Người đăng: vuducdai
Băng Thần cười vui vẻ rồi nói :
"Bây giờ đến lượt hai người các ngươi ."
Bạch Cẩm nói :
"Ta thật sự cuộc sống rất bình thường chỉ là mẹ ta mất khi sinh ta ra thế lên
cha ta rất cưng chiều ta lên không có gì đáng nói ."
Trịnh Di nắm chặt áo trước ngực của Băng Thần lấy dũng khí rồi kể :
"Mẹ ta và cha ta hai người yêu nhau lây nhau sinh ra ta thế nhưng khi ta lên
năm thì ta thấy được một cảnh đó chính là cha ta tự tay đánh mẹ ta bị thương
cuối cùng nàng khó khăn mới mang ta chạy trốn .Sau đó nàng rời ta đi để lại ta
cho mẹ nuôi nuôi dưỡng đến tận bây giờ mà ta chấp nhận làm nữ nhân của ngươi
không phải chỉ vì trả thù mà còn vì đây là tâm nguyện của mẹ ta.
Nàng chính là khi sinh ta ra thì khắp nơi có dị tượng cuối cùng bị người phán
đoán là một loại thể chất nào đó mà trong môn lúc đó cũng sinh ra một tiểu
công tử hắn ta định dùng ta làm lô đỉnh để luyện công .Thế nhưng nghe mẹ ta
nói thứ này công pháp sẽ khiến ta chết già nhanh chóng thế lên không đồng ý
.Thế nhưng cha ta người kia hóa ra đã thông đồng với người khác từ lâu không
coi mẹ con chúng ta là người ,thế là hai người cãi nhau dẫn tới ẩu đả.
Cuối cùng mới dẫn đến việc mẹ ta trọng thương và mang ta chạy trốn ,khi giao
ta cho mẹ nuôi nàng từng nói phải tìm cho ta một đấng lang quân tốt có thể ảo
vệ ta trước khi loại thể chất kia hoàn toàn thức tỉnh .Mà mẹ nuôi của ta bôn
ba nhiều năm cuối cùng cũng đã tìm được một cách phong ấn no lại nhưng chỉ tác
dụng đến trước khi nó hoàn toàn bộc phát ."
Trịnh Di tràn đầy lo âu nói :
"Cha ta là tên vô dụng nhưng mẹ ta một bước sai cả đời sai còn tin tưởng rằng
hắn ta sẽ tốt lên .Thế nhưng ao nhiêu giúp đỡ cũng chỉ đổi lại kết cục đau
thương cuối cùng mẹ nuôi yêu cầu ta phải tuyển chồng cho mình càng sớm càng
tốt .Ta lại tìm mãi không có ai vừa ý cưới cùng nàng cho ta tối hậu thư là chỉ
được chọn giữa ngươi và Vũ Nhan hai người có tiềm lực cũng như nhân phẩm tốt
nhất trong cuộc tuyển chọn lần này ."
Băng Thần cười :
"Chắc người của Thiên Nguyên học viện sẽ rất tức giận khi biết khảo hạch của
họ thành nơi người khác tuyển chồng nhỉ ."
Trịnh Di lắc đầu nói :
"Dưới trướng mẹ nuôi ta chính là Thiên Võng tổ chức tình báo khổng lồ của cả
đại lục này ,chuyện cung cấp thông tin của thí sinh cho các công tử tiểu thư
là rất nhiều .Ví dụ như ta và Bạch Cẩm mỗi người cũng có vài trăm phần thông
tin được mua ."
Bạch Cẩm khiếp sợ nói :
"Thiên Võng chính là của nhà ngươi thật không thể tin được ."
Băng Thần hỏi :
"Thiên Võng ghê gớm lắm sao."
Bạch Cẩm nói :
"Hoàng đế của một quốc gia ăn cơm lúc nào đi vệ sinh lúc nào ,chỉ cần ngươi có
tiền họ cũng sẽ cho ngươi bản báo cáo chi tiết ."
Trịnh Di nói :
"Cũng chính vì Thiên Võng lợi hại như thế mà ta mới hiếu kỳ về ngươi người mà
có thể làm chúng ta không tìn được một chút thông tin nào .Ai ngờ đâu hóa ra
ngươi vốn không phải là người của thế giới này nếu chúng ta tìm được thì mới
thật sự có quỷ ."
