Thôn Thiên Phệ Yêu Quyết


Người đăng: luitan12

Buổi trưa hôm sau, đang nằm đấy Thiên Y bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt sâu
trong không hiểu sao hiện lên một tia ý cười.

Nằm trên giường, Thiên Y đưa lưng quay về cửa, mà phía sau hắn bây giờ nhưng
lại đang có một thân hình nhỏ nhắn đang cẩn thận đi từng bước tiến tới, động
tác của người tới giống như con mèo nhỏ đang chậm rãi đi đến để vồ tới con mồi
vậy.

Trên mặt Huyền U cũng mang theo một tia cười giảo hoạt, nàng tiến tới, nhẹ
nhàng leo lên giường bò tới bên cạnh đang nằm đấy Thiên Y rồi lấy tóc dài muốn
đưa lên mũi của Thiên Y để trêu chọc hắn.

“Bắt được rồi.”

Thiên Y cũng như biết được nàng động tác, hắn mở mắt ra rồi lấy tốc độ cực
nhanh ôm lấy Huyền U rồi vò vò đầu nhỏ nàng cười khẽ nói.

“Aa.” Huyền U bị hắn mở mắt rồi vồ tới ôm nàng cũng là hét to một tiếng muốn
ra sau nhưng lại không kịp phản ứng bị hắn ôm lấy rồi vò đầu.

“Đã trưa rồi, Thiên Y đại ca làm sao không dậy.” Huyền U hai tay dùng sức đẩy
tay Thiên Y ra không cho hắn vò đầu rồi ngẩng đầu nhỏ tươi cười nhìn hắn hỏi.

Thiên Y cười không nói, nghỉ ngơi một đêm sau hắn cũng đã khôi phục thất thất
bát bát, bây giờ tỉnh lại sau thân thể lại khỏe mạnh như thường.

“Nương nói chúng ta chuẩn bị đi tới Không Gian gì đó.” Huyền U thân hình nằm
ôm lấy Thiên Y rồi cọ cọ đầu nói nhỏ.

“Tốt, đứng dậy, ta đi gặp hai người kia.” Thiên Y vỗ đầu nhỏ của nàng khàn
giọng nói rồi đứng dậy chỉnh sửa chút ít rồi mang nàng ra khỏi phòng đi tới
Huyền Băng bên đó.

“Thiên Y đại ca, ta hôm qua ngủ dậy không biết sao bỗng nhiên nhiều lên một
cái pháp quyết, sẽ không phải là bản tiểu thư thiên tư tuyệt thế lúc ngủ cũng
có thể sáng tạo ra pháp quyết đi?” Đi trên đường, Huyền U như nghĩ tới cái gì
đó giật giật ống tay áo Thiên Y rồi gật gù đắc ý nói.

Tối hôm qua đánh nhau vang lên từng tiếng nổ cả Luân Hồi Thiên Mộ bên ngoài
đều nghe thấy mà mất ngủ, mà nàng nhưng lại trực tiếp chìm vào giấc ngủ sâu
rồi tỉnh lại sau thì có thêm một cái pháp quyết.

Tỉnh dậy sau, nàng tính nói cho Huyền Băng nhưng nghĩ nghĩ rồi lại không biết
làm sao nên đi nói với Thiên Y, hiển nhiên trong lòng nàng Thiên Y bây giờ đã
có một cái địa vị cực kỳ quan trọng.

“Pháp quyết tên gì?” Thiên Y ánh mắt nổi lên gợn sóng trước câu nói của nàng,
hắn nhìn nàng lạnh nhạt hỏi.

“Thôn Thiên Phệ Yêu Quyết.” Huyền U lắc lắc đầu nhỏ rồi nhìn hắn nói.

Quả nhiên!

Thiên Y trong lòng thầm than, năm đó hắn cũng từng nghe tới Yêu Chủ Yêu Băng
có thành tựu như năm đó là cũng vì bộ này pháp quyết.

Hắn có nghe đầu Yêu Chủ Yêu Băng bản thể đầu tiên là một con Băng Điểu.

Băng Điểu là một loại yêu thú cực kỳ tàn nhẫn mà lạnh lùng, nó thiên tính hệ
băng, loại này yêu thú đẳng cấp huyết mạch là thuộc về Yêu Tộc bên trong hạ
đẳng nhất một loại, thậm chí chúng sinh ra chỉ là sống theo bản năng tìm kiếm
con mồi chứ không hề có suy nghĩ của riêng mình.

Chỉ là, trong Băng Điểu loại này thấp hèn huyết mạch nhưng lại sản sinh ra một
con Băng Điểu có thể mở ra linh tính, mà nó nhưng không hiểu sao cơ duyên tế
hội đạt được Thôn Thiên Phệ Yêu Quyết.

Thôn Thiên Phệ Yêu Quyết là một bộ pháp quyết dành cho yêu thú, nó có thể thôn
phệ huyết mạch của yêu thú khác để tăng lên đẳng cấp huyết mạch tự thân, có
thể nói loại này pháp quyết đặt tại Yêu Tộc trong cũng là một loại bá đạo nhất
Yêu Pháp.

Năm đó, Yêu Chủ Yêu Băng lúc còn là Băng Điểu lúc đã từng dùng loại này pháp
quyết để thôn phệ rất nhiều những loại phi cầm có huyết mạch cao hơn nó để
tiến hóa.

Dần dần, khi nàng lần lượt trải qua từng cơ duyên cùng dùng mưu trí của mình
để tiến hóa tới Băng Phượng sau, nàng nhưng là đột phá Thiên Quân, trở thành
Yêu Tộc Yêu Chủ.

Có thể nói Yêu Chủ Yêu Băng năm đó là một người đáng kính nể, dù sao từ trước
tới giờ lại có ai từ một loài thấp kém nhất yêu thú lại trải qua từng lần lột
xác rồi trở thành Phượng Hoàng là Băng Phượng Hoàng đây? Không có, cũng chỉ
Yêu Chủ Yêu Băng mới có thể thành công đi con đường này.

Thiên Y khi đó đối mặt với nàng cũng phải mười phần thận trọng không dám lơ
là, hắn nhớ trận chiến kia giữa hắn và nàng tuy rằng lấy hắn thắng mà làm kết
quả, nhưng mà lần đó tuy thắng nhưng hắn cũng đánh đổi thành bị trọng thương,
từ đó có thể nghĩ nàng năm đó cũng kinh tuyệt thiên hạ như thế nào.

Mặc dù lúc đó hắn chưa đạt tới đỉnh cao thời kỳ cũng vậy!

Thiên Y ánh mắt hồi ức không tự chủ được nhìn lấy Huyền U, cái kia Thôn Thiên
Phệ Yêu Quyết nhưng là thôn phệ yêu thú máu huyết để lột xác, mà Huyền U một
đời này là Nhân Tộc chi thân, như vậy nàng sẽ lựa chọn thôn phệ loại nào máu
huyết để trở thành đỉnh cao đây?.

Sẽ là Mãng Xà máu huyết rồi dần dần tiến hóa thành Chân Long?

Hay lại là như năm đó Phi Cầm loại máu huyết rồi dần dần tiến hóa thành Phượng
Hoàng hoặc Kim Sĩ Đại Bàng….?

Lắc đầu vứt bỏ cái này suy nghĩ, mặc kệ nàng quyết định đi con đường nào thì
cũng chỉ có thể dựa vào nàng mà thôi, hắn tuy muốn nói với nàng Nhân Tộc chi
thân lúc đầu tuy yếu đuối nhưng về sau cũng là thuộc về đỉnh cấp nhưng lại
không nói ra lời.

Bởi vì hắn biết, Nhân Tộc ngoại trừ trí tuệ siêu việt các loài ra thì thân thể
quả thực yếu tới bạo nhược, mà muốn rèn luyện cái này yếu điểm nhưng là cực kỳ
khó khăn, như vậy tại sao không để nàng tự mình nghĩ ra con đường của chính
mình đây?

“U Nhi, hứa với Thiên Y đại ca, sau này không được nói chuyện này cho bất kỳ
ai được không?” Thiên Y một mặt chính kinh nhìn nàng chăm chú nói.

Huyền U bây giờ lấy Nhân Tộc chi khu để xuất thế, như vậy nếu nàng lại tu
luyện Yêu Tộc pháp quyết mà nói thì chắc chắn sẽ bị người đời phỉ nhổ cùng với
truy sát.

Dù sao Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc, Tiên Tộc, Quỷ Tộc, Thần Tộc, Thánh Tộc, Đế
Tộc, Thiên Tộc cửu đại bộ tộc nhưng đều là nghi kỵ lấy nhau, tuy rằng không
giống như Yêu Ma Tiên tam tộc hận không thể ăn tươi nuốt sống nhưng cũng không
thể ở chung cùng nhau.

Mà Nhân Tộc cùng Yêu Tộc nhưng tình thế cũng không kém đi nơi nào, đều là chỉ
cần đối phương sơ hở là cho đối phương một đòn trí mạng, cho nên nàng tốt nhất
vẫn là không nên để lộ chuyện này khi chưa đủ mạnh.

“Có phải là bí mật chỉ hai chúng ta biết không.” Huyền U nhìn hắn nghiêm túc
thì chăm chú suy nghĩ một chút rồi tươi cười nhìn hắn.

“Đúng vậy, muội có thể hứa với ta được chứ?” Thiên Y trịnh trọng gật đầu,
trong lòng cũng là một mảnh rối bời.

Cái ngày kia càng ngày càng gần, bây giờ pháp quyết đời trước đã bắt đầu thức
tỉnh, như vậy nàng trí nhớ cũng sắp thức tỉnh đi?

Chỉ là, nàng sẽ là Huyền U làm chủ hay là Yêu Băng làm chủ, hay lại là cả hai
cùng dung hợp mà thành đây?

Thiên Y không biết, nhưng hắn đã có quyết định trong lòng, đó là…

“Tốt, ngoại trừ Thiên Y đại ca ra ta sẽ không nói với ai.” Huyền U một mặt
tươi cười nhìn hắn nói.

“Ngoan.” Thiên Y cười khẽ nhéo má nàng một cái rồi dắt nàng cùng đi.

Thiên không trên từng áng mây, thanh phong phấp phới thổi bay tóc dài.

Tại trên đám mây kia, Thiên Y bốn người đang nhàn nhạt phi hành từ trên đó đi
Thiên Diệt Không Gian.

Vốn mấy người định trở về tông môn hội họp nhưng Thiên Y nói trực tiếp đi tới
là được rồi, dù sao chỉ cần đi vào lấy đồ rồi đi ra là được. Còn cơ duyên sao?
cho tới bây giờ là Thiên Y hay Nguyệt Vô Song đều không quá để ý những thứ
này, tất nhiên nếu trên đường có thể lấy một ít cái gì đó rồi tăng lên cảnh
giới cũng không phải là không thể.

Trên đường đi, Nguyệt Vô Song cùng Huyền Băng ánh mắt luôn là kỳ dị nhìn lấy
Thiên Y.

Tối hôm qua đánh nhau chỉ cần không phải người ngu là biết đang có Tôn Chủ
đánh nhau, ba người kia thì tất cả mọi người đều biết, dù không biết cũng có
thể hỏi cho biết bọn họ là người của Thanh Hà Môn.

Nhưng mà cái kia nam tử lại là ai đây? Không ai biết, nhưng điều đó không có
nghĩa là Huyền Băng hai người không biết.

Mới hôm qua Thiên Y tên này nhưng là nói nếu Thanh Hà Môn người tới thì không
cần trở về nha, như vậy lần này bọn họ thật sự đã tới, và cũng giống như hắn
nói, bọn họ đích thật là không trở về.

Sẽ không thật là tên này giết đi? Huyền Băng hai người có chút kinh dị, phải
biết tên này nhìn thế nào cũng chỉ là Địa Tôn viên mãn thôi nha, làm thế nào
đều không thấy mạnh mẽ à.

Nhưng chính vì lời hắn nói cho nên hai người mới nghi thần nghi quỷ, dù sao
chuyện này quá là trùng hợp, nó trùng hợp tới hai người không thể không nghĩ
nhiều.

Thiên Y cũng như không chú ý tới hai người ánh mắt, vẫn là ôm lấy Huyền U nhàn
nhã phi hành.

Mọi chuyện đã không có gì tốt nói và cũng không có gì đáng nói, một cái Tôn
Chủ cảnh mà thôi, dù là bây giờ hay quá khứ hắn cũng đã không cần thiết phải
để ý.

Với lại hắn nói hai người sẽ tin sao? hiển nhiên là không rồi, dù sao một cái
Địa Tôn viên mãn giết ba cái Tôn Chủ nhưng là một chuyện không thể nào, nói ra
sợ còn bị hai người cười tới rụng răng, hắn mới không rảnh rỗi đi nói lung
tung.

Kỳ thật Thiên Y vẫn không biết, nếu hắn nói thì hai nàng hẳn sẽ càng tin thêm
tám phần đi, dù sao hắn làm người bề ngoài luôn là chững chạc không thích nói
bậy, đại gia là biết đến đấy, chỉ là ai lại hiểu được lòng nhau mà đi nói chứ?

“Này, người tối qua sẽ không thật là ngươi đi?” Nguyệt Vô Song ánh mắt có chút
nhịn không được nhìn hắn tò mò hỏi. Tuy không nói nhưng đại gia đều biết là
chuyện gì.

Thiên Y quay đầu hướng nàng một lúc lâu rồi ánh mắt chuyển qua Huyền Băng,
trầm mặc một lát rồi hắn nói: “Trên đời này có quá nhiều quá nhiều thứ mà các
ngươi không nên biết, mà những chuyện liên quan tới ta, có lúc giả vờ vô tri
là một loại sống sót dành cho các ngươi.”

Nguyệt Vô Song hai người đối với lời hắn nói lựa chọn như không nghe, tên này
cũng thật quá đề cao mình đi, cái gì là chuyện liên quan tới hắn là không nên
xen vào? Lẽ nào hắn rất đáng gờm sao? có đáng gờm tới đâu thì cũng chỉ là một
cái Địa Tôn đi?

Thiên Y nhìn hai nàng lơ đáng dáng vẻ không khỏi cười khẽ, đang định nói cái
gì lúc đôi mắt hắn lập tức nhìn sang phải.

“Ầm.” Liền tại hắn vừa nhìn vào lúc, một thanh âm trầm đục vang lên, tại không
gian trước mắt hắn bỗng nhiên vỡ nát tại chỗ, theo đó một cái lỗ hổng không
gian hiển hiện ra.

“Vèo.” Tại sát na này, khi Nguyệt Vô Song mấy người không biết chuyện gì xảy
ra lúc thì có một bàn tay nhanh như chớp giật lao tới Thiên Y như muốn nắm bắt
lấy hắn vậy.

Khi bàn tay này xuất hiện lúc vạn vật dừng lại, thời không, âm dương, hỗn độn
tất cả đều phải tĩnh chỉ, tựa hồ tại bàn tay này phía dưới thiên địa cũng
không thể vận chuyển, tất cả mọi quý tích, vận mệnh của chúng sinh đều phải
dừng lại tại thời điểm hiện tại khi nó xuất hiện.

Nguyệt Vô Song ba nữ thân bất do kỷ phải tĩnh lặng tại chỗ, suy nghĩ, thân
hình theo đó không thể chuyển động dừng lại khi bàn tay này xuất hiện, tại
thời khắc này thời không như là bị bàn tay kia xuất hiện mà dừng tại hiện tại.

“Đế Thần.” Thiên Y đôi mắt hiện lên một tia gợn sóng rồi lập tức tràn ngập ý
cười nhìn lấy bàn tay kia, hắn tay phải cũng dơ ra đón đỡ lấy bàn tay từ không
gian đánh tới kia.

Trịnh trọng, dễ dàng, nhưng lại không hề có một lực phản chấn nào truyền về,
tay phải của Thiên Y cùng bàn tay kia cứ thế đặt lên nhau, tiếp đó Thiên Y
trong đầu nhưng là nhiều hơn một luồng tin tức.

Cảm nhận được tin tức này sau Thiên Y thu tay về, mà bàn tay kia cũng theo đó
biến mất như chưa từng xuất hiện.

Có lẽ không ai thấy, hắn sâu trong linh hồn có cái gì đó đang thức tỉnh…

“Xem ra phải đẩy nhanh tốc độ đi lấy món đồ kia rồi trở về mới được.” Đọc xong
tin tức kia truyền tới sau Thiên Y đôi mắt thoáng ác liệt rồi bình tĩnh nói.

Vừa rồi cái kia bàn tay tới là để truyền lại tin tức cho hắn, trong đó có quá
nhiều tin tức khiến hắn không thể nhàn rỗi như bây giờ được.

Thiên Y ánh mắt đảo qua ba nữ, thấy các nàng cũng không nhận ra cái gì khác
thường sau cũng là lắc đầu rồi không để ý.


Tàn Thiên - Chương #23