Vạn Kiếm Thần!


Người đăng: evolrediar

Hỏa Quốc Chợ Đen.

“Đây đã là cái đầu Phản Nhẫn S-Cấp thứ 4 trong năm nay bị gã này đoạt…” –
Kisame hiếm có bát quái(nói nhảm, tám nhảm) với Itachi một câu.

“Ồ! Điều này thì có gì kỳ lạ sao? Ta nhớ tên Kakuzu trong năm nay đã có hơn 6
cái đầu.” – Itachi chỉ nhàn nhạt đáp lại.

Chợt lúc này, một giọng nói khàn khàn quái dị vang lên.

“Chính xác là 7 cái!”

Chỉ thấy người này toàn thân trùm kín mít, trên đầu còn mang băng trán của
Lang Nhẫn Thôn đã bị gạch ngang, tượng trưng cho thân phận Phản Nhẫn, và đặc
biệt, hắn cũng mặc một chiếc trường bào Mây Đỏ giống hệt như Kisame và Itachi.

Vừa nói, gã vừa từ trong tay áo móc ra một cái bọc màu đen bốc mùi tanh tưởi,
tựa như là…mùi máu, sau đó liền thấy hắn thô bạo vứt cái bọc lên bàn nghe
“cộp!” một tiếng.

Lúc này hắn mới quay qua nhìn Itachi và Kisame, không đầu không đuôi cười nói.

“…Giờ là 8 cái!”

Người này cũng không phải ai xa lạ, chính là Kakuzu, người cùng với Hidan hợp
thành “tổ đội Zombie” nổi tiếng của Akatsuki.

Nói đến đây thì có lẽ vài bạn ít xem anime sẽ không cảm thấy ấn tượng lắm, vậy
để Tác-kun nhắc nhẹ một cái, đảm bảo mấy bạn nhớ liền.

Mấy bạn còn nhớ con hàng đầu tiên ăn quả Rasenshuriken của Naruto không? Đúng!
Chính là thằng mờ lờ này!

Kéo một cái ghế lại ngồi cạnh hai người của “Phản Nhà tổ”, Kakuzu lúc này mới
bắt đầu bát quái.

“Nhưng tên “Thiên Khuyển” vừa rời đi ban nãy cũng không phải hạng vừa, hiện
tại hắn đã vượt qua Hidan, trở thành thợ săn đầu người có thành tích cao xếp
thứ 2 tại Chợ Đen, chỉ sau mỗi ta…Và hắn, cũng chỉ vừa mới xuất hiện trong
vòng 3 trở lại đây thôi!”

Nói đến đây, Kakuzu lại đột nhiên quay qua nhìn về phía Itachi, nói.

“Có người nói, hắn chính là ngươi!”

“Không phải ta.” Đối với những lời lẽ thăm dò của Kakuzu, Itachi chỉ lạnh lùng
đáp lại một câu, sau đó cũng chả thèm nói gì thêm, một bộ hờ hững uống trà của
mình.

Đối với tính cách lạnh nhạt của Itachi, phản ứng này của hắn cũng không làm
Kakuzu quá nhiều ngoài ý muốn, hắn lại tiếp tục dùng chất giọng khàn khàn âm
lãnh của mình mà nói tiếp.

“Đương nhiên là ta biết điều này! Vốn ban đầu ta cứ nghĩ Itachi ngươi cũng
thật đủ nhàm chán, lại đi lấy một thân phận khác để đoạt tiền với ta…Nhưng vài
sau lần chạm mặt hắn, ta cũng liền biết, hắn không phải ngươi!”

“Nhưng thực sự, khí tràng của hắn, lại vô cùng giống ngươi!”

Thấy Itachi vẫn là một bộ thờ ơ lạnh nhạt, Kakuzu cũng không hề tỏ ra nóng
vội, mà lại tiếp tục kể.

“Mà lý do hắn bị người khác đồn đãi là Uchiha Itachi, cũng không phải chỉ vì
khí tràng của hắn giống ngươi...”

“Mà vì, có người nhìn thấy hắn…dùng Sharingan!”

“Và cũng không hề là phổ thông Sharingan…Mà là Mangekyo Sharingan!”

“Không khả năng.” – Kakuzu đã nói đến nước này, Itachi cũng không thể giữ thái
độ bình thản như vừa rồi nữa, mà câu trả lời của hắn lúc này đã lộ ra ba phần
nghi hoặc.

Nhìn đến hiệu quả mong muốn, Kakuzu cũng là cười cười nói.

