:bị Phát Hiện Mà Không Biết


Người đăng: vuducdai

Bạch Cẩm nhắm mắt lại sau đó khuôn mặt trở lên tươi cười rực rỡ hôn lấy hôn để
Băng Thần .Vừa nãy khi vừa nhắm mắt lại thì nàng thấy được tu vi của mình đã
là Pháp Sư ngũ trọng ,ma pháp khi nàng vận chuyển đã cô đọng lại rất dễ dàng.

Bạch Cẩm nói :

"Ngươi làm sao mà giúp tao lên được đến tận Pháp Sư ngũ cấp ?"

Băng Thần không muốn cho quá nhiều người biết về khai thiên quyết thế lên nói
:

"Tất nhiên nhưng chỉ có một mình ta làm được mà tu vi của ta tịnh tiến thì
ngươi cứ làm chuyện tối qua với ta ,thì đảm bảo sẽ có tiến bộ theo tu vi của
ta ."

Bạch Cẩm nói :

"Đây chính là thể chất của ngươi sao, vậy không phải ngươi sinh ra chính là
để tạo phúc cho nữ nhân chúng ta hay sao . Nếu ta mà mang chuyện này đi kể
khắp nơi thì đảm bảo ngươi sẽ hàng đêm sênh ca thậm chí bạch nhật tuyên dâm ."

Băng Thần cười nói :

"Cũng được nhưng nếu nhan sắc và vóc dáng không hơn hoặc ngang ngươi thì cho
ta cũng không thèm nhìn ta thế thối chứ ta ăn uống có chọn lọc lắm ."

Bạch Cẩm cười nói :

"Được rồi ta biết rồi ta rất háo hức lần này tu vi pháp thuật của ta tăng tới
mức này thì nó sẽ tăng cường công kích của ta đến mức nào ."

Băng Thần cười nói :

""Hoa Thiên Vũ chỉ là Vũ Sư cửu cấp nhưng vối tam cấp pháp sư thì trúng của
nàng một quyền người gỗ cũng cháy thành than .Sở Hà thì chạm vào cái gì thì
thứ ấy đóng băng cứng ngắc nếu nhân loại mà trúng thì tiêu đồi tốt nhất là
ngươi lên thử ở ngoài thành thì tốt hơn ."

Bạch Cẩm háo hức :

"Thế thì còn chờ gì nữa chúng ta mau đi thôi bây giờ kiếm chỗ nào vắng vẻ rồi
chúng ta thử xem ."

Băng Thần cười nói :

"Được thôi nhưng đừng gọi Trịnh Di vài ngày nữa ta sẽ cho nàng một bất ngờ lớn
."

Bạch Cẩm lúc này Băng Thần nói cái gì nàng ta cũng tin mặc xong đồ đạc hai
người nhanh chóng ra ngoài thành nhưng không biết sau lưng bọn họ có một cái
đuôi .Người này chính là Thẩm Tú chứ không phải ai khác ,nàng tuy là nữ nhân
nhưng lại tu quyền cước thế lên cơ thể nàng các giác quan vượt trên rất nhiều
người.

Và lý do khiến nàng đi đến tận đây chính là vì nàng tai rất thính sáng nay hai
người nói những gì nàng cũng nghe rõ mồn một . Tất nhiên nàng cũng thắc mắc ma
thuật là gì và nó tăng sức mạnh cho người tu luyện bao nhiêu .May mắn thay
khảo hạch cách đây không lâu của Bạch Vân quốc nàng ta lại là người chủ khảo
thế lên rất dễ dàng so sánh tương quan giữa trước và sau khi tu luyện.

Hai người kia rất vui vẻ đặc biệt là Bạch Cẩm sau khi quan sát xung quanh và
xác định là không có ai thì nàng ta lập tức bay lên trên cao sau đó tụ từng
tầng phong kình kết hợp với gió từ thể chất .Từng lưỡi dao bằng gió xé không
bay xuống mặt đất không lâu sau đó vẫn còn nguyên tảng đá đã bị xé thành từng
mảnh nhỏ.

Thẩm Tú đã không còn giữ được bình tĩnh nữa không ngờ chỉ là một cái pháp
thuật lại khiến Bạch Cẩm tăng tận sáu bảy lần sức mạnh của chiêu thức .Bạch
Cẩm hạ xuống mặt đất không nén được vui mừng lại hôn Băng Thần một ngụm sau đó
nói :

"Sức mạnh chiêu thức tăng đến sáu bẩy lần hay ngươi cũng thể hiện cho ta xem
Pháp Vương thì sức mạnh của ngươi kết hợp với vũ kỹ sẽ như thế nào ."

Băng Thần nhíu mày :

"Như thế sẽ gây động tĩnh rất lớn không tốt đâu ."

Bạch Cẩm nói :

"Lần sau có cơ hội ngươi nằm dưới hưởng thụ mọi chuyện khác cứ để ta lo thế
nào ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Được ngươi nhìn kỹ ta thể hiện một lần rồi sau đó rời ngay khỏi chỗ này ."

Băng Thần bay lên phong kình không tốn tiền xả thẳng vào trước mặt mặt đất bị
cắt sâu đen ngòm vết cắt mượt mà như dao cạo .Sau đó hắn vừa độ không vừa thi
triển Kinh Lôi Bộ một cước đá vào thân cây khiến nó không cháy nhưng ngay lập
tức hóa thành than hồng.

Tiếp theo một quyền vào một thân cây khác khiến cả cây bùng cháy phút chốc hóa
thành than tán đi trong gió . Cuối cùng một chỉ chạm vào thân cây chỉ đâm
thủng một lỗ nhỏ nhưng toàn thân cây đóng băng hắn vừa rút ra thì cả cái cây
vỡ nát như pha lê.

Băng Thần đã trình diễn xong lập tức kéo tay Bạch Cẩm lao thẳng vào trong
thành trước khi người khác phát hiện ra .Mà Thẩm Tú ánh mắt sâu như biển không
biết đang nghĩ gì một lúc sau đó nàng cũng quay đầu hướng về quán trọ .Mà nếu
là người quen biết nàng lâu như Hoa Thái chắc chắn sẽ run cả người bởi mỗi lần
nhìn cái gì với ánh mắt như thế thì nàng ta sẽ không buông tha dù cho nhàm
chán hay mệt mỏi đến mức nào.

Chính vì đức tính này mà sư phụ của bọn họ gọi nàng là đức tính thiên tài .Vì
vừa sinh ra đã sở hữu cái đức tính mà một người trăm ngàn năm chưa chắc làm
thành thói quen .Bây giờ mục tiêu của nàng đã khép lại chỉ cần không hoàn
thành thì chắc chắn nàng sẽ không buông tha cho Băng Thần.

Băng Thần nào biết là nàng ta làm đạo sư mà có tính cách như thế thậm chí hắn
còn chẳng biết nàng ta theo dõi mình .Đến giữa trưa thì Thẩm Tú dẫn ba người
tiến nhập học viện. Băng Thần đã cảm thấy cái gì đó không đúng từ nàng ta
nhưng không biết vì lý do gì.

Thẩm Tú đầu óc vẫn đang vận chuyển làm sao để từ chỉ một Băng Thần mà có thể
tạo ra lợi ích lớn nhất cho học viên trong học viện .Nàng không thể để thứ sức
mạnh như thế tùy thời theo hắn ta biến mất được thế nhưng nàng cần một đối
tượng nghiên cứu.Nhưng nàng quá khó nghĩ bởi những người kia đều thân phận
không bình thường hoặc không phải trong phạm vi nàng ta có thể quản.

Mà người kia còn phải biết phối hợp với nàng để nàng nghiên cứu ra cách tu
luyện thứ sức mạnh này .Theo nàng Băng Thần không thể nào như thần thánh mà
ban phát sức mạnh .Nếu đã nhiều người có thể sử dụng như thế thì tại sao nàng
không thử nghiên cứu cách không cần Băng Thần cũng có thể kích phát loại sức
mạnh tiềm tàng ấy.

Như vậy thì không phải tất cả mọi người thì chỉ cần học thứ đó coi như đã có
thêm một loại sức mạnh, không cần tổ tiên huyết mạch cường đại hay sinh ra có
thể chất đặc thù cũng sẽ không chịu thua kém .Đồng nghĩa với việc học viện sẽ
tiết kiệm rất nhiều tài nguyên tu luyện nàng bỗng nhiên cảm thấy mình thật là
vĩ đại khóe môi không tự chủ cong lên.

Băng Thần nhìn vị lão sư này bỗng nhiên cười sau đó lại trầm tư vẻ mặt đắc ý
vô cùng thì thầm nghĩ không biết vị lão sư này có phải bị vấn đề về thần kinh
hay không .Thế nhưng người này chắc chắn không phải mình có thể trêu chọc thế
nên đành mặc kệ .Bạch Cẩm và Trịnh Di cũng rất lo lắng cho Thẩm Tú lão sư
không lẽ xinh đẹp như vậy, mạnh mẽ như vây nữ nhân lại đầu óc có vấn đề.

Có khi nào mình quá chăm chú vào tu luyện không thèm chú ý thế gian rồi một
ngày nào đó cũng sẽ giống lão sư .Mà nàng gọi ba người lên để trao đổi thời
gian học cùng ký túc xá nhưng thế này thì không biết phải đến bao giờ nàng ta
nới bình thường trở lại.Lại một lúc nữa không thấy nàng tỉnh lại dấu hiệu Băng
Thần đành phải mạo phạm hắn ta gạt nhẹ tay của nàng khiến cho tay đang chống
cằm không đỡ được khuôn mặt nữa.

Qủa nhiên nàng ta tỉnh táo lại nhìn Băng Thần đầy ngạc nhiên hỏi :

"Ngươi làm gì ?"

Băng Thần bất đắc dĩ nói :

"Cái này phải hỏi lão sư mới đúng ngài nãy giờ cứ ngồi cười xoa cằm một mình
chúng ta rốt cuộc phải đợi đến bao giờ ."

Thẩm Tú lập tức xấu hổ gần chết, tật của nàng không phải là nàng không biết
chỉ là không ngờ nàng lại ngẩn người trước mặt học sinh của mình .Sau đó nàng
ta nhanh chóng bàn giao cho bọn họ phòng ở và lịch học cũng như nơi học .Ba
người lúc này mới thở phào một hơi ,Bạch Cẩm dẫn từng người về phòng ở của
mình rồi nói :

"Các ngươi là thành viên cảu lợp đặc biệt thế lên các ngươi không phải chung
đụng với ai đây chính là học viện cho ngươi điều kiện tốt nhất để tu luyện .
Các ngươi phải có gắn học tập đền đáp ân tình của học viện bồi dưỡng các ngươi
nghe rõ chưa ."

Ba người đồng thanh :

"Rõ thưa lão sư ."

Thẩm Tú sau đó vì để tránh xấu hổ thế lên lẩn rất nhanh đi để lại ba người
đứng ngơ ngơ ngác ngác .Cuối cùng Băng Thần là người quyết định .Ba người bọn
hắn sau đó đi vòng quang một lần học viện dù sao Băng Thần cũng muốn biết chỗ
ở của hai người Sở Hà và Hoa Thiên Vũ.

Mà lúc này trên tòa tháp cao nhất của học viện hai cô gái cũng đang thắc mắc
xem Băng Thần có tới chưa .Nhưng hôm trước Hoa Thái đã nói :

"Có lẽ phải vài ngày nữa thì Băng Thần mới tới đích bởi vì nghe nói lần này
khảo hạch ra biến cố ."

Chính vì thế các nàng vô cùng lo lắng mỗi ngày đều hỏi tin tức của Băng Thần
nhưng câu trả lời cũng chả khác là bao .Mà nơi hai người đang ở chính là chỗ ở
của thân nhân đạo sư vì Hoa Thái đã chính thức trở thành đạo sư của học viện
.Tai Bạch Vân không còn gì tiếc nuối lên hắn ta quyết định thực hiện giấc mơ
lúc còn trẻ của mình.


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #42