Uchiha Là Một Thằng Trẩu Teen Nổi Loạn!


Người đăng: evolrediar

“Phụ Thân đại nhân…Mẫu Thân đại nhân…Ồ, Thiếu chủ cũng ở đây sao? Quý hóa quý
hóa!…Vậy xin mời ngài ở lại hàn xá, cùng dùng bữa cơm đạm bạc với gia đình già
nhé…” – Lúc này, một âm thanh chợt truyền đến từ phía sau.

Vừa nghe được giọng nói ấy, Akashi cũng liền nhăn mặt lại.

“Em gái! Rõ ràng cô chỉ mới có 18 tuổi thôi được không! Dùng cái giọng điệu
“bà già tám chục” này để nói chuyện, bộ không cảm thấy nhứt răng à! Biết vậy
lúc trước cứ để thằng đó giết chết quách cô cho rồi, sống làm chi để tuổi còn
teen mà trông cứ như đã hết hơi thế này…Tội quá!”

Đến đây thì có lẽ nhiều bạn đọc tinh ý cũng đã nhận ra. Đúng vậy! Người vừa
nói chính là Izumi Uchiha, “phu nhân không chính thức” của quốc cữu gia
Itachi!

Vốn cô nàng này ban đầu chỉ là một nhân vật non-canon, được thêm vào anime để
làm tăng độ drama cho cuộc đời của quốc cữu gia. Nhưng có lẽ bị dân chúng ship
“cố quá” cho nên cuối cùng Thái Thượng Hoàng Kishimoto cũng đã gật đầu đồng ý
cho phép cô nàng được kết nạp vào dàn hậu cung của quốc cữu…nhưng với thân
phận là người… “quá cố”! Ặc ặc!

Trong hai tập light novel spin off riêng về Itachi, một con tác nghiện “ngôn
lù” nào đó thay vì để em gái này chết dưới tay thằng tâm thần Obito như trong
anime, thì đã hết sức máu chó mà viết cho ẻm một cái kết đậm chất Final
Fantasy khi được chết trong ảo cảnh Tsukuyomi của quốc cữu.

Trong thế giới Tsukuyomi này, Itachi đã cho Izumi được sống hết một đời với
mình, hai người cùng nhau kết hôn, sinh con để cái và cuối cùng là nắm tay
chết già.

Đây hẳn sẽ là một cái kết “khá đẹp” đối với cô nàng…Nếu như không có một thằng
“dẫn chuyện” tài lanh tài lọt nào đó nhún tay vào phá nát…

Nhìn đến một bộ dạng “người chưa già nhưng tâm đã lão” này của cô bé, Mikoto
Senpuji cũng là lắc đầu thở dài.

“Izumi! Mẹ đã cấm con dùng từ “già” rồi mà, không nhớ sao? Con bé này thật là,
vẫn còn trẻ trung xinh đẹp thế này mà!”

Nghe được lời mắng yêu đến từ “mẹ chồng”, Izumi liền mĩm cười đáp lại.

“Hì hì! Con chỉ là vẫn còn quen mồm một chút, mẹ cũng biết, có những thói quen
mấy chục năm vẫn là rất khó để sửa đổi…”

Nói đến đây, ánh mắt của “bà nội” này lại hiện lên một tia ấm áp và hoài niệm,
sau đó lại quay sang nói với Akashi.

“Thiếu chủ, ngài nói "lão già kia" sẽ sẽ sớm trở về sao?”

“Cũng không chắc, có thể năm nay hắn sẽ về một lần đi!” – Akashi nhún vai đáp
lại.

“Thôi, ta phải về, bửa cơm này hẹn dịp khác đi.” – Nói xong cũng liền đứng
dậy, xoay ngời chuẩn bị rời đi.

Nhưng trước vô thanh vô thức biến mất, bên tai Mikoto, Fugaku và Izumi lại
vang vọng một âm thanh.

“Trong vòng nữa năm này, các ngươi nên chuẩn bị thật tốt…”

“Bởi vì thời điểm để Senpuji xuất hiện trên vũ đài lịch sữ…”

“Cũng đã đến rồi!”

[…]

Trên bàn cơm, Mikoto lúc này thần sắc ngưng trọng, ngập ngừng hỏi Fugaku.

“Fugaku, anh nói…Thật sự sẽ giống như Thiếu Chủ nói như vậy…Hokage Đệ Tam sẽ
chết vào năm nay sao?”

Fugaku nãy giờ vẫn luôn nhắm mắt, im lặng không nói một lời, lúc này mới vô
cùng khó hiểu nói ra một câu.

“Đệ Tam sẽ chết…Nhưng cũng sẽ không chết!”

Nhìn đến vẻ mặt mờ mịch của Mikoto và Izumi, Fukagu liền nở một nụ cười.

Chỉ thấy hắn từ từ đứng dậy, con Mangekyo Sharingan đỏ như máu không biết đã
mở ra từ lúc nào, lúc này mới nghe hắn mới nói tiếp.

“Hiruzen Sarutobi sẽ phải chết không thể nghi ngờ…Nhưng cùng lúc đó, Hiruzen
Senpuji…cũng sẽ chính thức được sinh ra!”

“Việc chúng ta cần làm bây giờ là im lặng chờ đợi...Chờ một ngày, toàn bộ Nhẫn
Giới...”

“Đều trở thành…Senpuji!”

Thong thả bước ra khỏi nhà, Fukage mới quay vào nói với hai người còn ở lại,
“Cũng đã đến giờ anh phải đi làm, em và con dâu ở nhà cẩn thận.”

Sau đó, lại nghe hắn đối với bóng tối gọi to một tiếng.

“Hắc Quản Gia(Kuroshitsuji)! Đi “săn” thôi!”

Lúc này, từ trong bóng tối xuất hiện một sinh vật cực kỳ quái dị! Chỉ thấy nó
dê không giống dê, chó không chó, toàn thân bao phủ một bộ lông đen tuyền,
khắp người còn mọc ra vô số xương trắng kết thành một bộ cốt giáp(giáp bằng
xương) trông cự kỳ đáng sợ, cái đuôi bén nhọn như mũi tên đang không ngừng vun
vẫy, cùng với cặp mắt đỏ như máu tựa như có thể nhìn xuyên thấu cả linh hồn.

Chỉ thấy nó đang chậm rãi mà ưu nhã, từ trong đêm đen bước ra. Nhưng nhìn thế
nào cũng trông giống như…Ma khuyển bước ra từ địa ngục!

“Những ngày qua ở cùng với ta có quen không?”

“Hrừm!”

“Haha! Vẫn là tinh thần như vậy sao? Hôm nay chú định là một buổi săn phong
phú đây!”

Một người một khuyển, từ từ biến mất vào khu rừng…

Chú: Hắc Quản Gia – Kuro-shitsuji đọc rất giống với Kuro-hitsuji, là Hắc
Dương, dê đen.

[…]

Lúc này, trên đường về nhà, Hệ Thống đang tỏ ra rất bất mãn đối với Akashi đưa
ra tố cáo.

“Hừ! Ký Chủ ngươi càng lúc càng bành trướng rồi đó! Chỉ trong vòng mấy ngày
liền giao ra ngoài hai con Pokemon Mega, trong khi bản thân chỉ giữ là vài con
“yếu yếu sida”…Ký chủ à! Ta là Hệ Thống, không phải tổ chức từ thiện!”

Sau đó lại nghe được giọng Thống-chan đột ngột trở nên nghiêm túc.

“Ký chủ, ngươi thực sự tin tưởng bọn hắn như vậy sao?”

Nghe được những lời này, Akashi chỉ bĩu môi đối với hệ thống nói.

“B!tch Please? Đối với một đám con hàng tối ngày la ó đòi phá Làng, anh mày
còn có thể nói hai chữ tin tưởng với bọn nó được chắc?”

“Thế Ký Chủ là bị ngu á! Thế sao lại còn giao cho tên nguy hiểm đó một thứ sức
mạnh như vậy?” – Thống-chan nghe xong cũng liền gấp gáp.

“Bình tĩnh em ơi!” – Đối với bé Thống trấn an một tiếng, Akashi lúc này mới
cười cợt mà đối với Hệ Thống giải thích.

“Con người có đôi khi rất ngộ, một thằng có dã tâm càng lớn, khi có được càng
nhiều nó lại càng sợ trước lo sau…”

“Mà Uchiha, trước giờ không thể nghi ngờ là một đám có dã tâm. Cho nên ngày
trước, khi Konoha cố tình không cho bọn hắn thứ mình muốn, bọn hắn liền đùng
đùng trở mặt đòi làm phản rồi.”

“Mà đối với cách làm này của Konoha, anh trước giờ vẫn đéo bao giờ đánh giá
cao! Bọn hắn muốn làm Hokage thì sao? Bọn hắn muốn tham gia quyền lực cao tầng
thì thế nào? Cứ chia cho hắn một chén canh, dối diện là vô số ánh mắt nhìn
chằm chằm từ các Đại Gia Tộc và Đại Danh, bọn hắn còn có thể còn quậy nát
Konoha không thành?”

“Việc mà Uchiha khi làm Bộ Công An Làng Lá thể hiện một bộ cao cao tại thượng,
quan liêu hách dịch mà nhiều người cho rằng cũng chính vì điều này nên mới
không thể để hắn lên nắm quyền cao. Trên thực tế, loại hành động này của bọn
hắn trước giờ chỉ là một dạng “soát tồn tại cảm” mà thôi! Bọn hắn cố tỏ ra “có
vấn đề” như vậy cốt yếu chỉ để nói cho người dân của Konoha biết: “Oi Konoha-
senpai! chú ý đến Uchiha-chan một chút đi mà, người ta dù gì cũng là người
quen với senpai sớm nhất nha!”…Chỉ vậy thôi, không hơn!”

“Mà anh cũng dám cá với mày, Uchiha một khi bước lên vũ đài chính trị, thì
ngược lại, lại là một bộ sợ trước lo sau, ngoan như cún mà làm việc đàng
hoàng.”

“Vì sao? Bởi vì Uchiha ngoài việc có dã tâm, bọn hắn còn là một đám rất trọng
thể diện, mà đột đám với cái tự tôn cao vãi linh hồn như vậy, thì bọn hắn sẽ
không chấp nhận được việc làm việc không đàng hoàng và bị dân làng mắng mỏ,
cho nên bọn hắn sẽ có cố gắng hết sức để làm ra được kết quả tốt nhất.”

“Có thể nói, Uchiha trước giờ chỉ như một thằng trẩu teen nổi loạn, mày càng
ép uổng nó thì nó càng quậy cho mày thấy. Nhưng nếu mày động viên nó, vứt nhẹ
cho nó vài sự quan tâm thì nó sẽ khóc lóc mà đi làm việc cho mày vô điều
kiện…Cho nên, đối với một đám nhóc có vấn đề về thần kinh như vậy, thay vì mày
cứ cô lập, xích nó một chỗ để rồi nó nổi điên lên xách dao xiên mày lúc nào
không hay, thì cứ quăng nó ra ngoài ánh sáng, để cho ánh mắt quần chúng nhân
dân nhìn chằm chằm nó, thì lúc đó sẽ đéo có chuyện gì xãy ra.”

“Nhưng rất tiếc, trước giờ ở Konoha chỉ có mỗi Hashirama là nhận ra được điều
này, mà đám còn lại thì đều là một bộ “đề phòng chó dại” mà canh chừng Uchiha
gắt gao. Cho nên mới lòi ra vô số vấn đề bung bét thế này đây…”

“Nếu như anh mà là Đệ Tam, thì Đệ Tứ công việc anh sẽ vứt cho Fugaku làm,
nhưng số ghế của bộ chính trị vẫn để yên cho đám đệ của mình ngồi, dù gì thì
với một đám trước giờ vẫn cứ loanh quanh mãi ở cái xó bếp Bộ Công An như
Uchiha, thì bọn hắn mà có đủ sức cái rắm để mà làm gì được “lính” của anh mày
đấy. Thế nên cứ vô tư mà cho bọn hắn chơi với cái chức danh Hokage đi.”

“Rồi sau khi để bọn hắn chơi được vài năm, để đàn em của mình khạc ra vô vàn
vấn đề nhằm vắt kiệt con mẹ nó tinh lực của hắn, lúc này anh mới tiến lại vỗ
vai nói nhỏ với hắn vài câu: “Đồng chí đã làm việc vất vã rồi! Nhiệm vụ còn
lại cứ để anh lo.”…Sau đó thì đá con mẹ nó ra và từ từ thanh trừng mấy cọng
râu ria phát sinh trong quá trình con hàng kia cằm quyền, nhưng cũng nhớ chừa
lại vài cọng éo quan trọng để cho mấy em nó còn thấy một tia hi vọng mà tiếp
tục nỗ lực vì Làng.”

“Nhưng ngặt cái là Đệ Tam lại éo đủ tầm để chơi như vậy, nội cái việc ổng
“sủng ái” con tiện tì Danzo là cũng đủ để nhìn thấy căn cơ của ổng rồi…Nói
chung lão già cũng chỉ là “thái điểu” mà thôi, mà cũng chả riêng gì Konoha, có
thể nói toàn bộ hệ thống chính trị của Nhẫn Giới này so với thế giới trước kia
cũng chỉ là đồ chơi con nít…Mà cái này cũng không trách được, dầu gì thì thế
giới này cũng chỉ là sản phẩm của một người, có bug cũng là điều hiển nhiên!”

Đột nhiên dùng TELEPORT biến mình lên Hỏa Ảnh Nham, đứng trên bức đầu tượng Đệ
Nhất, Akashi nhịp chân vài cái rồi nói tiếp.

“Cho nên trong cái dàn đầu ở đây, thì chú này tuy trông ngu ngu nhưng lại là
thằng có tố chất chính trị khả quan nhất đó em à!”

Nghe được một mớ chém gió lung tung rối loạn, Thống-chan nãy giờ cũng là tỏ vẻ
gật gù, nhưng ngay sau đó lại chợt nhớ ra, hình nói cho đã, Akashi vẫn chưa hề
đá động gì đến vấn đề nãy giờ mình hỏi. Thế nên cô nàng liền cực kỳ bực bội
nói.

“Nhưng mà việc này thì có liên quan gì đến việc Ký Chủ ngươi lại tự tiện cho
Fugaku con Mega Houndoom?”

Đối với Hệ Thống vẫn cắn mãi không buôn vấn đề này, Akashi cũng là lắc đầu vô
lực, sau cùng thì mới nói thật.

“Được rồi! Anh thú nhận là anh đưa cho lão ấy con đó mục đích chính là
để…chơi.”

“Chơi!!! Quăng một con Pokemon đã tiến hóa Mega chỉ để chơi!!! Ký Chủ
ngươi…ngươi…” – Hệ Thống lúc này đã phẫn nộ công tâm, một bộ tức giận phì phò
nói không nên lời.

“Bình tình em ơi! Bình tĩnh đi em! Giận nhiều là sẽ nổi mụn đó…”

“AI là không có mụn! Hứ!”

“…”

Ngồi xuống đất, Akashi lúc này mới bình đạm và đối với Thống-chan nói.

“Anh nãy giờ tuy nói chỉ là chém gió cho sướng mồm…Nhưng trong đó cũng không
phải không có ý đúng.”

“Anh vẫn cảm thấy, Uchiha vốn cũng không phải xấu,…Anh chỉ đơn giản là muốn
cho bọn hắn một cơ hội, nhưng thay vì để bọn hắn mù quán tự mình làm, thì lúc
này anh chỉ định hướng cho bọn hắn một cái lý tưởng rõ ràng hơn mà thôi.”

“Vả lại, anh cũng muốn xem thử, một thế giới Naruto có Uchiha bước ra ánh sáng
và Pokemon chạy đầy đồng, sẽ là một bộ dạng như thế nào.”

“Nhưng mà Ký Chủ…Ngươi lại cho bọn họ nhiều như vậy, nhưng nếu một ngày nào
đó, bọn hắn lại đi…Phản…Phản bội lại người thì sao?” – Hệ Thống sau khi nghe
được những lời nói chân thành của Akashi, lúc này cũng đã không còn tức giận,
mà chỉ nhỏ nhẹ nói với hắn, nhưng không hiểu vì lý do gì, mỗi khi nhắc đến hai
chữ “phản bội”, Thống-chan lại tỏ ra rất mất tự nhiên.

Nghe được câu hỏi của Thống-chan, Akashi cũng chỉ là cười cười đáp lại.

“Có đôi khi, mọi việc không thể quá lý trí để giải quyết, dùng tâm cảm nhận và
đối đãi nhiều khi sẽ mang đến nhiều điều bất ngờ.”

“Nếu ngày xưa con khỉ vì sợ hòn đá quá sắc bén mà có thể cắt đứt tay mình, vậy
thì bây giờ loài người vẫn chưa thể đi bằng 2 chân rồi.” – Akashi hài hước đưa
ra một cái ví dụ đầy sơ hở…

Sau đó lại nghe giọng nói bình đạm của hắn vang lên.

“Còn về việc bị phản bội sao?…Không biết nữa! Anh trước giờ vẫn không hề cảm
thấy rằng mình từng bị phản bội…”

“Hoặc có thể…Anh đã quen với việc này rồi.”

----Dị Thời Không----

(Đây là thời điểm của người ai-cũng-biết-là-ai đang khóc thúc thít!)

“Master! Người thực sự là nghĩ như vậy sao?”

----Hậu Trường----

Akashi: Mẹ kiếp mày tác, mày có thể quăng thẳng em nó lại đây mà không cần
phải làm cái trò buồn nôn đó được không? Tao chán và tao nghĩ bạn đọc cũng đã
hết kiên nhẫn với cái kiểu “anh ở đầu sông em cuối sông” này của mày lắm rồi
đó!

Tác-kun: Đậu móa mày tưởng tao không muốn! Nhưng vấn đề là tao éo biết cách
nào để nhét ẻm vào mà không gây mất tự nhiên!

Akashi: Amazon đã vào VN, cứ ký gửi chuyển phát nhanh là ok!

Tác-kun:…


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #26