:ma Cũ Kiếm Chuyện


Người đăng: vuducdai

Lúc mà bọn họ đến nhà ăn thì các học sinh cũng cung đang ăn trưa, đạo sư cũng
sẽ ăn chung với học sinh tại nơi đây mỗi khi hết tiết .Còn nếu muốn ăn riêng
cũng có thể dặn dò người của nhà ăn mang đến phòng hay phòng học nhưng tất
nhiên nếu dài lâu thì sẽ phải tính phí.

Thế nhưng phần lớn đạo sư đều sẽ ăn tai nới này vì rất đây là nơi mà các xích
mích được giải quyết mà hếu chỉ là miệng lưỡi chiến thì không nói làm gì rất
nhiều học sinh còn sử dụng đến vũ lực .Mà với trình độ của học sinh trong học
viện thì rất có thể sẽ gây chết người cũng không trừng dù sao cẩn thận cũng là
trên hết.

Các lão sư sẽ ăn uống và tiện thể ngăn cẩn những xung đột nếu chúng xảy ra ở
một mức độ nghiêm trọng .Thực ra phạt việc gây chuyện đánh lộn cũng không phải
nhẹ nhàng gì lần đầu hai ngàn cống hiến lần sau thì nhân đôi nếu ngươi có đủ
cống hiến cứ việc đánh.

Nhưng càng ở học viện về sau cống hiến càng quan trọng mỗi học sinh đều biết
thế nhưng toàn những người tuổi hơn hai mươi một tý máu dồn tới não là không
ngán một ai cả .Băng Thần lần này tới chưa từng có ý nghĩ muốn gay chuyện với
bất kỳ ai,hắn cũng như mọi người xếp hàng mua nhanh ba phần ăn rồi quay lại
chỗ ngồi với hai người con gái.

Ban đầu thì ít người chú ý nhưng nhan sắc của hai cô gái thì càng lúc càng thu
hút ánh nhìn .Thế nhưng bọn họ cũng chỉ là nhìn và hâm mộ mà thôi chứ không có
ý gì lên Băng Thần cũng không thèm để ý .Tất cả chỉ bắt đầu có vấn đề khi một
người đứng ra thử một chút tân sinh này là ai mà dám công nhiên dắt theo hai
cô gái dạo khắp nơi như thế này.

Người kia đi ngang qua nhưng nét mặt kỳ quái đã làm Băng Thần để ý và khi hắn
duỗi tay ra muốn chộp vào mông của Trịnh Di .Băng Thần vận dụng Kinh Lôi Bộ
khiến sấm sét tập trung vao chân sau đó chắn tay người kia lại ,tên kia không
kịp đề phòng bị lôi điện giật cho cả người nằm xuống sàn co giật liên tục .Vốn
tưởng là có thể chiếm tiện nghi của mấy tân sinh nào ngờ phải trả giá.

Nhưng tiếp theo mới khiến họ khắc cốt ghi tâm bởi Băng Thần như một diễn viên
hạng a nhanh chóng lao xuống đã lấy người này, miệng liên tục la lên :

"Vị này huynh đài ngươi tỉnh lại đi có ai không cho ta biết phòng chữa bệnh
nằm ở đâu ."

Tuy mồm nói thế những tất cả mọi người vẫn thấy một ánh chớp xanh từ tay hắn
truyền vào người kia .Các học sinh cũ không ngờ học sinh mới lại phách lối như
thế vài người đã đứng lên chấp nhận hi sinh hai ngàn cống hiến cho tên hỗn
xược này một bài học .Băng Thần hắn ta cảm nhận được tình hình vô cùng không
ổn dù sao nếu bắt buộc thì hắn ta chỉ có thế sử dụng ma pháp.

Đối với một đám người tiến đến Băng Thần không chút sợ hãi nếu mà đã muốn chơi
thì hắn ta đành phải chiều bọn họ vậy .Dưới chân tia chớp không còn li ti nữa
mà là một màu xanh trắng sáng chói lòa không nghi ngơ gì hết dính một cước
thậm chí bị quẹt ngang qua cũng sẽ mất mạng.

Cả một đám người dừng chân lại không tiến tới nữa Băng Thần nói :

"Ta không biết ngôi trường này có cái gì ma mới bắt nạt ma cũ không nhưng nếu
các ngươi muốn chơi thì ta chiều. Có muốn thử xem các ngươi có may mắn để ta
chạm phải mà vẫn sống sót dù sao ta cũng chỉ là một cái Vũ Sinh nhất cấp mà
thôi ."

Nhưng trong lúc gây cấn thì Thẩm Tú đang ngồi tại lầu hai của nhà ăn thấy Băng
Thần cùng hai người kia bị dồn vào chân tường .Thế nhưng nàng không lo lắng
cho ba người Băng Thần mà là những kẻ khác mà người lão sư ngồi đối diện nàng
thì bởi vì góc khuất không nhìn thấy chân của hắn ta.

Nàng ta nhẹ nhàng nói :

"Chút xung đột thôi chúng ta vừa nă vừa xem thôi không cần phải can thiệp làm
gì dù sao học sinh mới cũng bị diệt chút khí thế mới có lợi cho con đường tu
luyện sau này ."

Thẩm Tú bĩu môi nói :

"Ngươi làm ơn phóng thần thức ra cảm nhận dùm ta chân của tên nhóc kia lôi
điện chúng ta chạm vào cũng có thể bị thương chứ đừng nói đám nhóc con kia
.Còn con thỏ trắng trong ngực hắn chính là Vũ Vương yêu thú không cẩn thận sẽ
náo ra án mạng như chơi ."

Mà đây là học sinh cũ có lỗi trước nếu không may bị giết ai nói gì cũng vô ích
mà thôi có ít người không phải muốn giảm nhuệ khí của bọn họ là được .Chưa kể
thằng nhóc kia chính là người nhà của Hoa Thái mà đám học sinh cũ này nếu mang
tiếng bắt nạt học sinh mới mà có vấn đề thì ngươi cho bọn họ nhặt thi là vừa
."

Vị lão sư này lập tức phóng ra thức thần của mình và ngay lập tức cảm nhận
được những gì Thẩm Tú nói ,luồng lôi điện kia quá mạnh .Con thú nhỏ trong ngực
yêu lực cũng ngưng tụ sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào nàng lập tức không quản
được quá nhiều lao ra ngoài cửa sổ hạ xuống trước người đám học sinh cũ.

Người lão sư này hỏi :

"Các ngươi muốn làm gì ?"

Một thanh niên nhanh miệng :

"Thưa lão sư học sinh mới này tấn công đồng học của chúng ta thế lên chúng ta
mới ra tay với hắn ."

Người lão sư này nghiêm túc nói :

"Tên kia làm gì ta thấy đừng nói với ta các ngươi không một ai thấy, đừng có
nói láo trước mặt ta các ngươi những người có mặt tại đây tất cả điểm hạ hạ
môn của ta .Trong vòng mười cái hởi thở ai còn đứng đây ta cho hắn vinh viễn
không tốt nghiệp dù sao hội đồng kỷ luật cũng rất rảnh rỗi ."

Thế là mỗi người đều nhanh chóng giải tán còn Băng Thần thì cũng thở phào dù
sao cũng có người ngăn cản để hắn ta không phải trực tiếp ra tay.Nếu mà để lộ
tẩy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra ,trước tiên là chuyện thú triều trong
khảo hạch.

lão sư kia nhìn ba ngươi rồi nói :

"Các ngươi cũng về đi ."

Ba người thấy tình hình giải quyết ôn thỏa thì cúi chào người kia lão sư sau
đó sau đó lập tức rời đi khỏi nhà ăn.

Lúc này Thẩm Tú mới đi xuống một cách nhàn nhã :

"Thúy Hoa ngươi giải quyết thật nhanh đúng là uy nghiêm của giám thị mà ."

Thúy Hoa lão sư lắc đầu hỏi :

"Thằng nhóc kia thân phận như thế nào mà lại nguy hiểm như thế ?"

Thẩm Tú lắc đầu :

"Tên này thì đặc biệt thần bí chỉ biết hắn ta là con rể của Hoa Thái sư huynh
và hình như rất được lòng của viện trưởng . Lúc khảo hạch cách đây một tháng
ta vẫn còn thấy thực lực hắn ta tàn tàn thế nhưng có lẽ lúc đo tất cả là cú
lừa mà thôi.

Lần này lớp đặc biệt khảo hạch bị thú triều phá hư chỉ có ba người đó là thông
qua .Thế cũng đủ để chúng ta thấy được thủ đoạn của ba người này ."

Thúy Hoa ngạc nhiên hỏi :

"Thật sự năm nay lớp đặc biệt chỉ có ba người như thế thôi sao ?"

Thẩm Tú gật đầu nói :

"Đúng như thế nhưng lần này cũng như mọi lần ba mươi năm một lần trăm quốc đại
chiến sắp tới các gia tộc và hoàng tộc của các nước đã dốc hết tiến vốn rồi
.Chúng ta tuy quản tới tận ba mươi quốc gia nhưng tốt nhất thiên tài tới từ
đại quốc cũng chỉ là Vũ Sinh ngũ cấp.

Mà tất cả một đám này nếu đánh sinh tử đấu với tiểu tử kia ta đảm bảo bọn họ
chết sạch trong vòng khắc .Còn tại sao hắn ta làm được ngươi đừng hỏi ta kẻ
này có quen biết với viện trưởng rất có thể chính là bài tẩy của ngài ."

Thúy Hoa lo lắng hỏi :

"Lần này Thiên Lôi Điện ,Phong Vân Môn,Thiện Nữ Phái ba chỗ kia có do thám ra
gì không ?"

Thẩm Tú lắc đầu nói :

"Không có quá nhiều thông tin nhưng có rất nhiều người của bọn họ là đã thức
tỉnh huyết mạch còn mạnh yếu ta không biết .Riêng Thiên Lôi Điện thì các thí
sinh sau khi khảo hạch có sự di chuyển nơi ở giữa các quốc gia ."

Thúy Hoa cau mày :

"Bọn họ thật sự muốn dồn những người mạnh nhất vào một quốc gia để ăn chắc lần
này sao ."

Thẩm Tú nói:

"Trước mắt thì xem ra đúng là như thế rồi ,chúng ta cũng không có cách gì nếu
dồn thiên tài vào một quốc gia tạo thành đội ngũ mạnh trở thành xu hướng thì
phải xem quyết định của viện trưởng .Nhưng lần này trong đám học sinh thì
người của Bạch Vân quốc đều không phải dạng thường hai cô bé Hoa Thiên Vũ và
Sở Hà ngươi xem một chút ."

Thúy Hoa gật đầu trong ánh mắt vẫn tràn đầy lo lắng cho lần này đại chiến.


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #43