Người đăng: Phuongtd
Hắc ám sâm lâm vẫn hùng vĩ, vẫn vô cùng kì bí nhưng nhìn ở một góc độ nào đó
hắn lại thấy có đôi phần thân thiết, vì ở đây chính là nơi hắn tao ngộ với sư
tôn..
- Sư tôn, đồ nhi trở lại rồi..
Đắng chát hô lớn, Lý Nguyên luồn lách qua từng đám cây, cố gắng hết sức
tránh mặt yêu thú, hắn một đường hướng đông tiến về tiên động.
Bước vào động phủ Lý Nguyên dập đầu ba cái, cho dù hắn biết một mảnh tàn hồn
kia của sư tôn đã triệt để tiêu tán trên cỏi đời.
Nhưng Lý Nguyên tin sư tôn đang ở một nơi nào đó dõi theo mình, động phủ
hoang liêu cô tịch khiến hắn cảm giác đôi phần thất lạc.
Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng được hưởng thụ một chút tình thân, gia tộc khinh
ghét, người người sỉ nhục, một tiểu hài cần nhất thứ gì ? Đó chính là sự bao
dung và tình thương cha mẹ.
Chưa, Nguyên chưa từng một lần, chưa một ngày được vui vẻ, hạnh phúc có
chăng chỉ là cơ cực tủi hỗ, đến hôm nay lại lâm vào con đường lang bạt thế
này.
Chính sư tôn là người đầu tiên mang lại cho hắn một chút ấm áp của tình thân.
Cha, Mẹ ! ta cần các người, ta nhớ các người a !!.
Đắng chát hô lớn hai hàng lệ chảy dài trên đôi mắt, ngây ngốc nửa ngày Nguyên
khẽ thì thào.
- Điều cần làm nhất bây giờ là nhanh chóng Trúc cơ, ở cái mảnh hoang vu rừng
núi này chắc có lẽ sẽ gặp được một chút kỳ ngộ.
Tu vị hắn bây giờ là Luyện Khí 7 tầng, chỉ còn kém Trúc Cơ một đường cố gắng
và một chút cơ duyên nữa thôi.
Nói một chút về cảnh giới tu chân trên Nghịch Trần giới này, tu chân được
chia thành bốn bước.
Bước thứ nhất ( Nhất bộ tu chân) bao gồm : Luyện Khí- Trúc Cơ- Kết Đan -
Nguyên Anh- Hóa Thần - Anh Biến - Vấn Đỉnh.
Bước thứ hai ( Nhị bộ tu tâm) gồm : Âm dương song cảnh ( Âm Hư- Dương Thực) -
Khuy Niết -Tịnh Niết - Toái Niết và Thiên Nhân ( ngũ suy)
Bước thứ ba ( tam bộ tu Tiên) gồm : Không niết - Không Linh- Không Huyền -
Không Kiếp ( sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong và đại viên mãn) ứng với Đạo
Tôn- Kim Tôn- Thiên Tôn- Dược Thiên Tôn - Đại Thiên Tôn.
Bước thứ tư ( tứ bộ đạp thiên) tức là Đạp Thiên cảnh cửu bộ hay có thể gọi là
Chí Tôn cảnh.
Trong tu chân nhất bộ thì Trúc Cơ chính là con đường quan trọng nhất, nó như
một lằn ranh, một ngưỡng cửa của phàm nhân và tiên nhân, chỉ có trải qua
Trúc cơ là trải qua đồng dạng một lần thuế biến về nhục thân, tâm tính và cả
đạo pháp.
Tu sĩ thông thường muốn Trúc Cơ cần phục dụng Trúc cơ đan, nhưng xác suất đột
phá vô cùng nhỏ bé, một ngàn người may ra mới có một người thành tựu, lại
một ít thiên chi kiêu tử lại dùng đạo để đột phá, Trúc cơ đạo phân chia làm
hai phẩm cấp là Phàm Đạo và Thiên Đạo.
Rất ít kẻ mang trong mình Trúc Cơ đạo, chứ đừng nói Thiên đạo Trúc cơ, Thiên
đạo Trúc cơ tượng trưng chính là chiến lực cùng giai vô địch..
Ngây ngốc nửa ngày hắn quyết định tu luyện những môn công pháp truyền thừa kia
.
Bình Loạn Định Thiên quyền tuy là Thiên cấp nhưng hắn đã tu luyện đến tiểu
thành, một quyền đánh ra mang theo lực lượng xuyên thủng ngọn núi nhỏ, có
thể nói uy lực vô cùng.
Định Thân thuật sơ thành, Tát Đậu Thành Binh sơ thành..Thái Thanh đại pháp
coi như có chút thành tựu
Hắn tu, điên cuồng tu luyện, mặc cho những môn cao cấp công pháp kia mổi lần
thi triển mang lại đau đớn thể xác kinh khủng.
Bốn tháng sau, Lý Nguyên ngưng luyện công, cả người ê ẩm, mỏi nhừ nhưng đầu
óc và tinh thần lại vô cùng thoải mái, Nguyên bước ra sơn động, chủ ý của hắn
là ra ngoài liệp sát yêu thú.
- Mấy tháng trời liên tục luyện công cũng đả nhanh chóng đạt đến Luyện khí
chín tầng, tốc độ tu luyện này phải dùng hai từ yêu nghiệt để hình dung a...
nộ khí chồng chất, không có nơi trút bỏ chắc phát hoả mà chết.
Yêu thú bình thường Lý Nguyên còn chưa để vào, đi đến đâu giết đến đó, nhị
giai trở xuống yêu thú hắn chỉ dùng duy nhất một chiêu trấn sát, duy chỉ có
một đầu nhị giai Hắc Hùng khiến cho hắn khốn đốn, mặc dù cuối cùng vẫn có thể
diệt sát nhưng lại bị thương không hề nhẹ, miệng hắn không ngừng trào ra máu
tươi.
Nửa ngày sau
Vậy mà hắn đã giết chết đến hơn trăm đầu, càng đánh lại càng hăng..Ầm...
ầm...Đại địa rung chuyển dữ dội, một mảnh rừng từ từ sụp đổ, đang lan rộng
về phía hắn.
- Chuyện quái gì thế này ?
Nhìn lại phía xa xa ...Một đầu hoàng kim sư tử cực lớn đang hùng hổ lao tới.
- Hoàng kim sư, Tam gia yêu thú...Không ! phải nói chính xác là Hoàng Kim sư
Vương, trên trán yêu thú có một chữ Vương màu đỏ như máu, tương phản với bộ
lông màu vàng kim xem ra vô cùng dữ tợn.
Con sư tử kia cực lớn, cao ít nhất phải đến hơn mười trượng chí ít cũng ba
mươi, Lý Nguyên khiếp vía, lần đầu tiên hắn thấy một đầu yêu thú to lớn và
hung bạo đến vậy, mà đầu yêu thú kia lại nhằm đến hắn, đang muốn giết hắn.
Kẻ yếu vía chắc đã đái ướt cả ra quần và ngất xỉu từ lâu....Mặc dù rất sợ
nhưng Lý Nguyên cố gắng trấn định.
Một đứa nhóc tám tuổi nhìn chằm chằm một con yêu thú lớn gấp trăm lần mà trong
mắt lại sục sôi chiến ý, tràng cảnh kia khó tin và buồn cười đến nhường nào
?.
- Nhân loại, ngươi tiến vào lãnh thổ của ta, lại đồ sát yêu tộc ta, lá gan
và bản lĩnh không nhỏ, nhưng hôm nay ta định cho ngươi...Phải chết...
Đầu yêu vương mở miệng gầm rú, vậy mà không khí xung quanh chuyển dịch như
bạo loạn, va chạm vào nhau nổ lách tách.
Tức thì, Yêu vương há miệng, một vòng xoáy cực lớn mang theo khí thế thôn
phệ tất cả hướng hắn mà đến, phong bạo thét gào.
Lý Nguyên khuôn mặt âm trầm, trái tim nhảy lên phanh phanh.
- Đánh cũng chết, chạy cũng chết
Luyện Khí kỳ tu sĩ đối mặt Kết Đan yêu vương thì đừng nghỉ tới nhấc chân bỏ
chạy.
Hắn đôi mắt long lanh sục sôi chiến ý vung tay, hoá quyền.
- Bình Loạn Định Thiên Quyền thức thứ nhất
- Bình Loạn Sơn Hà
Tức thời một quyền ấn lớn ngưng thực phát ra thanh quang chói mắt nhằm hướng
vòng xoáy kia phá không lao đến mang theo uy áp ngập trời đánh vào cự đại vòng
xoáy.
Bùm... ầm...ầm...
Quyền ấn tan vỡ, vòng xoáy kia ma khí ảm đạm đi đôi phần, ngừng lại một chút
rồi lại tiếp tục phá không một đường lao thẳng.
Lý Nguyên chưa kịp định thần, đứng trước nguy cơ sinh tử hắn vô thức vung
mạnh tay, bất diệt chi tâm khẽ động, ấn ký trên cánh tay phát sáng.
Đầu Kim Long kia phá không gào thét bay ra ...Ầm .. ầm... Vòng xoáy sụp đổ ,
Kim Long lại bị ném mạnh về sau trăm trượng, tiếp tục bay lên lần nữa, tiếng
long ngâm vang vọng thiên địa long uy ngập trời.
- Haha, nhân loại, Luyện Khí kỳ, khá lắm, nhưng vừa rồi chỉ là một thành tu
vị của ta mà thôi.
Mặc dù chẳng thèm để Lý Nguyên vào mắt nhưng Yêu vương kia trong thần sắc lại
không thể dấu được có chút kinh nghi.
Miệng mở rộng hét lớn
- Chết...
Lý Nguyên chưa kịp thở dốc, lại một kim trảo cực lớn xé gió lao đến, trảo ấn
kia vô cùng lớn, lại ngưng thực hết sức rõ ràng, xung quanh yêu khí lượn lờ,
phù văn quấn quýt xoay chuyển, quang mang diệu động, phong bạo gào thét ,
khiến người ta cảm giác không rét mà run.
Ngực phải, bất diệt chi tâm nhảy lên thổn thức, như báo hiệu một hồi nguy cơ
sinh tử cực lớn, tức thì đầu Kim Long lại hoá thành ấn kí chui thẳng vào mi
tâm Lý Nguyên.
Hắn đau đớn hét lên...
.....Aaaaaa...
Sát na sau trên cơ thể hắn y phục bị xé nát, tầng tầng Long phiến mọc lên ,
tạo thành một bộ hoàng kim giáp, hoàng kim chi khí tuôn trào, trên đầu ngưng
tụ một chiếc Long khôi, chân mặc Long ngoa, tạo thành bộ Long Giáp vừa vặn
hoàn chỉnh.
Hắn lăng không đứng đó, trên thân thần khí chập chùng, giống như một tiểu
Thần Long bễ nghễ nhìn xuống thế gian..
Bình Loạn Định Thiên quyền xuất ra, va chạm với kim trảo kia...Không trung
vội vang lên tiếng nổ mạnh, oanh minh chớp động, một mảnh không gian vậy mà
bị nghiền ép đến mức sụp đổ.
Lực lượng kia đánh mạnh vào cơ thể Lý Nguyên, khiến hắn bay ngược về sau
không biết bao nhiêu dặm, nhục thân đụng mạnh vào một ngọn núi lớn tạo thành
hố nhỏ mới triệt để dừng lại, hắn nằm im, không còn chút sức lực.
Đầu Yêu Vương kia gào thét lớn hơn, bước từng bước tiến đến, đại địa lắc lư
như muốn phá toái.....đại thụ sụp đổ.
Trong lúc Lý Nguyên chắc chắn mình phải chết, thì ở đâu đó rất xa, một đoàn
hoả diễm lao tới, tuy khoảng cách còn rất xa nhưng sức nóng khiến vạn vật bị
thiêu trụi.
Yêu vương hoảng hốt nhảy sang một bên tránh né..Lúc này bất diệt chi tâm đồ án
xoay chuyển, một dòng nước ấm từ trái tim xông ra chảy về toàn bộ kỳ kinh bát
mạch, xuống cả đan điền của hắn, khiến thương thế bằng tốc độ kinh hoàng hồi
phục lại.
Long giáp vỡ nát, hắn trên người không mảnh vải che thân, máu me be bét ,
không khác gì kẻ sắp chết cả.
Sát na sau, một đầu hoả diễm thú nhìn qua còn rất nhỏ phá không lao đến, đứng
đối diện nhìn chằm chằm vào con yêu vương.
- Hoả Kỳ Lân, ngươi đây là có ý ngăn cản ta giết nhân loại này sao?.
Kỳ lân nhỏ kia mở, líu lo thứ âm thanh gì đó, chốc chốc lại nhe nanh cười
ngặt nghẽo.
( Thật ra yêu thú tu vi tiếp cận Kết Đan có thể mở miệng nói chuyện như người
, tu luyện đến Nguyên Anh còn có thể hoá thân thành nhân loại..
Đầu kỳ lân này mang trong mình thánh thú huyết thống, cho nên dù là Kết Đan
vẫn không thể nói chuyện, chỉ khi đến Hoá Thần cảnh mới biến thân như nhân
loại...)
Lý Nguyên mừng rơn..
- Thì ra là một đầu ấu thú Hoả Kỳ Lân..Hình như là ...Nó muốn cứu ta?.