Trại Lính Đế Quốc


Người đăng: tbthinh

Tất nhiên chiếm lĩnh cây heo rừng (Trần Thịnh mới đặt tên, cái cây chắc khóc
hết nước mắt với cái tên trời đánh này) cũng cho Trần Thịnh 200 nhân lực, 5
đạn dược và 5 nhiên liệu. Vậy nên Trần Thịnh cũng không cần chờ đến ngày hôm
sau, lập tức cho xây dựng trại lính đế quốc.

Công binh được lệnh cũng lập tức bắt tay vào xây dựng, dự tính sau 12 giờ sẽ
hoàn tất. Vậy nên Trần Thịnh chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Trong khi đó, hắn
lại mang tin tức sau này có thể ăn thịt heo rừng về cho mọi người. 15 thực tập
sinh Việt Nam thì hoan hô, còn mấy người Nhật thì câu hỏi đầu tiên là thịt heo
rừng có ăn được không, hắn cũng quên mất là người Nhật nào giờ gần như không
ăn thịt thú hoang dã.

“Tất nhiên là thịt heo rừng có thể ăn được! Vậy nên mọi người đừng lo lắng!
Với lại trong tình hình hiện tại, nếu chúng ta không ăn thịt heo thì ăn cái gì
bây giờ? Thực phẩm trong siêu thị sớm muộn gì cũng sẽ hết sạch cho mà xem! Lúc
đó nếu chúng ta không tìm thấy thức ăn nữa thì làm sao đây?” – Trần Thịnh
thuyết phục mọi người việc ăn thịt heo, mà đồng thời cũng mang về gần 300 con
heo rừng, bao nhiêu đấy cũng là gần 30 tấn thịt heo hơi nha, đủ mọi người ăn
thả ga.

“Mọi người cùng nhau xử lý đống thịt heo này, mặc dù HQ có chứng năng giữ
lạnh, nhưng chúng ta cần chế biến nó thành thịt heo ăn được sẵn càng sớm càng
tốt, vậy mới đủ chỗ chứa.” – Trần Thịnh hô hào mọi người giúp sức.

Cũng còn may mắn là trong số 80 người sống sót ở đây có người làm trong lò mổ,
nếu không với tính cách của người Nhật, thấy nguyên con heo như vậy chắc chỉ
biết bó tay đứng nhìn chứ không biết làm thịt rồi. Ngược lại mấy người Việt
Nam lại xắn tay áo lên, mỗi người một con dao bắt đầu chuẩn bị xẻ thịt.

Có nhân viên lò mổ chuyên nghiệp nên Trần Thịnh cũng không lo lắng không làm
xong, chắc chắn là gần 30 tấn heo hơi không cách nào trong vài ngày với mấy
người như thế này mà xử lý xong được, nhưng ít nhất Trần Thịnh cũng nghĩ sẽ
không quá lâu.

Lúc này bên trong nơi đóng quân cũng đã bước ra người lính bắn tỉa thứ hai.
Trần Thịnh cũng không keo kiệt, lần này hắn cần một đội xe máy, có đội mô tô
sẽ dễ dàng trinh sát địa hình hơn, chưa kể, đội mô tô thực chất cũng là một tổ
súng máy MG42 đấy thôi.

Đội xe máy (2 người): Chi phí huấn luyện: 200 nhân lực, thời gian huấn luyện:
2 giờ. Một đội xe máy bao gồm một khẩu súng máy MG42, 200 viên đạn, một thanh
súng trường Kar98 và 25 viên đạn. Đội xe máy nhiệm vụ chính là trinh sát, có
thể hỗ trợ hỏa lực súng máy trong thời gian ngắn, không phải đơn vị chiến đấu
chính như tổ súng máy.

Mặc dù vậy nhưng đội xe máy lại là nhân vật đa tài, có thể nhanh chóng di
chuyển trinh sát, lại có thể hỗ trợ hỏa lực súng máy trong thời gian ngắn,
cũng đã rất xứng đáng với chi phí 200 nhân lực bỏ ra.

Nhân lực lần nữa giảm xuống còn hơn 300 điểm, tuy nhiên Trần Thịnh cũng không
để ý lắm, chỉ cần còn zombie là còn nhân lực để thu thập thôi, không đáng lo.

Tối hôm đó mọi người được ăn thịt heo rừng nướng, mấy người Nhật cực kỳ thích
thú với kiểu ăn mới lạ này, nhất là các học sinh. Vì mặc dù mọi người trong
thời đi học có đi ăn thịt nướng dã ngoại, nhưng đó cũng là ngoài trời mở bếp
than nướng thịt thôi, chứ không phải như hiện tại, trực tiếp làm một đống lửa
lớn rồi gác một con heo rừng đã làm sạch sẽ lên nướng quay như trong phim vậy.

Do nhiều người nên hôm nay nướng nguyên một con cũng chỉ vừa đủ ăn chứ không
dư dả gì, nhất là các quân lính nha, thuộc dạng miệng rộng, lượng ăn cơm bằng
hai lần người thường. Này cũng dễ hiểu, họ một ngày tiêu hao năng lượng cực
nhiều, cần bổ sung năng lượng nhiều hơn người bình thường.

Đến hiện tại vẫn không ai dám thắc mắc gì về nguồn gốc của lực lượng quân đội
này của Trần Thịnh. Hắn không nói, chẳng ai dám hỏi, dù hắn vẫn là một bộ dễ
gần, hay cười. Ai chẳng biết đó là bí mật của hắn, liền ngay cả zombie đều
xuất hiện, chuyện hắn có thể làm cho một chi quân đội xuất hiện cũng là chuyện
bình thường, chẳng còn gì là phản khoa học hay vô lý nữa khi chính tận thế
cũng đã xuất hiện.

Vậy nên Trần Thịnh cũng không cần tận lực giấu giếm gì ai, mà mọi người cũng
hiểu ý không hỏi về nguồn gốc quân Đức Quốc xã vốn đáng lý chỉ có thể nhìn
thấy trên phim ảnh này xuất hiện tại đây. Hiện tại bọn họ vẫn được bảo vệ bởi
Trần Thịnh và quân đội của hắn khỏi những quái vật ăn thịt người kia, và hắn
cũng cho bọn họ ăn uống đầy đủ, không có làm ra chuyện gì nhân thần cộng phẫn
cả, nên trong lòng mọi người vẫn xem hắn là lãnh đạo.

Một đêm không nói chuyện…

Sáng hôm sau, trại lính đế quốc đã hoàn tất xây dựng, Trần Thịnh cho tạo một
xe bọc thép, cộng thêm một đội lính ném lựu đạn (từ nay sẽ gọi là grenedier,
để nguyên nghe ngầu hơn dịch ra tiếng việt, cứ thấy củ chuối thế nào ấy).

Xe bọc thép (2 người): Chi phí huấn luyện: 220 nhân lực, 20 nhiên liệu, thời
gian huấn luyện: 2 giờ. Một xe bọc thép bao gồm một khẩu súng máy MG42, 1000
viên đạn, một thanh súng trường Kar98 và 25 viên đạn cùng tổ lái hai người. Xe
bọc thép nhiệm vụ chính là chuyên chở quân đội, có thể bổ sung quân đội bạn
gần đó nếu trong chiến đấu bị tiêu hao, hỗ trợ hỏa lực súng máy MG42.

Đội Grenedier (10 người): Chi phí huấn luyện: 260 nhân lực, thời gian huấn
luyện: 4 giờ. Một đội grenedier bao gồm 10 người trang bị 10 khẩu súng trường
Kar98 và 500 viên đạn, 10 cây lựu đạn. Đội grenedier là trụ cột, xương sống
của lục quân đế quốc.

Xe bọc thép thì khỏi nói, ngoài việc có thể mang theo hai tiểu đội, còn có thể
cung cấp hỏa lực yểm trợ, MG42 súng máy gắn trên nóc xe cũng không phải để
trang trí. Tiếp theo là xe bọc thép có thể nâng cấp thành xe bọc thép phun lửa
hoặc là xe bọc thép phóng tên lửa. Một cái để đối phó zombie là tuyệt cú mèo,
một cái để tầm xa tấn công địch nhân vũ khí tuyệt hảo.

Đội Grenedier thì càng nổi tiếng, họ là trụ cột của toàn bộ quân đội
Wehrmacht. Tinh nhuệ, dũng cảm, họ có mặt khắp mọi nơi trên chiến trường, từ
sư đoàn bộ binh đến sư đoàn thiết giáp. So với họ thì tiểu đội của người Mỹ,
Anh hoặc Liên Xô chỉ là đồ bỏ. Đặc biệt là không như trong game, Trần Thịnh
nhìn thấy họ có đến 3 mục nâng cấp, súng trường tấn công STG44, súng phóng tên
lửa chống tăng và một khẩu súng máy hạng nhẹ MG34. Này càng làm cho họ trở nên
kinh khủng hơn trên chiến trường rất nhiều.

“Càng ngày càng gần với mục tiêu!” – Trần Thịnh thầm nghĩ trong đầu. Hắn cũng
không định ở lại căn cứ chờ mấy đơn vị mới xuất hiện, mang theo đội SS 10
người, đội hiệp sĩ đế quốc 3 người, tổ súng máy 3 người cùng 2 lính bắn tỉa và
một đội xe máy, hắn lên đường tiếp tục cuộc săn bắn ngày hôm nay. Hôm nay có
đầy đủ xe máy và xe hơi, hắn sẽ đi xa hơn, mục tiêu trong ngày chiếm thêm hai
khu vực nữa.

Đến chiều…

“Mọi chuyện có vẻ không được ổn thỏa cho lắm, bọn zombie rõ ràng so với ngày
hôm qua di chuyển nhanh hơn, cũng nhạy bén hơn, vậy mà bắt đầu phát hiện được
phe mình trước, đơn giản là lỗ mũi linh như chó!” – Trần Thịnh nhìn công binh
bắt đầu nâng cấp cứ điểm thứ hai trong ngày hôm nay chiếm được, bắt đầu lo
lắng.

Hắn có thể đoán được là zombie sẽ tiến hóa khi nhìn thấy cây heo rừng có thể
nâng cấp, nhưng không ngờ rằng zombie tiến hóa lại nhanh như vậy, hiện tại cây
heo rừng của hắn vẫn còn đang cấp một, chứ đủ tài nguyên nâng cấp nữa đây. Hắn
cũng muốn nhìn một chút cấp 3 heo rừng có thể cưỡi được, thì mấy tên lính
grenedier hoặc SS cưỡi heo rừng xung phong sẽ lại là cảnh sắc gì.

Đáng tiếc hiện tại hắn càng cần hơn là tài nguyên phát triển căn cứ, nhanh
chóng bạo binh, nhanh chóng thu phục hết huyện này, chỉ cần hắn có đủ tài
nguyên và thời gian, đừng nói huyện này, tỉnh này thậm chí Nhật Bản hắn cũng
giải phóng được, tuy nhiên hiện tại hắn vẫn chỉ là một tên nguyên thủ của một
đế quốc với quốc thổ chỉ vỏn vẹn có 50km2 mà thôi. Đường phấn đấu còn xa lắm.

“Nếu zombie đã tiến hóa nhanh như vậy, thì mình càng cần phải nhanh chóng mở
rộng thực lực, cần nhanh chóng đem xe tăng chơi ra, nếu không lỡ ra cái gì
biến dị zombie thì có mà chết với nó!” – Trần Thịnh ngẫm nghĩ.


Tận Thế Đế Quốc - Chương #11