Thanh Hà Môn Người Tới


Người đăng: luitan12

“Đi.” Thiên Y cuồng quát một tiếng, theo đó hắn quang thân nguyên khí điên
cuồng lao vào Chiến Cung bên trong.

Dần dần, hai vòng Chiến Cung lập tức được thắp sáng, quang mang ảm đạm theo
nguyên lực cùng khí huyết, thậm chí là sức lĩnh ngộ cùng với tất cả điên cuồng
truyền vào thì được thắp sáng hoàn toàn.

Tiếp đó, nguyên khí cùng khí huyết… giống như cuồn cuộn không dứt cứ tiếp tục
truyền vào, vòng thứ ba Chiến Cung theo đó được thắp sáng lên…

Khi vòng thứ ba Chiến Cung được thắp sáng sau nó rung rung như muốn đột phá
vòng thứ bốn Chiến Cung, nhưng mà ngay tại sắp đột phá lúc Thiên Y lập tức đè
ép nó lại không cho nó đột phá.

Một lần muốn thắp ba vòng Chiến Cung tuy không phải không được nhưng Thiên Y
lại không muốn, bởi vì khi hắn Chiến Cung vượt qua Thiên Luân quá nhiều thì cả
hai khi cùng trồng lên nhau thì chiến lực sẽ giảm bớt một cách đáng kể.

Thắp sáng ba vòng Chiến Cung sau, khi Thiên Y đang đỉnh nghỉ ngơi lúc ánh mắt
bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về ngoài cửa sổ.

Từ xa tới trăm vạn dặm đằng kia, hắn cảm giác được có mấy người có cực kỳ mạnh
mẽ khí thế đang xông tới, mà nếu như hắn đoán không nhầm thì là người của
Thanh Hà Môn đi.

Cảm Ứng kỹ năng hắn bây giờ vận dụng nhưng có thể cảm ứng được khoảng cách cực
kỳ xa xôi, cho nên hắn có thể dễ dàng nhận biết được khoảng cách xa như vậy.

“Tới thật sớm, đã vậy thì không cần thiết phải trở về nữa.” lành lạnh lời nói
vang lên, thân hình theo đó tan biến tại trong căn phòng.

….

Tại một nơi khá xa căn phòng của Thiên Y, đang có lấy ba người trên thân mặc
lấy một bộ thanh y y phục tụ tập cùng một chỗ bay đi hướng về nơi Thái Huyền
Môn cứ điểm, bọn họ mỗi một bước nhưng là vạn dặm, tốc độ nhanh tới không ai
có thể bắt được tàn ảnh.

“Đại ca, nhị ca, một cái tiểu bối mà thôi, có cần thiết phải chúng ta cùng đi
bắt trở về hay không?”. Trong đó, ba người giờ khắc này nhưng có lấy một người
đang một mặt phiền muộn nhìn hai người phía trước hỏi.

Lần này Thanh Hà Môn lại vì đối phó một cái tiểu tử lại xuất động tới ba người
bọn họ đi tới, cái này không khỏi cũng quá chuyện bé xé ra to đi, dù sao tiểu
tử kia có quỷ dị tới đâu thì cũng chỉ cần một người là đủ rồi, làm gì phải ba
người cùng đi đây.

“Tam đệ, ngươi đây là không hiểu, từ tin tức truyền về, tiểu tử kia bề ngoài
chỉ có Địa Tôn viên mãn nhưng lại có thể giết lấy Thánh Tôn, cái này đã đủ
chứng minh hắn quỷ dị, hơn nữa hắn có thể làm được như vậy rất có thể là từ
trong Luân Hồi Thiên Mộ đạt được cơ duyên, nếu chúng ta bây giờ qua đó cướp
lấy cơ duyên vậy thì rất có thể có trợ giúp với chúng ta nha.” Cầm đầu là một
trung niên nam tử quay đầu nhìn lấy người nhỏ tuổi nhất nhàn nhạt giải thích.

“Đại ca nói không sai, tiểu tử kia lại có thể giết được Thánh Tôn, ai biết hắn
còn có thủ đoạn gì khác có thể giết được chúng ta hay không, chính vì vậy tốt
nhất vẫn là ba người cùng đi, nói không chừng chúng ta còn có thể cướp đi cơ
duyên của hắn, sau đó nếu đột phá cảnh giới kế tiếp là có thể rời đi thế giới
này.” Một trung niên khác tự xưng là nhị ca cũng chậm rãi giải thích.

“Rời đi thế giới này sao?” Vị kia nam tử tam đệ nghe vậy hai mắt không khỏi
nóng rực, rời đi thế giới này nhưng không biết là mộng tưởng của bao nhiêu
người, đáng tiếc, nghe đồn hơn bốn mươi vạn năm trước thế giới này đã bị phong
ấn, cho nên muốn rời đi là việc cực kỳ khó khăn.

“Rời đi thế giới này? Các ngươi có cơ hội đó sao?” Đột nhiên, một hờ hững lời
nói từ trước mặt ba người vang lên, nó vang lên là như vậy đột ngột không hề
có lấy một điềm báo trước.

“Là ai.” Ba người đang nói chuyện bị thanh âm cắt ngang lúc lập tức ánh mắt
cảnh giác nhìn về phía trước.

Đập vào mắt bọn họ là một nam tử thần tuấn vô song, hắn trên đầu tóc xám thả
dài tới hông, trên người mặc một bộ cực kỳ phổ thông áo xám có một cái đen
quấn quanh nhìn tới rất là bình thường nhưng lại không quá bình thường khi nó
được mặc lên người hắn.

Hắn khí chất trên người nhưng lại cực kỳ mâu thuẫn, từ xa nhìn tới khiến người
cảm giác hắn như là Thần Chi rồi lại giống như một phàm nhân bình thường, rõ
ràng là thân phận cao quý nhưng lại cam chịu đọa lạc cất bước trong hồng trần
nam tử.

Đôi mắt tang thương kia nhưng lại lạnh lùng với thiên hạ muôn dân, lãnh đạm
với sinh mạng tự thân, tựa hồ đối với hắn mà nói, thiên địa hay chúng sinh sự
việc bất quá cũng chỉ là như vậy không đáng để hắn quan tâm, đây là một cái
lạnh lùng nam tử, cái này lạnh nhưng lại xuất phát từ linh hồn chỗ sâu của
hắn.

“Các ngươi không phải muốn tìm ta sao? làm sao lại không nhận ra rồi.” Thiên Y
lãnh đạm nhìn ba người kia nhàn nhạt hỏi.

“Ngươi là Thiên Y, kẻ đã giết Thanh Hà Môn đệ tử cùng Thanh Hà Thiếu Chủ?” Cầm
đầu trung niên nam tử nhìn lấy Thiên Y cảnh giác hỏi. Hắn cũng không phải ngu,
ngược lại rất thông minh, từ khi Thiên Y xuất hiện tới giờ nêu không có Thiên
Y lên tiếng thì trung niên không thể phát giác, chính vì vậy hắn trong lòng âm
thầm đề cao cảnh giác với Thiên Y hơn bao giờ hết.

“Là ta.” Đứng dưới ánh trắng, nguyệt quang chiếu rọi lấy thân thể hắn như là
Thần Chi, Thiên Y nhìn ba người lãnh đạm đáp.

“Là tiểu này sao, đã tới vậy thì nạp mang đi.” Vị kia trung niên tam đệ thấy
Thiên Y thừa nhận sau cũng không nghĩ nhiều thân hình một động, một lần nữa
xuất hiện là ngay trước mặt Thiên Y đánh tới một quyền.

Một quyền quang huy rực rỡ như muốn xua tan đi hắc ám trong đêm tối, nó mạnh
mẽ nhưng có thể di sơn dời địa, băng diệt hết thảy!

Nhìn tên đầu đàn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt rồi đánh ra một quyền kia
Thiên Y ánh mắt lãnh đạm khẽ ngẩng đầu nhìn lên trung niên.

Hắn một cái nhìn này nhưng là khiến vị kia tam đệ trong lòng không hiểu một
mảnh sợ hãi. Từ trong đôi mắt đó, hắn như là thấy được thiên địa đang héo tàn,
chúng sinh kêu rên, tại trong đôi mắt đó, hắn thấy được Thiên Địa Tàn Thiên,
tựa hồ vốn là vô khuyết thiên địa nhưng tại nam tử đôi mắt này phía dưới đều
không thể hoàn mỹ.

Hai cái khe hở sâu trong đôi mắt giống như là thâm uyên không đáy, bất kỳ ai
nhìn vào đều không thể ức chế được nội tâm sợ hãi rồi để lộ ra sơ hở.

Thiên Y đối mặt một quyền kia làm như không thấy, mà khi một quyền băng diệt
hết thảy sắp đánh trúng hắn lúc Thiên Y thân hình vậy mà không biết lúc nào đã
xuất hiện cách chỗ hắn đứng ba thước.

“Ầm.” Một quyền đánh trượt nhưng lại có thể đánh thủng không gian thành một lỗ
hổng. Trung niên nam tử thấy thế quay đầu sang đánh ra một quyền nữa.

Một quyền giống như Thái Sơ Thần Phong, nó mang theo vô cùng vô tận sức mạnh
như muốn quét đãng Cửu Châu, đồ sát chúng sinh, tại một quyền này phía dưới
không gì có thể đón đỡ.

Thiên Y đối với một quyền kia lần thứ hai làm như không thấy, hắn cứ như vậy
đứng bình tĩnh cho trung niên đánh vào cơ thể mình.

“Ầm ầm.”Một quyền trực tiếp đánh xuyên thân thể Thiên Y rồi dựa thế ầm ầm đánh
thẳng vào đại địa để lộ ra một cái thâm uyên rộng ngàn trượng hố to.

“Không thể nào.” Trung niên một quyền đánh xuyên thân thể Thiên Y sau cũng
không vui mừng như trong tưởng tượng, hắn như gặp cái gì cực kỳ khủng khiếp
tràng cảnh, thân hình không tự chủ được rút lui sau trăm trượng dữ một khoảng
cách nhất định với Thiên Y.

Mà hai người sau cũng vậy, lập tức lấy ra binh khí mười phần đề phòng nhìn
Thiên Y.

Mà Thiên Y thì tại trúng một quyền sau vẫn là đứng đấy chưa từng di động qua,
ngay cả quần áo trên thân cũng không hề có lấy một chút thay đổi, vẫn là như
vậy phấp phới trong gió đêm.

Mấy người ánh mắt cực kỳ kiêng dè nhìn Thiên Y, vừa rồi bọn họ thấy rõ ràng
quyền ảnh do trung niên nam tử đánh ra quả thật là đánh trúng Thiên Y, nhưng
mà cái bộ phận thân thể bị một quyền đánh trúng nhưng vậy mà hóa thành một
nguồn sức mạnh giống như quyền ảnh, cũng chính vì thế Thiên Y mới không hề bị
thương chút nào.

Đây là Thiên Ẩn kỹ năng năng lực một trong, người sở hữu nó có thể dùng thân
thể chuyển hóa thành bất kỳ cái gì để tránh tổn thương.

Cái này giống như là một ngọn lửa đang muốn đốt rụi Thiên Y, nhưng hắn thân
thể lại cũng có thể hấp thu lấy ngọn lửa kia rồi chuyển hóa thân thể thành
ngọn lửa đó để tránh được bị ngọn lửa đốt.

Từ đó, khi sử dụng Thiên Ẩn kỹ năng lúc hắn có thể bỏ qua tất cả các loại công
kích, không gì có thể tổn thương được hắn.

Chẳng qua, Thiên Y bây giờ chỉ mới tiểu thành Thiên Ẩn kỹ năng, hắn vừa rồi
chỉ có thể miễn cưỡng dùng một lần để hòa mình với một quyền kia nên bây giờ ý
chí đã cực kỳ mệt mỏi.

“Đã tới mà không đáp trả vậy thì không hay rồi.” Thiên Y nhìn ba người nhàn
nhạt nói, thân hình theo đó hư không tiêu thất tại chỗ.

Ba người thấy hắn bỗng nhiên biến mất lúc tinh thần căng thẳng lên, bắt đầu
thả ra hồn lực để kiểm tra xung quanh, đáng tiếc, dù hồn lực có dùng bao nhiêu
thì Thiên Y tung tích vẫn không thể hiển lộ ra.

Đây là Thiên Ẩn kỹ năng các kỹ năng một trong, hắn thân hình kỳ thật vẫn đang
ở vị trí cũ, chẳng qua hắn dùng Thiên Ẩn kỹ năng để thân hình chuyển đổi màu
sắc cùng che dấu đi khí tức để không bị phát hiện.

Cái này cũng giống như một con Tắc Kè vậy, nó có thể chuyển hóa màu sắc để ẩn
trốn chờ con mồi, mà Thiên Y bây giờ tình cảnh cũng vậy. Kỳ thật, Thiên Y có
thể hư hóa thân thể thành không khí, bóng tối, không gian, thậm chí là hóa
thành hư vô… nhưng những năng lực đó quá hao tổn ý chí, cho nên hắn tạm thời
không muốn dùng.

Đứng tại chỗ, Thiên Y ẩn dấu đi thân hình sau hắn trong tay bắt đầu kết những
dấu ấn kỳ quái, theo đó từng sợi phù văn mắt thường không thể thấy được bắt
đầu tràn ngập mà ra.

Liền tại hắn thủ ấn hoàn thành xong, một nơi xa xôi, ngay tại trung tâm Luân
Hồi Thiên Mộ bên trong, một cái ký hiệu cực kỳ kỳ lạ được khắc lên một bia đá
bỗng nhiên phát ra từng sợi quang mang rồi lập tức ảm đạm trở lại như chưa
từng xảy ra.

Mà khi cái này ký hiệu quang mang chợt lóe lên lúc, Thiên Mộ Chủ Nhân lại có
thể cảm nhận được, hắn tinh thần theo đó căng thẳng tới cực điểm, ánh mắt
kiêng dè nhìn về phía ký hiệu đang được khắc lên bia đá kia.

Vừa rồi, tại sát na cái kia ký hiệu quang mang chợt lóe lên lúc hắn đã biết
Thiên Y vừa mới lấy đi một chút sức mạnh không thể nhận biết, mặc dù cái kia
một chút sức mạnh so với nguồn sức mạnh được ẩn dấu bên trong ký hiệu là như
là một hạt cát trong sa mạc nhưng dù vậy cũng đủ làm hắn kiêng dè cực điểm.

Bởi vì ai biết tên kia có hay không trực tiếp khởi động cái kia ấn ký rồi bùm
một cái, cả Luân Hồi Thiên Mộ theo đó tan tành mây khói hay không, chỉ là khi
hắn nghĩ tới Thiên Y đã lập ra huyết thệ lúc tâm tình cũng bình tĩnh trở lại,
hắn cũng không tin Thiên Y lại to gan dám làm trái huyết thệ.

Ở nơi xa, Thiên Y khi nhận được một chút sức mạnh từ ấn ký sau khóe miệng khẽ
cong lên, hắn trực tiếp hiện thân ra đứng tại trước mặt ba người.

“Hắn chưa từng di chuyển qua?” Nhìn Thiên Y lại một lần nữa xuất hiện sau ba
người ánh mắt lập tức khóa chặt hắn, theo đó trong đầu lóe lên một ý nghĩ.

“Đã xong, giờ là lúc chúng ta có một trận chiến.” Thiên Y xuất hiện sau thân
hình lập tức phiêu miểu phía trên không trung rồi nhìn ba người như nhìn ba
con kiến chậm rãi nói.

………

Thiên Ẩn kỹ năng, mình lấy loại này kỹ năng để cho main không biết có đụng
hàng chỗ nào không nhưng mình tự tin nói rằng nó là năng lực do mình nghĩ mà
không bắt chước.

Cái này kỹ năng là mình liên tưởng tới thời cổ đại cùng hiện đại để đặt ra,
như vậy tại sao mình lại liên tưởng ra cái này kỹ năng?

Từ thời cổ đại của VN, khi người việt dân số quá “ ít “, vũ trang cũng quá kém
so với người Hán, như vậy chúng ta lúc đó làm sao có thể chống lại, thậm chí
là đánh thắng bọn họ đây?

Nói thật, cái này mình cũng không quá rõ, bởi vì không giỏi về lịch sử@@

Nhưng mà, khi mình cố gắng tưởng tượng để nghĩ về một cái lý do để chiến thắng
thì đó là “ Thiên Nhiên”, mình nghĩ rằng thời cổ đại VN chúng ta có thể lợi
dụng hoàn cảnh của thiên nhiên, bọn họ có thể ẩn dấu trong rừng rậm, lợi dụng
tất cả mọi thứ để thắng như “ bẫy rập, trên người mặc quần áo làm bằng lá để
hòa mình vào rừng rậm…”

Còn hiện đại đây? Mình liên tưởng tới bộ đội cách đây vài chục năm trước tại
sao lại mặc đồ màu xanh? Cái này mình cũng không biết@@ nhưng mình lại tưởng
tượng và nghĩ rằng là để trốn trong rừng rậm cho máy bay hay người ở khoảng
cách xa khó mà nhìn thấy rõ. ( vì có rừng rậm hòa mình nên rất khí nhìn thấy)

Cũng chính cái ý nghĩ này, nên mình mới nghĩ ra một cái năng lực cho main, đó
là Thiên Ẩn, mới đầu mình nghĩ năng lực cho cái kỹ năng này là ẩn dấu với hoàn
cảnh xung quanh giống như con tắc kè, nhưng mà càng suy nghĩ về sau mình bất
chợi lại lóe lên nhiều ý nghĩ.

Chính vì thế, mình tăng thêm vài năng lực như có thể chuyển hóa thân thể thành
bất kỳ cái gì, lửa, nước, không khí, không gian, thời gian… nói chung thân thể
có thể hóa thành bất kỳ cái gì để tránh khỏi vật lý cùng không vật lý công
kích.

Những cái này năng lực cũng là dựa theo "Tự Nhiên" để nghĩ ra, bởi vì khi
ngươi có thể ẩn dấu vào trong thiên nhiên, như vậy, khi mình muốn viết truyền
huyền ảo, tại sao không tăng thêm vài cái năng lực mà con người không có khả
năng đây?

Từ đó, cái này “ Thiên Ẩn kỹ năng “ cũng được nghĩ ra, hehe!


Tàn Thiên - Chương #21