Shells Town


Tác phẩm không hoàn toàn theo nguyên tác, thận nhập!

"Này anh, cho hỏi đây có phải là thị trấn Shells Town?" Tôi kéo lại một người
vừa đi qua đường, hỏi.

"Đúng rồi. Chàng trai, trông cậu rất lạ mặt, là người từ bên ngoài tới?" Người
đàn ông trông có vẻ là người dân trong thị trấn, trông trang phục kỳ lạ của
tôi, mới hỏi.

"À...vâng. Tôi đến từ South Blue ( Biển Nam ) tới đây tìm người. Anh có biết
kiếm sĩ Roronoa Zoro ở đâu không?"

"Thợ săn hải tặc Roronoa Zoro?" Người đàn ông mới vừa rồi còn rất thân thiện
liền hoảng sợ lùi ra xa, những người xung quanh cũng là vẻ mặt như vậy.

"Tôi...tôi không biết gì hết. Cậu tìm người khác hỏi đi." Nói rồi, người đàn
ông đó quay đầu đã bỏ chạy.

Ách...Thế này là sao? Không lẽ Zoro đã bị bắt rồi? Tôi nhìn những người xung
quanh, nhưng mỗi khi tôi định giữ người nào hỏi đường thì người đó lại bỏ
chạy, giống như trên người tôi mang tới ôn dịch vậy.

Tôi xấu hổ sờ sờ mũi, biết sẽ không lại hỏi thăm được cái gì, đành phải hướng
bên trong thị trấn đi tới.

Đúng vậy, các bạn không hề nghe lầm. Thợ săn hải tặc Roronoa Zoro mà tôi muốn
tìm chính là quỷ kiếm Zoro trong bộ manga One Piece nổi tiếng, mà tôi, cũng là
một người đến từ thế kỷ 21 chứ không phải người của thế giới này.

[Đinh~Chúc mừng ký chủ đã đến mục tiêu Shells Town. Mời ngài tới quán rượu để
nhận nhiệm vụ.]

Đang lúc tôi suy nghĩ, một giọng nam máy móc phát ra từ bên trong biển ý thức
của mình, đem tôi kéo về hiện tại. Mặc dù điều này xảy ra không ít lần, nhưng
tôi vẫn chưa thể quen với việc mình có một trí não nhân tạo khác trong đầu,
hơn nữa nó còn có thể nói chuyện, có ý thức riêng, tự xưng là hệ thống được.

Nhớ lúc đó, sau khi tôi gặp tai nạn chết đi, được hệ thống lưu giữ lại một
luồng ý thức và được đưa tới nơi đây, tôi vẫn còn cảm thấy mọi chuyện thật khó
tin. Không ngờ loại chuyện xuyên thư không khoa học này lại có thể may mắn xảy
ra trên người của tôi. Mặc dù khá bất ngờ, nhưng khi nghe hệ thống nói nếu tôi
có thể hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống thì tôi có thể sống lại ở hiện đại một
lần nữa, tôi liền rất nhanh chấp nhận sự thật.

Vừa có thể phiêu lưu trong thế giới này, vừa có thể sống lại, một mũi tên
trúng hai đích, cớ sao mà không làm?

Sau khi chấp nhận nhiệm vụ giúp Luffy trở thành vua hải tặc, tôi được hệ thống
đưa tới đây đã mười bảy năm, thân thể này cũng vừa tròn mười bảy tuổi. Vì mục
tiêu giúp Luffy trở thành vua hải tặc, hơn nữa, khi còn ở thế kỷ 21 tại địa
cầu, tôi chính là một fan cuồng của One Piece, luôn có ước muốn có
thể tận mặt nhìn thấy nhóm Mũ rơm bằng xương bằng thịt.

Nhưng thế giới này không phải địa cầu mà tôi từng sống. Ở thế giới này có rất
nhiều kẻ mạnh như Yonko ( Tứ Hoàng) , Shichibukai (Thất Vũ Hải), còn cả những
con vua biển và những tên có sức mạnh của trái Ác quỷ. Nếu tôi không có sức
mạnh của riêng mình, e rằng tôi chỉ cần vừa ra khơi thì sẽ bị những con vua
biển hoặc là những tên hải tặc khác giết chết mà thôi.

Vì thế, tôi đã mất năm năm thời gian làm những nhiệm vụ nhánh do hệ thống yêu
cầu để đổi lấy sức mạnh của riêng mình, đó chính là dị năng có thể điều khiển
năm loại nguyên tố Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Đây có lẽ cũng là một loại bồi
thường cho người tham gia hệ thống đi. Bởi vì tôi phát hiện, trái ác quỷ không
có tác dụng đối với tôi.

Điều này cũng là chuyện của tám năm trước, khi tôi đi tới một hòn đảo và may
mắn tìm được một trái ác quỷ màu tím, bề ngoài khá giống chuối, tôi đã vui
mừng ăn thử và chờ xem sẽ có được loại năng lực gì, nhưng sau một ngày cơ
thể tôi vẫn chẳng có gì biến hóa.

Sau đó hỏi hệ thống, tôi mới biết bởi vì linh hồn không phải là người của thế
giới này, cho nên đã bị quy tắc của thế giới bài xích. Đó cũng là lúc hệ
thống mở ra dị năng cho tôi.

Bởi vì hệ thống yêu cầu không thể gặp những thành viên khác của băng Mũ Rơm,
tránh làm OOC nhân vật và câu chuyện, cho nên tôi đành phải chờ đến tình tiết
Luffy lần đầu gặp Zoro mới có thể xuất hiện.

Đi theo chỉ dẫn trên bản đồ mà hệ thống cung cấp, đi khoảnh hai mươi phút,
cuối cùng tôi cũng đã tới được nơi mà mình cần đến.

Trước cửa quán rượu đang đứng có rất nhiều người tụ tập bàn tán, mấy người hải
quân đứng thành nửa vòng tròn chặn ở cửa. Xuyên qua đám người, tôi có thể thấy
một mái tóc màu vàng nhô lên, chắc chắn hắn ta chính là Helmeppo.

Phanh.

Một bóng đen từ bên trong bay ra, đập ngã cả những tên hải quân chặn nơi cửa,
khiến tầm nhìn bên trong lập tức trở nên rộng rãi.

Chỉ thấy bên trong có vài người khách đang ngồi, cùng bốn người đứng trước
quầy bar, một phụ nữ, hai thiếu niên và một bé gái buộc tóc hai bên. Người phụ
nữ đeo tạp dề, có lẽ là chủ của quán rượu. Thiếu niên tóc hồng dáng người thấp
nhỏ, hai má tròn tròn non nớt, chắc chắn là Coby. Thiếu niên còn lại đằng sau
đeo một cái mũ rơm màu vàng, dưới mắt trái còn có một vết sẹo, nét mặt ngây
ngô hăng hái đặc hữu ở thiếu niên. Không thể nhầm được, Luffy! Cậu ta
chính là Luffy!

Tôi bước nhanh từ trong đám người đi vào trong quán rượu, thuận tiện khi đạp
qua đống thịt người dùng chân dẫm mạnh hai cái, đưa tới tiếng kêu rên liên
tục, sau đó dường như không có việc gì chọn một chỗ gần nhân vật chính ngồi
xuống.

Mọi người đưa mắt nhìn tôi, lại đưa mắt nhìn Luffy, cuối cùng dừng lại trên
người Helmeppo. Luffy thì đang bị Coby giữ chặt, không ngừng giãy giụa, "Coby!
Thả tớ ra! Tên này thật đáng đánh!"

"Dừng lại đi! Cậu định đối đầu với hải quân thật à Luffy?" Coby ôm chặt lấy
lưng của Luffy, cố gắng không để cho cậu giãy giụa.

" Tớ quyết định rồi. Tớ nhất định phải mời Zoro gia nhập vào băng của tớ. Vì
thế cho dù có phải đối đầu với hải quân tớ cũng sẽ cứu cậu ấy ra."

"Ngươi... Hai người các ngươi dám đánh ta?" Sau một lúc, Helmeppo từ trên mặt
đất được đám lính hải quân nâng lên, một bên má vừa sưng vừa đỏ trông rất thê
thảm, còn không quên hung ác trừng Luffy và Coby.

"Này, tên đầu vàng kia. Ngươi ồn ào quá đấy, ảnh hưởng cả tâm trạng thèm ăn
của ta." Tôi lười biếng chống đầu, lạnh lùng nhìn hắn.

Bởi vì lời nói của tôi quá đột ngột, lại thêm xung quanh rất im lặng, nên câu
nói rõ ràng truyền vào tai mọi người. Nhất thời vô số ánh mắt tập trung trên
người tôi, ngay cả Luffy cũng vậy.

"Ngươi là tên nào? Biết ta là ai không mà dám nói với ta như vậy?" Helmeppo
vừa bị Luffy đánh, lại xuất hiện thêm một kẻ không cho hắn mặt mũi nữa, không
nhịn được đối với tôi rống.

Lần này tôi trả lời cũng lười, từng bước một đi đến, nắm tất cả đám lính hải
quân và tên Helmeppo ném ra xa cách quán rượu.

Mọi người: ...

Coby: ...

Luffy: "Ha ha ha. Này, cậu vui tính thật đấy."

Nói rồi cậu ấy ngồi xuống vị trí cạnh tôi, cười không ngừng.

"Không có gì. Thấy hắn chướng mắt nên ra tay thôi." Tôi nhìn chằm chằm nhân
vật chỉ có trong manga này, tâm tình giống như một fan cuồng tận mắt
nhìn thấy thần tượng ở ngay trước mặt, vui sướng không cần nói cũng
biết.

Luffy bị tôi nhìn chằm chằm, có chút mạc danh kỳ diệu, cũng dùng
ánh mắt nghi ngờ nhìn lại tôi.

Khụ khụ, nhất thời không kiềm chế được. Tôi ngượng ngùng thu hồi
ánh mắt, sau đó hướng về phía cô gái chủ quán đang lo lắng nhìn đám người
Helmeppo vừa bỏ đi sau khi bỏ lại mấy lời đe dọa, nói, "Chị chủ quán. Làm
phiền lấy cho tôi mười cân thịt bò và một thùng bia."

Cô gái vẫn còn vẻ sợ hãi, nhưng thấy tôi cũng coi như là người đã cứu họ một
nửa, mới từ trong phòng bếp bưng ra một đĩa thịt bò nướng và một thùng bia nhỏ
mang ra, còn không quên nhắc nhở.

"Cảm ơn hai người. Nhưng Helmeppo là con trai đại tá Morgan, hắn sẽ không để
yên cho hai người đâu, tốt hơn hai người mau rời khỏi đây đi."

Tôi gật đầu tỏ vẻ cảm ơn ý tốt của cô gái, thấy tôi không có ý định rời đi, cô
gái chỉ đành lắc đầu, kéo cô bé lúc nãy ra sau, sau đó trở lại dọn dẹp bàn ghế
lúc nãy bị phá hủy.

"Cậu ăn cùng không?" Tôi đẩy đĩa thịt về phía Luffy, vốn dĩ tôi cũng là gọi để
hấp dẫn chú ý của cậu ta thôi.

Quả nhiên, vừa thấy thịt cậu ấy liền nhanh chóng đem nó bỏ vào trong miệng,
không quên cảm ơn nói, "Chào cậu, mình là Monkey D.Luffy, người sẽ trở thành
vua hải tặc. Còn cậu?"

Coby ngồi xuống bên cạnh Luffy, nhút nhát nhìn tôi, cũng tự giới thiệu, "Chào
cậu, mình là Coby."

"Chào hai cậu. Tôi là Judge D. Rei. Người kia là ai, sao hai cậu lại gây hấn
với hắn?" Tôi giả vờ vô tình hỏi, thỉnh thoảng lại vụng trộm nhìn Luffy
đang ngồi ăn thịt non lành.

"Hắn ta là Helmeppo, con trai đại tá Morgan, là người nắm quyền chỉ huy của
phân bộ hải quân Shells Town này. Cậu biết thợ săn hải tặc Roronoa Zoro
chứ? Luffy muốn mời Zoro vào băng của mình. Nhưng Zoro hiện giờ đang
bị Helmeppo bắt, cho nên Luffy muốn cứu Zoro ra ngoài." Coby giải thích
nói, nói đến đây lại hạ thấp giọng xuống không để những người xung quanh nghe
được, "Đại tá Morgan nổi tiếng là độc đoán lại hung ác ở Shells Town này. Hai
cậu lại đánh con trai đại tá Morgan như vậy e rằng sẽ bị truy nã đấy."

"Cậu nói là Zoro bị bắt? Chuyện là sao?" Tôi nhíu mày, đến thật đúng
lúc.

Lúc này cô bé buộc tóc hai bên cũng từ phòng bên trong chạy tới bên cạnh
Luffy và Coby, tên của cô bé là Rika, nghe được câu hỏi của tôi lại đem sự
việc nói lại một lần nữa, cũng khiến tôi nhớ lại nguyên tác có nói Zoro vì
cứu Rika nên đánh cược cùng Helmeppo một tháng bị trói lại phơi nắng trong sân
của phân bộ hải quân.

"Luffy, có thể mang tôi theo chứ? Tôi cũng đang đi tìm Roronoa Zoro." Tôi
quay sang hỏi Luffy vẫn đang ăn thịt.

"Cậu tìm Zoro để làm gì?" Cậu ấy vừa trả lời vừa đem thịt nhét vào
trong miệng.

"Tôi nghe danh kiếm thuật của thợ săn hải tặc Zoro rất cao, cho nên muốn đi
theo anh ấy học hỏi. Có thể chứ?" Tôi đã sớm nghĩ ra lý do thoái thác rồi. Đây
là cơ hội tốt cho tôi gia nhập cùng nhóm Luffy, tuyệt đối không thể
bỏ qua.

"Ồ, ra vậy. Được thôi. Chúng ta đi nào!" Luffy đem một miếng thịt cuối cùng
nhét vào miệng, lập tức muốn đi cứu người.

Tôi uống nốt cốc bia trên bàn, nhìn cậu ấy đã đi ra khỏi quán chỉ biết lắc
đầu, cũng đứng dậy đi theo. Ai, hiện thực và nguyên tác quả nhiên giống nhau,
Luffy vẫn là tính cách ngây thơ như vậy.

"Coby, cậu có đi cùng bọn mình không?" Thấy Coby vẫn chưa đi theo, Luffy quay
đầu hỏi.

"Hai... Hai cậu đi trước đi, mình sẽ theo sau." Hai má mềm mịn của Coby hơi đỏ
lên, xua tay nói.

Nghe vậy, Luffy cũng không nói gì thêm, nhấc chân liền đã chạy xa mấy chục
mét. Tôi gật gật đầu chào Coby và Rika, lắc mình cũng đuổi theo.

Tuyệt! Cuối cùng cũng có thể gặp được Zoro rồi!

Hết chương 1


Ta Là Đồng Đội Của Luffy. - Chương #1