Thợ Săn Hải Tặc, Roronoa Zoro!


[Đinh~Chúc mừng ký chủ đã kết bạn với nhân vật chính thành công. Khởi động
nhiệm vụ chính tuyến. Vào phó bản đồng đội: Giải cứu Zoro. Ngài có chấp nhận
không?]

Tôi đọc xong dòng chữ được hiển thị trong đầu, thuần thục dùng ý thức xác nhận
chấp nhận nhiệm vụ, sau đó theo sau Luffy đi vào trong pháp trường của tổng bộ
hải quân Shells Town.

"Zoro kia rồi." Tôi liếc mắt nhìn xung quanh, lập tức thấy Zoro đang bị trói
trên một cây cột. Khoảng cách quá xa nên tôi chỉ có thể thấy bộ quần áo đã
dính nhiều điểm vết máu mà thôi.

"Zoro. Tớ sẽ cởi trói cho cậu. Sau đó cậu đi cùng tớ chứ?" Luffy đứng trước
mặt Zoro, nghiêm túc nói.

"Hừ. Lại là ngươi à, tên nhóc? Ta đã nói ta không làm hải tặc." Một thanh âm
trầm thấp lại lạnh lùng vang lên.

Đi tới trước mặt của Zoro, lúc này tôi mới nhìn rõ mặt của anh ta. Khuôn mặt
góc cạnh lạnh lùng, mày kiếm, mũi cao, sắc môi vì nhiều ngày không được uống
nước mà tái nhợt khô khốc, đặc biệt là ánh mắt sắc bén khiến người đối diện có
cảm giác áp bách kia, thật sự là Roronoa Zoro!

"Luffy, cứ cứu Zoro ra trước đi. Lúc đó dù không muốn thì cậu ấy cũng vẫn phải
đi theo thôi." Tôi đề nghị. Nếu để hai người này tiếp tục tranh luận
thì chẳng bao lâu sẽ có người phát hiện ra mất.

"Ừ nhỉ. Vậy tớ đi lấy kiếm, còn cậu cởi trói cho Zoro nhé Rei." Luffy cảm
thấy có lý, vỗ vỗ vai Zoro, nhìn tôi cười nói. Khi thấy tôi gật đầu, liền
chạy đi như một cơn gió.

"Ê! Ta chưa nói đồng ý mà? Đừng có tự quyết định như thế!" Zoro trừng mắt nhìn
hướng Luffy biến mất, tức giận quát. Nhưng dựa vào khoảng cách càng ngày càng
xa, chắc cậu ta cũng chẳng nghe được đâu.

"Ngươi là ai?" Thấy tôi còn đứng ở đây, Zoro cảnh giác hỏi.

"Tôi là Judge D. Rei, nghe nói thợ săn hải tặc Roronoa Zoro kiếm thuật rất
mạnh nên muốn theo học hỏi anh." Tôi chăm chú nhìn anh ta, mang theo tia sùng
bái nói.

Tuy Luffy là nhân vật chính, nhưng nhân vật mà tôi thần tượng nhất, lại chính
là người trước mặt này đây.

"Học hỏi? Ngươi cũng là kiếm sĩ?" Zoro có vẻ khá ngạc nhiên. Cũng không thể
trách anh ấy, bởi vì trang phục tôi đang mặc hoàn toàn không giống kiếm khách,
ngược lại như là thích khách vậy.

"Cũng coi là một nửa kiếm sĩ đi." Tôi đi lại gần anh vài bước, tiếp tục nói,
"Tôi giúp anh cởi dây trói."

"Ta không cần ngươi giúp." Zoro khinh thường hừ một tiếng lại nói,
"Tại sao nãy giờ ngươi đều nhìn ta chằm chằm như vậy?"

Ách, nhìn thấy thần tượng, tôi lại mất kiềm chế. Đương nhiên cái
này cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, mặt ngoài tôi đành cười khan
mấy tiếng, không trả lời.

"Zoro? Rei? Sao hai người vẫn chưa rời đi? Đang có một đám hải quân hướng bên
này đi tới đấy." Một giọng nói vang lên hóa giải tình cảnh khó xử của
tôi.

"Hải quân?" Tôi cau mày, xem ra sự tình có chút khó giải quyết, "Coby, giúp
tôi cởi dây trói đi."

"Mà Luffy đâu? Sao không thấy cậu ấy?" Coby sợ sệt nhìn xung quanh, lại vẫn
chưa thấy Luffy có ở đây bèn hỏi.

"Cậu ta đi lấy kiếm cho Zoro được một lúc rồi." Tôi rút thanh chủy thủ bên
hông ra, nhanh chóng cắt đứt dây trói, "Nhưng tại sao lại có hải quân tới
đây?"

"Sáng nay Luffy nghe tên Helmeppo không giữ lời, muốn xử tử Zoro nên ra tay
đánh hắn. Bởi vì tức giận nên Helmeppo hạ lệnh chiều nay hành quyết Zoro lập
tức." Coby đem tin tức mình nghe được nói ra, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn
phía cửa.

"Luffy cậu ta..." Nghe thấy Luffy vì mình mà gây thù với con trai đại tá
Morgan ở đây, Zoro ngây ngẩn, hoàn toàn không thể tin được.

"Không ổn. Có người tới đây." Từ lúc Coby nói hải quân sẽ tới, tôi liền dùng
năng lực điều khiển đất của mình chú ý động tĩnh xung quanh.

Dựa theo tiếng động truyền đến, ít nhất có hơn bốn mươi người đang tiến đến,
hiện giờ đã đi tới bên ngoài cửa rồi.

Vừa dứt lời, những tên hải quân đã trang bị vũ khí liền xông vào, dẫn đầu là
một tên to lớn có mặt nạ sắt phía dưới, một cánh tay đã đứt được thay thế bằng
chiếc rìu lớn.

"Mor... Đại tá Morgan!" Coby đỡ lấy Zoro, kinh hô.

"Lũ chuột nhắt, dám chống lại đại tá Morgan này chỉ có một con đường chết."
Trong mắt hắn hiện lên một tia độc ác, cánh tay rìu giơ lên, nòng súng nhắm
ngay ba người bọn họ, "Bắn."

Mưa đạn bay tới, Coby sợ tới mức nhắm lại mắt. Tôi vội vàng rút thanh Katana
của mình ra chắn trước Zoro và Coby. Trị số chiến đấu của Coby không cần nhắc
tới, Zoro hiện tại lại không thể di chuyển, người duy nhất có thể chống đỡ chỉ
có tôi. Tôi cần bảo vệ Zoro và Coby cho tới khi Luffy trở lại.

Mặc dù thanh Katana của tôi không có tên trong 50 thanh bảo kiếm, nhưng thanh
Ito Nakamura ( Y Đằng Trung Thôn) này chính là thanh kiếm do hệ thống 'gian
lận' mà ra, nếu chỉ so về sức mạnh của nó, cũng không thể so ra kém 50 thanh
bảo kiếm.

Một năm trước, để có thể hoàn thành nhiệm vụ hợp thành vũ khí, tôi đã phải một
mình xông vào trận kiếm, suýt chút nữa đã phải bỏ mạng, mới lấy được một thanh
kiếm bị nguyền rủa trấn trận kiếm, nhận được phần thưởng khiến hệ thống dung
hợp thanh kiếm bị nguyền rủa kia và hơn hai mươi thanh kiếm khác mới tạo ra
được Ito Nakamura.

Mắt thấy mưa đạn mang theo tiếng xé gió, tôi đang muốn tạo ra một tấm tường
đất bảo vệ thì...

"A a a a a..."

Luffy bay từ tòa tháp đối diện tới, vừa vặn chặn được mưa đạn bay đến. Bởi vì
cậu là người cao su, cho nên viên đạn không thể xuyên qua thân thể cậu, bị dội
ngược trở lại, "He he he. Tớ rất mạnh phải không?"

"Cậu...rốt cuộc là thứ quái gì vậy?" Với một người chưa từng thấy năng lực của
trái Ác quỷ, Zoro không khỏi kinh ngạc.

"Tớ là Monkey D. Luffy, tớ sẽ trở thành vua hải tặc." Luffy quay đầu,
không hề để ý nói, ôm ba thanh kiếm trong tay nâng đến trước mặt Zoro, "Kiếm
của cậu đây. Cái nào thế? Tớ không biết nên đã lấy hết cả ba đến đấy."

"Cả ba đều là của ta. Ta sử dụng Santoryu ( tam kiếm phái)."

"Hm...Sao cũng được. Vậy cậu sẽ hạ chúng chứ? Chúng ta sẽ chiến đấu với nhau
và trở thành đồng đội, nó cũng có nghĩa là chúng ta sẽ trở thành những kẻ
chống đối với chính phủ. Giữa việc đó và bị hải quân giết, cậu chọn cái nào?"

"Hừ." Zoro nhìn về phía đám lính hải quân phía trước, cười lạnh
một tiếng, "Tốt thôi, nếu ta có thể sống rời khỏi đây, ta sẽ làm
thuyền viên của ngươi."

"Á. Vậy là cậu đồng ý rồi à? Tuyệt quá! Tuyệt quá!" Luffy vui vẻ
khua khua thanh kiếm trong tay.

"Hey, có thể cho tôi tham gia cùng chứ?" Tôi đi tới đằng sau Luffy,
cười nói.

"Tất nhiên rồi." Luffy cười lớn vỗ vỗ vai tôi.

"Tớ...cả tớ nữa." Coby nhược nhược giơ tay tỏ vẻ.

Đối diện, Đại tá Morgan nhìn về phía bốn chúng tôi với ánh mắt
cực kỳ bất thiện, âm trầm nói, "Ta mặc kệ ngươi là người cao su hay
cái gì. Nhưng dám chống đối lại đại tá Morgan này thì chỉ có một
kết cục là chết. Lính đâu, bắt bọn chúng lại. Không dùng được súng
thì ta sẽ dùng rìu xử tử ngươi."

Đám lính hải quân nhận mệnh, lập tức cầm kiếm xông lên phía trước.

"A...Luffy, Rei, bọn chúng đến rồi!" Mới vừa rồi còn hăng hái, Coby
vừa thấy hải quân lại gần đã sợ đến sắc mặt tái nhợt.

Tôi lắc lắc đầu, càng cảm thấy ông nội của Luffy, phó đô đốc Garp
thật sự là một người thầy quá giỏi. Ai có thể ngờ từ một thằng
nhóc nhút nhát như Coby lại trở thành một thượng sĩ hải quân chứ.

"Mau đưa kiếm cho ta." Zoro hướng Luffy vươn tay, đồng thời Luffy cũng
đem kiếm ném về phía anh ấy. Đằng sau, có ba tên hải quân đã cầm
kiếm chém xuống lưng Zoro.

Xoẹt.

Khi tôi nhìn lại, Zoro đã chặn đứng kiếm thế, ánh mắt sát khí liếc
nhìn ba người đằng sau, "Nhúc nhích là chết!"

"Wow wow. Ngầu quá!" Cả tôi và Luffy đồng thời sùng bái nói.

"Ta có điều này cần nói trước với ngươi, Luffy. Ta sẽ theo đuổi tham
vọng của mình. Ta sẽ trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới. Dù ta
có nói sẽ trở thành thuyền viên của ngươi, nhưng nếu ngươi cản trở
ta, thì rất tiếc, ta đành phải nói xin lỗi ngươi." Zoro nhìn Luffy,
trịnh trọng thông báo.

"Có vấn đề gì? Đệ nhất kiếm sĩ càng ngầu chứ sao. Vua hải tặc
phải cần những đồng đội mạnh mẽ như vậy."

"Hừ. Ngươi đúng là kẻ phiền phức. Vậy từ bây giờ, bất kể là ác
nhân hay người tốt, ta đều sẽ khiến tên tuổi ta nổi danh toàn thế
giới."

"Này, hai người, chúng ta vẫn là nên giải quyết những người này đi.
Tôi thấy có người không chờ nổi rồi kìa." Tôi chỉ chỉ phía trước,
nơi đó đại tá Morgan đang có vẻ muốn tấn công sang bên này.

"Chúng chỉ toàn là lũ rác rưởi thôi." Zoro vung kiếm trong tay lên,
đám hải quân phía sau liền bị đánh bật.

"He he. Để tên Tay Rìu kia cho tớ. Tớ sẽ hạ hắn."

"Luffy-san, tiến lên đánh bay lũ hải quân khốn kiếp này đi!" Coby thấy
Luffy như một cơn gió vượt lên trước Zoro, nhằm thẳng vào đội ngũ
của hải quân xông tới, cổ vũ hét lên.

Chỉ trong chớp mắt, Luffy đã vượt qua đám lính hải quân, chạy tới
trước mặt của Morgan, tung nắm đấm hướng vào mặt của ông ta. Nhưng
Morgan cũng rất nhanh dùng cánh tay rìu cản lại cú đấm đó, một
kích không thành, cả hai đều nhảy lùi ra sau một bước.

"Đồ vô danh tiểu tốt, thứ như ngươi làm sao có thể đấu lại Đại tá
hải quân Morgan tay rìu ta." Morgan kéo áo choàng hải quân xuống ném
đi cho khỏi vướng bận, ông ta cũng không cho rằng một thằng nhóc mới
mười bảy tuổi có thể đánh bại ông ta.

"Còn ta là Luffy. Rất hân hạnh đấu với ngươi." Luffy gật đầu một
cái, chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Chương 2 hoàn


Ta Là Đồng Đội Của Luffy. - Chương #2