Thiên Diệt Không Gian


Người đăng: luitan12

Thiên Diệt Không gian, nói nó là không gian còn không bằng nói nó là một mảnh
đất bị một bức tường phong ấn mà không phải là không gian.

Tại xa xôi thời đại, khi người của các Tinh Cầu khác xông vào cái này Cửu Hà
Đại Lục thì đã từng xảy ra rất nhiều trận chiến, mà theo các trận chiến đó xảy
ra lúc các loại không gian cũng được thiết kế hoặc ngoài ý muốn mà xuất hiện.

Mà Thiên Diệt không gian cũng chính là một trong những không gian được hình
thành đó.

Thiên Diệt không gian bên ngoài, chỉ thấy từng tòa từng tòa trận pháp bao bọc
lấy một vùng không gian cực kỳ rộng lớn, cụ thể là bao nhiêu thì không ai dám
xác định, bởi vì muốn biết được bên trong rộng bao nhiêu thì phải đi vào mới
biết. Mà những người đi vào trong thì cao nhất cũng chỉ là Thiên Tôn viên mãn,
khi vào đó lúc vì rất nguy hiểm và thời gian có hạn cho nên thường chẳng có ai
đi hết cả Thiên Diệt không gian.

Hôm nay, khi Thiên Diệt không gian sắp mở lúc, các loại truyền thừa của Nam
Vực đều dẫn theo đệ tử đi tới đây.

Thiên Diệt không gian vì không là của riêng ai cho nên bất kỳ ai cũng có thể
đi vào, chẳng qua điều kiện để vào lúc là phải Thiên Tôn cảnh trở xuống, ngoài
ra ngươi phải thắp sáng một vòng Chiến Cung mới có thể vào được.

Chỉ riêng phải có một vòng Chiến Cung mới có thể đi vào đã là cực kỳ hiếm có,
dù sao tu sĩ trên đời lại có ai có thể thắp sáng được một vòng Chiến Cung đây?
Ít nhất một trăm người mà có một người thắp sáng được một vòng Chiến Cung đã
là hiếm thấy rồi.

Từ đó có thể nghĩ Chiến Cung muốn thắp sáng các vòng tiếp theo là khó cỡ nào,
dù sao có phải ai cũng như Thiên Y loại kia biến thái đâu.

Bên ngoài Thiên Diệt không gian bây giờ nhưng là tụ tập lấy rất nhiều truyền
thừa, trong đó có lấy nam thanh nữ tú, có lấy lão già nhìn như suy yếu nhưng
huyết khí thao thiên.

“Ông ông.” Từng tiếng như tiếng trống đập thình thịch vang lên, cả Thiên Diệt
không gian bỗng nhiên trở nên rung động.

Chỉ thấy, bên ngoài Thiên Diệt không gian tầng kia ngăn cách lấp lóe các loại
phù văn.

Những này phù văn có từng loại đỏ như lửa phần thiên, cực kỳ chích liệt, có
từng loại giống như thu thủy chảy dài, cực kỳ mềm mại….

“Ầm ầm.” Những này phù văn xuất hiện lúc như bị cái gì kích thích, chúng rung
động thật lớn phát ra từng tiếng tê minh rồi đan xen vào nhau dần dần hình
thành hơn mười cái truyền tống không gian.

Khi nhìn thấy mười cái cánh cổng không gian dâng dần dần hình thành lúc cũng
không ai đi vào, bởi vì cái cảnh cổng kia cần thời gian để hình thành, nếu đi
vào quá sớm rất có thể sẽ nguy hiểm, chính vì vậy không ai nguyện y đi vào đầu
tiên cả.

Cùng lúc đó, đang đi tới Thiên Diệt không gian Thiên Y mấy người nhưng cũng là
định lại thân hình nhìn xung quanh.

Đã thấy phía trước phù văn chảy xuôi như thác trời, không gian nơi trên nhưng
xuất hiện lấy mười cái cánh cổng không gian.

“Là Huyền Băng Tôn Chủ cùng với Nguyệt Vô Song.” Nhìn lấy Thiên Y mấy người
xuất hiện lúc có mấy người lập tức nhận ra.

