanh âm đinh tai nhức óc.
Một kích này tương tự một kích toàn lực của Trúc cơ tu sĩ, nếu trong trạng
thái linh lực có thể thôi động bình thường thì không sao, mà ngay lúc này
Thái Thanh chi khí đang bị gắt gao áp chế.
Mặt hắn vặn vẹo, tóc đen rối bời tung bay, mi tâm chợt động Hoàng Kim Chu
Tước hiện thế mang một luồng hỏa diễm kim sắc chập chùng bao phủ lấy thân thể
Lý Nguyên, bầu trời bên dưới mười trượng bị song hỏa thiêu đốt như muốn run
rẩy.
Chí dương chi hỏa thừa nhận một kích của thuần âm chi
hỏa...Phanh...Phanh...Không gian lúc này chợt lóe sáng, hai đoàn hỏa cầu cùng
nhau nổ tung tạo ra luồng nhiệt hỏa với nhiệt độ kinh khủng quét về bốn phương
tám hướng.
Bạch sắc hỏa diễm tiêu tán phiêu phù trong hư vô, Hoàng Kim Chu Tước lại đập
cánh bay lượn thiên không ngâm tiếng hót dài, hóa thành Hỏa linh khí dung
nhập thể nội Lý Nguyên, thiêu đốt Thái Thanh chi khí, thiêu đốt tu vị đang
chậm chạp di động trong thân thể.
Ba trăm hai lăm ...
Ba trăm hai sáu ...
Ba trăm ba mươi bậc....
Theo từng bậc thang lên cao uy áp lại gia tăng theo cấp số nhân, lúc này
phong bạo ầm ầm nổi lên, phong bạo hóa thành từng lưởi dao sắc nhọn lại mang
theo hàn khí lạnh người.
Đao phong nhằm hướng Lý Nguyên chém, trăm ngàn hư ảnh đao phong chồng chất
phủ xuống đầu hắn.
Nguyên vung tay, bộc phát toàn bộ nộ khí, toàn bộ tu vi, toàn bộ đau đớn
uất ức nghẹn ngào chất chứa suốt tám năm qua, một kích này có thể so với một
kích chí tử của Trúc cơ trung kỳ.
Ầm ầm ầm...
Nhục thân Nguyên thừa nhận trăm ngàn đao phong chém vào, y phục trên cơ thể
bị phá nát, trên thân chồng chất vết thương dày đặc, miệng vết thương không
ngừng thẩm thấu ra máu tươi.
- Ta không thể bỏ cuộc, vẫn biết con đường cầu đạo lắm gian nan, nhưng dù
sao đây mới chỉ là bắt đầu...Đạo tâm không vững thì nói gì đến thành đạo.
Cắn răng bước tiếp....Từng bước, từng bước nặng nhọc, tựa như kẻ bộ hành lê
lết trên sa mạc nóng bức đang khát khô cổ họng đang cố gắng tìm lấy dòng nước
mát để uống một lần cho thỏa ..... phảng phất mổi bước chân là một kỷ nguyên
dài dằng dẵng.
Một bước..
Hai bước..
Trên bậc thang thứ bốn trăm chính mươi....Lúc này thì hắn triệt để ngã quỵ ,
hoàn toàn không thể tiến thêm chút nào thậm chí không thể nhúc nhích lấy nửa
phân ..
Uy áp kia vô cùng kinh khủng...Hắn gục ngã.....triệt để gục ngã.
- Ta thua sao?
Nguyên ngửa mặt lên trời hét lớn.
- Không, ta không thể thua cuộc, cuối cùng đạo tâm ta đến cùng bao kiên
định ?.
Hắn cất tiếng cuồng tiếu, tiếng cười dài như mang theo lệ khí, mang theo uất
ức cùng oán độc tích tụ bấy lâu.
Thanh vân sơn lúc này trời cao xanh ngắt, không một tiếng động, hình như cả
thế gian đang dõi theo từng bước chân hắn...Gió ngừng thổi, cây ngừng lay ,
chim chóc ngừng bay, phảng phất như thời không cũng ngừng vận chuyển.
Tiếng cười của hắn vậy mà chấn động toàn bộ sơn môn ... Ké..eeet...Cửa lớn đại
môn mở ra.
Dẫn đầu là một trung niên nhân, thân mang mang đạo phục tông phái, cùng vài
tên đệ tử, bọn họ đang trố mắt nhìn xuống bên dưới 999 bậc thang sâu hun hút
.
- Kẻ kia là ai ? Vậy mà chọn Vấn Tâm Chi Lộ để tiến nhập tông môn.
- Chắc thiên tư không đủ, không dám tham gia khảo hạch đây.
Nên nhớ Vấn Tâm Chi Lộ còn được gọi là " thang lên trời " thật sự để bước qua
999 bậc đá kia quả khó như lên trời.
Nguyên nằm trên bậc thang thứ bốn trăm chín mươi, ngửa mặt nhìn trời tự vấn.
Thế nhân cười sao ta phải khóc?.
Đạp một chân ngọc thụ lâm phong.
Kẻ tiểu nhân xem ta như si ngốc.
Ta nhìn trời tự hỏi " vấn đạo tâm".
Nguyên lại đứng lên, dùng ý chí cầu sinh mạnh mẽ, dùng toàn bộ lòng tự tôn ,
toàn bộ tâm kiêu ngạo để đứng lên....Cố chấp đứng lên.
Kim Long ấn ký thôi động, hóa thân Hoàng Kim Long Giáp, long phiến tầng tầng
mọc ra, vết thương bằng một tốc độ chóng mặt cấp tốc thu lại, Chu Tước thần
hòa hung hăng thiêu đốt một chút linh khí cuối cùng còn sót lại trong đan
điền.
Chân hắn đạp Kim Long thần ngoa, lại một bước, một bước, xung quanh cơ thể
hắn Thần Long chi khí trùng trùng điệp điệp chống mà ra, trên cao phía cổng
lớn chúng nhân tại kia toàn bộ nhân ngây ngốc, tràng cảnh đang diễn ra phải
nói vô cùng kinh tâm động phách.
- Hắn... hắn biến thân sao?
- Trời ạ ... kẻ này là ai...Kia, kia phải chăng là Chân Long tiên thể ?
Một kẻ tinh tường nhận định, lại có kẻ nghẹn ngào không kiềm chế được hét
toáng lên.
- Thật, thật là chân long thể chất, hắn vậy mà mang tiên thể....đã thế sao
còn tự làm khổ bản thân, đường lớn không đi lại leo lên Vấn Tâm Lộ.
Trầm mặc có, kinh nghi có, cảm thán cũng có.
Năm trăm ..
Năm trăm linh một..
Năm trăm tám mươi..
Chung quanh hắn thanh âm nghị luận không ngừng mà vang lên, nhưng lúc này tất
cả đã không còn lọt vào tai hắn, phãng phất thế gian là cỏi mộng mà chân hắn
đang bước đi trong vô thức.
Uy áp kia cũng không hề tỏ ra dễ dãi chút nào, sát na hóa thành Vạn Long Ý
Chí...Từng đầu Long do thiên địa ý chí ngưng tụ ra lao thẳng đến, tấn công
thần hồn Lý Nguyên.
Một vạn đầu long hung hăng xâm nhập thần hồn non nớt kia, đại não hắn đau đớn
kinh khủng, đồng dạng như bị người ta từng mảnh, từng mảnh hung hăng xé nát.
Vạn Long ý chí không ngừng đuổi giết, thôn phệ thần hồn Lý Nguyên, đứng
trước cái chết cận kề, nguy cơ sinh tử hiện hữu ngay trước mắt, trái tim bên
ngực phải quang mang cuồng động.
Xích mang kia từ trái tim tuôn trào đến, như màn sương mù máu dày đặc vậy mà
xé nát tầng không, tràn ngập như thủy triều bao bọc lấy Lý Nguyên.
Một giọt máu màu vàng từ trái tim kia lan nhanh đến kỳ kinh bát mạch, tứ chi
, đan điền, rồi tạo thành huyết cầu cùng bao phủ lấy toàn bộ thần hồn lúc này
đang yết ớt của hắn.
Vạn long ý chí liên tục công phá, thần hồn được bao bọc bởi huyết cầu lại
không ngừng tử thủ.....Giọt hồn huyết kia chính là bản nguyên Sát Lục hồn
huyết.
Năm trăm tám mươi mốt..
Năm trăm tám mươi hai..
Vấn Tâm Chi Lộ giờ này lặng ngắt như tờ, chỉ nghe vang lên thanh âm lộp cộp ,
lộp cộp bước chân và phanh phanh nhịp tim đập .