Bách Quỷ Dạ Hành (thượng)


Người đăng: AnhZu

CHƯƠNG 52: BÁCH QUỶ DẠ HÀNH (THƯỢNG )

EDIT & BETA: LIỄU VY- XÍCH NGUYỆT

Ta đứng sững như trời trồng, An Bội Tình Minh, tên này quả thực là như sấm bên
tai, đây là âm dương sư nổi tiếng nhất thời đại Bình An, vậy mà chính là thiếu
niên trước mắt này?

Ta như thế nào đã quên đây, sư phụ của An Bội Tình Minh không phải chính là Hạ
Mậu Trung Hành sao? Mẹ của hắn không phải chính là một con chồn bạc Cát Diệp
(Tanuki )trong truyền thuyết sao?

(*)Chồn Cát Diệp (Tanuki ):Danh pháp khoa học: Nyctereutes procyonoides
viverrinus, còn được gọi là tanuki (狸 or たぬき?) ở Nhật Bản là một phân loài của
loài lửng chó bản địa ở Nhật Bản. Chúng cũng là một phần trong văn học nhân
gian của Nhật Bản từ thời cổ xưa. Theo như truyền thuyết, Tanuki thường được
cho là một con vật có hại và cũng thú vị, là một bậc thầy trong việc cải trang
và thay đổi hình dạng, nhưng cũng rất hay bị lừa và đầu óc thì rất hay lơ
đãng.

Nghĩ không ra lại ở chỗ này gặp thiếu niên Tình Minh.

Ta quay đầu, mỉm cười với hắn, nói :“An Bội Tình Minh, từ hôm nay trở đi chúng
ta sẽ là bằng hữu nha.”

Hắn đầu tiên là kinh ngạc, sau đó trở lại vẻ mặt lạnh lùng quay mặt đi.

Ta không khỏi thất tiếu(thất vọng ),không nghĩ tới An Bội Tình Minh đại danh
đỉnh đỉnh lúc niên thiếu lại lãnh khốc như vậy.

============================

Lúc đêm tối, Hạ Mậu Trung Hành cùng Bảo Hiến đi tới phòng của ta, cách một tấm
rèm che, ta mơ hồ có thể thấy rõ bộ dáng bọn họ, chỉ là cảm giác cùng bọn họ
nói chuyện như vậy thật kỳ quái, cũng không phải chơi trốn tìm, Đóa Miêu Miêu.
Hạ Mậu Trung Hành sau khi cùng ta nói vài câu chuyện phiếm, lại nói:“Sa La,
hãy coi nơi này chính là nhà của cháu đi, có yêu cầu gì cứ nói cho thúc phụ.”

Ta do dự một chút, mở miệng nói:“Thúc phụ đại nhân, Sa La có – thỉnh cầu.”

“Yêu cầu gì? Chỉ cần thúc phụ làm được, nhất định cho cháu đạt thành tâm
nguyện.”

“Ta, cháu muốn tiến cung.”

“Tiến cung?” Hạ Mậu Trung Hành có chút kinh ngạc.

“Ân, là làm cung nữ.” Ta nói thêm một câu, ta không thể nghĩ muốn đến gần cái
gì Thiên Hoàng.

“Cháu là nói nữ phòng?” Ông lập tức khôi phục bình tĩnh.

Cung đình Trung Quốc và Nhật Bản rất khác nhau, ở Nhật Bản thời đại Bình An,
có thể ở trong cung đảm đương chức vị cung nữ, phần lớn đều là nữ nhi quý tộc,
người bình thường đúng là không có tư cách trở thành nữ phòng. Thân phận Sa La
cũng phù hợp với điều kiện tiến cung, huống chi phụ thân của nàng khi còn sống
là quan Tam phẩm.

“Thúc phụ vốn dự định qua một thời gian, quyết định chung thân đại sự của
cháu, giải quyết xong tâm nguyện của phụ thân cháu, tuy nhiên……”

Của ta khóe miệng bắt đầu co quắp, cái gì, chung thân đại sự,cho ta xin, đừng
làm cho ta chịu đả kích.