“Tôn Chủ nha, nàng sẽ không tới tham gia đi.” Có người âm thầm suy đoán nghĩ,
tại đây hôm nay nhưng chỉ có Thánh Tôn đem hậu bối tới, Tôn Chủ nhưng đích
thân tới nàng còn làn người đầu tiên.

Thiên Diệt không gian bên trong ngăn cách cũng không phải rất mạnh, nếu Tôn
Chủ đích thân ra tay thì e rằng rất có thể phá vỡ đi.

“Ngu ngốc, không gian này Tôn Chủ cũng không thể vào, nàng hẳn là dẫn theo
Nguyệt Vô Song đi tới đi.” Có trưởng bối khẽ lắc đầu rồi chậm rãi nói, ánh mắt
tầm đó nhịn không được nhìn tới Nguyệt Vô Song bên này, chỉ là cuối cùng lại
than tiếc lắc đầu, cái này nữ nhân quá hiếu chiến, không ai dám có ý đồ với
nàng nha.

“Nghe nói nam tử đi chung bọn họ lần trước nhưng là giết Thiếu Chủ của Thanh
Hà Môn.” Có người từ khi Thiên Y xuất hiện lúc khẽ xôn xao bàn tán.

Thanh Hà Môn nhưng là một tôn quái vật khổng lồ, trong đó cao thủ nhưng là
nhiều như mây, Tôn Chủ nhưng có thể tới hai bàn tay số lượng, thật không nghĩ
tới tên này thật dám giết người ta Thiếu Chủ, rốt cuộc là hạng người có tài
hay vô não mới dám đây.

“Thiên Diệt không gian có bao nhiêu lối vào?” Thiên Y ánh mắt đảo qua xung
quanh một vòng rồi chậm rãi nói.

“Rất nhiều, tại trong tông môn cũng có một cánh cổng đi vào.” Huyền Băng lạnh
lùng đáp. Vốn trở về tông môn để đi nhưng trở về còn không bằng trực tiếp đi
tới cho gần.

Thiên Y thu hồi tầm mắt rồi đứng đấy chờ đợi cánh cổng truyền tống được diễn
hóa xong.

“Vù vù.” Cũng không bao lâu, mười cánh cổng rốt cuộc cũng đã hình thành, tại
chúng hình thành sau phù văn bỗng nhiên trở nên sáng chói, theo đó là một loại
thần vận cực kỳ kỳ lạ nổi lên, loại này thần vận nổi lên lúc khiến người nhìn
vào sẽ có cảm giác như chỉ cần bước vào thì ngươi có thể đi tới một thế giới
khác vậy.

“Đi thôi.” Nhìn lấy cánh cổng hình thành lúc tất cả môn phái hậu bối cũng
không chờ thêm hưng phấn lao vào tìm kiếm cơ duyên.

Từng bóng người vù vù bay tới cánh cổng rồi theo đó biến mất trong tầm mắt mọi
người.

“Đi thôi.” Thiên Y nhìn lấy mấy người đi vào hết sau cũng nhàn nhạt nói.

Nguyệt Vô Song cũng gật đầu nhìn lấy Huyền Băng rồi chuẩn bị tiến vào.

“Thiên Y đại ca.” Liền tại hai người chuẩn bị đi tới lúc một thanh âm non nớt
vang lên, Huyền U tay phải không biết lúc nào nắm lấy góc áo Thiên Y ngước lên
nhìn hắn.

“Sao vậy.” Thiên Y có chút ngoài ý muốn cúi xuống nhìn Huyền U hỏi.

“Cái này cho ngươi.” Huyền U tay trái lấy ra một cái khăn màu xám cũ kỹ đưa
cho Thiên Y rồi mỉm cười nói.

Thiên Y tiếp nhận khăn quàng rồi nhìn nó, chỉ thấy khăn quàng có màu xám, từ
ngoài nhìn tới đã cực kỳ cũ kỹ, thậm chí còn có lấy từng lỗ thủng giống như
cái dẻ, nhìn lấy nó lúc Thiên Y mí mắt giật giật.

Tặng cái gì không tặng lại đi tặng một cái khăn quàng đã cũ nát, mặc dù nhìn
cái khăn này hắn biết nó được làm bằng Thiên Tằm Vô Vi, là một loại tằm cực kỳ
hiếm thấy nhưng từ ngoài nhìn tới nhìn thế nào đều cảm giác quái dị, cũng
không biết nàng lấy cái này tằm ở đây nữa.

Kỳ thật Thiên Y cũng không biết, cái khăn này là từ trong Thiên Mộ lấy ra tới,
lần trước đi vào sau Huyền U thấy nó có vẻ rất lợi hại dáng vẻ nên đem ra, còn
bề ngoài hình dáng nàng nhưng không quan tam.

Thiên Y không thể làm gì khác hơn là đeo lên khăn quàng rồi nhìn nàng nói:
“Được chưa?”

Huyền U không nói gì, đôi mắt thuần trắng cứ như vậy nhìn lấy hắn, cũng không
biết nàng suy nghĩ cái gì, ý chí muốn nói cái gì nhưng lại không nói ra lời.

“Sao vậy?” Thiên Y mấy người nhìn nàng có vẻ là lạ không khỏi nao nao rồi quan
tâm hỏi.

“Không sao, Thiên Y đại ca cùng Vô Song tỷ tỷ cẩn thận.” Huyền U suy nghĩ một
lúc rồi tươi cười lắc đầu nói.

Thiên Y ánh mắt thâm thúy nhìn nàng cũng không nói gì, hắn ẩn ẩn đoán được cái
gì nhưng không nói, nàng có con đường của mình, hắn sẽ không can thiệp vào con
đường đó, bây giờ sẽ không, sau này cũng vậy.

Thiên Y nhìn nàng xoa đầu nhỏ một cái rồi mỉm cười không nói gì, tiếp đó hắn
cũng không để ý nàng nữa quay lưng rời đi rồi nhảy vào cánh cổng kia.

Nguyệt Vô Song tuy rằng có chút nghi hoặc nhưng cũng không nói nhiều, thân
hình cũng nhảy vào rồi cùng Thiên Y biến mất trong tầm mắt mọi người.

…..

Thiên Diệt không gian bên trong cánh cổng truyền tống, Thiên Y tay phải ôm lấy
eo Nguyệt Vô Song, tiếp đó một cỗ lực lượng phong ấn bao trùm lấy hai người để
cả hai không bị truyền tống tới mỗi nơi mỗi góc.

Băng qua từng vầng quang mang giống như hành lang, cũng không lâu sau, Thiên Y
hai người rốt cuộc hạ cánh an toàn tại một khu rừng.

Chỉ thấy xung quanh đây cây cối um tùm, tất cả đều cao tới ngàn trượng giống
như có thể Già Thiên, khắp khu rừng tản mát ra từng làn thiên cổ khí tức.

“Tốt một không gian, nơi này vậy mà đang dần hình thành một thế giới riêng
biệt.” Thiên Y đi vào sau thả ra Nguyệt Vô Song rồi nhìn xung quanh một vòng,
cảm nhận được nơi này đang dần dần hình thành một thế giới sau cũng mười phần
giật mình.

Từ bên ngoài không cảm thấy không gian này có cái gì bất đồng với không gian
khác, nhưng đi vào sau hắn vậy mà cảm giác được có từng sợi vô hình thiên địa
pháp tắc đang vận chuyển để giúp cho không gian này càng thêm hoàn mỹ hơn.

Mà khi không gian này hoàn mỹ lúc cũng là lúc không gian này hình thành một
cái thế giới độc lập, loại này thế giới độc lập nhưng là cực kỳ hiếm thấy, năm
đó Thiên Y cũng từng truy tìm ra một loại thế giới như thế này, đáng tiếc cuối
cùng vẫn là không tìm được.

Hôm nay nhưng là cơ may tìm được một không gian sắp bước vào giai đoạn hoàn
mỹ, chỉ cần hắn lấy đi không gian này rồi tìm cách kích thích một chút vậy thì
một thế giới sẽ sinh ra, tất nhiên trong quá trình này nhưng là mười phần khó
khăn, trên đời không phải ai cũng đủ cơ duyên cùng tài lực để làm ra.

“Thế giới riêng biệt? lẽ nào cái này không gian không thuộc về mảnh này thiên
địa của chúng ta sao?” Nguyệt Vô Song có chút nghi ngờ nhìn xung quanh hỏi.

“Vẫn chưa, muốn hình thành một thế giới riêng rồi tách ra với thế giới chúng
ta thì phải cần một quá trình cực dài, trong này trả giá không phải ai cũng có
thể.” Thiên Y khẽ lắc đầu rồi nhàn nhạt nói.

“Ngươi đứng im chờ ta.” Thiên Y quay đầu nhìn Nguyệt Vô Song rồi nhàn nhạt
nói, tiếp đó hắn thân hình phi thẳng lên thiên không.

“Ầm ầm.” Từng tiếng giống như thiên sấm vang lên, Thiên Y quanh thân toát ra
từng sợi phù văn cực kỳ cổ lão, tiếp đó chỉ thấy hắn hai tay đan xen rồi kết
thành từng cái ấn ký kỳ lạ.

Theo hắn kết ấn lúc, những kia phù văn cổ lão bỗng nhiên trở nên sáng chói, mà
khi chúng trở nên sáng chói lúc không gian một mảnh kìm nén, tựa hồ có cái gì
đó đang muốn dam cầm không gian này vậy.

“Tam Giới Phong Thiên.” Thiên Y hai tay dang ra, tiếp đó chỉ thấy hắn từng sợi
phù văn bắt đầu tán loạn khắp không gian, chúng lấy tốc độ không gì sánh kịp
dung nhập vào hư vô rồi tan biến trong thiên địa.

Những này phù văn kỳ thật không phải là tan biến mà là dung hòa vào không gian
mỗi nơi, mỗi góc cùng mỗi tọa độ. Một khi những này phù văn dung hợp hoàn tất
lúc Thiên Y có thể điều điều khiển được vùng không gian mà phù văn đã dung
hợp.

Ngồi xuống xếp bằng, Thiên Y trong lòng mặc niệm đọc từng phần pháp quyết, lần
này hắn nhưng là sử dụng Phong Ấn kỹ năng một trong những chiêu phong ấn.

Nguyệt Vô Song thấy hắn nói là làm không khỏi bất đắc dĩ, trong tay trọng
thước lấy ra đứng gần hắn hộ pháp cho hắn.

Liền nàng vừa lấy ra trọng thước lúc ánh mắt lập tức liếc sang một bên, hai
mắt theo đó quang mang nở rộ, sát ý bộc phát nhìn về một vị trí.

Ở nơi nàng nhìn, không biết từ lúc nào đã xuất hiện lấy một cái nữ tử, này nữ
tử toàn thân trắng như tuyết, mỹ mạo Vô Song trên đời hiếm có, dù tự tin với
nhan sắc của mình nhưng Nguyệt Vô Song vẫn phải thừa nhận rằng nàng vẫn kém
hơn nữ tử này một tia.

“Lăng Tuyền.” Nhìn lấy nữ tử này lúc Nguyệt Vô Song lập tức nhận ra, dù sao cả
hai nhưng đều là Thái Huyền Môn đệ tử, bình thường tuy ít gặp mặt nhưng danh
tiếng của nhau vẫn là nghe qua.

“Nơi này không phải ngươi có thể đến, cút đi.” Nguyệt Vô song trọng thước
quang mang sáng chói nhìn lấy Lăng Tuyền lạnh lùng nói. Tuy rằng cùng tông môn
nhưng không có nghĩa là phải nể mặt nhau, Nguyệt Vô Song trước giờ nhưng chưa
từng quan tâm cái gì đồng môn với không đồng môn, trong cuộc sống của nàng
cũng chỉ có Huyền Băng cùng Huyền U, thêm nữa cũng chỉ là bằng hữu Thiên Y mà
thôi, còn lại tất cả trong mắt nàng bất quá cũng chỉ là heo chó mà thôi.


Tàn Thiên - Chương #24