“Nếu như ngươi đã nghi ngờ, vì sao không thử tìm hiểu một chút? Nên biết, cái
đầu của Thiên Khuyển hiện tại cũng là rất có giá, đã có người treo thưởng 30
triệu Ryo cho cái đầu của hắn…”

“Nếu ngươi muốn, ta có thể tạm thời cùng với ngươi lập thành một đội…”

“Ta sẽ tự mình giải quyết, không cần ngươi nhún tay.” – Còn chưa kịp để Kakuzu
nói hết lời, âm thanh của Itachi đã lạnh cùng cắt ngang. Sau đó, hắn lại bổ
sung một câu, nhưng trong giọng nói lúc này lại ẩn chứa sự một sự uy hiếp.

“Một khi chưa được sự đồng ý của ta, không được phép động vào hắn.”

Dứt lời, liền thấy Itachi dùng một ánh mắt lạnh như băng quét ngang gương mặt
của Kakuzu, sau đó thân thể của hắn chợt hóa thành vô số con quạ, như ảo thuật
mà tan biến đi mất.

Tại quầy bar, giờ chỉ còn ngồi lại Kisame và Kizuku, lúc này, Kisame mới cười
phá lên đối với Kizuku nói.

“Ha ha! Trộm gà không được còn mất nắm thóc! Mày nói nhiều như vậy là vì muốn
mượn tay Itachi đạt đến cái đầu của Thiên Khuyển, nhưng không ngờ cuối cùng
lại để hắn lại tự mình ra tay, giờ xem ra, mày là vô duyên với số tiền thưởng
30 triệu Ryo đó rồi.”

Đối với lời lẽ đầy châm chọc này của Kisame, Kakuzu cũng chỉ hừ lạnh một
tiếng.

“Thằng động vật lưỡng cư ngu si như mày thì biết cái cứt gì! Tao mà thèm cái
số 30 triệu Ryo đó à, tao chẳng qua là muốn xem hai thằng đó giết nhau thôi…”

Kisame nghe vậy cũng liền lộ ra vẻ khinh bỉ.

“Không thèm? Đừng chọc cười tao! Một cái đầu 3 triệu Ryo thôi mà mày cũng đã
không tha, nói chi đến một cái đầu 30 triệu Ryo. Tao dám cá là mày và thằng
Hidan đã từng động tay động chân với tên Thiên Khuyển đó rồi, nhưng cuối cùng
lại là nuốt không trôi cho nên mới tìm đến Itachi, tao nói không sai đi!”

“Câm mẹ mồm mày lại thằng da xanh!”

“Ha ha! Xem ra lại bị bố mày lại nói trúng rồi!”

Tại quầy ba, tiếng cãi cọ của hai thành viên Akatsuki vang lên không ngớt…

[…]

“Ngươi là…Thiên Khuyển?”

Tại khu rừng cách Chợ Đen không xa, Itachi đang hướng về bóng lưng của một
người đàn ông nào đó, ngập ngừng lên tiếng hỏi.

Chỉ thấy người đàn ông này trên thân mặc một chiếc áo khoác đen dài, trùm kín
đầu, trên mặt còn mang một chiếc mặt nạ Thiên Khuyển(Tengu) màu đỏ. Mà người
này khi nghe thấy Itachi hỏi cũng chỉ dừng lại một chút, nhưng rồi lại không
hề để ý tiếp tục bước đi.

Đối với hành động đầy khiêu khích này của Thiên Khuyển, Itachi chỉ là hơi nhíu
mày một chút, nhưng rất nhanh, hắn đã đưa ra quyết định.

Chỉ thấy Itachi đột ngột biến mất, sau đó liền xuất hiện ngay trước mặt Thiên
Khuyển, gần như ngay lập tức, mắt trái của hắn cũng đã đồng thời mở ra
Mangekyo Sharingan.

Tsukuyomi!

Nhưng chỉ sau vài giây, Itachi cũng ngay lập tức lùi về phía sau, lấy tay che
mắt trái đồng thời thở hắc ra một hơi.

Sau một lúc mới nghe Itachi run rẩy lên tiếng, giọng nói của hắn lúc này hốt
hoảng không thể tin, nhưng lẫn trong đó lại là một tia nức nỡ và mừng rõ, chỉ
nghe hắn nói.

“Phụ Thân đại nhân! Người là còn sống!”

Không sai! Người gọi là Thiên Khuyển này, không phải ai khác, chính là Fugaku
Senpuji!

Lúc này, hắn đã tháo chiếc mặt nạ Thiên Khuyển xuống, để lộ gương mặt thật của
mình cùng với đôi mắt Mangekyo Sharingan, không biết từ lúc nào đang không
ngừng luân động.

Fugaku hiện tại mới đối với Itachi lên tiếng.