“Thúc phụ đại nhân, Sa La thật sự rất muốn tiến cung, ngài đáp ứng đi.” Ta bắt
đầu phát huy mị lực của ta.

“Phụ thân đại nhân, kỳ thật muội muội tiến cung cũng không có cái gì không
tốt. Tuy nhiên,” Ta vui vẻ, ca ca trên danh nghĩa lại thay ta nói chuyện,
nhưng mà câu kế tiếp của hắn như đánh ta vào băng thiên tuyết địa (@Nguyệt:
đại khái là câu nói của BH làm Ẩn đông cứng. )

“Tuy nhiên, con muốn mời Thu Cơ chỉ dạy cho Sa La lễ nghi cung đình, để tránh
đến lúc đó làm mất mặt Hạ Mậu gia.”

Ta từ sau mành trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, Hạ Mậu Bảo Hiến, ghê tởm……

“Nhưng là……” Hạ Mậu Trung Hành còn đang do dự, Bảo Hiến đột nhiên ghé vào lỗ
tai ông không biết nói gì đó, trên mặt của ông lộ ra mỉm cười, mở miệng
nói:“Nếu như vậy, thúc phụ cũng không ngăn cản cháu, tuy nhiên Bảo Hiến nói
cũng có đạo lý, ngày mai bắt đầu cho Thu Cơ dạy cháu lễ nghi cung đình.”

Cứu mạng a, tốt hơn hết là một đao giết chết ta luôn đi……

========================

“Sa La tiểu thư, mời ngài làm theo những lời nô tì nói một lần nữa.” Thanh âm
của Thu Cơ như cơn ác mộng vang vọng bên tai ta.

“Cái, cái gì?” Ta mới vừa rồi một đi vào cõi thần tiên Thái Hư, cái gì cũng
không có nghe thấy.

“Sa La tiểu thư, xin mời ngài cẩn thận nghe kĩ, bước đi khi ngài thị tuyến
phải bảo trì ở cách cơ thể hai mươi thước phía trước, tức là không nên quá
ngẩng đầu, cũng không đươc buông lỏng tay, bước chân hơi nhấc lên, gót chân
cũng hơi nâng lên, tốt nhất không nên nâng quá cao.”

Không phải chỉ là bước đi thôi sao, ta đi lên phía trước vài bước lung tung.

“Sa La tiểu thư, ngài đi chính là bình bước, bước nhanh, luyện bước vẫn là nên
bước chậm rãi?” Nàng mỉm cười.

“A?” Ta há to miệng.

” Ngài phải nhớ kỹ, tốc độ đi bộ,hít thở một hơi bước một bước gọi là bước đi
chậm rãi, hít thở một hơi bước hai bước gọi là bình bước, hít thở một hơi bước
bốn bước gọi là bước nhanh, nữ tử bình thường sử dụng bình bước. Tuy nhiên,
tiểu thư muốn làm nữ phòng trong cung, phải học được cách bước đi -, mời ngài
để khuỷu tay song song? 堥堥 _, gót chân buông lỏng, chậm rãi đi lên trước, mỗi
lần bước chân cách nhau ba lần hít thở.(@nguyệt: trước khi học được cách bước
đi chắc tắc thở luôn =.= )

Ta lộ ra một ánh mắt xem thường, vươn một chân, hô hấp hít thở hai cái, chưa
bước được chân thứ hai, cũng bởi vì mất đi thăng bằng mà ngã lăn quay.

Tại sao, ngay cả đi bộ cũng phiền toái như vậy! Khoảng cách ba lần hít thở,
thời gian dài như vậy, quả thực là kim kê đan lập (ám chỉ quý tộc tôn quý )!
Nào có người đi chậm như vậy! Ta ngất, trong cung người thăng bằng nhất định
đều là thiên tài.

“Sa La tiểu thư, ngài hô hấp gấp gáp, động tác vẫn thiếu ưu nhã, hãy luyện tập
thêm mấy lần nữa.” Thu Cơ tươi cười, trong mắt của ta giống như ác ma mỉm
cười.

Sa La, Sa La, nhìn ta chịu nhiều khổ cực như vậy, ngươi cũng tha cho ta đi……

“Thu cơ, ta mệt mỏi quá, cũng không thể được uống nước sao.” Sau luyện tập n
lần, ta rốt cuộc rất không lịch sự đặt mông ngồi trên sàn nhà Tatami*

5-f82f5

Còn gọi là chiếu/nệm Tatami: Tatami (kanji: 畳) là một loại sản phẩm (tạm gọi
là tấm nệm) được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản. Phòng được
lát sàn bằng tatami được gọi làphòng tatami. Phòng tatami có mặt sàn được tạo
ra bằng cách xếp chặt các tấm nệm hình chữ nhật có kích cỡ thống nhất lại với
nhau. Mỗi tấm nệm (waratoko) này thường có chiều dài bằng hai lần chiều rộng.
Kích cỡ chuẩn truyền thống là 910mm×1820mm, dày 55mm.

Những tấm nệm này có phần lõi được làm từ rơm khô đan ép chặt với nhau. Ngày
nay, có khi người ta dùng sợi hóa học thay cho sợi rơm để tăng độ bền và độ
cách nhiệt. Lớp ngoài nệm là chiếu cói bao bọc. Viền nệm được bọc bằng vải dệt
nổi vân hoặc vải trơn thường mang màu xanh lá cây. Các tấm nệm sợi ép có khả
năng đàn hồi tốt, tạo cảm giác êm ái khi đi trên đó. Chúng còn có khả năng
cách nhiệt tốt, thích hợp cho việc đi chân không dép, ngồi hay nằm trên đó.
Tuy nhiên, chúng có nhược điểm là dễ tạo ra chỗ sinh sống cho các loài bọ,
gián. Các loài bọ, gián không chỉ làm con người khó chịu mà còn làm tổn thương
các chất liệu làm nệm. Ngoài ra, đi lại và các đồ rơi vãi cũng hay làm hỏng
lớp chiếu cói bọc ngoài. Khi chiếu cói còn mới, tatami có màu xanh lá cây
nhạt. Nhưng cùng với thời gian, màu sắc phai bạc theo. Vì vậy, thường từ 3 đến
5 năm, người ta lại thay lớp chiếu cói bên ngoài.

Các thị nữ bưng nước trà lên, ta vội vàng cầm lấy bình nước há miệng định
uống, vừa muốn uống, thanh âm kia lại vang lên làm ta sợ chết khiếp:“Sa La
tiểu thư, khi cầm trong tay dụng cụ hoặc vật khác thì, không nên dùng cả năm
ngón tay, mà lưu ra một ngón tay làm trang sức (ý là làm kiểu cho nó có tư thế
đẹp, chả biết dịch sao thôi để vậy lun =.= ).” Ta cúi đầu vừa nhìn, năm cái
ngón tay của ta đang nắm chắc cái đĩa, giống như sợ bị người khác đoạt mất.

Ta nhanh phát điên, rốt cuộc là tại sao, ngay cả uống miếng nước cũng buồn bực
như vậy……

“Sa La!” Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Bảo Hiến, tâm lý của ta không khỏi
một trận mừng thầm, cứu tinh tới rồi.

Thu Cơ nhanh chóng đem ta tới sau mành, thấp giọng nói:“Nếu Hạ Mậu đại nhân
tới xem ngài, hôm nay tạm dừng ở đây, ngày mai Thu Cơ sẽ tiếp tục dạy ngài lễ
nghi.”

Ngày mai, còn muốn tiếp tục…… Trước mắt ta hiện lên một mảnh u ám ảm đạm.

“Sa La, hôm nay thế nào? Học có được không?” Bảo Hiến ngồi đối diện ta cười
hỏi, một cỗ tàn Mai Hương vị trong nháy mắt tràn ngập cả phòng.

“Nhờ phúc của huynh, còn chưa bị hành cho chết là may rồi” Ta tức giận nói một
câu.

“A a, là muội nói muốn vào cung, muội cho rằng nơi đó là có thể dễ dàng trụ
lại sao?” Hắn nhẹ nhàng cười, tay phải mơn trớn chuôi cối phiến, dừng một
chút, lại nói:“Được rồi, mấy ngày nữa vài Ngôn Gia Điển Tử (Noriko ) còn có
thể đến dạy muội ca kỹ.”

“Cái gì!” Lời của Bảo Hiến mạnh mẽ đả kích ta, Sa La, ta biết sai rồi…… Ta
thật sự biết sai rồi……

“Bộ dáng muội giống như rất không có tinh thần a.” Trong thanh âm của hắn
giống như mang theo tia tiếu ý.

“Nói nhảm, ta thật sự sợ còn chưa thấy hoàng cung, cũng đã bị hành hạ đến
chết.” Ta vô lực nói.

Chỉ thấy hắn thân hình khẽ nhúc nhích, dùng cối phiến nâng một góc rèm, cặp
mắt tà mị kia nhíu lại, giống như nhìn không phải nhìn liếc ta liếc mắt một
cái, nói:“Như vậy, ngày mai, ta dẫn muội đi ra ngoài giải tỏa tâm trạng(chính
xác là tán tâm), như thế nào?”

“Thật vậy chăng?” Ta lập tức tỉnh táo tinh thần.“Nhưng mà, ngày mai ta còn
phải học rất nhiều lễ nghi……”

Hắn cười càng thêm thần bí,“Ngày mai Thu Cơ sẽ không tới.”

“Thật sao?” Ta bán tín bán nghi nói.

“Tất nhiên là thật, ngày mai chờ sau khi phụ thân ta cùng Tình Minh bọn họ đi
rồi, ta sẽ tới đón muội.” Hắn rút về cây quạt,hạ rèm xuống.

“Tình Minh, đúng là An Bội Tình Minh sao? được rồi, hắn là người như thế nào?”
Ta kiềm chế không được sự tò mò, muốn biết thêm về chuyện của người thiếu niên
kia.

“Trước mặt ta hỏi nam nhân khác, ta sẽ mất hứng nha.” Hắn cười nhẹ nói.

“Mất hứng cái gì, ta chính là muội muội của huynh đó.” Ta trừng mắt nhìn hắn
liếc mắt một cái.

“A a, Tình Minh hắn a, là một hài tử thôngminh, tuy nhiên chính là tính cách
qúa thanh đạm,không thích nói chuyện, cùng các sư huynh quan hệ cũng không
tốt, có khi thật sự là làm cho ta có chút đau đầu đây.” Ta nghe ý tứ trong lời
Bảo Hiến nói, tựa hồ hắn cũng không chán ghét Tình Minh.

“Được rồi, tại sao huynh lại đối tốt với ta như vậy, mang ta đi ra ngoài?” Ta
có chút khó hiểu hỏi.

“Tại sao?” Hắn vừa là cười, đột nhiên đem cối phiến từ từ nâng rèm đi vào, nhẹ
nhàng đè tay ta,kéo dài thanh âm thấp giọng nói:“Bởi vì –.”

Mặc dù cách cái rèm, hắn cũng không có trực tiếp đụng chạm đến ta, ta nhưng
lại cảm thấy có chút mập mờ.

“– muội là muội muội của ta.” Vừa dứt lời, hắn lập tức thu hồi cây quạt, đứng
lên, nói :“Liễu Sắc rất thích hợp muội, ngày mai sẽ bộ mặc này.”

Trong nháy mắt, hắn đã ra phòng, chỉ để lại một hương Tàn Mai thoang thoảng.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #53