Vi Trưởng Lão Ngươi Tốt


Người đăng: thiensucodoc55@

Cảm nhận xúc cảm tuyệt vời bên cạnh mình, tên nam nhân to béo hơi lơ mơ một
chút, vẻ mặt bán tín bán nghi hỏi lại:

" Thật?"

" Ây da, đại nhân ngài chẳng lẽ lại không tin lời tiểu nữ nói sao? Tiểu nữ
trong lòng cảm thấy rất là thương cảm đấy."

Nữ nhân bên cạnh hắn như một con chim sẻ nép sát vào người, bàn tay khẽ vuốt
ve lồng ngực hắn, ra vẻ đáng thương nói:

Chợt giọng nói của nàng chuyển sang u mị, thì thầm vào tai tên nam nhân to béo
đó:" Đại nhân không cảm thấy, có hai người nhìn chúng ta làm chuyện đó, cảm
thấy rất kích thích sao?"

Ánh mắt của tên nam nhân to béo chợt mơ màng đi, miệng khẽ lẩm bẩm:" Quả thật
đúng là như vậy?"

" Thành."

Núp sát lồng ngực của hắn, nữ nhân đó khoé miệng khẽ kéo lên, nở một nụ cười
lạnh lùng.

Nếu không phải sư tỷ của nàng Hạ Yến cho nàng 10 nghìn kim tệ, nàng cũng không
phải mất công như thế này đâu.

Chỉ việc nhét thêm hai tên nam nhân khác vào trong phòng, rồi không làm gì cả,
được thêm 10 nghìn kim tệ, việc cớ gì nàng lại không làm?

Huống chi ở đây là Phiêu Hương Các, các nàng lại đều là đệ tử Hợp Hoan Tông.
Vốn không có cảm giác cố kỵ cùng xấu hổ như những nữ nhân bên ngoài kia.

Huống chi. . . Trong lòng nữ nhân đó ẩn ẩn có cảm giác hưng phấn. Cái cảm giác
có người xem bên cạnh này, đúng là khá kích thích a.

" Lãng đệ, ngươi quả là một tên biến thái."

Ngồi im lặng bên góc tường, Vân Hi khẽ mở miệng chọc ghẹo Cao Lãng.

" Câm mồm và tu luyện đi, ngươi tưởng rằng ngươi khác ta sao?" Cao Lãng cười
lạnh phản bác.

Nếu không phải công pháp Địa Ngục Kinh có một hạn chế là phải hấp thu linh khí
bị ô nhiễm, linh khí nồng nặc thông thoáng bên ngoài lại không thể hấp thu
được, Cao Lãng mới không phải ra hạ sách này.

Dù sao nơi đây cũng là Dược Hoa Vực, một nơi như thế này, kiếm đâu ra linh khí
bị ô nhiễm như Nam Hoang Cấm Địa cơ chứ? Hoạ may cũng chỉ có một số nơi đặc
biệt như Thanh lâu này mới có thôi.

" Hắc, thế nhưng ta chỉ dám lén lút xem mà thôi. Còn ngươi đây là xem quang
minh chính đại, thậm chí còn bỏ tiền ra mà xem." Vân Hi cười bỉ ổi nói.

" Nếu không xem, ngươi có thể đi về." Cao Lãng tức giận cắn răng nói ra.

" Dù sao tiền thì cũng đã bỏ ra rồi, ngươi không chịu khó tu luyện để bù lại
số tiền đó, vậy căn bản là cuộc làm ăn lỗ vốn."

Nói xong, Cao Lãng trong lòng thở dài.

Hắn vẫn là tính sai a. Vốn ra điều kiện với Hạ Yến chỉ tìm nữ nhân xinh đẹp,
vậy mà lại quên mất tới khách hàng của bọn hắn.

Nữ nhân đúng là xinh đẹp, nhưng còn khách nhân thì. . . Hạ Yến quả là cao tay.

Cao Lãng thầm thở ra một hơi.

Nói xong, Cao Lãng triệt để nhắm mắt tu luyện, hấp thu hắc khí từ trên người
hai tên nam nữ trong phòng phát ra.

Bên cạnh hắn Vân Hi cũng đồng dạng như vậy, dù sao cả hai tới đây mục đích
chính không phải để xem. Mà là để tu luyện.

Được khoảng 20 phút, tên nam nhân to béo hơi thở gấp rút lên một chút, cả
người chợt xụi lơ nằm bên trên giường.

" Đại nhân, muốn nữa không. Nếu làm tiếp, ngài phải trả thêm tiền a." Nữ nhân
nằm bên cạnh hắn bàn tay ngọc khẽ vuốt ve, ánh mắt hưởng thụ nhẹ giọng mềm mại
nói.

" Không được, không được. Ta có chút không chịu nổi, để lần sau ta lại đến."
Tên nam nhân to béo khẽ hưởng thụ một chút, chợt vội vàng lắc đầu nói.

Không phải là hắn không muốn làm thêm lần nữa, chỉ là hắn không còn tiền mà
thôi. Dù sao giá cả bên trong Phiêu Hương Các này, so với giá bên ngoài đắt
hơn gấp nhiều lần.

Thế nhưng những trải nghiệm bên trong, cũng là trải nghiệm mà bên ngoài không
thể có được.

Nghe thấy tên nam nhân to béo nói vậy, nữ nhân bên cạnh hắn cũng không hề
cưỡng ép, vẻ mặt vẫn duy trì vẻ mỉm cười. Dắt hắn ra ngoài căn phòng.

Tuy mới chỉ hút hai thành thực lực của tên này, thế nhưng vẫn là quá đủ rồi.
Nếu nàng hút quá nhiều, người ta sợ chạy đi mất thì lần sau làm sao dám đến
nữa?

Hai người vừa rời đi. Hạ Yến lập tức từ bên ngoài chậm rãi đi vào bên trong,
khoé miệng mỉm cười ngọt ngào nói:

" Hai vị đại nhân, yêu cầu của hai vị đã được ta thực hiện. Không biết cảm xúc
của hai vị bây giờ thế nào?"

" Không tệ."

Cao Lãng lạnh nhạt đáp lại." Dẫn chúng ta đi căn phòng tiếp theo đi."

Dù sao cũng đã trả tiền, Cao Lãng không muốn lãng phí thời gian, mà muốn
chuyên tâm tu luyện hơn.

Hạ Yến sắc mặt nụ cười có chút miễn cưỡng, trong lòng thầm mắng hai tên này có
phải hay không là nam nhân đâu.

Chỉ là ánh mắt nhìn xuống bên dưới, khoé miệng nàng lại hơi kéo lên. Bề ngoài
thì ra vẻ không để ý, thế nhưng cơ thể lại rất thành thật a.

Nhanh chóng quay đầu lại che đi sự thất thố của nàng, liền dẫn hai người Cao
Lãng và Vân Hi đi sang một căn phòng khác.

Cao Lãng và Vân Hi chật vật đứng dậy, dáng vẻ có chút khó coi. Bước đi theo
sau lưng Hạ Yến mà bước chân không hề vững vàng.

Cao Lãng trong lòng thầm kêu khổ.

Mẹ nó, ngồi bên cạnh trực tiếp xem như vậy, kẻ nào có thể chịu được cơ chứ.
Chỉ là sợ bị mấy vị cô nương tại đây hút lấy thực lực của bọn hắn, nếu không
Cao Lãng đã sớm không nhịn được mà tìm chỗ phát tiết rồi.

" Vân Hi, lần trước các ngươi tới đây. Làm sao mà nhịn được?" Cao Lãng lẩm bẩm
hỏi, vẻ mặt khó chịu.

" Lần trước chúng ta chỉ dám núp ở trên hấp thu hắc khí mà thôi. Mắt không
thấy, tâm không phiền. Đâu như bây giờ, ta sắp không chịu được luôn rồi." Vân
Hi lẩm bẩm đáp lại.

(ー_ー゛)

Cả hai đi sang một căn phòng khác tu luyện thêm 30 phút nữa. Đến khi Hạ Yến
vừa đi vào định dẫn bọn hắn đi, Cao Lãng đã nhanh chóng ngăn nàng lại.

" Yến cô nương. Chúng ta đã xem đủ rồi, bây giờ ngươi dẫn chúng ta đi về
thôi."

Cao Lãng bình tĩnh nói.

Nơi này hắn có chút không chịu nổi, cần nhanh chóng rời xa chỗ này. Nếu không
Cao Lãng sợ hắn không khống chế được ham muốn của bản thân.

Hạ Yến chợt dừng lại một lúc, quay đầu nhìn Cao Lãng và Vân Hi, mỉm cười nói:

" Ta vốn còn nghĩ hai ngươi phải đi xem đến trời sáng đâu?"

Nghe thấy giọng nói khác lạ trong lời Hạ Yến, không còn vẻ nồng nhiệt tiếp đón
nữa. Cao Lãng hơi nhíu mày lại, trong lòng cảm giác không ổn.

Bên ngoài cửa căn phòng, xuất hiện hơn mười nữ nhân xinh đẹp. Bộc phát ra khí
thế của mình, tất cả đều là Linh Đan Cảnh trở lên. Đặc biệt là nữ nhân đi đầu,
thực lực Linh Đan Cảnh tứ trọng.

" Vi Trưởng lão." Nhìn thấy đám nữ nhân xuất hiện, Hạ Yến lập tức hành lễ với
nữ nhân đi đầu, khuôn mặt cười nịnh nói.

Nữ nhân đi đầu lạnh nhạt nhìn Hạ Yến, bàn tay khẽ vẫy ra hiệu cho nàng rời đi.
Liền quay sang nhìn Cao Lãng và Vân Hi.

Hạ Yến bị nàng không nhìn thẳng, sắc mặt không những không tức giận mà lộ vẻ
nhẹ nhõm, nhanh chóng đi ra khỏi căn phòng.

" Ta gọi Khả Vi, là trưởng lão của Hợp Hoan Tông. Các ngươi có thể gọi ta là
Vi trưởng lão." Ánh mắt không có tình cảm nhìn sang Cao Lãng, Khả Vi lạnh nhạt
nói.

" Vi trưởng lão ngươi tốt. Không biết ngài tìm chúng ta có chuyện gì, mà phải
gọi nhiều người tới đây như vậy?"

Cao Lãng liếc qua dáng vẻ của nàng, lập tức nở một nụ cười khách sáo nói ra.
Ánh mắt liếc ngang liếc dọc tìm chỗ tẩu thoát.

" Ngươi không cần phải phí công. Gọi nhiều người đến như vậy, chỉ là để ngươi
hiểu phối hợp theo bọn ta mà thôi." Khả Vi lạnh nhạt nói, so với các cô nương
bên trong Hợp Hoan Tông, dáng vẻ của nàng đối với Cao Lãng chính là bất
thường.

Dù sao bên trong đây người Hợp Hoan Tông Cao Lãng nhìn thấy ai cũng nồng nhiệt
tiếp đón, trang phục gợi cảm, giọng nói quyến rũ.

Trong khi đó Khả Vi lại cho Cao Lãng ấn tượng hoàn toàn khác với bọn họ. Trang
phục kín đáo, ánh mắt lạnh lùng, giọng nói như không có một chút tình cảm nào.

Thậm chí ngay cả các nữ nhân đi sau nàng, đều có dáng vẻ như vậy.

Trong đầu Cao Lãng có một dấu hỏi lớn. Bên trong Hợp Hoan Tông còn có nữ nhân
như thế này sao?

" Chủ nhân của ta muốn gặp ngươi. Mau đi theo ta." Khả Vi nói xong liền quay
đầu lại dẫn đường.

Đám nữ nhân phía sau nàng tiến sát người Cao Lãng, ra dấu hiệu mời. Không hề
có kiên nhẫn nói thêm một câu gì với hắn.

Cao Lãng và Vân Hi ánh mắt nhìn nhau một chút, lập tức đi theo phía sau nàng.

Đoàn người vốn đang ở tầng ba, lập tức di chuyển lên trên tầng bốn. Sau đó
nhanh chóng đi lên khu vực tầng năm.

Đến đầu cầu thang tầng năm, đám nữ nhân đi phía sau lưng Hạ Vi nhanh chóng
đứng yên tại chỗ, đứng thẳng sát hai bên tường lối đi.

Địa vị của các nàng, không cho phép các nàng tùy tiện lên tầng năm.

Hạ Vi bước lên đầu cầu thang tầng năm, ánh mắt khẽ quay lại nhìn Cao Lãng và
Vân Hi còn đang đứng bên dưới, ra hiệu hai bọn hắn đi theo nàng.

Đến khi cả hai bước lên cầu thang tầng năm, đi đến phía sau lưng nàng. Khả Vi
mới bước tiếp dẫn đường.

" Lãng đệ, ngươi nghĩ nàng muốn dẫn chúng ta đi đâu?" Vân Hi cẩn thận hỏi.

" Ta không biết." Cao Lãng lắc đầu:" Nghe nàng bảo là chủ nhân của nàng, chắc
hẳn địa vị người đó tại Hợp Hoan Tông này rất cao đi."

Trong lòng Cao Lãng ẩn ẩn có suy đoán. Lúc trước sư thúc của hắn có nói bên
trong Hợp Hoan Tông có một người là nữ nhân của phụ thân hắn.

Bây giờ có người kêu đến gặp Cao Lãng, không phải là trùng hợp đến thế đi?

Bước đến cửa một căn phòng đầu tầng năm, Khả Vi đứng yên tĩnh ngoài cửa, cánh
tay cẩn thận gõ cửa tạo ra tiếng động, nhẹ giọng nói:

" Chủ nhân, người ta đã dẫn đến. Lúc trước ngài có bảo, khi nào bọn hắn xong
việc sẽ dẫn bọn hắn đi đến chỗ của ngài."

" Ta biết rồi."

Bên trong căn phòng lập tức vang lên giọng nói của một nữ nhân tràn đầy mị
hoặc.

" Ngươi mau mời hai vị khách nhân đó vào trong đây đi."

" Phải."

Khả Vi gật đầu đáp lại, lập tức đứng sang một bên, ánh mắt ra hiệu Cao Lãng và
Vân Hi bước vào bên trong.

Nhìn thấy Khả Vi đứng canh ngoài cửa không có ý định đi vào. Cao Lãng khẽ cười
gượng một cái, liền đi qua nàng, cẩn thận mở cửa.

Vừa bước vào, đã có một giọng nói vang lên trong tai hắn:" Ngươi với phụ thân
ngươi thật chẳng có gì khác nhau. Đều là một đám ham mê nữ sắc."


Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta - Chương #164