Người đăng: truynguyet
Trong một cung điện nguy nga sâu trong núi,một lục y nữ tử dung nhan xuất
trần,mũi phượng mắt ngài được bao bởi một chiếc mặt nạ bán nguyệt ngân sắc,mái
tóc mềm mượt như tơ được búi lên bằng một cây trâm bạch ngọc,nữ tử mở miệng
nói chuyện,tiếng nói trong trẻo như tiếng suối chảy,lại như tiếng chim hót làm
say lòng người:
_ Tả hộ pháp ,có tin tức của tỷ tỷ ta không ?
Đứng trước mặt nàng là một nữ tữ thân mặc hồng y,dung nhan được che bởi một
tầng sa mỏng cùng màu,chỉ thấy nữ tử đó cung kính trả lời,hơi thở nhẹ tựa lông
hồng phả vào tầng sa làm nên rung động:_ Thưa cung chủ ,không có ạ !
_ Ngươi đi thông báo với tứ đại hộ pháp,truyền tin rằng đại tiểu thư và tứ
tiểu thư trở về
_ Dạ,thuộc hạ lập tức đi ngay- nữ tữ hồng y đó lập tức lui xuống
Sau chiếc mặt nạ,U Linh Thủy ánh mắt khẽ nhu hòa,vân vê chiếc vòng tay mà tỷ
tỷ tặng trước khi đi
Bảy năm trước,sau khi U Linh Thược mười lăm tuổi nàng đã sáng lập ra Nguyệt
Linh Cung,nàng đã nhìn thấu thế gian này chính là mạnh được yếu thua,ở thế
giới ăn tươi nuốt sống nàng cần nhất chính là thế lực,không có thế lực không
có hậu thuẫn chính là đưa dê vào bầy cọp . Mà nàng còn có người cần bảo vệ,cho
dù nàng mạnh tới đâu cũng không đủ sức chu toàn mọi thứ,vì vậy nàng đã tạo ra
thế lực của chính mình,mặt trăng là vĩnh hằng,nó không sáng như mặt trời nhưng
nó có một lực hút kì lạ,khi con người tuyệt vọng hay vui sướng sẽ tìm đến mặt
trăng,vì vậy nàng lấy tên Nguyệt Linh Cung,nàng muốn đứng trên cao của cường
giả,muốn cùng nhật nguyệt tranh huy,ai uy hiếp tới nàng hoặc gia đình nàng đều
sẽ không có kết cục tốt. Nguyệt Linh Cung cứ điểm sâu trong núi,nàng là giáo
chủ,muội muội nàng là cung chủ. Tuy chỉ mới vươn lên bảy năm nhưng lại có căn
cơ vững chắc làm cho thiên hạ phải e dè. Sau khi thu xếp mọi việc,nàng giao
lại cho muội muội quản giáo cùng tứ đại hộ pháp tương trợ,còn nàng thì đi khắp
nơi trong thiên hạ hành y cứu người với danh hiệu Hồ Điệp công tử,đồng thời
tìm kiếm thuốc giải giải độc cho Linh Thủy vì nàng biết rằng khi muội muội đến
hai mươi tuổi,độc đó sẽ lại phát tác lần nữa.
_ Này,nghe nói gì không,đại tiểu thư và tứ tiểu thư của phủ thừa tướng sắp trở
về rồi đó
_ Thật sao ? Ta nghe nói mười sáu năm về trước Bắc Hi quận chúa và hai vị tiểu
thư thân sinh mất tích,hôm nay sao lại trở về ?
_ Ta nghe phong phanh như thế,chắc ba ngày nữa là về tới rồi. Chắc nghe nói
Phủ Thừa Tướng bây giờ thăng quan tiến chức nên về nhận tổ quy tông ấy mà
_ Thì ra Bắc Hi quận chúa cũng chỉ có như thế
Trong trà lâu tiếng người luyên thuyên không dứt bàn về vấn đề này
Phủ Thừa Tướng
_ Cái gì ! Ngươi nói là sự thật. Hừ ! Không ngờ hai con tiểu nghiệt chủng đó
mạng lớn thật,vậy mà không chết,lại còn dám trở về đây. Không sao,mười sáu năm
trước ta giết các ngươi không chết thì mười sáu năm sau các ngươi cũng phải
chết ! - Ngồi trên ghế là một phụ nữ trung niên mặc áo choàng màu nâu đỏ,trang
trọng quý phái,bà ta ném vỡ ly trà trong tay,trong mắt lóe lên tia độc ác
Thừa tướng U Lan là một tướng quân,trong một lần chinh chiến sa trường gặp
được Bắc Hi quận chúa nên đem lòng yêu thương. Quận chúa thấy hắn anh tuấn
tiêu sái nên bỏ qua lời khuyên của cha mẹ mà gả cho hắn,sinh ra hai nữ nhi là
Linh Thược và Linh Thủy .Ba năm sau khi con gái đầu lòng ra đời,hắn nạp thiếp
là trưởng nữ của Hộ Quốc Công,ca ca của nữ tử đó là đệ tử của Linh Âm
phái,đứng thứ ba trong thập đại môn phái,từ đó hắn thăng quan tiến chức. Đến
nay trong phủ có tổng cộng năm vị thiếp,tám người con gái và ba người con
trai. Bởi vì đố kị mà 16 năm trước Trình Kim lập kế hãm hại ba mẹ con Bắc Hi
nhưng bà ta không ngờ họ phúc lớn mạng lớn,hôm nay còn có cơ hội trở về trả
thù bà ta.