Trà Lâu Cưa Gái .


Người đăng: tieukhiet

Mạc Tiểu Khiết bị tiếng phá cửa đánh thức, sáng sớm Lý Y Đóa đã xông vào
phòng, mũi nhỏ ngửi ngửi sau đó ánh mắt hết nhìn trên thân hắn lại nhìn về
phía thiếu nữ đang hôn mê kia.

Xác định không có gì khuất tất, Lý Y Đóa mới hài lòng mỉm cười, sau đó vứt
cho Mạc Tiểu Khiết một túi nhỏ, mặt đẹp lạnh lùng nhìn hắn hăm dọa.


  • Mạc Lão Sư Ăn sáng a !

" Ăn cái đầu ngươi, tưởng bản thiếu không biết trong đầu cô đánh ý tưởng gì
sao . "
Bị phá vỡ mộng đẹp Mạc Tiểu Khiết hằm hè trừng Lý Y Đóa mấy cái, hắn trong
mộng còn đang mơ về thật nhiều mỹ nữ đây, thoáng cái bị đánh thức thật tiếc
nuối cùng mỹ nữ vô duyên.

Vừa nhồm nhoàm ăn, Mạc Tiểu Khiết miệng nói không rõ lắm cho đang xem xét nha
hoàn hắn thương thế Lý Y Đóa nghe :


  • Lý Y Đóa, máu cũng truyền rồi, bao giờ nha hoàn của ta mới tỉnh lại đây .
    Bị hôn mê cái một hai năm thì lần này ta bị nàng ta hút máu chẳng phải thua
    thiệt lớn . Chủ nhân chăm sóc nha hoàn thật là số phận bi ai a.

Nghe Mạc Tiểu Khiết thái độ đau khổ, Lý Y Đóa hơi liếc hắn sau đó lại nhíu mày
. Khóe miệng hơi khinh bỉ nhếch lên hừ lạnh một tiếng.


  • Tiểu cô nương này bị ngươi thu làm Nha hoàn thật xui tám kiếp . Ngoài chút
    tính toán nhỏ nhặt đó ngươi còn biết cái gì nữa.

Mạc Tiểu Khiết không ý kiến nhún vai, nhìn vào đôi mắt hôn mê của trên giường
tiểu mỹ nhân nghĩ lại kì lạ hôm qua.


  • Máu của ta không phải bình thường quý, một giọt cũng đủ mua đứt mấy chục
    cái nha hoàn rồi . Hôm qua lại quỷ dị bị nàng ta hút, ta đã quá thiệt thòi
    rồi . Không cho than một chút sao.

Lý Y Đóa đối với Thiếu nữ hôm qua bài xích máu mình, hút máu Mạc Tiểu Khiết
cũng hơi kì lạ . Nàng nghĩ mãi không ra, một cô nương trên thân bình thường
không chút tu vi, ngoài vẻ ngoài xinh đẹp thì có gì lạ nữa . Nghĩ cũng nghĩ
không ra, nàng lời nói chân thật mắt nhìn Mạc Tiểu Khiết trần trụi cho ra một
kết luận.


  • Nhân phẩm quá kém, không trách người khác.


  • Khục khục ..
    Đang miệng rộng ăn Mạc Tiểu Khiết ho khan mấy cái suýt bị lời nói của mỹ nữ
    trước mặt nghẹn chết.


Ăn xong Mạc Tiểu Khiết bỗng phát hiện một vấn đề, hắn là lão sư, bây giờ là
phải lên lớp đó không thể trông nom đang hôn mê Nha hoàn của mình được . Bộ
mặt cau có nhìn Lý Y Đóa cầu cứu, bất quá lại bị người ta hừ hừ kiêu ngạo
không để ý.

Mới tới Tàng Thiên Học Viện hắn còn không quen ai có thể giao phó, nếu để hôn
mê tiểu mỹ nữ ở một mình hắn phải lo lắng gần chết . Tu luyện thế giới không
có yên bình, trong Tàng Thiên Thành nhìn như yên bình vẫn có rất nhiều hắc ám
. Mỗi ngày người chết, mất tích là bình thường, Mạc Tiểu Khiết dù chưa gặp
nhiều . Nhưng ai có thể đoán trước được đây, đành phải vác mặt mo ra đàm phán
với Lý Y Đóa.


  • Yêu cầu gì, nói đi, chỉ cần không phải cho ta lấy ngươi, bảo ta đi chết
    đều có thể.


  • Vậy ngươi đi chết đi !


Lý Y Đóa lần này so sánh dứt khoát . Mặt cười xinh đẹp nhìn Mạc Tiểu Khiết đắc
ý, nắm tay trắng nhỏ vặn lại một chỗ khởi động.


  • Khụ khụ, Lý Y Đóa không ngờ ngươi xinh đẹp mà lại ác độc như thế, Chỉ bảo
    coi một người thôi lại muốn ta chết a . Ta không làm ...đổi một cái thế nào.


  • Như vậy a ,ngươi nhớ hôm nay ngươi đáp ứng làm cho ta một việc nhỏ là được
    . Sau này khi ta cần nhất định phải thực hiện.


Nhìn Lý Y Đóa, Mạc Tiểu Khiết cũng đoán không ra dụng ý của nàng, bất quá
không quan hệ . Chưa có ai có thể ép được hắn làm điều không muốn, đương nhiên
trừ lão đầu khốn khiếp nhà hắn ra.


  • Thành giao ! Chỉ cần là việc không quá khó Mạc Tiểu Khiết ta nhất định giúp
    cô làm.


  • Được rồi, ngươi đi đi, ta xem lại nha hoàn của ngươi thế nào, nếu không có
    gì kì lạ thì nội trong hai hoặc ba ngày nàng sẽ tỉnh lại.


Mang theo tâm trạng vui vẻ khi nghe tin kia, Mạc Tiểu Khiết rời khỏi tiểu
viện xuất phát tiến vào Tàng Thiên Học Viện . Một đường thẳng tiến, đi vào
phía đông một phòng lớn ít người qua lại.

Bước chân vào Hoàng ban, Mạc Tiểu Khiết hơi giật mình không khí hôm nay.


  • Chào lão sư.

Một tiếng đồng thanh hô to, vốn là hồ nháo các đệ tử theo hai mỹ nữ đứng đầu
lớp là Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm hô lớn, hai mươi thiếu niên lập tức mô
mô dạng dạng đứng lên chào lão sư.

Cẩn trọng xem xét một vòng, Mạc Tiểu Khiết kì lạ hắn không phát hiện trong
phòng một chút ám thủ nào.

" Càng không nhìn thấy mới càng là đáng lo, đám tiểu tử này lại định giở trò
gì đây "


  • Chà chà, hôm nay lại gọi là Lão Sư cơ đó . Nói đi, có việc gì.

Ứng Linh Tâm một thân bạch y xinh đẹp, vuốt lọn tóc mai nhìn Mạc Tiểu Khiết
cười mỉm vô hại.


  • Lão sư đã chấp nhận chúng tôi gọi là lão sư thì phải có chút tài năng dạy
    mọi người chứ, đúng không.


  • Đúng đúng ..


Mạc Tiểu Khiết chưa đáp lời phía dưới mấy thiếu niên đã reo hò đáp hộ hắn .
Quét mắt một vòng đám người, ánh mắt đảo qua hai vị thiếu nữ cầm đầu, Mạc
Tiểu Khiết trong lòng có ý nghĩ . Hắn nhìn về vừa nói chuyện Ứng Linh Tâm mắt
híp lại.


  • Ý gì, Cái này là Thách ta sao ?
    Biết ngay mà, hôm nay ngoan ngoãn là có trá mà.

Bên cạnh vừa nói chuyện Ứng Linh Tâm, Triệu Thanh Lan một thân thanh y phiêu
dật không kém phần xinh đẹp mặt cười vui vẻ khinh thường ánh mắt quăng đến.


  • Hi hi, Sợ rồi sao . Nếu Mạc Tiểu Khiết ngươi sợ thua rồi, tốt nhất khăn
    gói cút đi, từ nay đừng tới đây nữa.


  • Cút đi.


  • Cút đi.
    ...

Lời nói gợn ngàn tầng sóng, Mạc Tiểu Khiết nở nụ cười rạng rỡ giơ tay ra hiệu
ngừng lại. Hắn một phát ngồi chồm hỗm lên bàn, nâng tay khiêu khích.


  • Sợ cái rắm, Mạc Tiểu Khiết ta còn chưa biết sợ là gì, thi cái gì thì nói
    đi . Hôm nay Ta tiếp hết, đánh một lần cho các ngươi tâm phục khẩu phục luôn
    . Nào, nói đi các ngươi giỏi nhất chơi là cái gì . Ta sẽ so với các ngươi.

Triệu Thanh Lan thấy mục đích thực hiện, lập tức quệt miệng nhỏ đắc ý.
- Cho ngươi chọn, Chơi cái gì chúng ta cũng không thua.


  • Đừng nói khoác đi, chơi cái gì cũng không thua thì không phải ngồi lớp
    Hoàng này, tới lớp Thiên rồi . Cho các ngươi ra đề ta tiếp hết, chỉ cần ta
    không thắng được sẽ lập tức từ chức đi luôn.


  • Được ...Bây giờ ra ngoài học viện, chúng ta thi.


Nói chuyện là một thiếu niên công tử ca coi như tuấn tú, Mạc Tiểu Khiết nhớ
không lầm hắn tên Trần Nhất Đại.

Lục tục các thiếu niên hớn hở ra ngoài, một nụ cười chắc thắng hiện lên ở
từng khuôn mặt. Mạc Tiểu Khiết cũng cười đi theo.

Sau khi ra khỏi Tàng Thiên Học Viện, hơn hai mươi thiếu niên cộng cả Mạc Tiểu
Khiết đi không bao lâu dừng lại ở một trà lâu phía đông Tàng Thiên Học Viện .
Bên đường là một hàng dài phố xá sầm uất, Người qua lại đông đảo . Từ trà lâu
có thể xem tới xung quanh quang cảnh bao quát, là một nơi không tệ nhìn người
đi đường.

Ngồi vào tầng phía trên của trà lâu, có một lan can rộng quan sát, các thiếu
niên chọn mấy bàn đều cạnh lan can . Mạc Tiểu Khiết tấm tắc kì lạ, đây là thi
gì a, các ăn chơi ma vương chẳng lẽ muốn thi cái trà đạo so sánh.

" Không hợp lý a "
- Nói đi, so cái gì.

Một thiếu niên khuôn mặt hết sức bình thường, mặt cười tiện tiện, nhận được
gật đầu từ mây thiếu niên xung quanh nói ra :


  • Mạc Lão Sư ,chúng ta là ai, muốn thi đương nhiên là thi lớn rồi

Cua gái a.


  • Phụt ...cua gái ..Các ngươi chắc chứ.
    Mạc Tiểu Khiết đang làm ngụm trà lập tức phun tung tóe ra thân một vị thiếu
    niên ngồi đối diện. Mặt hắn co giật nhìn xung quanh các thiếu niên.

Vẫn là cầm đầu Triệu Thanh Lan và Ứng Linh Tâm lên tiếng.


  • Bây giờ chúng ta sẽ từ bên đường kia chọn ra một vị tiểu thư sau đó ngươi
    xuống . Làm cho cô nương đó vừa gặp đã thích ngươi là xong . Thế nào ...


  • Oa oa
    ngay khi Ứng Linh Tâm còn chưa nói xong, mấy thiếu niên mồm miệng đã không
    khép lại được nhìn về bên dưới con đường . Theo ánh mắt sắc sắc trầm trồ của
    đám đệ tử Hoàng ban này, Mạc Tiểu Khiết nhìn thấy một mỹ nữ tuổi tầm mười tám
    , khuôn mặt như trứng ngỗng hết sức xinh đẹp, một thân màu tím váy dài, vóc
    dáng nóng bỏng cùng với khí chất cao ngạo làm người xem không thể rời mắt.


Mạc Tiểu Khiết ánh mắt thoáng chốc từ si mê trở về . Mỹ nữ bên dưới nhan sắc
so sánh với Lý Y Đóa và nha hoàn đang hôn mê của hắn lại không phân cao thấp.

" Tàng Thiên Thành này thật là một nơi khả ái quá, mỹ nữ đâu đâu cũng có "
Mạc Tiểu Khiết không khỏi cảm thán, ánh mắt không bỏ nhìn phía dưới thân ảnh
màu tím.


  • Ầm ầm, trở lại.
    " Nam nhân thối "
    ám chửi một câu, Ứng Linh Tâm và Triệu Thanh Lan nhìn nhau một cái, thấy Mạc
    Tiểu Khiết cùng xung quanh nam tính vẫn mê mẩn nhìn, hai nàng lập tức bực bội
    đập bàn đánh tỉnh mọi người.

Bàn về nhan sắc Ứng Linh Tâm và Triệu Thanh Lan cũng coi như tuyệt sắc bất quá
tuổi mới mười bẩy chưa thành thục, qua một năm nữa chưa chắc không thể so
sánh phía dưới thiếu nữ áo tím kia.


  • Là nàng đi, Mạc Lão Sư tới lúc ngươi ra tay rồi đó . Nếu không được thì
    ...


  • Thì cái gì mà thì, nói lắm quá, thua thì phải lấy hai cô sao, lằng nhằng
    . Xem cái cũng không được, thật là ! Đưa tiền.


Bị người cắt đứt tâm trạng, Mạc Tiểu Khiết cằn nhằn một câu, nghe vào Triệu
Thanh Lan và Ứng Linh Tâm suýt chút bão nổi. Nói xong hắn giơ tay nên về phía
xung quanh các thiếu niên.


  • Đưa tiền a, lằng nhằng gì . Muốn cưa tiểu thư nhà người ta phải có chút
    tiền hối lộ lũ hộ vệ cùng nha hoàn phía sau chứ . Các ngươi chuyên nghiệp chút
    được không. Mỗi người một trăm lượng.



  • Xung quanh hai mươi thiếu niên ồ một tiếng, như hiểu ra cái gì, vội vàng từ
    trong ngực móc tiền ra cho Mạc Tiểu Khiết . Một trăm lượng với gia tài nghiệp
    đại thiếu gia ăn chơi đám này thật không tính là nhiều, móc một cái là sảng
    khoái.


Nhìn đám đệ tử giao tiền thoải mái như vậy, Mạc Tiểu Khiết trái tim đang rỉ
máu tiếc nuối.
" Biết thế nói nhiều chút, có phải phát đạt rồi không, vẫn là ta quá trong
sạch rồi "


  • Tất cả ở đây, xem ta, Lão sư hôm nay lên lớp cho các ngươi bài mới . Cưa
    gái là như thế nào giảng . Hừ hừ ...

Phất tay nhét xấp ngân phiếu vào người, Mạc Tiểu Khiết hừ hừ cao thâm mấy cái
đi khỏi xuống lầu . Thấy Mạc Tiểu Khiết như vậy, các thiếu niên biểu lộ khác
nhau, ánh mắt có nghi hoặc có khinh thường chạy ào ra lan can xem Mạc Tiểu
Khiết hướng về phía áo tím mỹ nữ kia bước tới.

Ứng Linh Tâm và Triệu Thanh Lan so sánh ổn định, ăn chắc . Bởi vì hai nàng
biết thiếu nữ áo tím kia là ai . Tuy không tính quen thuộc nhưng có nghe nói.


  • Mạc Tiểu Khiết a Mạc Tiểu Khiết, lần này ngươi làm sao đây . Thượng Quan
    Minh Nguyệt nổi danh khó tính đanh đá không phải chỉ là hư danh a . Đi cua
    nàng nói ra ,không bị đánh cái bầm dập là may mắn rồi . Ngay cả Mấy vị công tử
    tài cao đệ nhất nàng còn chướng mắt thì ngươi làm sao chỉ chút thời gian đã
    làm nàng thích ngươi đây.

Hai tiểu mỹ nhân trên lầu cười lạnh ,Mạc Tiểu Khiết đương nhiên không biết .
Hắn đang suy nghĩ đối sách qua ải này . Nhất kiến chung tình cái quỷ gì, Mạc
Tiểu Khiết là không tin, làm cô nương người ta ngay khi gặp đã thích mình có
quỷ mới tin . Chưa kể đại mỹ nữ từ mới gặp đã yêu thì khỏi nghĩ, có thì cũng
là trong truyện cổ tích.

ae like và vote 10* nha .????????????


Tà Thiếu Du Thiên - Chương #15