“Hừm! Chỉ để kiểm tra xem ta có Mangekyo Sharingan hay không, ngươi liền không
hề ngần ngại dùng tới Tsukuyomi! Xem ra Akashi vẫn luôn nói đúng, ngươi là đã
quyết tâm tìm chết!”

Dứt lời, liền thấy Fugaku trong chớp mắt liền phóng người đến bên cạnh Itachi,
một tay nắm lấy cổ áo của hắn xách lên, phẫn nộ quát.

“Ngươi đây là đang làm cái trò gì! Một bộ sống không ra sống, chết không ra
chết là diễn cho ai xem! Ta đã dặn dò ngươi trông chừng Sasuke, nhưng cuối
cùng thì ngươi lại làm gì!”

Đối diện những lời chất vấn từ phía Fugaku, người được gọi là Sharingan no
Itachi, người chỉ dùng một cái trừng mắt liền có thể đánh bại Tam Nhẫn
Orochimaru, lúc này lại như một đứa trẻ con phạm lỗi, ấp a ấp úng nói không ra
lời.

“Phụ Thân, con…con…”

Vụt!

Xách cổ áo ném Itachi ra xa mấy thước, Fugake lạnh lùng lên tiếng.

“Đứng dậy! Bật Sharingan của ngươi lên! Chiến đấu như một Uchiha! Để ta giết
ngươi một cách thống khoái nhất! Ta thật hối hận năm đó lại đi thành toàn cho
ngươi, nếu biết trước ngươi sẽ lựa chọn con đường ngu xuẩn này, thì ta khi đó
hẳn là phải nên giết ngươi mới phải!”

Nhìn thấy được sát khí từ trên người Fugaku không ngừng tỏa ra, ánh mắt Itachi
cũng đã trở về kiên định, lộn người đứng dậy, hai tay thủ thế bắt ấn, hắn nói.

“Phụ thân…Nếu như đây là 3 năm sau, con sẽ cam lòng chịu chết để tạ tội với
người, nhưng lúc này vẫn chưa phải lúc, con vẫn còn có chuyện cần làm!”

Vừa dứt câu, cũng liền nghe Itachi hô to.

“Hỏa Độn: Hào Hỏa Cầu Thuật!”

Một quả cầu lửa nóng hừng hừng trực tiếp hướng về phía Fugaku đánh tới!

Đối diện hỏa cầu lao nhanh, Fugaku vẫn không hề mảy may di động, mà chỉ phất
tay một cái!

Liền chỉ thấy không gian xung quanh hắn không ngừng xuất hiện vô số thanh
kiếm, liên tục phóng ra, lao nhanh bắn về phía quả cầu lữa!

Xoẹt!

Một màn kinh dị liền hiện tra trước mắt!

Chỉ thấy quả cầu lửa khổng lồ trong tích tắt, liền bị vô số thanh kiếm cắt
nát!

Mà đứng ở ngoài xa Itachi, nhìn đến một màn này cũng là chấn động không thôi.

Bởi vì lửa vốn không hình không dáng, vẫn bị những thanh kiếm kia, từng nhát
từng nhát trảm nát! Cuối cùng chia năm xẻ bảy mà hóa thành lừng làn khói
trắng.

Tựa hồ, kiếm không chỉ cắt lửa…mà còn cắt cả không gian!

Lúc này, sau màn sương trắng, liền nghe thấy giọng nói Fugaku trầm trọng vang
lên.

"Ngu xuẩn tiểu tử!"(Giờ thì đã biết trò của Itachi là từ đâu ra rồi a - Tác
giả)Ta năm xưa để ngươi sống không phải để ngươi tự tìm đường chết! Ta biết
ngươi vẫn luôn chờ Sasuke trưởng để tự tay giết mình...đại diện Uchiha xóa
sạch mọi tội nghiệt của ngươi!"

"Được! Nếu như ngươi đã muốn chết như vậy, bậy thì ngươi không cần chờ nữa,
hôm nay sẽ là một lần cuối cùng, ta Uchiha Fugaku, thay mặt tộc trưởng tộc
Uchiha, sẽ tự tay kết liễu tên phản đồ là ngươi..."

“Itachi! Ta trước giờ vẫn không hề nói với ngươi về năng lực của Mangekyo
Sharingan của ta phải không…Vậy thì hôm nay ta sẽ nói cho ngươi biết”

“Thứ sẽ giết ngươi gọi là…"

"Futsunushi!”

“Vạn Kiếm Thần!”

-------Chú thích-------

Theo Thần Đạo Shinto, thì Futsunushi là thần của vạn thanh kiếm, và cũng là
tướng quân của Thiên Chiếu Amaterasu.


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #27