Người đăng: AnhZu
CHƯƠNG 48:HOA MẠN CHÂU SA
EDIT & BETA: VY VY- XÍCH NGUYỆT
Lam quang dần dần tán đi, bóng người càng ngày càng rõ nét, ngay sau đó, một
mảnh màu bạc lóng lánh làm ta đau mắt.
Cảnh tượng lúc này thực quen thuộc vô cùng,
Người nọ chậm rãi xoay người lại, màu tóc màu bạc như thác nước dài, đôi mắt
màu băng,bên môi có một nụ cười trong sáng, ta kinh ngạc bật thốt lên
nói:“Tát, Tát Na Đặc Tư!”
Trời ạ,đây là thân vương Tát Na Đặc Tư, Hắn làm sao có thể xuất hiện ở chỗ
này?
Thân mình hắn hơi hơi chấn động, thấy ta hiển nhiên cũng là chấn động,“Ẩn?”
“Nàng/ ngươi như thế nào ở trong này?” Chúng ta trăm miệng một lời hỏi.
Hắn không chút nào che giấu khuôn mặt mừng như điên, bay nhanh về phía ta đi
tới, một tay gắt gao ôm lấy ta vào trong lòng,“Ẩn, đây là ở trong mộng sao?”
Người hắn lạnh như băng, ta như nghe thấy được trên người hắn mang cỗ hương
hoa mãnh liệt, mặc kệ vì sao hắn sẽ xuất hiện ở đây, ta chỉ biết ở trong lúc
này thấy hắn, ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nhưng hiện tại không có thời
gian cho ta nghĩ nhiều, ta cầm lấy tay hắn nhẹ giọng nói:“Tát Na Đặc Tư,pháp
thuật của ta bị phong ấn,giúp ta.”
Hắn đang vui mừng không tả xiết được bỗng nghe ta nói lập tức tỉnh táo lại,
nghe xong lời nói của ta đầu tiên là sửng sốt, lại lập tức nở nụ cười,
nói:“Ngươi vẫn vô dụng như vậy a,Tân Nương Tử của ta.”
“Đừng náo loạn, Tát Na Đặc Tư,” Ta trừng mắt nhìn hắn một cái,hắn vỗ vỗ đầu
ta,ánh mắt đảo qua trên người ta,vẻ mặt vui sướng lập tức biến mất,thay vào đó
là bộ mặt tức giận.
Đây là chuyện gì xảy ra?” Hắn chặt chẽ nhìn chằm chằm ngực ta trầm giọng hỏi,
ta cúi đầu vừa thấy, trời ạ,nội y đã muốn trượt một nửa,giơ tay luống cuống
kéo lên.
“Sao lại thế này, ngươi xem xem chẳng phải sẽ biết sao, có người bắt buộc ta.”
Ta liếc Cesare một cái, Cesare tựa hồ cũng trấn tĩnh, lạnh lùng bắt đầu nhìn
chúng ta.
Tát Na Đặc Tư cả kinh, đôi mắt màu lam băng lãnh càng thêm rét lạnh. Hắn lạnh
lùng nhìn qua phía Cesare,ánh mắt kia tựa hồ muốn uống cạn máu hắn.
“Ngươi là người nào? Cư nhiên dám chạm vào nữ nhân của ta!” Hắn vừa nói vừa
động thủ, một đạo lam quang thẳng hướng Cesare mà đến,lam quang cách Cesare
chỉ gần có mấy thước,bỗng nhiên bị cái gì ngoài cửa hút đi.
Một tiếng cười duyên theo ngoài cửa truyền đến, theo tiếng cười, một tiểu cô
nương đi đến, là Đỗ Liên!
Ta chỉ nàng ta, nói:“Tát Na Đặc Tư, cẩn thận, chính là yêu nữ này, phong ấn
pháp thuật của ta!”.
Tát Na Đặc Tư nheo mắt nhìn về hướng Đỗ Liên.
“Công tước, ngài vẫn là trước rời đi nơi này.” Đỗ Liên nhìn về phía Cesare
nói.
Cesare gật đầu, ta như thế nào có thể để cho hắn dễ dàng rời đi, hắn rời đi
còn một nữa kia linh hồn của Phi Điểu thì tính làm sao,ta nghĩ tới cây chủy
thủy, không ngờ tới tiểu đao cư nhiên thật sự bay lên,phóng thẳng về phía
Cesare, hắn né tránh không kịp, cánh tay bị chủy thủy làm bị thương.
Ta vừa mừng vừa sợ nhìn chính mình, thật tốt quá, ta có pháp thuật, tuy rằng
không rõ vì sao phong ấn bị giải trừ, nhưng hiện tại ta lo lắng không được
nhiều như vậy.
“Tát Na Đặc Tư, ngươi giúp ta đối phó cái tiểu yêu nữ kia!” Ta hét lên một
tiếng, lập tức hai tay kết ấn, mặc niệm chú văn,sương khói màu trắng theo tay
ta lượn lờ bay ra, bay nhanh bao phủ ở trên người Cesare,ngàn tia sáng theo ký
hiệu chữ thập màu đỏ mà phong tỏa, Cesare bị tia màu trắng quấn quanh, không
thể động đậy, Đỗ Liên muốn đến giải vây, lại bị Tát Na Đặc Tư khống chế, Phi
Điểu cùng ta đều bị trúng độc nên đánh không lại nàng, Tát Na Đặc Tư sẽ không
sao, bằng năng lực của hắn, hạ gục Đỗ Liên kia là không thành vấn đề.
Ta tiếp tục nhanh miệng đọc chú văn,thần sắc Cesare tựa hồ rất thống khổ,một
nữa linh hồn của Phi Điểu như đang muốn thoát khỏi cơ thể hắn,trong cơ thể
hắn,tựa hồ hai linh hồn đang phân cao thấp.
Phong ấn, rất nhanh sẽ khai trừ……
“Anh!” Một tiếng nói theo lưng ta truyền đến.
Ta nhìn lại, chấn động, là Lucrezia,sau lưng nàng là Phi Điểu đang cực kỳ suy
yếu,Phi Điểu dựa cửa mà đứng, lo âu nhìn ta, bên môi bất đắc dĩ mỉm cười,“Ngu
ngốc, em luôn không nghe lời ta.”
Đây là làm sao vậy, mọi người toàn tập trung ở đây ……
Ta không để ý tới được nhiều như vậy, tiếp tục đọc chú văn,sắc mặt Cesare càng
ngày càng tái nhợt, bỗng nhiên hắn rên rỉ một tiếng, ngã xuống, trong lòng ta
một trận thoải mái, phong ấn giải trừ, hiện tại chỉ cần đem linh hồn Phi Điểu
dẫn ra khỏi cơ thể hắn là được.
Thời điểm hết sức gay gắt, không tưởng được chuyện gì đã xảy ra, Lucrezia
thiến bỗng nhiên chạy về phía Cesare, nức nở nói:“Anh trai, anh trai, anh làm
sao vậy?”
Cesare nhìn thấy nàng, khẽ cười,“Lucrezia, em đã trở lại.”
“Anh, anh không thể có việc gì,” Nàng hướng ta nói:“Không được thương tổn anh
trai ta, van cầu cô!”
“Lucrezia,ta không làm thương tổn ngươi anh trai cô, cô mau tránh ra!” Ta lớn
tiếng nói,nàng ngăn cản ta, ta không thể thuận lợi thi triển thuật pháp, ai
ngờ nàng ôm Cesare khóc chính là không để ta ra tay, ta có chút ngạc nhiên,
xem cái dạng này của nàng, tựa hồ vẫn là yêu anh trai của nàng, lòng của nữ
nhân thật sự là phức tạp, ngay trong lúc này, ta rõ ràng cảm thấy nửa linh hồn
kia của Phi Điểu khác thường,cảm xúc này ngày càng mãnh liệt,linh hồn của Phi
Điểu đang muốn thoát khỏi người Cesare.
Không xong rồi, ta nhìn về phía Phi Điểu, chỉ thấy hắn vẻ mặt xanh mét nhìn
Lucrezia Phi Điểu thoạt nhìn giống như không muốn chính mình chịu khống chế,
đây là đố kỵ mà sinh ra năng lượng sao? Như vậy nữa linh hồn kia của Cesare sẽ
bị linh hồn của Phi Điểu cắt nuốt, tuy rằng ta thực không thích Cesare, nhưng
hắn dù sao cũng nhân vật nổi tiếng trong lịch sử, ta muốn ngăn cản nhưng phát
hiện tình huống tựa hồ ta không khống chế được.
“Không cần!” Một cái bóng dáng nho nhỏ chắn ở trước mặt ta, là Đỗ Liên, nàng
làm sao có thể thoát khỏi Tát Na Đặc Tư,
“Không kịp rồi,” Ta thấp giọng nói,hai linh hồn kia đang tác quái, ít nhất
linh hồn của Phi Điểu an toàn là được rồi.
Đỗ liên nhìn chằm chằm Cesare, trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, bỗng
nhiên nàng nhắm mắt lại, niệm chú văn, màu đen sương khói dần dần tỏa ra,khi
nghe được nàng niệm chú văn: Hưu— Ni Đà Liệt Đông……
Hưu— Ni Đà Liệt Đông, ta giống như ở nơi nào đã nghe thấy qua, chỉ thấy màu
lam đom đóm theo thân thể nàng đi ra, nhanh chóng bay vào thân thể của Cesare.
Điện quang hỏa thạch,hưu— ni đà liệt đông,đây là chú ngữ hắc ám, là pháp thuật
ác ma bị cấm dùng– đọa thiên phong ấn thuật, có thể phong ấn tất cả linh
hồn,linh hồn bị phong ấn có thể vĩnh viễn ngủ say trong bóng đêm,khi đã thi
triển ma pháp này cũng chính là phải trả giá đại giới— dùng chính sinh mệnh
mình để trả.
Nàng, nàng muốn dùng đọa thiên thuật đến phong ấn linh hồn của Phi Điểu, nhưng
là vì sao? Cesare đáng giá để nàng phải trả giá bằng sinh mệnh của mình sao?
=======================
Ta khiếp sợ vội vàng thi pháp ngăn cản nàng, Tát Na Đặc Tư cũng đồng thời ra
tay, nhưng hết thảy đã muộn, đúng lúc này, chỉ thấy quanh thân Cesare nổi lên
hào quang hoa mỹ, bốn phía hồng quang bỗng nhiên hướng chúng ta đánh úp lại,
ta còn không kịp né tránh, đã bị Tát Na Đặc Tư đẩy ra, hắn miệng mặc niệm chú
văn, nhanh chóng ở trước mặt chúng ta bày ra kết giới.
Ta vừa vội vừa giận,nhìn phía Phi Điểu, chỉ thấy hắn che ngực mình chậm rãi
ngã xuống.“Phi Điểu! Phi Điểu!” Ta bỗng thấy ngực đau đến nỗi khó thở, ta bước
vọt tới chỗ hắn, dùng sức lay lay hắn,“Phi Điểu, Phi Điểu, không thể ngủ,
không thể ngủ!”
Phi điểu chậm rãi mở mắt, chính là cúi đầu nói câu:“Lucrezia……” Liền nhắm hai
mắt lại.Trên mặt cũng là một mảnh tái nhợt, nàng xem Cesare, lại nhìn về phía
Phi Điểu, do dự một chút,nàng vẫn là cầm thật chặt tay của Cesare.
Sao lại có loại mỹ nhân như vầy chứ,trong cơn giận dữ, nếu không phải tại nàng
ta, lại làm sao có thể phát sinh tình huống ngoài ý muốn như thế này, nếu nàng
yêu anh trai của nàng, thì nàng ta cần gì phải thích Phi Điểu, Phi Điểu vì
nàng ta, thật sự là không đáng giá.
Tát Na Đặc Tư triệu hồi kết giới, hắn cũng hiểu được đã xảy ra sự tình gì,
chính là dùng cặp mắt băng màu lam nhìn ta.
“Đỗ Liên, ngươi điên rồi sao!” Ta cả giận nói, vừa nói vừa bước lên, bắt lấy
của nàng bả vai,“Đáng giá sao? Vì hắn đem sinh mệnh của chính mình hủy đi,
đáng giá sao!”
Đỗ Liên nhìn về phía Cesare đang hôn mê, mỉm cười:“Đáng giá, lúc đó hắn nói đi
theo hắn, hắn sẽ bảo hộ ta.Từ lúc đấy ta liền thề nhất định sẽ bảo hộ lại hắn,
cho dù có dùng mạng của ta.” Nàng thỏa mãn cười,“Ta rốt cục cũng bảo hộ được
hắn ……”
Nàng quay đầu nhìn về phía ta, mặt lộ vẻ ngạc nhiên, cúi đầu nói:“Ngươi có thể
đeo vòng cổ của ta làm, chẳng lẽ ngươi cùng Minh Giới……”
Lời của nàng vừa mới nói một nửa, ta chỉ thấy trên tay trống không, thân thể
Đỗ liên dần dần biến mất, biến thành lũ yêu màu đen, phiêu tán ở không trung.
Trên người nàng là Độ Linh Hoa Sen cùng Âm Dương Bát Quái Kính cũng theo một
tiếng vang nhỏ rơi xuống đất.
Ta cùng Minh Giới? Nàng muốn nói cái gì? Tuy rằng ta có một đống nghi vấn,
nhưng hiện tại đây không phải là lúc để suy nghĩ, Phi Điểu đã lâm vào giấc ngủ
say vĩnh viễn, ta thật sự không thể cứu được hắn…… Ta thật sự rất vô dụng……
Nước mắt nhịn không được chảy ra, ta đứng ở trước mặt Phi Điểu thất thanh khóc
rống, bỗng nhiên bị kéo vào một lồng ngực lạnh như băng ôm ấp, là Tát Na Đặc
Tư, ta tựa đầu vào trong lòng hắn, tiếp tục rơi lệ,
Hắn không nói gì, chính là thực nhanh thực nhanh ôm ta, nhanh đến nỗi muốn đem
thân thể ta hòa vào một người hắn.
“Ai làm cho Tân Nương Tử ta rơi lệ, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”
Sắc mặt hắn chợt tắt, lạnh lùng nhìn thẳng vào Cesare cùng Lucrezia.
Lúc này Lucrezia mặt rơi lệ gọi Cesare,:“Anh, anh trăm ngàn lần không được xảy
ra chuyện, em sẽ nghe lời anh, mặc kệ anh đem em gả cho ai, vì Italia của anh,
em nhất định sẽ nghe lời……”
Ta giương mắt nhìn bọn họ một cái, tuy rằng thực không thích tình cảnh này của
anh em họ, nhưng bọn họ số mệnh cũng là bi thảm, hiện tại cho dù giết bọn họ
thì thế nào, cũng không thể cứu sống được Phi Điểu, một nửa linh hồn kia của
Phi Điểu vĩnh viễn bị phong ấn. Ta kéo Tát Na Đặc Tư ra, lắc lắc đầu.
Năm ấy Cesare ba mươi hai tuổi, không lâu sau bước sang tuổi ba mươi ba,thời
điểm này là lúc chấm dứt thời kỳ huy hoàng của hắn,hắn chịu đựng sự khủng bố
khi còn sống. Khi cuộc sống của hắn còn lại ngắn ngủi, hắn liều mạng phong tỏa
quyền lực, vô luận xuất phát từ dã tâm, vẫn là nuôi ý chí to lớn thống nhất
Italia, cuối cùng quyền lực lại phản bội hắn.
Ta liếc mắt một cái xem Phi Điểu, hiện tại chỉ có thể đem Phi Điểu trở về
trước, hơn nữa pháp thuật Tư Âm cao như vậy sẽ có cách cứu hắn không chừng.
“Ẩn, nàng muốn trở về sao?” Tát Na Đặc Tư phản cầm tay của ta cúi đầu hỏi. Tay
hắn vẫn là giống trước kia lạnh như băng, nhưng không biết vì sao, lòng ta lại
cảm thấy có một tia ấm áp.
“Tát Na Đặc Tư, ngươi làm sao đến được nơi này?” Ta ngồi yên trong lòng hắn
hỏi.
Hắn vừa muốn nói chuyện, vòng cổ ở trước ngực ta phát ra ánh sáng lam quang
chói mắt,tia sáng ấy nhanh chóng bao phủ ở trên người Tát Na Đặc Tư,ta vùa hắn
phát ra điểm giống nhau, ta cả kinh nói:“Tát Na Đặc Tư, đây là có chuyện gì?”
Tát Na Đặc Tư hơi nhăn lại mi, tia sáng màu lam quang làm cho Hắn tựa hồ làm
không thoải mái,“Ta cũng không biết,ta nghe thấy có người kêu gọi ta, vừa rồi
cũng là, không biết là năng lượng hay là do sức mạnh tình yêu dẫn ta tới cạnh
nàng, có lẽ……” Hắn dương môi cười:“Là trái tim nàng đang kêu gọi ta.”
Ta giương mắt thật sâu nhìn hắn, nhẹ giọng nói:“Cám ơn, Tát Na Đặc Tư, cám ơn
ngươi đã xuất hiện.”
Đôi mắt màu màu lam băng của hắn bỗng nhiên tối sầm lại, vừa định lại ôm ta
vào lòng, thân thể lại bị ánh sáng lam quang bao phủ dần dần biến mất.
“Tát Na Đặc Tư……” Ta cảm thấy lòng mình mất mác, hắn cũng bỏ ta đi rồi sao?
Trên mặt Tát na đặc tư xẹt qua tia không cam lòng, nhưng hắn cũng không có
giống lần trước khi ly biệt xuất hiện tia bi thương, ngược lại còn đối ta nhợt
nhạt cười:“Ẩn, chờ ta, ta rất nhanh có thể tìm được nàng …… Cùng nàng lại một
lần nữa…… Gặp nhau…… Ở trong thế giới của nàng…… Khi đó, ta nhất định không
bao giờ rời nàng nữa…..”
“Tát Na Đặc Tư, bảo trọng……” Ta không biết nên nói cái gì, chỉ cảm thấy trong
lòng trống rỗng, nhìn Tát Na Đặc Tư dần dần biến mất ở trong ánh sáng màu lam
quang, ta thế nhưng có chút chờ đợi đến giây phút có thể gặp Hắn, có lẽ, có
một ngày, hắn thật sự sẽ xuất hiện ở trong thế giới của ta……
Ta quay đầu nhìn Phi Điểu, cảm giác bi thương trong lòng lại nảy lên, ta ổn
định chính mình, nhặt lên thượng pháp khí, bắt đầu kêu gọi Tư Âm.
Dây xích thủy tinh tren tay bắt đầu phát ra ánh sáng loá mắt,ta nghe thấy
thanh âm của Tư Âm trong nháy mắt, nước mắt của ta lại nhịn không được chảy
xuống dưới,“Sư phụ, Phi Điểu anh ấy, linh hồn của anh ấy bị đọa thiên phong ấn
thuật……” Nói đến một nửa,thanh âm của ta liền nghẹn ngào.
Tư Âm không nói gì, sau một lúc lâu mới nói câu:“Dẫn hắn trở về.”
Trở lại chỗ ngồi quen thuộc ở kiếp trước kiếp này quán trà, ta trợn mắt mở
mắt, nhìn thấy mặt Tư Âm, nhịn không được oa một tiếng khóc lên, nắm chặt ống
tay áo của Tư Âm, nói:“Thực xin lỗi, sư phụ, đều là con vô dụng, Phi Điểu mới
có thể ra cái dạng này, con thật sự rất vô dụng ……”
Tư Âm vỗ nhẹ nhẹ bả vai ta, đi đến bên người Phi Điểu, Phi Điểu nhắm chặt hai
mắt, trên mặt biểu tình thập phần an nhàn, hô hấp chậm chạp, thật sự giống ngủ
say bình thường, chính là, hắn có lẽ mãi mãi như vậy vẫn ngủ say.
“Đọa thiên phong ấn, không thể tưởng được Đỗ Liên lại dùng pháp thuật này,” Tư
Âm trong mắt hiện lên một tia thản nhiên,“Này không thể trách con, Tiểu Ẩn.”
“Sư phụ, người có phương pháp có thể cứu Phi Điểu không, người lợi hại như
vậy, nhất định có biện pháp, đúng hay không?” Ta dồn dập hỏi.
Tư Âm thở dài một hơi, cúi đầu nói :“Số mệnh, vẫn là tránh không khỏi.”
“Cái gì, sư phụ?”
“Không có gì” Tư Âm nhìn Phi Điểu, nói:“Trên thế giới này, có thể giải trừ đọa
thiên phong ấn chỉ có.”
“Cái gì!” Nghe thấy lời nói của Tư Âm, trước mắt ta sáng ngời.
“HOA MẠN CHÂU XA.”Tư Âm chậm rãi nói ra bốn chữ này.
Tâm ta mạnh mẽ trầm xuống. Hoa mạn châu xa, còn gọi là hoa bỉ ngạn, là nơi để
tiếp nỗi mạng sống chi hoa, nó chỉ ngàn năm nở một đóa.Muốn lấy nó chỉ có thể
lấy ở—— bờ sông Tam Đồ của Minh Giới.
Là— Minh Giới sao?
Minh giới, Minh Vương (Diêm Vương ấy ) thống trị vương quốc âm u thâm thúy tử
vong kia, bát ngục, tam cốc, mười hào, tứ vòng,nơi đó hắc ám kéo dài không
dứt, tử khí,e ngại không thể vào trong đó được, nơi đó tràn ngập người chết
nhiều không thể kể xiết,rất là khủng bố. Nhưng là, hoa bỉ ngạn lại sinh trưởng
nơi đó,chỉ có thể cứu Phi Điểu bằng cách duy nhất lấy_Hoa Mạn Châu Xa.