Vương Phi Ai Cập


Người đăng: AnhZu

Chương 38: Vương phi Ai Cập

EDIT & BETA: VY VY- BBTT

Ta về cung trước viết một bức thư, triệu hồi ưng linh,l cho nó mang theo bức
thư xuất phát,nhưng trong lòng bất an,nếu như trên đường có gì ngoài ý
muốn,không có đưa đến tận nơi,làm sao bây giờ?Hoặc là nó đưa đến chậm,nên làm
thế nào cho đúng.?

Càng nghĩ,vẫn là tự mình đi một chuyến,hy vọng có thể theo kịp,cho dù sư tử
không thể khôi phục thể lực,ít nhất cũng có thể bảo vệ Ramsess II.

Ngày hôm sau khi thương lượng xong,lòng ta nóng như lữa đốt, giục ngựa hướng
đến Qadesh,ta nhất định nhất định phải vượt qua!Ramsess II ngươi không thể
chết!

Ta đi hơn 10 ngày,ta chỉ sợ mất một thời gian nữa mới tới Qadesh,ban ngày ngựa
bất đình chạy đi, buổi tối không dám nghỉ ngơi nhiều,ta mang chút thức ăn
phòng thân, ta nhất định phải đuổi tới Qadesh để ngăn Ramsess II.

Ta đi tới tạp diệt thành cũng là hoàng hôn, ngoài thành toàn là thi thể người
chết, bốn phía tựa hồ sao với ta tưởng tượng tĩnh lặng lạ thường, trong lòng
không khỏi căng thẳng,chẳng lẽ–ta đã tới trễ?

Không nghĩ nhiều,ta vội vàng xuống ngựa,hướng tòa thành chạy tới.

Ta đi vào tòa thành,ta hít 1 hơi thật sâu, chân ra nhũn ra,ta lùi về hai
bước,nếu tòa thành tàn phá chiến xa của các binh mã cùng với hàng ngàn thi
thể, vô số thương nhân Ai Cập nằm ở trong bụi cỏ,đá đổi màu,trong thành nồng
nặc toàn mùi máu tươi.

Tim của ta đập nhanh hơn,sợ hãi úp mặt lại,lòng ta bất an,có thể Ramsess II ở
trong dám người này……..

Tâm trạng cùng nội tâm ta sợ hãi khẩn trương,ta nhìn thi thể này đến thi thể
khác,cẩn thận xem xét, vừa đứng thấy lạnh cả con người,phần lớn thi thể chết
đều có 1 vết thương sâu,thân thể hoang phế đến đáng sợ,người thì bị đâm thủng
bụng,người bị chém đứt tay chân,có người bị lột bỏ đầu,có người bị xuyên khủng
cổ họng,vô cùng thê thảm,vũ khí của thời đại này so vs các thời dại các càng
thê thảm, thấy trong người không được khỏe, tiếp tục đi về phía trước,ta âm
thần hy vọng đừng để ta thấy hắn nằm trong đống người đó,bỗng nhiên phía trước
ta phát hiện có màu sắc trong đó,trong lòng run lên,ta đi nhanh hơn,ta đến gần
trong lòng không khỏi chua xót,là bốn đầu sư tử,không có Sát Địch Giả,dưới
chân ta 1 bụi cỏ cùng thi thể trộn lẫn vào nhau, ta cảm thấy hai tay ẩm
ướt,cúi đầu thấy, trên tay ta dính đầy máu tươi.

Thi thể khắp nơi,máu chảy thành sông,ta không còn dũng khí để tiếp tục đi
xuống nữa.

mõ Tây Tư ngươi ở nơi nào?Ngươi còn sống, vẫn là ………..

Lịch sử chẳng lẽ thay đổi sao?Theo Ai Cập cổ, chẳng phải Ramsess II sống lâu
nhất sao?

Không được,ta không thể bỏ cuộc,nhóm sư tử cũng không có bị giết toàn bộ,nhất
định còn có một tia hy vọng,ta loay hoay đứng dậy,ta xem xét thi thể.Một
đống,một đống,lại một đống…………..

“Ngươi là người nào!:Bỗng nhiên phía sau truyền đến một tiếng hét lớn,ta quay
đầu lại,là binh lính Ai Cập,binh lính Ai Cập còn sống,ta nhất thời mừng rỡ,lập
tức chạy về hướng bọn họ,vội vàng hỏi:”Ramsess II đầu, bệ hạ của các người
đâu?Hắn ở nơi nào!Hắn còn sống không?Hắn đâu rồi!”

Binh lính tựa hồ bị những câu hỏi liên tiếp của ta làm cho bối rối.

“Mau trả lời ta!”Vì lo lắng mà âm thanh ta có chút gay gắt.

“Ta,là con trai của Thần,làm sao có thể chết ở chỗ này.”Ánh sáng chói lóa mệt
mỏi phía sau bọn lính Ai Cập truyền đến.”

Lòng ta có chút rối loạn, đẩy binh lính Ai Cập ra phía trước, ta thấy một vị
thanh niên tóc đen trẻ tuổi đứng ở phía Nam tòa thành nhìn ta,trên cánh tay
hắn,trên đùi,ngực,thắt lưng trên áo màu trắng,tất cả đều là loang lổ vết
máu,tóc đen che mất khuôn mặt mĩ nam mang theo vẻ mặt mệt mỏi, đôi mắt tối tăm
như ưng bằng tập trung,nhìn ta kinh ngạc,khóe miệng hắn hơi hơi giơ lên.Huyết
ô, vết thương,có chút giảm bớt cùng sinh lực,cho dù là chật vật,hắn vẫn tỏa ra
hào quang lóng lánh.

“Ramsess II!”Ta ngây người vài giây,vui sướng chạy vội vàng mà chạy đến ôm cổ
hắn nói,“Thật tốt quá, thật tốt quá, ngài không chết, ngài không chết, thật
tốt quá! Ta kích động quá ăn nói lộn xộn.Thật sự là tốt quá,hắn không chết, có
nghĩa là lịch sử không thay đổi!

Thân mình của hắn chấn động,gắt gao nói ta.”Cô làm sao có thể đến đây?”Sắc mặt
hắn xanh mét,hắn thu người lại thật nhanh nói” Ta không phải bảo cô ở lại
Memphis sao!”

Ta nói ngay “sư tử bị hạ độc!”

Sắc mặt hắn dụi xuống,”cô cố ý chạy tới sao?”

“Vô nghĩa,không phải vậy làm sao ta có thể đi ngày đi đêm!”Ta không cảnh giác.

Trên mặt hắn hiện lên tia phức tạp, buông lỏng ta ra,thân thủ nhẹ nhàng nâng
mặt của ta,ta chưa bao giờ nghe qua ngữ điệu đó của hắn, hắn nói””Ẩn, cô–thật
sự là rất ngốc.”

Ta trừng mắt hắn,nói:”Không sai,ta ngu ngốc,ngài hiện tại cũng không sao ta
cũng nên trở về,ta xem………A……..”Ta chưa nói xong,thuộc hạ hắn 1 biến mất,chờ ta
phản ứng lại,Hắn sớm hôn thật mạnh vào môi ta,một tia đau đớn theo truyền
đến,hắn đem hết toàn lực hôn môi ta, giống như muốn đem ra toàn lực,rõ ràng
nuốt vào (@bình: anh này cứ khoái thừa cơ ăn đậu hũ con gái nhà người ta là
sao ấy nhỉ -.- )

Tâm của ta, rối loạn………

“Bất quá–ta thực thích cô ngốc này.”Hắn tràn ngập mê hoặc cúi đầu nói vào bên
tai ta,”cô như vậy là để ý đến ta.”

” Không phải ta sợ ngài biến mất trong lịch sử,ta chỉ là….đầu óc của ta bắt
đầu mê muội….

“Buông tay,ngài buông tay…”Ta giãy giụa…

“Không thể!Ta không thể ngất được.”Câu nói của hắn làm cho thân thể ta run
lên,vốn đã mệt mỏi không chịu nổi, ta không chống đỡ dc nữa ta ngất đi…….

Khi ta tỉnh lại,ta đã nằm trong lều,vừa mỏ mắt chỉ thấy Ramsess II vui mừng.

“Ẩn,cô đã tỉnh!”Hắn cằm lấy tay ta,

“Đã kết thúc chiến tranh rồi sao?”Ta quan tâm nhất đó chính là chuyện này.

“Đã kết thúc rồi,nhóm sư tử công lao không nhỏ,chỉ tiếc đã không cử động
được,”Mắt hắn hiện lên một tia căm hận.

“Sư tử không phải bị hạ độc sao?”Ta liền đứng đậy.

Ramsess II liếc mắt một cái,nói”nhóm sư tử không có bị hạ độc.”

“Cái gì,ta thấy Ni Cách hắn….”Lòng ta đầy căng thẳng.

“Ta sớm đã thấy Ni Cách gian xảo,ta đã cử người theo dõi hắn,hắn hạ độc đồ ăn,
hắn muốn ta chết,đúng rồi ta đã quên,hắn không phải người khác,Hắn là Ramsess
II,làm sao có thể dễ dàng chết ở cái nơi như thế này được,ta tựa hồ hiểu ra……

“ở ngoài thành,ta cũng biết ngươi biết được số tin tức,biết cô phát hiện được
tin tức này.Ta không nghĩ tới–cô đột nhiên lại chạy tới nơi này.”Đôi mắt của
hắn tựa hồ có cái gì chớp động,ta chưa bao giờ gặp qua ánh mắt như vậy của
hắn.

Ta cúi đầu xuống,né ánh mắt của hắn,không biết như thế nào giải thích.

“Ẩn ở lại Ai Cập,ở lại bên cạnh ta”.Hắn đem ta ôm vào lòng.Đầu ta tựa vào
hắn,người hắn nóng bỏng ta có thể nghe thấy tiếng tim hắn đập thình thịch
thình thịch…….

Ta có đúng hay lại làm sai …….

==============

Trải qua hai mươi ngày hành quân,ta lại nhớ đến đô thành Ai Cập–Memphis.

Rốt cuộc ta cũng về tới hoàng cung,ta liền khôi phục ngay ý nghĩa của cuộc
sống,ngày đó cuộc sống quả thực có chút khó khăn nhưng đánh giặc vất vả là
chuyện thường tình.

Chớp mắt đã trôi qua mười ngày,Ramsess II cũng nhiều việc,hắn ngày đêm xử lý
chính sự,có lẽ ta cũng nên cùng Vương hậu gặp nhau.

Sáng sớm trời còn đang chạng vạng,ta mỗi ngày bắt đầu hưởng thụ,đem thân mình
ngâm vào trong bồn tắm dát đá hoa cương,thân mình đầy tinh dầu thơm,những cánh
hoa sen mềm mại chạm vào da thịt,cả người mệt nhọc tựa hồ như biến mất.Ai Cập
cổ xưa có điều kiện tắm vượt bậc hơn ta tưởng tượng,trước tiên ta tắm bằng”
nước lạnh” sau đó tắm bằng nước hơi hơi ắm sau đó nữa la lại tắm bằng nước
ấm,Ta tắm rửa xong còn tiến hành “mát xa bằng tinh dầu”,quả thực có thể so
sánh ngang với Spa của thời hiện đại.

ta rất thích!

Bầu không khí vô cùng im ắng,ta dựa vào vách tường,ta tựa hồ có chút buồn ngủ.

ta nghe thấy phía sau truyền đến bước chân,nhất định người này thường hay lui
tới,bọn thị nữ đến làm mát xa cho ta.Ta cũng không quay đầu,nhẹ giọng nói:”Chờ
một chút đi,ta nằm nghỉ một hồi.”

=============

Đối phương không trả lời,trên tai ta cũng có chút ấm áp,ta cảm thấy có người
nhẹ nhàng vuốt tai ta,ta đầy xúc cảm,tâm lý ta bỗng nhiên giật mình,vội vàng
quay đầu,khuôn mặt tuấn tú đó hiện vào trong mắt ta.

“Ramsess II!”Đầu lưỡi của ta có chút thắt lại,”Ngưài, ngài sao ngài ở trong
này!”

“Ta tại sao ta không thể ở trong này?Đây là hoàng cung của ta,miệng hắn mang
theo tia mỉm cười, nói.

“Nhưng ta đang tắm,ngàii đi ra ngoài cho ta.”Ta đem thân mình ngâm trong bồn
nước né tránh,may mắn hôm nay hoa trong bồn rất nhiều,không đến nỗi nào.Ta
không nghĩ có lúc những đóa hoa này còn có công hiệu như vậy.

“cô đang ra lệnh cho ta sao?”Hắn vừa nói vừa nhìn ta chằm chằm.

“Tóm lại ngài đi ra ngoài trước!”Ta nói rất to,trong lòng ta có chút khẩn
trương,tình hình này ngay cả phù chú cũng không có ở bên người ta,ta cảm thấy
hắn thật là nguy hiểm.

Hắn đang cười ta sao?Hắn nhanh chóng nắm được tay phải của ta,không biết hắn
có ý đồ gì khi nắm cổ tay ta.

Ta kinh hãi lùi người về, hắn gắt gao cầm lấy tay ta,ta định giãy dụa vài cái
nhưng nghe thấy giọng nói của hắn trêu chọc ta:”Lại động đậy ta đã nhìn thấy
hết.Vừa nghe xong cả người ta đều cứng đờ,sợ đi rồi hét.Ta hung hăng nhìn hắn
liếc mắt một cái không dám lộn xộn.

“Này,ta đặc biệt làm cho cô.”Hắn nắm tay ta nói.

Ta cúi đầu xuống,phát hiện trên cổ tay hắn cầm một khảm tước thạch chạm trổ
tinh tế,lớn nhỏ đều đẹp, quả thực rất đẹp.Không khỏi ngạc nhiên,ta gương mắt
nhìn hắn,hắn nhìn ta.

“Thực thích hợp,vừa vặn có thể che khuất được vết thương của ngươi”Hắn nhẹ
nhàng nâng tay ta lên,cúi đầu đem môi hôn lên tay ta.Môi hắn ấm áp mà mềm mại
dừng thật lâu ở trên tay ta,hàng lông mi đậm màu đen và đôi mắt thần sắc sắc
xảo.

Hắn cũng có những lúc ôn nhu như vậy sao?

Tâm lý của ta hiện lên tia thản nhiên cảm giác kỳ quặc. Không khí trong bồn
tắm ấm áp làm cho thần trí ta có chút bàng hoàng, lòng ta tựa hồ ngày càng mềm
mại.

“Ẩn làm vương phi của ta.”Âm thanh của hắn tuy rất nhẹ,hắn đột nhiên đánh vào
đỉnh đầu ta,lập tức thần trí ta bực tỉnh ta dùng sức lắc đầu.

“Không được,ta không thể làm Vương phi của ngài được ta muốn trở về,ta không
thể ở nơi này”

Hắn hơi cau mày,nắm lấy cổ tay ta bằng tất cả lực của hắn.”Nếu nhớ nhà,ta sẽ
phái người đem tất cả người nhà của nàng đều tới Ai Cập,ta ban hết thảy những
thứ mà họ muốn :nhà cửa,nô lệ,gia súc vàng bạc trâu báu,làm cho họ phú quý hơn
cả quý tộc.

“Không phải vậy,người nhà của ta sẽ không đến,tóm lại nhất định ta phải trở
về.”Ta cũng nhíu mày,tay hắn tựa hồ càng gấp,một trận đau đớn theo cổ tay
truyền đến.Vừa rồi ta còn cảm thấy hắn ôn nhu,thật muốn đánh chính mình 1 cái.

“Vì sao,Ai Cập không tốt sao?Ta là Vua của Ai Cập ta có thể cho ngươi hết
những thứ mà nàng muốn.”Mắt hắn mang theo tia hoang mang khó hiểu, còn có tức
giận.

“Ai Cập tốt lắm,ta rất thích Ai Cập.”Ta thực tình nói,từ khi xuyên không tới
nay,Ai Cập làm cho ta có cảm giác rất đặc biệt,có lẽ bởi vì văn minh của nơi
đây,có lẽ bỏi vì ta đã trải qua bao nhiêu thời gian khó khăn cùng nhóm sư
tử,có lẽ bỏi vì ánh sáng dương,có lẽ bỏi vì–ánh mặt trời và hắn đều sáng chói
giống nhau.

“Nếu thích,vì sao không ở lại!”Hắn tựa hồ bắt đầu mất đi kiên nhẫn.

Ta đem thân mình đi xuống ép áp,” ngài cũng không thể đi ra ngoài,nếu là nói
về vấn đề này,chờ ta mặc quần áo rồi hẵng nói.Ta không có thói quen cùng nam
nhân nói chuyện như vậy.

Hắn ngây ra một lúc,bỗng nhiên cười lên,buông tay ta ra,đứng dậy nói:”Vài ngày
sau chính là ngày của Miêu thần Ai Cập,đến lúc đó ta sẽ tuyên bố phong nàng là
Phi,lần này “Nụ cười của hắn dần dần biến mất,sắc mặt hắn chợt tắt,”Ta sẽ
không cho phép nàng cự tuyệt ta lần nữa” (@bình: xong phim! =.= Đặc Tư vk anh
bị người ta cướp nè )

Tình hình lúc này ta mà chọc giận hắn thì ta lạ người chịu thiệt,ta chịu đựng
không có nói nữa,tối thiểu, chờ ta mặc quần áo xong rồi mới đối kháng với hắn.

Hắn không nói nữa,sắc mặt nhu hòa đi rất nhiều.”Vì ta mà ngàn dặm xa xôi đuổi
tới diệp thạch ta tuyệt đối sẽ không tha thứ.”Nói xong hắn liền xoay người ra
bên ngoài.

Mới vừa bước vài bước,hắn ngừng lại,tuy rằng ta không nhìn thấy vẻ mặt của
hắn,nhưng ta lại có thể nghe được giọng nói mang theo tia trêu đùa châm
chọc,”Dáng người của nàng,t rất hoàn hảo so với tưởng tượng của ta”. (* phụt*
)

“Biến thái!”Ta tức giận nói,nắm bình hoa bông tuyết ném tới hắn.

Nhìn hắn cười lớn nghênh ngang mà đi,trong lòng ta lại điên lên,kế tiếp ta nên
làm như thế nào?Nhiệm vụ còn chưa hoàn thành lại bị cưỡng hôn,ta không phải
rất đào hoa sao,cúi đầu thoáng qua trên cổ tay,tưởng cỏi ra được,như thế nào
cũng không thể gõ ra được,cái này thật giống cái ở cổ tay hắn.

===================

Ngày tế Miêu thần Batest đã đến gần,thời gian ban ngày ta đều lui đến thần
miếu,thần miếu đó có rất nhiều nô lệ ở Qadesh,trong những hoàn cảnh khác
nhau,tuy rằng lần chiến dịch này miễn cưỡng cái đánh ngang tay,nhưng Ramsess
II là đế vương kiêu ngạo khiến cho hắn không mạo gian nguy nguy hiểm bất luận
là kẻ nào,đối trận có ra sao thì hắn chiến đấu cho thắng thì thôi,còn đỡ hơn
Trương Kì sai người vẽ thần miếu trên vách tường,lấy hậu cung làm vẻ chiêm
ngưỡng.

Ramsess II nhất định là không biết,lịch sử mấy ngàn năm sau học giả xem hắn là
một kẻ thất bại.

Fei Keti nâng cao tinh thần như không có động tĩnh,ta không khỏi có chút sốt
ruột,nếu lát nữa ta đi xuống,ta khó có thể đối mặt với Ramsess II,nếu ta đi
xuống đấy ta thực sợ chính mình sẽ dao động mất.

Ta thăm dò Fei Keti cố ý nói đến Neferati,hắn chớp mắt sáng lóng lánh.Như vậy
là ta khác chế hắn,Neferati làm sao có thể,trong đầu lòng bỗng hiện lên một ý
nghĩ,chẳng lẽ là Neferati chủ động đến tìm hắn?

Để ngừa có gì trắc trở, ta đã đặt bên người Neferati một bùa chú.

Ngày tế thần Batest giống y như so với những gì ta đã tưởng tượng nó rất náo
nhiệt,đặc biệt là hoàng cung,vẫn là nội lý thành,cho dù là vương công quý
tộc,bình dân hay nô lệ,đều cả ngày cả đêm hoan nhiệt,thoải mái uống rượi,mỗi
người uống rượi đều sống tương đương 100 tuổi.

Ramsess II đã ở đại nội hoàng cung yến hội,hắn mời chính mình cùng quý tử các
tộc.

Ở đúng thời điểm,hắn rốt cục vẫn nói ra làm cho ta lo lắng về chuyện tình cảm.

“Ta,mười ngày sau ta sẽ cưới sứ giả Thần miêu làm phi,Fei Keti hôn lễ ta giao
cho ngươi.”Hắn vừa nói xong,ở dưới im lặng thim thít,sắc mặt Neferati rất là
khó coi,Thái Hậu thì rất sảng khoái,lại tựa hồ có chút phức tạp.

Fei Keti gật đầu nói:”Tuân mệnh”.Hắn ngẩng đầu ánh mắt đảo qua Neferati,đôi
mắt hiện lên một tia tiếc nuối vô cùng không rõ sắc mặt.

Ta không thể đồng ý, ta muốn cự tuyệt,ta đang muốn đứng dậy giống lần trước
nói lớn tiếng,vừa giật mình thân mình,ta đã bị hắn chặt chẽ nhần xuống,”Ta
không –“Đang muốn mở miệng nói chuyện,thình lình hắn hôn ta,một chất lỏng đang
chảy xuống ruột gan ta,đây là liệt rượi.Tên hỗn đản này.

“Khụ,Khụ,”Ta bị mùi rượu nồng khắc chế đến mức nhất thời nói nên không lời,hắn
nhíu mày nhìn ta chằm chằm,bên môi hiện lên cười nhưng không muốn cười,đem môi
tiến đến gần tai ta,thấp giọng nói:”Ta nói rồi ta sẽ không cho nàng cự tuyệt
ta.”

“Ta không gả cho ngài.”Ta trừng mắt hắn, vì sao chính mình long lắng giống như
không đủ,hắn nhìn ta,trong mắt hắn thổi qua thần sắc khó mà nắm bắt được.

Ngồi bên người hắn,ta chỉ nghe thấy bên dưới có những tiếng chúc mừng,ta cảm
thấy như như đứng đống lửa,như ngồi trong đống than,ta đứng dậy liền cảm thấy
đầu choáng váng hoa mắt,quả nhiên là do rượu,ta động tay một chút,thân mình đã
bị Ramsess II ôm chầm lấy,”Vương phi của ta không uống rượu được,ta đưa nàng
về phòng trước”

“Không cần,không cần ngươi đưa ta về phòng,để thị nữ làm thỳ tốt rồi”

Miệng hắn đưa lên,cũng không để ý đến lời nói của ta,ôm ta đi nhanh tới phòng
của ta.

Tiến vào trong phòng,hắn liền đem ta đặt ở trên giường,hắn không làm gì ta chỉ
lẳng lặng nhìn ta.

ẨN nói:”Ngài đi ra ngoài đi”Ta bắt đầu đuổi hắn,đầu ta ngày càng nặng,ta biết
tửu lượng của mình rất kém cỏi,nên ta rất buồn ngủ.

Hắn đột nhiên hỏi ta”Nói cho ta biết nàn có gì bất mãn với ta?”

“Không có,ta chỉ là không muốn gả cho ngài”

“Nàng không thích ta?”

“Ta–ta muốn trở về.”

Vừa dứt lời,chỉ cảm thấy trên người có chút nặng nề,hắn muốn đặt ta ở trên
người,một mùi rượi nồng nặc đập vào mặt ta,hắn cũng có chút hơi hơi say rượi.

Hắn đứng dậy,nhìn chằm chằm ta,đôi mắt hắn mang theo vài phần bất đắc đĩ
nói:”Ẩn nói cho ta biết người nhà nàng ở quốc gia nào,ta đem toàn bộ họ đến
đây.Ta nhất định đối đãi với người nhà nàng thật tốt.”

Lòng ta dâng lên một loại cảm giác khó có thể nói rõ,”bệ hạ, ta..”

“không được không được nói ‘ta sắp trở về’!”Vẻ mặt hắn có chút kích động đứng
lên,lại một lần nữa hắn hôn ta,miệng ta tràn ra rượi,ta giống như ngày càng
hôn mê,không biết vì sao ta không có ngăn cản hắn.

Hắn nhẹ nhàng đi qua bên người ta,liền mang tâm ta đi.Hắn thấp giọng nói nhỏ
bên tai tai ta,những lời này rất quen thuộc giống với những gì ta đã nghe
qua,ta bỗng đứng lên,những lời này không phải là đời sau phát hiện hắn bảo
người ta khắc vào thần miếu nổi tiếng của Neferati sao?Đời sau không phải vì
thế mà ngưỡng mộ tình yêu hắn dành cho Neferati sao?

Tâm tình ta bỗng nhiên nhộn nhoa,một phen đẩy hắn ra nói:”Tránh ra,nàiyêu nhất
Vương Hậu không phải ta “

Hắn tựa hồ sửng sốt một chút,bỗng nhiên vui sướng nở nụ cười nói :”Nàng đang
ghen sao? Ẩn?”

“Ta không có ghen!”Ta trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái,làm sao bây giờ ta
muốn đi ngủ aaaaaaaa.

Tâm tình hắn đang tốt nói:”Neferati là hoàng hậu của ta,ta tôn kính nàng yêu
thích nàng,nhưng tình yêu ta đối với nàng (Ẩn) là độc nhất vô nhị,ai nói ta
yêu nàng ta nhất?”

“Tình yêu ta đối với nàng là độc nhất vô nhị”,những lời này, những lời này là
lời nói khắc trên thần miếu của Neferati,ta bỗng buồn bực đứng lên,nghiêng đầu
nói:”Tóm lại nài yêu nhất đó là Neferati.”

“Đừng có ăn nói lung tung.”Hắn ung dung cười.

“Ta không có ăn nói lung tung,ngưài vì nàng mà lập ra một cái miếu độc nhất vô
nhị,những lời này toàn khắc vào thần miếu,ngài về sau tuyên cáo nàng là tình
yêu của ngài!”Bất tri bất giác ta tự nhiên nói hết ra.

Hắn rất ngạc nhiên về sau lại cười ha hả,chỉ vào trán ta nói:”Trong đầu nàng
đang suy nghĩ cái gì vậy,ta khi nào vì nàng ta mà tạo miếu thần,cũng chưa có
nữ nhân nào nói qua những lời này với ta.”

“Ta lần đầu tiên nói ra những lời này.Ta hiện tại thầm nghĩ hắn muốn một
người.”Đôi mắt của hắn ngày càng thâm trầm, đem mặt tới gần ta.

Ta nghĩ tương lai hắn thê thiếp chất hàng đống,trong lòng không phải có nỗi
buồn,cảm giác say lại làm ta không thể khống chế lại nói tiếp:”Ta không gả cho
ngài,ngài có 200 thê tử,còn có hơn 100 đứa con,ta không gả!”

Vẻ mặt hắn hoang mang nói:”Ta không có a,ta chỉ có Hoàng hậu cùng 3 đứa
con,nào có nhiều như vậy?”

“Dù sao nài cũng có,còn có công chúa Hittie,ta mới không thèm gả cho người
nhiều thê tử như vậy!”Ta bắt đầu nói năng lộn xộn,trong lòng cũng có chút điên
rốt cuộc ta bị làm sao vậy.

Hắn rất vô tội nhìn ta nói”Nàng đừng ăn nói lung tung,đừng ở đó ăn nói bậy
bạ,say rượu lại lợi hại như vậy sao?”Hắn ngồi nhìn ta sờ mặt ta cười nói:”Như
vậy quả nhiên say nói mê sảng.”

“Ta muốn nghỉ ngơi,ta muốn đi ngủ. Ngài ra ngoài đi”ta cúi đầu nói “.

Ngoài dự kiến của ta hắn thực sự đứng lên,hắn xoay người hôn lên gương mặt
ta,ôn nhu nói:”Được rồi ta để nàng nghỉ ngơi,ngày mai lại đến,Vương phi của ta
thật đáng yêu,thật là đáng yêu.Nếu nàng không lợi hại như vậy ta sao lại muốn
có nàng ngay lập tức.”

Người ta run lên,ta nhắm mắt lại,không thèm nhắc lại.

Nghe thấy âm thanh hắn đóng cửa,ta mỏ to mắt, tỉnh lại, ta muốn hoàn thành
nhiệm vụ thật nhanh để nhanh chóng trở về.

Bằng không ta sợ–chính mình thật sự không muốn rời đi nơi này.

========

Ta tát mạnh vào mặt : Tuyệt đối không phải Tư Âm……….

Ta cũng cam đann sẽ không xuất hiện cái gì gọi là thần linh sáng thế.

Mọi người có điểm kiên nhẫn mà……

Ta tiếp tục rung động


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #39