Người đăng: Phuongtd
Hoàng kim sư vương giận dữ gào thét, tiếng gầm vang vọng thiên không, toàn
bộ yêu thú trong phạm vi trăm dặm đua nhau chạy trốn, chim muông phá không
tán loạn bay đi.
Yêu vương nhấc chân dẫm mạnh xuống, bàn chân lớn che khuất một vùng trời, Lý
Nguyên chỉ biết bất lực nhìn lên.
Khi bàn chân còn cách mặt đất tầm mười trượng, đầu Kỳ Lân há miệng, một đoàn
sắc vàng hoả diễm mang theo nhiệt độ vô cùng kinh khủng, ngay một khắc này cỏ
cây khô héo, mặt đất, thậm chí cả bầu trời cũng trở nên úa vàng.
Hoả diễm cùng khí thế đốt sạch mọi thứ đón lấy bàn chân kia, trời đất tối tăm
, quang minh ảm đạm, thương khung run rẩy, mảnh sâm lâm chìm trong bóng tối
.
Dư lực của lần va chạm này quá khủng khiếp khiến Lý Nguyên ngay lập tức bất
tỉnh, nửa ngày sau khi tỉnh lại, thứ đầu tiên hắn cảm nhận được là đại địa
vậy mà ầm ầm rung lắc dữ dội, như muốn phá toái.
Trước mắt hắn hai đầu quái thú cực kỳ to lớn đang vật lộn, một đầu là Hoàng
Kim Sư, đầu còn lại rõ ràng là ấu thú Kỳ Lân.
Ầm ầm ầm...
Va chạm giữa hai nhục thân cường đại khiến mặt đất vậy mà bắt đầu nứt nẻ, vết
nứt lan dần, lan dần tạo thành một vực thẳm sâu hun hút cơ hồ không thấy tận
cùng.
Phạm vi mười dặm xung quanh cỏ cây đã bị quần nát, thậm chí núi lớn cũng bị
san thành bình địa.
- Quá mạnh mẽ, đây là lực lượng nhục thân của Kết Đan sao?..
Hai đầu yêu thú kia không ngừng mà vật lộn, cắn xé, tiếng gầm rú, tiếng gào
thét vậy mà khiến thiên không cũng lắc lư chao đảo.
Đầu Kỳ Lân hình như đã thấm mệt, trên thân mang theo vô vàn vết thương, lân
phiến từng tầng bị bong tróc, máu tươi thấm đẫm cả một vùng đất lớn..
- Không xong rồi, Kỳ Lân nhỏ kia chắc không chịu được lâu nữa....Làm sao bây
giờ ? ....đại não hắn cấp tốc suy nghĩ.
Tức thời Bất Diệt Chi Tâm đập mạnh, ấn ký Phượng Hoàng vốn đứng im khẽ chuyển
động....Một cỗ lực lượng vô cùng vô tận gào thét từ cơ thể hắn phá không bay
ra.
- Là Hoả Phượng Hoàng..
Con Phượng Hoàng kia toàn thân đỏ rực, từng tầng hoả diễm lưu động quanh thân
thể, thâng hỏa hừng hực cháy như muốn thôn phệ hết thảy hư vô.
Phượng hoàng cất tiếng hót dài, vang vọng toàn bộ Hắc Ám Sâm Lâm...Một cổ
nhiệt lưu từ thân phượng tỏa ra, bầu không khí một khắc này chợt trở nên vô
cùng ngột ngạt, đến sinh cơ xung quanh trăm dặm bị thiêu đốt sạch sẽ.
Kỳ Lân kia đầu ngoái nhìn lại vậy mà miệng lớn nở ra một nụ cười quái dị, Hoả
Phượng như hiểu ý hót dài đáp trả, rồi nhằm hướng hai đầu yêu thú kia lao đến
, vận tốc cực đại, như lưu tinh xẹt ngang qua bầu trời, không khí bị đốt
cháy, bị co nén đến mức phát ra lộp bộp từng tiếng nổ lớn.
Hoả diễm ngập trời, biển lửa kia không ngừng lan rộng, hoả táng tất cả mọi
thứ...Yêu vương gào thét muốn tránh né, nhưng Kỳ Lân kia lại cố sức bám lấy
thật chặt.
Lăn lóc, vật lộn, lửa cháy ngập trời...Tiếng gầm rú kinh thiên động
địa...Tràng cảnh khiến người ta nhìn mà kinh tâm động phách.
Mười mấy hơi thở sau tiếng động triệt để im bặt.... Ở giửa mảnh đất trống là
một đầu yêu thú to lớn bị đốt cháy đến đen thui.
Con ấu thú kỳ lân kia bản thể cấp tốc thu nhỏ lại, nội thương hình như cũng
đã hoàn toàn khôi phục, Kỳ Lân chạy nhảy xung quanh Hỏa Phượng Hoàng, hình
như không hề sợ hãi ngọn lửa kia, lại còn tỏ ra vô cùng thích thú, vô cùng
hưởng, không những thế, thương tích trên mình nó bắt đầu khép lại, lân phiến
từng tầng từng tầng mọc ra, toả hào quang sáng chói.
Lý Nguyên chau mày..
- Thì ra là thế, Kỳ Lân, Phượng Hoàng cùng hệ hoả hèn gì hoả diễm kia không
những không làm nó thương tổn mà còn trị hết thương thế cho nó.
Thoát được một kiếp này, hắn vô cùng cảm thán, tuy thân thể đau nhức ê ẩm
nhưng vẫn cất tiếng cuồng tiếu...
- Đại nạn không chết ắt có hậu phúc a.
Hoả Phương lại cất tiếng hót, vỗ cánh bay lượn một vòng thiên không rồi hoá
thành Phượng Hoàng ấn kí dung nhập trên mi tâm Lý Nguyên.
Trên mi tâm hắn hiện hữu một ấn ký hoàng kim Chu Tước ..
- Không phải Phượng Hoàng à ? Sao ấn kí kia lại là Chu Tước ? ....Kim Long ,
Phượng Hoàng...Nhưng trong mộng kia ta thấy tứ đại thần thú hoá thành ấn kí
trên bất diệt chi tâm kia mà...Đúng ra phải là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước
, Huyền Vũ mới đúng chứ..?... Chắc bây thực lực ta còn quá yếu ớt, có lẽ sau
này trở nên cường đại sẽ trải qua thêm một lần thuế biến nữa chăng ?.
Đơn giản ở đời mọi sự xảy ra đều có quy luật của nó...Chẳng phải Càn Khôn sinh
Lưỡng Nghi...Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng mới sinh ra Bát Quái sao?.
- Cũng chính là một loại đạo " Thiên Đạo" ...Thiên Đạo tuần hoàn không dứt vô
chân vô ngã, nếu bây giờ ta có thể nhìn ra Thiên Đạo, thì Thiên đâu còn là
Thiên nữa a......Không sao..
- Mà cũng thật quá tốt, lại có thêm một ấn ký trên mi tâm, về sau khi chiến
đấu ta hoàn toàn có thể tùy thời triệu hồi nó ra, uy lực hẳn là không tệ hơn
đầu Kim Long kia đi.
Con Kỳ Lân nhỏ kia lại chạy đến lao vào lồng ngực Lý Nguyên, cọ cọ lên má hắn
, miệng nhếch lên một vòng cười, càng trông càng vô cùng đáng yêu.
Hắn vuốt ve đầu Kỳ Lân, như chính mình vuốt ve bằng hữu lâu năm, càng nhìn
càng thuận mắt, càng nhìn càng dễ thương.
Hài tử có ai không mê những thứ đáng yêu? Lý Nguyên từ nhỏ tứ cố vô thân ,
bằng hữu không nhiều, mà để chân chính gọi là bằng hữu lại không hề có.
Để gọi là bạn thì mọi thứ xung quanh đều có thể làm bạn, kiếm sĩ coi thanh
kiếm là bạn...Dược sư coi lô đỉnh là bạn...Lý Nguyên hắn hôm nay cũng có thể
coi Kỳ Lân này là bằng hữu.
Bạn là người luôn bên cạnh ta, bạn để chia sẽ buồn vui sướng, bạn là người
không bao giờ mang lòng phản trắc.
( Thôi, lại nói về truyện)
Nguyên thích thú mở miệng nói:
- Nếu nguyện ý theo ta, từ nay ta gọi ngươi Tiểu Hoả, là bằng hữu đầu tiên
và duy nhất của ta được chứ?.
Tiểu Hỏa nhếch miệng cười một cách vô cùng thỏa mãn, đôi mắt long lanh chớp
chớp, gật đầu, lại nhảy phóc lên vai hắn cấu cấu vào má, vào tai.
Lý nguyên cất tiếng cuồng tiếu, tiếng cười dài vang vọng.. .Hắn dẫm mạnh chân
mang theo Tiểu Hỏa phi hành trở lại tiên động.
- Tiểu gia hoả ngươi đúng là nghịch ngợm, không ngồi yên được sao?.
Lý Nguyên ngồi ngây ngốc suy nghĩ nửa ngày.
- Lần này ra ngoài dù thập tử nhất sinh, nhưng lại thu hoạch không tệ...Thức
tỉnh được ấn ký phượng hoàng kia, còn thu được một đầu Hoả kỳ Lân, dù là ấu
thú đã cường đại như thế, thử hỏi sau này nó khôn lớn sẽ khủng bố sẽ uy mãnh
đến mức nào?
Hắn mường tượng trong đầu cái cảnh được cưỡi lên mình Tiểu Hỏa, ngao du thiên
hạ, ngạo thị quần hùng..
- Đúng là phong quang, vô cùng phong quang a...
Hơn nữa lần nay ra ngoài liệp sát yêu thú, kinh nghiệm thực chiến của hắn
tăng tiến không nhỏ, trước đó Nguyên còn thu lấy nội đan của đầu Yêu vương
kia.
Nội đan tam giai yêu thú không phải thứ cầu là được, đến Kết Đan cường giả
còn phải đánh nhau bể đầu để tranh giành.
- Phải nói là đại thu hoạch a.. Vận khí quá tốt, nhân họa đắc phúc mà.
Hắn bất giác cười lớn... Nửa ngày sau, Lý Nguyên ngồi xếp bằng, tay bắt ấn
vận chuyển Thái Thanh đại pháp, chợt đại não cùng đan điền truyền đến một hồi
đau đớn đau đớn kịch liệt.
Thần hồn khẻ động hắn nhìn thấy trong đan điền của mình linh khí đang vô cùng
bạo động, hình như đang cố gắng tấn công một bức màn.
- Chẵng lẽ ta sắp đột phá viên mãn Luyện Khí sao ? sao có thể nhanh như vậy
được ?
Không kịp nghĩ, hắn nuốt vào viên nội đan đang cầm trên tay..Thái Thanh vội
chuyển ...Chín chín tám mốt chu thiên sau, một luồng linh khí vô cùng mạnh mẽ
, mạnh mẽ gấp trăm ngàn lần linh khí trong đan điền của hắn bây giờ, theo bát
mạch chảy xuống đan điền, kinh mạch hắn bạo trướng, đan điền bạo trướng ,
dường như không thể chứa đựng nổi luồng linh khí cường đại đó.
Hắn kịch liệt đau đớn, vô cùng thống, răng cắn nát môi, đôi mắt đỏ ngầu ,
hiện lên một vòng tơ máu..
- Không ổn, cứ như vậy đan điền nổ tung mất...Ta quá hấp tấp vội vàng rồi..
Nội đan yêu vương cũng dám nuốt thực muốn chết mà.
Nguyên cười khổ
Mồ hôi từng hạt lớn chảy khắp cơ thể, toàn thân hắn nổi gân xanh, cố gắng
chịu đựng..Vận chuyển Thái Thanh đại pháp điều hoà linh khí.
Chịu đau đớn suốt một tháng trời, một tháng sau cảm giác đau đớn kia hoàn
toàn mất đi.
Chợt hắn hét lớn.
- Pháaaaa...
Một dòng linh khí cường đại như thủy triều cuồn cuộn, hung hăng phá tan rào
cản tầng mười Luyện Khí..
Ầm... uỳnh..
Toàn thân hắn toả ra thanh sắc quang mang, xung quanh khí lưu lượn lờ..Thần
trí vô cùng thoải mái, cảm giác trong thân thể như có một luồng sức mạnh lớn
lao.
Toàn thân như được thoát thai hoán cốt, sinh cơ bừng bừng đốt cháy, nên nhớ
viên mãn Luyện Khí chính là bước đệm vô cùng quan trọng cho Trúc cơ sau này.
Luyện khí viên mãn thì sau này Trúc Cơ mới dễ dàng viên mãn..Lý Nguyên gào
thét vui mừng.
- Trúc cơ a, đợi ta không lâu nữa ta đã có thể Trúc Cơ được rồi.
Sau Trúc cơ chiến lực không chỉ tăng thêm mười lần mà thọ nguyên cũng được gia
trì kéo dài thêm 300 năm.
300 năm thọ nguyên đối với đại tu sĩ chẳng đáng là gì, có chăng là một lần bế
quan, lại đối với phàm nhân thì ba trăm năm là bao nhiêu đời người ? Bao cuộc
bễ dâu?.
Chẳng phải bất kỳ tu sĩ nào bước lên tu chân lộ cũng vì cầu trường sinh thôi
sao?
Tiểu hoả dường như cảm nhận được niềm vui đó của tiểu bằng hữu, nó lao nhanh
tới bên người hắn vội mở miệng cười khoái chí ... Một người, một thú cùng
cuồng tiếu..Tiếng cười bay khắp động phủ, bay ra khỏi cả Hắc Ám Sâm Lâm .