Tiền


Người đăng: chungqc88

(Phần 1: Nghiệp)

Hắn bị một thứ độc xà bám riết. Cuộc sống với hắn, thật kì quặc. Vưu An lúc
nhỏ, người trong trại cô nhi vẫn nhắc nhở, đừng làm điều ác…Nhưng nếu nghe
theo những điều đó, sao hắn có được cơ ngơi này.

Nhâm nhi ly rượu, hắn thích vị tanh của máu đồng loại, mắt nheo lại, lưỡi liếm
nhẹ lên vành môi.

Hắn đứng dậy, đi về phòng riêng, đưa tay vuốt nhẹ vào một vị trí nhỏ ở góc
phòng, nhấn xuống, một ô cửa mở…

Hắn đưa từng viên kim cương vào két, vừa đưa, miệng hắn vừa lẩm nhẩm đếm, một
viên, hai viên, ba viên…

Bất chợt, gáy hắn có cảm giác lành lạnh, có sát khí. Sau lưng, hiển hiện một
mối nguy cơ…

Hê hê hê…Cứ đếm tự nhiên! – Một giọng nói lạnh tanh không chút cảm xúc vang
lên.

Hắn đưa tay lên thắt lưng, với suy tưởng rút súng giải quyết mối nguy cơ.

No no no. Tao được thuê đến để xử lý mày. Mày rút súng nhanh hơn tao không. Hê
hê!

Giọng nói đó trêu cợt. Thứ cảm giác này y hệt chuột bị mèo đùa giỡn…cảm giác
này thật khó chịu…hắn cảm thấy mạng sống mình thật mong manh…

Mày hãy hủy giao dịch này với chính phủ, tao sẽ trả cho mày thù lao cao hơn!

Ô, không, không! Không phải mình mày đâu. Hê hê!

Mày…! – Vưu An cảm thấy một điều gì đó trầm trọng vô cùng.

Tao là KK, mày hiểu chứ? Thù lao ư? Mày trả nổi không?

Vưu An rùng mình. Trầm trọng. KK, thứ quái quỷ này đến thăm hắn.

Người của mày, tao đã diệt hết, mấy thằng lởn vởn trong lâu đài này cũng đã
chết!– Giọng nói đó vẫn đều đều ở sau lưng Vưu An – chỉ cần qua đêm nay, khi
tao khóa hồ sơ, chính phủ nước này sẽ bắt tay vào xử lý. Mày thấy thế nào,
sạch sẽ phải không?

Rốt cuộc mày cần gì để tha tao?

He he… đọc hết mã tài khoản vô danh của mày, tao sẽ có thể suy nghĩ một chút.

Được…đươc …!

Vưu An cầm lấy chiếc bút cùng cuốn tập, ghi một đống những con số lên mặt
giấy. Hắn đang cố nắm bắt cơ hội sống sót cuối cùng.

Cũng tàm tạm, 30 cái. Có nữa không?

Không, không, hết rồi!

Vưu An quay mặt lại, hắn thấy là một gương mặt trẻ, tầm hai mươi tuổi. Gương
mặt thật bình thường, nhưng đôi mắt, rất sắc. Đôi mắt đó nhắc nhở Vưu An rằng,
kẻ đang đứng ở kia chính là sát thủ bậc nhất thế giới.

Hây! - KK thở dài – vậy đi, tao sẽ lấy 29 tài khoản, còn một, để lại cho người
mày yêu thương nhất, he he!

Không, không!

Thứ nhất, tao không thể không giết mày, thứ hai, những tài khoản liên quan đến
mày bao gồm cả của vợ con mày, chắc chắn sẽ bị tịch thu thôi. Cho nên đấy coi
như là tao chừa cho vợ con mày một lối thoát. Hợp đồng này đã được xác lập
hoàn thành trong bảy ngày. Bây giờ mới chỉ một ngày, cho mày sáu tiếng để thu
xếp mọi thứ trước khi chết. Hãy trân trọng những giây phút còn lại. Không nên
phản kháng vô ích…

Vưu An quỳ phịch xuống sàn. Trên mặt hắn, sự bất lực thể hiện rõ.

Không cần sáu tiếng đâu! Chờ một chút! - Hắn lấy từ trong két ngầm ra một
chiếc điện thoại – ru…ru…Em à! Em và con lập tức mua vé bay sang Cô Thành
ngay, còn nữa, nhớ cầm theo cuốn sổ tay của anh, mọi hướng dẫn đều có trong
đó.

Từ từ! – giọng của KK lại gắt lên – Tao sẽ để lại một tài khoản cho vợ con mày
mà, hãy đọc cho cô ta một tài khoản, nhanh lên.

Vưu An nhìn về phía KK, hắn không hiểu vì sao KK làm điều đó.

Cuộc gọi kết thúc bằng động tác dập máy dứt khoát mặc cho đầu dây bên kia
người phụ nữ khóc lóc…

Tôi xong rồi! – Vưu An nhìn kẻ trẻ tuổi đang dựa lưng vào góc phòng một cách
lười nhác kia.

Ok! – KK không biết lấy đâu ra một chiếc ba lô, hắn tiến về phía két sắt, đưa
tay vào, kim cương, kim cương, vàng, vàng, hắn tuồn tất cả mọi thứ vào. Hắn
nhìn xuống chiếc túi, hắn cầm lên dốc ngược, miệng hắn lại lẩm nhẩm – khỏi cần
đếm.

Vưu An bần thần!

KK kéo khóa chiếc ba lô, đi về phía cửa phòng, tay hắn dán vào cửa phòng một
vật tròn, màu đen.

Đây là một quả bom nhiệt cỡ nhỏ, công tắc khởi động nó chính là bất cứ chuyển
động hay tiếng động nào. Hi hi! Mày thấy thế nào? Nó cũng có một đồng hồ đếm
ngược đã được cài sẵn 6 tiếng. Mày có thể chờ 6 tiếng sau sẽ chết, hoặc thích
chết nhanh hơn thì tuỳ. Hê hê!

KK bước đi.

Mười phút sau…bùm!

Ở góc nào đó của Hà Thành, giọng điệu có chút bùi ngùi.

Nhanh vãi! Hê hê…! Biên


Tận Cùng Vũ Trụ - Chương #1