Bạch Cẩm nói :
"Vừa nãy ngươi nói Hoa Thiên Vũ muốn học ma pháp thế nàng đã học được chưa ?"
Băng Thần gật đầu nói :
"Không chỉ nàng mà Sở Hà cùng với Hoa Thiên Vân đều đã học được ."
Bạch Cẩm cười hỏi :
"Thế ta có thể học không ?"
Băng Thần cười nói :
"Không vấn đề gì cả ."
Trịnh Di cười nói :
"Thế giúp luôn cả ta ."
Băng Thần cười nói :
"Ai muốn học ta cũng sẽ chỉ nhưng để tránh cho thân phận ta bạo lộ ta sẽ chỉ
các ngươi cách che lấp và phối hợp với vũ kỹ ."
Bạch Cẩm và Trịnh Di cười híp mắt an tâm bắt đầu đi ngủ ,riêng Trịnh Di nàng
thầm nghĩ mẹ có lẽ ta may mắn hơn ngài tìm được một người mà thu hút mình lại
còn rất mạnh mẽ .Hắn ta có nhiều thứ khiến ta rất thú vị hi vọng một ngày nào
đó co thể dẫn hắn ta đến gặp ngài.
Sau tối hôm đó thì ba người xuất phát tiếp tục di chuyển mà hai cô gái cũng đã
học pháp thuật tuy nhiên cũng chỉ là mới nhập môn .Trịnh Vi thì có thể tạo ra
chút nước nhưng Bạch Cẩm lại khác nó phù hợp với thể chất thế lên phối hợp với
nhau mang tới sự tiến bộ rõ rệt về lực công phá.
Sau mười ngày cuối cùng bọn họ cũng ra khỏi khu rừng mà phía xa họ thấy ngay
được một đám người đang tụ tập dưới một lá cờ có biểu tượng của Thiên Nguyên
học viện .Thẩm Tú cũng đang ngồi đó thấy a người đi tới nàng nói:
"Tổ đội cuối cùng đã xuất hiện kết thúc khảo hạch ."
Sau đó nàng quay qua nói với ba người Băng Thần :
"Tối hôm nay các ngươi vào thành chúng ta đã chuẩn bị nhà trọ cho các người
,ngày mai sẽ trực tiếp tiến học viện mà các người cũng chính là thành viên lớp
đặc biệt ."
Băng Thần cám ơn sau đó theo hướng dẫn tới nhà trọ ba người ba phòng bọn họ
nhanh chóng tắm rửa ăn cơm .Tối hôm đó Thẩm Tú cũng ngồi ăn cùng với bọn họ
trước khi bắt đầu ăn nàng nói :
"Lớp đặc biệt do ta chủ nhiệm kỳ này các ngươi là đồng học phải giúp đỡ lẫn
nhau hiểu không ?"
Băng Thần vui vẻ đáp :
"Tất nhiên rồi ."
Sau đó bữa cơm vui vẻ đến khi Băng Thần tiện miệng hỏi :
"Thế Thẩm Tú lão sư lớp chúng ta năm nay có bao nhiêu người ?"
Băng Thần hỏi thế Thẩm Tú chán chường nói :
"Chỉ có ba người các ngươi mà thôi những người khác đã bị thú triều giết chết
hoặc được chúng ta cứu đi .Các ngươi ba cái thật là có thủ đoạn thú triều
khổng lồ quét qua trong đó có không ít yêu thú có trí khôn mà vẫn sống khỏe đi
ra được ."
Đang lúc Băng Thần đang nghe nàng nói thì Tiểu Nhất cũng chính là con thỏ hôm
trước chạy ra ngoài nó cũng muốn ăn . Mà Thẩm Tú khi nhìn thấy nó thì ánh ánh
mắt bắt đầu trở lên cô quái bởi vì con thỏ này thật sự là một yêu vương.
Thẩm Tú nghi vấn :
"Nó là sủng vật của ngươi ư ."
Băng Thần vừa ăn vừa nói :
"Đúng vậy có gì không lão sư ."
Thẩm tú hỏi :
"Thế ngươi đã khế ước nó chưa ."
Lão sư hỏi lạ nếu không khế ước thì có thể gọi là sủng vật sao nhưng vì đây là
lão sư của mình lên hắn vẫn trả lời :
"Khế ước rồi ,là nó tự nguyện thực hiện khế ước với ta ."
Thẩm Tú ngạc nhiên :
"Không thể nào một Vũ Vương yêu thú chủ động khế ước nó không phải bị điên chứ
nhỉ ."
Tiểu Nhất đang ăn rau nghe có người nói mình điên lập tức rít lên với nàng một
tiếng phản bác rồi ăn tiếp .Lúc này nàng càng ngạc nhiên hơn con thỏ này có
linh tính hiểu tiếng người sao lại chịu làm bạn với tiểu tử này ,thật là cuộc
đời thật là khó hiểu.
Tối hôm đó sau khi ăn cơm xong Băng Thần đi nghỉ ngơi giữa đêm có người mở
phòng hắn ta đi vào khi đèn sáng lên thì thấy Bạch Cẩm xấu hổ đứng im re.
Bạch Cẩm xấu hổ nói :
"Mấy ngày nay ngủ với ngươi quen rồi tự nhiên tách ra có chút không quen ."
Băng Thần mỉm cười nói :
"Ngươi tắt đèn rồi lại đây ."
Bạch Cẩm cũng vẫn nghe lời hắn ta tắt đèn xong tiến đến bên cạnh nằm xuống
vòng tay qua ôm lấy hắn .Bỗng dưng Băng Thần hỏi :
"Ngươi mấy ngày qua tu luyện pháp thuật thấy thế nào ."
Bạch Cẩm trả lời thật thà :
"Rất tốt phối hợp với ta quả thật có thể nói là hoàn mĩ ."
Băng Thần cười nói :
"Pháp thuật cũng phân như Võ đạo mà ngươi chỉ là Pháp Đồ thế ngươi có muốn
sáng ngày mai lập tức thành Pháp Sư không ?"
Bạch Cẩm ngạc nhiên :
"Được sao ?"
Băng Thần chững chạc nói :
"Tất nhiên là được ta đã bao giờ nói dối ngươi chưa ."
Bạch Cẩm phì cười nói :
"Ta cũng không biết nữa nhưng heo chó cũng có thể ay thì ngươi quả thật chưa
bao giờ nói dối ta ."
Băng Thần nói :
"Lần này ta nghiêm túc ngươi nhớ ta hỏi sinh nhật Trịnh Di làm gì không ,
chính ngày hôm ấy ta sẽ giúp nàng trở thành pháp sư .Mà ngươi sinh nhật đã qua
rồi nhưng ta không tặng cho ngươi được thế lên hôm nay tặng luôn ."
Bạch Cẩm hạnh phúc noi :
"Băng Thần ngươi thật tốt với ta ."
Băng Thần cởi quần áo nói :
"Tất nhiên rồi ."
Tay chân của Băng Thần táy máy nàng quen rồi nhưng lần này hắn ta trức tiếp xé
hết đồ của nàng thì Bạch Cẩm ngạc nhiên hỏi :
"Ngươi tính làm gì vậy Băng Thần ?"
Băng Thần không nói nhào lên bắt đầu công việc của mình ,gần một tháng trời
nhịn đói đêm nay mới được phát tiết .Đêm đó không chỉ có hai người không ngủ
mà hai người khác cũng không ngủ được chính là Trịnh Di và Thẩm Tú . Sáng sớm
tinh mơ Băng Thần cũng vẫn là người tỉnh dậy trước ánh sáng từ cửa sổ rọi vào
.
Băng Thần tối hôm qua chỉ sở mó sáng nay mới được tận mắt chiêm ngưỡng mà lúc
này Bạch Cẩm cũng tỉnh lại mặt mũi tràn đầy xấu hổ kéo chăn che người .Nhưng
Băng Thần lại bị kích thích kéo chăn ra lên ngưa tiếp tục rong ruổi đến thật
lâu sau mới thôi .Bạch Cẩm dựa vào lòng hắn ta nói :
"Ngươi ảo tặng quà cho ta mà rõ ràng chính là đem ta tặng cho ngươi thì có ."
Băng Thần ôm nàng hôn một cái rồi nói :
"Ngươi cẩn thận cảm nhận tu vi pháp thuật của mình rồi hãng trách ta chứ ."