Trêu Chọc Mỹ Nhân


Người đăng: tieukhiet


  • Tiểu thư, mau trở về thôi chúng ta cũng ra ngoài lâu lắm rồi, lão gia sẽ
    nổi giận đó.

Trên Hạnh Hoa đường phố, một tuổi trẻ ăn mặc nha hoàn mập nữ, đang đau khổ
cầu xin phía trước tiểu thư của nàng.
- Tiểu thư, lũ nam nhân kia ánh mắt quá ghê tởm, chúng ta vẫn là về phủ đi .
Để lũ nam nhân kia nhìn nhiều dung nhan của tiểu thư ta thấy quá thua thiệt.

Tiểu thư một thân áo tím kiêu xa xinh đẹp, thần thái cao ngạo chính là thiên
kim của Thượng Quan phủ Thượng Quan Minh Nguyệt . Năm nay vừa tròn mười tám
tuổi nhưng ở Tàng Thiên Thành đã rất nổi tiếng. Nàng không gia nhập Tàng Thiên
Học Viện bất quá tu vi cũng không kém ,mười tám tuổi Luyện Khí bát giai đỉnh
cao.


  • Nhìn thì nhìn đi, phàm phu tục tử một đám thôi . Để chúng nhìn cũng không
    sao, chỉ càng làm ta thêm nổi bật cao quý thôi.

Không kiên nhẫn nhìn sau lưng nha hoàn, Thượng Quan Minh Nguyệt hời hợt trả
lời, ánh mắt mang theo khinh thường nhìn đám nam nhân xung quanh.

Với cảnh này Thượng Quan Minh Nguyệt cũng quá quen thuộc rồi .Nam nhân si mê
theo đuổi thậm chí lấy cái chết muốn làm nàng vui lòng nàng đều khinh thường
nhìn vào.


  • Ông chủ, chỗ vải này ta mua hết.

Dạo quanh, Thượng Quan Minh Nguyệt nhìn trúng một tấm vải, mở miệng một cái
là muốn hết.
Lão bản kinh ngạc tay chân luống cuống, không biết là trước mắt vị tiểu thư
này nói đùa hay thật.


  • Có cần may cũng không cần nhiều vải vậy đi.

Đang khi hắn kinh ngạc, bên cạnh Thượng Quan Minh Nguyệt nha hoàn béo kia lập
tức hống hách tiến lên khinh thường nói ra.


  • Ngây ra làm gì, tiểu thư ta có cái gì cũng phải là độc nhất vô nhị . Người
    ta không có Tiểu thư ta có, ghét nhất là mặc giống người ta . Mau gói lại ,
    mang tới Thượng Quan phủ đi.


  • Tốt lắm, Tiểu Hoàn xem ra ngươi thông minh lên nhiều đó.


Được lời tán thưởng của Thượng Quan Minh Nguyệt, béo nha hoàn tên Tiểu Hoàn
kia lập tức khom mình nịnh hót liên tục, trên mặt đắc ý liên hồi nói tất cả
đều là phúc của tiểu thư.

Từ xa quan sát, Mạc Tiểu Khiết cũng thu cảnh này vào mắt . Xung quanh nam
nhân ánh mắt không rõ nắm nhưng thính lực của Mạc Tiểu Khiết vẫn nghe được ,
hắn không khỏi lắc đầu.

" Cái tính của vị Thượng Quan tiểu thư này xem ra còn khó ưa hơn Lý Y Đóa
nhiều . Lũ tiểu tử kia cũng thật biết chọn đi, đây là muốn gài chết lão sư mà
. "

Trong đầu đã có ý nghĩ, Mạc Tiểu Khiết ngước nhìn không xa trên lan can hai
mươi thiếu niên đang chăm chú nhìn về nơi đây . Ở các thiếu niên Ánh mắt chờ
mong, ý cười nồng đậm Mạc Tiểu Khiết tiến lại, vừa lại hắn vừa gọi lớn.


  • Mỹ nữ, mỹ nữ đợi chút...

Thấy có người nhằm mình tiến lại, Thượng Quan Minh Nguyệt hơi cau mày . Phía
sau nàng nha hoàn béo lập tức tiến lên.


  • Tiểu tử ! Ngươi muốn tìm ai.


  • Ta tìm mỹ nhân, còn cô chắc chắn không phải . Xin hãy tránh đường.


Bị nha hoàn cản lại, Mạc Tiểu Khiết lời nói vừa ra lập tức lách qua béo nha
hoàn tới trước mặt Thượng Quan Minh Nguyệt.


  • Mỹ nữ, ta đang tìm cô.

Phía sau Thượng Quan Minh Nguyệt hai tên tráng hán thị vệ vốn định tiến lên
bất quá lại bị Thượng Quan Minh Nguyệt phất tay cản lại.

Suy nghĩ chốc lát, Thượng Quan Minh Nguyệt mặt đẹp khinh thường nhìn Mạc Tiểu
Khiết nói ra .Trong lòng nàng phán định Mạc Tiểu Khiết là mê mẩn sắc đẹp nàng
nên muốn tìm cơ hội tiếp cận nàng.
- Ngươi là ai, Ta không quen biết ngươi ?

Cũng nhìn thấy trong mắt Thượng Quan Minh Nguyệt khinh thường, Mạc Tiểu Khiết
nghe xong nàng nói không quen biết lập tức cười hô hố.


  • Cô không quen biết ta sao, đừng có chả vờ nữa . Hôm trước ta khó khăn lắm
    mới nhờ được một người bạn gửi một bình Thất thiên mỹ tửu ở phủ cô . Tới lúc
    ta lấy về lại chỉ là cái bình không.


  • Ngươi đang nói bậy cái gì vậy ?
    Thượng Quan Minh Nguyệt thấy Mạc Tiểu Khiết còn ba hoa lập tức hơi giận, nha
    hoàn bên cạnh lập tức tiến lại . Nhìn Mạc Tiểu Khiết cảnh cáo.


  • Ăn nói linh tinh, rượu của ngươi gửi ai thì đi tìm mà đòi, ở đây ý đồ xấu
    hả . Hừ ! người đâu lên đánh cho hắn một trận.


  • Có giỏi các ngươi đánh đi, đây là có tật giật mình, bình Thất thiên tửu
    của ta ăn mất lại không giám nhận . Muốn cho người đánh ta sao, có còn vương
    pháp không.


Mạc Tiểu Khiết mặt càng lộ ra quật cường, chính khí lẫm nhiên một bộ không sợ
chết nói tiếp.


  • Hừ ! Nhìn tiểu thư cô xinh đẹp mà tính nết thật xấu xa, không những lấy
    rượu ta lại còn định đánh ta nữa . Quá đáng mà.


  • Ngươi ...


Nha hoàn bị tức tới không nói lên lời, Thượng Quan Minh Nguyệt cũng bị tức
không nhẹ . Đường đường thiên chi kiêu nữ nàng lại bị người nghi rằng lấy cắp
rượu, thật không thể nhẫn mà.


  • Nói, ngươi là muốn thế nào . Bình gì Thất thiên tửu của ngươi, đừng nói là
    thấy ngay cả là nghe ta cũng chưa từng nghe. Bản tiểu thư việc gì phải hạ mình
    uống chộm của ngươi.

Lời nói lanh lảnh, Thượng Quan Minh Nguyệt tức giận đỏ mặt khí thế không yếu
nhìn Mạc Tiểu Khiết . Người qua đường đông đảo chỉ đứng xem kịch vui chỉ trỏ
làm nàng càng khó chịu.


  • Muốn gì sao, ta chỉ muốn kiểm tra xem cô có uống bình Thất thiên tửu của
    ta không.

Cá đã mắc câu, Mạc Tiểu Khiết trong lòng cười vui, ngoài mặt thì vẫn chính
khí chất vấn.


  • Thất thiên tửu là rượu quý ngàn vàng chưa chắc mua được, nó lưu hương bẩy
    ngày. Phàm là người uống, bảy ngày miệng vẫn còn tửu hương . Bây giờ cô chỉ
    cần cho ta ngửi miệng cô là được . Nếu ngửi thấy mùi rượu ta sẽ không tha cho
    cô.

Nghe Mạc Tiểu Khiết nói, xung quanh mọi người gọi tốt, gật gù mấy cái có lý
. Thượng Quan Minh Nguyệt đám người tức tới xanh mặt .Thượng Quan Minh Nguyệt
càng hận hận nhìn Mạc Tiểu Khiết.


  • Được, ngửi thì ngửi.


  • Tiểu thư không thể.
    Nha hoàn bên cạnh gấp gáp khuyên can bất quá lại bị tức giận lấn át Thượng
    Quan Minh Nguyệt phất tay cản lại.


  • Không có gì . Vàng thật thì không sợ lửa.


Nói xong với nha hoàn, Thượng Quan Minh Nguyệt lại nhìn Mạc Tiểu Khiết hung
ác trợn mắt.


  • Nào, tên vô lại, nếu không có hương rượu ngươi còn cố ý làm loạn thì .. A
    nhị A tam giết hắn cho ta.


  • Vâng tiểu thư.
    Sau lưng hai tráng hán tu vi luyện khí cửu giai lập tức gào to đáp ứng, mắt
    ưng sắc bén tập trung vào Mạc Tiểu Khiết.


Làm như không nhìn thấy, Mạc Tiểu Khiết vỗ tay một cái, ánh mắt vô ý liếc về
sau lưng hắn trà lầu . Sau đó nhìn Thượng Quan Minh Nguyệt đối diện.


  • Nào, mở mở ..

Mạc Tiểu Khiết Ngón cái cùng bốn ngón quác quoác chạm vào ra hiệu mở miệng .
Trước người hắn Thượng Quan Minh Nguyệt mím môi một cái soắn suýt sau đó tiến
lại . Dù nàng tính cách so sánh ngang tàn bất quá là thân thiếu nữ phải để
khác phái làm như vậy cũng hơi kinh hãi, trái tim nhỏ thùng thùng nhảy mấy
cái . Sau đó lại bị quật cường thay thế, so với chút lễ tiết tiện nghi này thì
bị mang tiếng xấu trộm rượu nhà người ta thì nàng không còn so đo nhiều nữa.

Nhẹ nhàng mở môi son cho đối diện tên đáng ghét xem . Thiếu niên trước người
khuôn mặt góc cạnh mang theo đặc dị nam nhân khí tức lập tức dán sát.


  • Nhìn gì mà nhìn, trọc mù mắt chó nhà ngươi đó . Mau lên
    Cảm nhận Mạc Tiểu Khiết kề sát mũi thẳng sát gương mặt mình, Thượng Quan Minh
    Nguyệt nén đi ngượng ngùng quát ra dục dã.


  • Tới ngay, chờ chút.
    Mạc Tiểu Khiết nuốt ngụm nước bọt, gang tấc xem mỹ nhân, hương lan ngào ngạt
    , môi thơm chỉ cách gang tấc. Tâm heo ????Mạc Tiểu Khiết cũng không so Thượng
    Quan Minh Nguyệt bình tĩnh là bao.


Vô tình một cái chạm nhẹ má hồng . Mạc Tiểu Khiết ngây người, Thượng Quan Minh
Nguyệt choáng váng.

Giữ vững tư thế như vậy, bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy trong mắt đối
phương bối rối . Thiên địa yên tĩnh ???? sát na phương hoa tâm hồn rung động .
Mạc Tiểu Khiết quên mất mình định làm gì nữa, môi xinh quá đỗi dụ hoặc may
mắn tâm trí coi như cứng cỏi Mạc Tiểu Khiết không cắn miếng.

Từ trên lầu các thiếu niên bị Mạc Tiểu Khiết che mất, thấy mỹ nhân và Mạc
Tiểu Khiết sát đầu lại một lúc lâu từ xa nhìn ai không liên tưởng đó mới là lạ
. Cả kinh các đệ tử rớt cằm, ào ào kéo xuống.

Đang khi Thượng Quan Minh Nguyệt rung động lòng hô liên tục " Gặp quỷ rồi " .
Phía sau vang lên mấy tiếng thán phục kinh như gặp thiên nhân.


  • Ôi Ôi, Mạc Lão Sư ngài thật sự là thần . Hãy nhận ta quỳ bái.


  • Chúng ta phục ngươi rồi, Mạc Lão Sư tán gái đại pháp ngài có thể truyền
    dạy một hai sao.


....

Thông minh Thượng Quan Minh Nguyệt tự nhiên nghe hiểu, ngón tay ngọc tự chỉ
mặt mình .Thượng Quan Minh Nguyệt nghẹn họng nhìn Mạc Tiểu Khiết trân trối.
Chữ chữ trâu ngọc nói ra.


  • Ngươi đùa chơi ta !

Mắt đẹp long lanh, nước mắt óng ánh hơi ủy khuất bị nàng kìm nén lại . Nam
nhân bị nàng khinh thường, đùa chơi quanh bàn tay, thậm chí có mấy người còn
vì nàng thân bại danh liệt, tu vi tận phế . Mà bây giờ gậy ông đập lưng ông.

" Đây chính là tư vị đám nam nhân thối khi trước bị ta đừa giỡn thảm sao . "

Giơ tay là một cái tát xuất ra, Thượng Quan Minh Nguyệt nhằm ngay mặt Mạc
Tiểu Khiết ra tay . Bất qua tay nàng lại bị một bàn tay cứng cáp lắm lại không
di chuyển được mảy may. Kèm theo là Mạc Tiểu Khiết ghé sát lại, tuấn tú gương
mặt mang theo bất đắc dĩ cùng chút tà ý cười khổ.


  • Khụ khụ . Ta cũng không có ý xấu, lấy cô làm bài giảng chỉnh đốn lũ hư
    hỏng hài tử thôi . Tính ra cô phải vui vẻ a, góp một phần công sức cho thế hệ
    tương lai chính là công đức vô lượng rồi.

Nếu cô không phục thì đừng tìm đệ tử ta, chúng nó là đều là người ta yêu quý
nhất. Cô mà làm gì chúng ta sẽ thương tâm lắm.

Buông tay thật nhanh, Mạc Tiểu Khiết một cái Khinh Tuyệt vừa ra người đã tung
bay như yến thoát ra . Trước khi đi ánh mắt còn nhìn về gần hai mươi tên đệ tử
cười một cái rạng rỡ. " Các đệ tử, tự cầu nhiều phúc đi ".


  • Khốn khiếp, chạy . Người đâu lên cho ta, kẻ liên quan một cái cũng đừng
    nghĩ chạy.

Thượng Quan Minh Nguyệt thấy Mạc Tiểu Khiết tốc độ quá nhanh không thể làm gì
khác hơn là giận cá chém thớt . Lập tức thét lớn lên, thua thiệt này hôm nay
nhất định phải đòi lại, bị đùa chơi không phải rễ ràng có thể bỏ qua.

Hộ vệ lập tức theo lệnh ra tay, đám thiếu niên Hoàng ban còn chưa rõ lắm tình
hình đã bị đánh cái bầm dập . Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm vẫn còn trên trà
lâu may mắn thoát một kiếp . Gặp cảnh này hai nàng chỉ hừ một tiếng đáng đời
sau đó ngồi xem bạn học bị đánh ngon lành. Thậm chí còn vỗ tay hoan hô là đằng
khác.

Tiếng kêu rên một mảnh, thủ đoạn ra hết các thiếu niên khi thực chiến này
thật không hiệu quả lắm . Làm chướng ngại còn tạm được, kết quả vẫn là bị
đánh cái úp xấp . Thượng Quan Minh Nguyệt thậm chí còn hậm hực xuất thủ mấy
lần trút giận.

" Vô lại, không phải ngươi yêu quý đệ tử mình sao, hôm nay một lượt ta đánh
thành đầu heo hết . Xem ai đau lòng hà hà "

Trả thù khoái ý làm sai phán đoán, Thượng Quan Minh Nguyệt cũng không định
buông tha manh mối. Đã tên vô lại trêu chọc nàng có quen biết, đánh một đám
lấy thông tin tiện cho ngày sau báo thù này.

Cuối cùng, Thượng Quan Minh Nguyệt những tưởng để moi thông tin từ các đệ tử
yêu quý của tên vô lại nhất định sẽ cực khó khăn nhưng kết quả lại ngoài ý
muốn . Thượng Quan Minh Nguyệt cả kinh đầu óc lại suýt tức xì khói . Nàng lại
bị Mạc Tiểu Khiết lừa một lần nữa.


  • Ta hận a ..hắn lại cầm tiền rồi chạy để chúng ta chịu tội . Thật không đáng
    làm lão sư mà


  • Cái quỷ gì yêu quý lão sư.


  • tên khốn Mạc Tiểu Khiết kia cùng Hoàng ban ta là không đội trời chung.


  • Mạc Tiểu Khiết tên khốn đó mới tới mà đã làm chúng ta ra nông nỗi này, yêu
    quý cái rắm.


  • Vị tiểu thư này, ta là Tùy Ngôn, ngươi muốn hỏi gì về tên khốn đó, ta
    bảo đảm nói hết sạch, số đo ba vòng hắn cũng có cho cô.


...

ae like và ????vote 10* nha, thanks ????????????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #16