Người đăng: thiensucodoc55@
300 nghìn kim tệ, nếu đổi ra có thể tương đương với ba viên Linh thạch hạ
thẩm.
Cái giá cả này, đơn giản đắt không theo thói thường.
Lần trước chiếm lấy một nửa tài nguyên của Linh Hoàng Tông, chia đều cho bốn
người, loại bỏ những vật phẩm lặt vặt đi. Chỉ tính kim tệ tiêu dùng được. Vân
Hi cũng chỉ có hơn 500 nghìn kim tệ mà thôi.
Nếu tính thêm các vật phẩm tài nguyên khác, thì mỗi tên cầm lấy được hơn 1
triệu kim tệ.
Dù sao Linh Hoàng Tông chỉ là một tông môn nhỏ, người đứng đầu cũng chỉ có
thực lực Linh Đan Cảnh ngũ trọng. Lại thêm bị Chu Gia và Hắc Dao Tông chèn ép.
Bốn người nhóm Cao Lãng mỗi người tính tất cả vật phẩm hơn 1 triệu kim tệ đã
có thể coi là nhiều.
Bây giờ tiêu mất 300 nghìn kim tê, vậy tương đương Vân Hi bị mất hơn nửa số
tiền tiêu dùng của hắn. Bảo sao Vân Hi không tức giận cho được.
Duy chỉ có Cao Lãng đứng ở bên cạnh, vẻ mặt hả hê. Dù sao lần này đi là Vân Hi
rủ hắn, Cao Lãng đi hưởng chỗ tốt là được rồi.
" Khách quan. Ngươi giao, hay không giao?"
Mặc xong xuôi quần áo trên người, nữ nhân híp lại đôi mắt phượng, hạ thấp
giọng nói.
" Giao. Ta đây đi chơi, sao có thể xót chút tiền đấy cơ chứ."
Mặc dù trong lòng rỉ máu, bên ngoài Vân Hi vẫn mạnh miệng nói. Bàn tay xuất
hiện một tấm thẻ xanh, ném cho nữ nhân đó.
" 300 nghìn kim tệ. Không thừa không thiếu."
Vụt.
Cầm lấy tấm thẻ xanh trên tay, nữ nhân đó sắc mặt đột nhiên biến đổi nhanh
chóng. Vẻ mặt trực tiếp chuyển sang niềm nở, ân cần chào đón hai người, giọng
nói cũng chuyển sang ngọt ngào:
" Hai vị đại nhân, là tiểu nữ tiếp đón không chu đáo, xin hai vị đại nhân bỏ
quá cho. Hai vị đại nhân có thể gọi ta là Yến Nhi."
Nhìn thấy vẻ mặt tươi tắn của sư tỷ, hai tên nữ nhân vừa mới vào nhanh chóng
chuyển sang tư thế tiếp đón, đầu hơi cúi đứng sau sư tỷ của mình.
Cao Lãng âm thầm nhổ nước bọt. Lớn tuổi như vậy rồi, trên mặt có nếp nhăn rồi,
còn gọi ngươi là Yến Nhi nữa. ..
" Yến Nhi phải không? Tên thật của ngươi là gì?" Thấy bầu không khí trở nên
hài hoà, Cao Lãng hỏi.
" Đại nhân, tên thật của ta là Hạ Yến." Hạ Yến hồi đáp.
" Được rồi Hạ Yến, chuẩn bị cho bọn ta căn phòng mới trên tầng ba. Dù sao căn
phòng này đã có người sử dụng, ta không thích không khí trong này."
Cao Lãng gật đầu nói.
Hạ Yến bị Cao Lãng gọi tên thật mà không gọi Yến Nhi, vẻ mặt lập tức lộ vẻ
không thích. Chỉ là nhìn thấy Vân Hi nhanh chóng đưa ra số tiền lớn như vậy.
Trong lòng nhận định đây là con cá lớn, thế nên nàng đành nhẫn nhịn làm việc.
" Được. Đại nhân mời đi theo ta." Hạ Yến mỉm cười đáp.
Vì để con cá này moi thêm tiền, nàng nhịn.
Đằng sau Hạ Yến hai vị nữ nhân kia ánh mắt cũng hơi sáng lên, lập tức đi theo
chân Hạ Yến. Âm thầm phối hợp nàng moi tiền của hai vị đại nhân đây.
(ー_ー゛)
. . . . ..
Tại một căn phòng khác trên tầng ba.
Cao Lãng và Vân Hi ngồi đối diện uống rượu với nhau. Hạ Yến đích thân ngồi
giữa hai người hầu hạ rượu.
Còn hai vị nữ nhân đi sau nàng, phân biệt ngồi cạnh phục vụ Cao Lãng và Vân
Hi.
Vì không để cho hai người thấy phản cảm. Hai nữ nhân vô cùng quy củ ngồi bên
cạnh, không có chuyện to gan cố gắng sát lại chọc ghẹo hai người.
" Hai vị đại nhân. Mời thưởng thức rượu ngon của quán tiểu nữ, ở đây căn phòng
vô cùng kín đáo, các vị tỷ muội bên trong đều vô cùng kín miệng, xin hai vị cứ
việc an tâm lộ ra khuôn mặt thật của mình."
Rót cho hai người ly rượu, Hạ Yến mỉm cười nói.
" Ha ha, chúng ta bịt mặt, vốn chính là sợ bị người bên ngoài phát hiện mà
thôi. Nếu có gì không tốt, các vị cô nương thông cảm cho." Vân Hi mỉm cười
nói, trên tay bình tĩnh cởi ra khăn bịt mặt.
Bên kia Cao Lãng cũng cởi khăn bịt mặt ra, duy chỉ trên trán, vẫn đeo một
chiếc băng đen che đi vết sẹo.
Đối với lời nói của Vân Hi, Hạ Yến vẫn duy trì vẻ mỉm cười không hề đánh phá
lời nói nhảm của hắn.
Bên trong Phiêu Hương Các này, loại nam nhân nào mà nàng chưa từng gặp cơ chứ?
Trong đó loại nam nhân mồm mép như Vân Hi, cũng không phải số ít.
Đối với các nàng mà nói, không quản loại người nào. Chỉ cần trên người hắn có
đủ tiền, vậy thì đủ kiểu loại hình phục vụ.
Đối với Hạ Yến bây giờ, nàng chỉ cần moi tiền trên người của Vân Hi và Cao
Lãng, càng nhiều càng tốt.
Mà muốn như vậy, trước hết nàng cần tìm hiểu mục đích hai người ở đây.
" Ồ. Hai vị đại nhân thật xinh đẹp. Yến Nhi vừa nhìn thấy khuôn mặt hai người,
phương tâm lập tức liền nhảy loạn đây này."
Hạ Yến ra vẻ kinh ngạc một tiếng, khuôn mặt lộ ra hình thái ngại ngùng, ánh
mắt như có như không liếc sang Cao Lãng rồi lại đảo sang Vân Hi, quyến rũ nói.
Cạch.
Đối với hành động của nàng, hai người đều không nói chuyện, tự động cạn chén
với nhau rót vào trong miệng, lạnh nhạt nhìn nàng biểu diễn.
" . . ."
Hạ Yến bên ngoài vẫn không tỏ vẻ tức giận, mỉm cười nói:
" Hai vị đại nhân có hay không vẫn còn hứng thú với việc xem đối phương làm
chuyện đó, ở đây vừa lúc có hai người, hai vị có thể một người xem, một người
làm nha. Chắc hẳn ta vừa mới làm với vị khách quan trước, còn chưa tắm rửa
kịp, vừa lúc ở đây có hai vị sư muội của ta, có thể hợp tác với hai vị đại
nhân."
Hạ Yến vừa dứt lời, bên cạnh Cao Lãng và Vân Hi, hai nàng liền hơi tiến sát về
người bọn hắn, Cao Lãng còn cảm nhận được hơi thở của đối phương bên cạnh
mình.
Cao Lãng nghe xong, có chút không biết nói gì, quay sang nhìn Vân Hi.
Vân Hi cánh tay hơi run một chút, lại liếc nhìn sang Cao Lãng, ánh mắt cầu
cứu.
Làm chuyện này với mấy vị cô nương bên trong Hợp Hoan Tông? Không sợ tu vi bị
hao tổn sao?
" Hừm. . . Ta muốn hỏi một chuyện?"
Cao Lãng lập tức lên tiếng, đánh trống lảng đám người. Cả người hơi dịch sang
bên, giữ khoảng cách với đối phương.
Tuy tâm tính Cao Lãng đã có hai kiếp, thế nhưng cơ thể của hắn vẫn là một
thiếu niên huyết khí phương cương. Bảo hắn nín nhịn lâu như thế này, đúng là
đang làm khó hắn mà.
" Đại nhân cứ việc nói."
Nhìn thấy hành động của Cao Lãng, Hạ Yến không những không tức giận, mà khoé
miệng còn nở một nụ cười nhàn nhạt, nhẹ giọng lên tiếng.
Cộp.
Nhìn thấy Vân Hi phía đối diện không giữ khoảng cách với đối phương mà còn
đang làm trò trước mặt mình. Cao Lãng tức giận bàn tay gõ lên mặt bàn, tạo ra
tiếng động.
Vân Hi ánh mắt hơi thanh tỉnh chút, cả người giật mình lập tức lùi sang một
bên giữ khoảng cách với đối phương.
Ánh mắt áy náy quay sang nhìn Cao Lãng.
" Ngươi sao có thể đánh thức hắn chứ, nhìn huynh đệ của ngươi còn nam nhân hơn
cả ngươi đấy." Cao Lãng vừa gõ bàn xong, lập tức trong đầu hắn liền vang lên
tiếng cười trêu ghẹo của Tử Văn.
" Ta mà không đánh thức hắn tỉnh. E là ngày mai phải gọi sư thúc của ta đến
chuộc người. Lại phải mất công tìm đan dược bồi bổ tu vi cảnh giới cho hắn."
Cao Lãng đáp lại Tử Văn, trong lòng thật bất đắc dĩ.
Tên Vân Hi này còn nghĩ rằng đối phương thật sự đơn giản sao? Tu vi bị tổn
thất chỉ là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện mới là chuyện lớn.
Nếu chỉ vì một đêm qua đây, mà sáu tháng sau hắn không kịp đột phá Linh Hải
Cảnh cửu trọng để đi tham gia bí cảnh. Khi đó có mà hối hận cả đời.
" Chuyện ban nãy trong phòng là sao? Ta tưởng rằng vị khách quan ban nãy đã
đột phá rồi đúng không? Nếu vậy thì cô nương đây phải. . ." Cao Lãng mở miệng
cẩn thận dò hỏi, ánh mắt liếc nhìn Hạ Yến.
" A. . . Khách quan thông cảm, chuyện này có liên quan đến vấn đề của Phiêu
Hương Các, thế nên. . ." Hạ Yến mỉm cười khách sáo nói với Cao Lãng, giọng nói
có chút ngập ngừng, ánh mắt hơi híp lại liếc nhìn hắn.
Cao Lãng trong lòng im lặng, chiếc nhẫn không gian giới chỉ của hắn hơi sáng
lên.
Một tay Cao Lãng cầm chén rượu, một tay vung lên phía sau Hạ Yến, ánh mắt tỏ
ra vô cùng lạnh nhạt.
Lạch. . . Cạch. ..
Tiếng động của từng đồng tiền kim tệ vang lên phía sau nàng, tạo nên âm thanh
vô cùng vui tai.
Chỉ trong thoáng chốc, phía sau lưng Hạ Yến xuất hiện 10 nghìn kim tệ.
" Ha ha, đại nhân, chuyện này tuy liên quan đến Phiêu Hương Các, thế nhưng đối
với ngài mà nói, không phải là không thể nói. . ."
Nhìn thấy kim tệ chất thành đồng phía sau lưng, Hạ Yến lập tức chuyển giọng,
vẻ mặt duy trì vẻ tươi cười.
Ánh mắt luôn nhìn về phía Cao Lãng, trong khi bàn tay lại giơ về phía sau,
nhanh chóng cất giấu đi 10 nghìn kim tệ.
Hai vị sư muội của nàng quăng ánh mắt hâm mộ nhìn sang. Một vài lời nói kiếm
được 10 nghìn kim tệ, còn thoái mái hơn là phục vụ mấy tên nam nhân.
Cao Lãng bình tĩnh uống rượu, thế nhưng trong lòng thầm than. Mấy vị cô nương
ở đây, đúng là thật biết kiếm tiền. Dễ dàng hơn hắn ở bên ngoài chém chém giết
giết rất nhiều.
" Nếu đã đến đây, chắc các ngài cùng biết chỗ tốt của nơi này. Đó chính là
việc các cô nương đồng trinh có thể giúp ngươi tăng cao cảnh giới, đột phá
trong một đêm."
Hạ Yến nhanh chóng giải thích.
" Vị khách quan vừa rồi, cũng là một trong số đó. Hắn ra giá 100 nghìn kim tệ,
để mua lấy một cô nương. Mục đích làm gì chắc hai vị đại nhân đã tận mắt
thấy."
Nghe xong Cao Lãng chợt nhíu mày, hỏi:" Xin thứ lỗi trước, thế nhưng ta không
tin ngươi còn là nữ nhân đồng trinh."
" Khách quan quả thật nói rất đúng, chỉ là. . . " Nói đến đây, Hạ Yến giọng
nói chợt hạ thấp đi, ánh mắt hơi híp lại ám chỉ nhìn Cao Lãng.
Nhìn thấy dáng vẻ của nàng, Cao Lãng trong lòng im lặng, bàn tay tiếp tục vung
lên. Phía sau lưng nàng lại xuất hiện thêm 10 nghìn kim tệ.
" Ây da. . . Đại nhân quả thật hào phóng." Hạ Yến bàn tay nhanh chóng thu lại
10 nghìn kim tệ, khoé miệng cười tươi như hoa, ngọt ngào nói.
" Vị khách quan đó trả giá là quá thấp, không đủ để làm chuyện đó với một vị
cô nương mới vào nghề. Thế nên Phiêu Hương Các đã dẫn vị quan khách đó đến chỗ
ta. Sử dụng chút thuật ảo cảnh thông thường, che đi tầm mắt của vị khách quan
đó, khiến hắn tưởng rằng mình đã đột phá thật."